Chương 6: Đối Mặt Với Âm Mưu và Chuyến Đi Vào Vùng Đất Cấm

 Chương 6: Đối Mặt Với Âm Mưu và Chuyến Đi Vào Vùng Đất Cấm

Sau khi khám phá tàn tích thượng cổ và thu được một phần bí ẩn của chiếc vòng ngọc, Chu Thiên Bảo đã tạm thời quay về ngôi làng nhỏ bên chân núi để nghỉ ngơi và tu luyện. Lần này, cậu mang về một số lượng lớn linh dược từ Thảo Dược Cốc, khiến cơ thể và linh khí của cậu được tăng cường đáng kể. Tuy nhiên, Chu Thiên Bảo cũng nhận ra rằng, mỗi khi cậu cố gắng tu luyện, chiếc vòng ngọc trên tay lại hấp thu một phần linh khí mà cậu thu thập, như thể nó có ý thức riêng.



“Chiếc vòng này quả thực không đơn giản… nhưng mình vẫn chưa hiểu rõ được mục đích của nó,” Chu Thiên Bảo trầm ngâm suy nghĩ, nhưng cuối cùng đành gác lại nỗi băn khoăn để tập trung vào việc nâng cao thực lực.

Một buổi tối, khi Chu Thiên Bảo đang vận chuyển linh khí trong phòng, bỗng cảm nhận được một luồng sát khí mạnh mẽ từ bên ngoài ập tới. Ngay lập tức, cậu ngừng tu luyện, lặng lẽ mở mắt. Sát khí này không đến từ yêu thú mà từ một tu sĩ khác, và rõ ràng đối phương đang nhắm vào cậu.

“Không lẽ mình đã bị theo dõi?” Chu Thiên Bảo nhíu mày, cậu nhanh chóng thu dọn những vật quý giá vào túi trữ vật rồi nhẹ nhàng rời khỏi phòng, sử dụng thuật ẩn nấp để che giấu khí tức.

Vừa bước ra khỏi căn phòng, cậu đã nhìn thấy ba bóng đen đứng chờ sẵn bên ngoài. Kẻ cầm đầu là một nam nhân trung niên với ánh mắt sắc bén, còn hai người còn lại là những tu sĩ ở tầng Luyện Khí hậu kỳ, không phải hạng tầm thường.

“Chu Thiên Bảo, giao ra chiếc vòng ngọc và bí mật của ngươi, ta có thể tha cho ngươi một con đường sống,” tên nam nhân trung niên cất giọng lạnh lùng, đôi mắt đầy sát khí.

Chu Thiên Bảo không đáp lời, chỉ đứng yên, ánh mắt lộ rõ sự cảnh giác. Cậu biết rằng nếu giao chiếc vòng ngọc ra, không chỉ mất đi cơ duyên quý giá mà còn có thể mất cả mạng sống. Cậu nhanh chóng đánh giá tình hình, nhận ra rằng chỉ có thể dựa vào sự nhanh nhẹn và trí tuệ của mình để thoát thân.

Không đợi đối phương ra tay trước, Chu Thiên Bảo nhanh chóng thi triển Thiên Ma Quyết, một luồng kiếm khí sắc bén bắn ra từ tay cậu, nhắm thẳng vào tên nam nhân trung niên. Tuy nhiên, tên này chỉ nhếch môi cười nhạt, vung tay lên tạo ra một bức màn linh khí chắn trước mặt, dễ dàng đỡ được đòn tấn công.

“Ngươi muốn thoát thân ư? Đừng hòng!” Tên trung niên gầm lên, ngay lập tức ra hiệu cho hai người còn lại tấn công. Cả ba tu sĩ đồng loạt lao tới như ba con dã thú săn mồi, khiến Chu Thiên Bảo phải liên tục di chuyển, né tránh và phản công.

Chu Thiên Bảo biết rằng với sức mạnh hiện tại, nếu chiến đấu chính diện, cậu sẽ nhanh chóng bị áp đảo. Do đó, cậu cố gắng kéo dài thời gian, đồng thời bí mật kích hoạt chiếc vòng ngọc trên tay. Một lần nữa, vòng ngọc phát ra ánh sáng xanh biếc, bao phủ toàn thân cậu, giúp tăng cường tốc độ và phản xạ.

Tận dụng cơ hội, Chu Thiên Bảo bắn ra một đòn Kiếm Vũ Lưu Tinh, những tia kiếm khí xoáy tròn như bão tuyết, khiến một trong hai tu sĩ bị trúng đòn và gục xuống. Tên còn lại vô cùng tức giận, gia tăng tốc độ tấn công.

“Không thể kéo dài thêm nữa…” Chu Thiên Bảo cắn răng, dồn toàn bộ linh lực vào đòn cuối cùng. Một tia kiếm khí cực mạnh bắn ra từ chiếc vòng, đánh bật tên tu sĩ cuối cùng và tạo ra một khoảng trống để cậu có thể chạy thoát.

Sau khi thoát khỏi vòng vây, Chu Thiên Bảo nhận ra rằng chỉ có một nơi duy nhất mà bọn truy sát không dám theo đuổi: Vùng Đất Cấm Huyền Sơn, nơi đầy rẫy yêu thú hung tợn và những cạm bẫy chết người. Vùng đất này từ lâu đã trở thành một nơi cấm địa đối với các tu sĩ vì ít ai có thể sống sót trở ra.

Không còn sự lựa chọn, Chu Thiên Bảo quyết định liều mình xâm nhập vào Huyền Sơn. Khi bước vào ranh giới của vùng đất cấm, cậu ngay lập tức cảm nhận được bầu không khí ngột ngạt và sự đe dọa từ mọi phía. Cây cối ở đây cao lớn dị thường, những rễ cây to như những con mãng xà vươn ra khắp nơi. Ánh sáng mờ ảo lọt qua tán lá dày, khiến nơi đây luôn chìm trong bóng tối.

Đi được một đoạn, cậu nhìn thấy một thác nước khổng lồ đổ xuống từ vách đá cao ngất. Dưới chân thác là một hồ nước tĩnh lặng, nhưng linh giác của cậu cho thấy có thứ gì đó ẩn nấp bên dưới.

Đột nhiên, từ mặt hồ, một con Thủy Mãng Xà khổng lồ trồi lên, mắt nó lóe lên tia sáng đỏ như máu. Chu Thiên Bảo không còn thời gian để suy nghĩ, cậu nhanh chóng rút kiếm và nhảy về phía sau. Con yêu thú lao tới với tốc độ kinh hoàng, há cái miệng khổng lồ nuốt chửng mọi thứ trên đường đi.

Chu Thiên Bảo tận dụng địa hình hiểm trở của khu rừng, sử dụng linh khí để di chuyển linh hoạt trên các tảng đá và cành cây. Cậu biết mình không thể đối đầu trực diện với con Thủy Mãng Xà này, vì vậy cậu chỉ nhắm vào những điểm yếu trên thân nó.

“Chỉ có một cơ hội duy nhất!” Chu Thiên Bảo thầm nhủ, dồn toàn bộ linh khí còn lại vào thanh kiếm. Cậu thi triển chiêu Thiên Phong Trảm, một luồng kiếm khí mạnh mẽ lao ra, xuyên thẳng vào đầu con yêu thú, khiến nó kêu lên một tiếng thảm thiết trước khi đổ gục xuống hồ.

Mặc dù đã tiêu diệt được Thủy Mãng Xà, nhưng cậu biết mình không thể ở lại đây lâu hơn nữa. Chu Thiên Bảo nhanh chóng tiến sâu hơn vào khu vực trung tâm của Huyền Sơn, nơi được đồn đại là có những bảo vật thượng cổ mà không ai dám mạo hiểm đến lấy.

Khi màn đêm buông xuống, Chu Thiên Bảo tìm thấy một hang động nhỏ để trú ẩn. Cậu ngồi xuống, bắt đầu phục hồi linh lực. Vừa nhắm mắt, cậu cảm nhận được chiếc vòng ngọc lại tỏa ra một luồng khí ấm áp, như thể đang hướng dẫn cậu đến một bí mật nào đó ẩn giấu sâu trong Huyền Sơn.

“Rốt cuộc, chiếc vòng này có mối liên hệ gì với vùng đất cấm này?” Chu Thiên Bảo tự hỏi.

Đôi mắt cậu lóe lên sự quyết tâm. Bất kể khó khăn nào đang chờ đợi phía trước, cậu sẽ không bỏ lỡ cơ hội tìm ra chân tướng và khai phá những bí mật ẩn giấu. Con đường tiên đồ của Chu Thiên Bảo đang bước vào một chương mới, đầy thách thức nhưng cũng hứa hẹn những cơ duyên to lớn.

Sau khi thoát khỏi cuộc truy sát và tiến sâu vào vùng đất cấm Huyền Sơn, Chu Thiên Bảo không dám chủ quan. Cậu nhanh chóng tìm một hang động kín đáo để nghỉ ngơi và khôi phục linh lực. Vùng đất này đầy rẫy nguy hiểm, từ yêu thú hung tợn đến các loại cạm bẫy chết người. Tuy nhiên, cậu không còn đường lùi — chỉ có tiến về phía trước để tìm kiếm bí mật liên quan đến chiếc vòng ngọc và cơ duyên mới.

Chu Thiên Bảo ngồi xếp bằng trên nền đá lạnh lẽo, lặng lẽ điều tức, vận hành Huyền Thiên Công Pháp. Linh khí dần dần tụ lại quanh cậu, chảy vào kinh mạch như những dòng suối nhỏ. Sau nửa canh giờ, linh lực đã phục hồi một phần, nhưng trong lòng cậu vẫn còn nhiều nghi vấn chưa có lời giải.

“Chiếc vòng ngọc này, rốt cuộc nó muốn dẫn ta đến đâu?” Chu Thiên Bảo lẩm bẩm. Chiếc vòng ngọc không chỉ cứu mạng cậu trong cuộc chiến với yêu thú và địch nhân, mà dường như nó còn ẩn chứa một sức mạnh kỳ bí.

Đúng lúc này, cậu cảm nhận được một luồng linh khí mỏng manh từ sâu trong lòng núi. Luồng linh khí này khác biệt so với linh khí thông thường, mang theo cảm giác cổ xưa và u ám. Chu Thiên Bảo không kìm được sự tò mò, quyết định đi sâu hơn vào lòng núi để tìm hiểu.

Dựa theo linh giác, Chu Thiên Bảo lần theo luồng linh khí lạ đó, đi qua những đường hầm quanh co và ngóc ngách tối tăm. Càng tiến sâu vào lòng núi, cậu càng cảm thấy áp lực từ linh khí xung quanh dần tăng lên, như thể nơi này đang bị phong ấn bởi một sức mạnh vô hình. Cuối cùng, trước mắt cậu hiện ra một cánh cửa đá lớn với những ký tự cổ xưa khắc sâu vào bề mặt.

Chiếc vòng ngọc trên tay Chu Thiên Bảo đột ngột phát sáng, tạo ra một luồng khí nóng bao phủ toàn thân cậu. Dưới tác động của luồng sáng từ chiếc vòng, cánh cửa đá từ từ mở ra, để lộ ra một căn phòng rộng lớn với những bức tường phủ đầy hoa văn phức tạp.

Ở giữa căn phòng, một bệ đá cao đặt một viên Tinh Thạch Lam Hồn đang tỏa ra ánh sáng xanh lấp lánh. Xung quanh bệ đá, những dòng khí đen mờ ảo như những linh hồn lởn vởn. Đây rõ ràng là một nơi bị phong ấn lâu đời, và viên tinh thạch chính là trái tim của phong ấn này.

“Đây là… một trận pháp thượng cổ!” Chu Thiên Bảo thầm kinh ngạc, đôi mắt ánh lên sự hứng thú. Với sự hiểu biết của cậu, đây không phải trận pháp bình thường mà là một loại trận pháp có thể trấn áp cả linh hồn yêu ma.

Ngay khi cậu vừa tiến tới gần bệ đá, từ trong bóng tối, một bóng đen bỗng dưng lao ra với tốc độ cực nhanh. Đó là một hắc ảnh nhân mặc y phục đen từ đầu đến chân, chỉ lộ ra đôi mắt lạnh lẽo, sắc bén như lưỡi dao.

“Ngươi là ai? Tại sao dám xâm nhập vào nơi phong ấn này?” Hắc ảnh nhân trầm giọng hỏi, linh khí tỏa ra từ hắn mạnh mẽ đến mức làm không khí xung quanh như đông cứng lại.

Chu Thiên Bảo nhanh chóng vận chuyển linh lực, tập trung toàn bộ ý thức vào cuộc chiến trước mắt. “Ta chỉ vô tình lạc vào đây, không có ý mạo phạm. Nhưng nếu ngươi muốn giao đấu, ta cũng không e ngại!”

Không có thêm lời nói nào, hắc ảnh nhân lao tới với tốc độ kinh hoàng. Chu Thiên Bảo không kịp phản ứng, chỉ có thể vung kiếm đỡ đòn. Một luồng khí mạnh mẽ từ đòn đánh của đối phương đẩy cậu lùi lại vài bước, máu trong cơ thể sôi lên như muốn trào ra.Không còn đường lùi, Chu Thiên Bảo dồn toàn bộ linh lực vào thanh Huyền Thiên Kiếm, thi triển chiêu Lưu Tinh Trảm. Kiếm khí mạnh mẽ bắn ra như những vì sao rơi, nhắm thẳng vào hắc ảnh nhân. Tuy nhiên, đối phương chỉ nhếch môi cười nhạt, vung tay tạo ra một lớp kết giới màu đen, dễ dàng chặn đứng đòn tấn công của cậu.

“Chỉ với bấy nhiêu mà cũng dám đối đầu với ta sao?” Hắc ảnh nhân cười lạnh, sau đó thi triển một chiêu pháp kỳ dị. Một luồng khí đen ngùn ngụt bốc lên, tạo thành hình dáng của một con mãnh thú quái dị lao về phía Chu Thiên Bảo.

Nhận thấy tình thế nguy cấp, Chu Thiên Bảo quyết định kích hoạt chiếc vòng ngọc một lần nữa. Luồng sáng xanh biếc bùng lên từ chiếc vòng, bao phủ toàn thân cậu. Ánh sáng mạnh mẽ đến mức làm luồng khí đen của đối phương bị đẩy lùi. Không bỏ lỡ cơ hội, Chu Thiên Bảo tung ra chiêu cuối cùng Thiên Phong Trảm, kiếm khí như một lưỡi đao vô hình, chém xuyên qua màn đêm, trúng vào thân hình của hắc ảnh nhân.

Một tiếng hét thảm thiết vang lên, hắc ảnh nhân bị đánh bay ra xa, máu tươi tuôn trào. Tuy nhiên, trước khi Chu Thiên Bảo kịp áp sát để kết liễu, hắn biến thành một đám khói đen và biến mất trong bóng tối.

Sau khi dọn sạch những tàn dư của cuộc chiến, Chu Thiên Bảo quay lại với bệ đá và viên Tinh Thạch Lam Hồn. Chiếc vòng ngọc trên tay cậu lại bắt đầu hấp thụ linh khí từ viên tinh thạch, tạo ra một luồng sáng xanh bao trùm cả căn phòng.

Ngay khi viên tinh thạch bị hấp thu hoàn toàn, một cuộn trục bằng ngọc từ từ xuất hiện từ bệ đá. Chu Thiên Bảo cẩn thận nhặt lên và mở ra xem. Trên cuộn trục là những dòng chữ cổ xưa, miêu tả về một bí pháp thượng cổ có thể giúp người tu sĩ tăng tốc độ tu luyện và vượt qua bình cảnh.

“Bí pháp này… nếu thực sự có thể áp dụng, có lẽ sẽ giúp ta đột phá vào Trúc Cơ kỳ trong thời gian ngắn,” Chu Thiên Bảo thầm nhủ, ánh mắt sáng lên với niềm hy vọng mới.

Nhưng cậu cũng biết rằng, bí pháp này chắc chắn sẽ thu hút sự chú ý của các thế lực khác. Con đường phía trước sẽ càng nguy hiểm hơn, nhưng cậu đã quyết tâm đi đến tận cùng để khám phá bí mật của chiếc vòng ngọc và đạt đến đỉnh cao tu tiên.

“Bất kể là cơ duyên hay nguy hiểm… Ta, Chu Thiên Bảo, tuyệt đối không lùi bước!”

Con đường tiên đồ phía trước còn vô vàn thử thách, nhưng cũng tràn đầy hy vọng và cơ duyên chưa từng có. Chu Thiên Bảo biết rằng mình đã bước vào một hành trình không thể quay đầu.

TÁC GIẢ: Mèo Ping Ping

“Tác phẩm này là sáng tác độc quyền của Mèo Ping Ping. Mọi hình thức sao chép, chỉnh sửa, hoặc sử dụng mà không có sự đồng ý đều được xem là vi phạm bản quyền.”

"Mèo Ping Ping trân trọng từng chữ, từng dòng trong tác phẩm này. Xin đừng sao chép, chỉnh sửa nếu không có sự đồng ý."

Tác Phẩm được viết nên bằng tâm huyết và sáng tạo của Mèo Ping Ping, tác phẩm này là độc quyền. Đừng sao chép nếu chưa được phép!"

"Hãy tôn trọng quyền sở hữu trí tuệ: Tác phẩm này là độc quyền của Mèo Ping Ping."


Nếu Muốn có thể liên hệ với mình qua email: meopingping@gmail.com thank you everybody!

Cập Nhập Chuyện Nhanh Nhất Tại Website Bên Dưới!

Truy Cập Website: https://meopingping.blogspot.com/

Website Truyeenjyy.vip: - Link: https://truyenyy.link/tr/5m77dgdm

► (Fan Page) https://www.facebook.com/profile.php?id=61568212627080

YouTube:► https://www.youtube.com/@MeoPingPingPro

Post a Comment

0 Comments