Ngọn Nến và Bóng Tối
Ngày xưa, trong một căn nhà nhỏ nằm giữa cánh đồng mênh
mông, có một ngọn nến được cất giữ trong chiếc hộp gỗ. Nó luôn mơ ước được tỏa
sáng, mang ánh sáng đến những nơi tối tăm. Nhưng ngày qua ngày, nó vẫn nằm
trong hộp, không ai nhớ đến.
Một đêm nọ, một cơn bão lớn kéo đến, gió rít từng hồi, khiến
cả ngôi nhà chìm trong bóng tối. Người chủ vội vàng mở hộp, lấy ngọn nến ra và
thắp sáng nó. Ánh sáng dịu dàng từ ngọn nến xua tan bóng tối trong căn phòng,
mang lại sự ấm áp và an tâm cho mọi người.
Ngọn nến cảm thấy hạnh phúc khi cuối cùng ước mơ của mình
trở thành hiện thực. Nhưng rồi, nó nhận ra mỗi giây phút tỏa sáng, thân mình nó
dần bị hao mòn. Ngọn nến buồn bã hỏi người chủ:
- "Tại
sao tôi phải đánh đổi chính mình để mang lại ánh sáng? Tôi sẽ chẳng còn
lại gì cả."
Người chủ mỉm cười, đáp:
- "Ngọn
nến, ý nghĩa của con không nằm ở việc tồn tại lâu dài, mà ở việc con đã
làm gì trong khoảng thời gian tồn tại đó. Nếu con chọn giữ lại toàn bộ
thân mình mà không tỏa sáng, con chỉ là một khối sáp vô nghĩa. Nhưng khi
con chấp nhận đốt cháy chính mình, con mang lại ánh sáng và hy vọng cho
người khác. Đó chính là giá trị của con."
Ngọn nến lặng im, rồi rực sáng hơn bao giờ hết. Nó hiểu
rằng, giá trị thật sự của cuộc đời không nằm ở việc sống bao lâu, mà là sống
như thế nào.
Khi ngọn nến cháy hết, mọi người trong nhà đã vượt qua cơn
bão. Họ nhớ mãi về ánh sáng của nó, như một bài học sâu sắc về sự hy sinh và ý
nghĩa của cuộc sống.
Câu chuyện ngọn nến được truyền từ đời này sang đời khác,
nhắc nhở con người hãy sống một cuộc đời ý nghĩa, dù ngắn ngủi, nhưng luôn tỏa
sáng rực rỡ.

0 Comments