Chương 3: Thử Thách Vượt Qua và Những Bí Ẩn Mới
Sau trận chiến với
Ma Lang, Chu Thiên Bảo không hề có chút tự mãn. Cậu biết rằng một con yêu thú
cấp thấp không thể so với những thử thách thật sự trên con đường tu tiên. Mặc dù
chiến thắng này giúp cậu tự tin hơn về khả năng vận hành linh khí và sử dụng
công pháp, nhưng cậu hiểu rằng mình cần phải tiếp tục rèn luyện để đạt được một
cảnh giới cao hơn. Chỉ có như vậy, cậu mới có thể đối phó với những nguy hiểm
ngày càng lớn lao mà thế giới tu tiên sẽ mang đến.
Buổi sáng sau khi
chiến đấu, Chu Thiên Bảo ngồi xếp bằng trong căn phòng nhỏ, bắt đầu tĩnh tâm và
vận chuyển linh khí để phục hồi. Những ngày trước, cậu chỉ cảm nhận được linh
khí trong cơ thể mình một cách mơ hồ, như những làn sóng nhỏ. Nhưng bây giờ,
sau trận chiến vừa rồi, cậu nhận thấy linh khí trong người mạnh mẽ hơn nhiều,
như một con sông lớn bắt đầu chảy mạnh mẽ hơn khi không còn bị ngăn cản.
Chu Thiên Bảo dùng
linh khí này để luyện tập các chiêu thức trong Huyền Thiên Công Pháp.
Cảm giác sức mạnh ngày một dâng lên khiến cậu tự tin hơn. Đặc biệt, khi luyện
tập chiêu Huyền Thiên Kiếm, cậu có thể tạo ra một luồng kiếm khí sắc
bén, nhanh chóng và chính xác, khiến không gian xung quanh như bị xé rách.
Tuy nhiên, một vấn
đề mới nổi lên: Linh khí trong cơ thể cậu vẫn có giới hạn. Mặc dù cậu đã đạt
được một sự tiến bộ vượt bậc, nhưng nếu muốn tăng cường sức mạnh hơn nữa, cậu
cần phải có một nguồn linh khí lớn hơn, một phương pháp luyện tập hiệu quả hơn,
hoặc tìm kiếm một cơ duyên khác để đột phá.
Trong lúc Chu
Thiên Bảo đang tìm cách điều hòa linh khí trong cơ thể, chiếc vòng ngọc cậu vẫn
đeo trên tay bỗng phát sáng lạ. Cảm giác này rất quen thuộc, giống như lần
trước khi viên ngọc và quyển sách Huyền Thiên Công Pháp kết hợp với
nhau. Nhưng lần này, chiếc vòng ngọc không chỉ phát sáng mà còn có một tiếng
động nhỏ, như thể có gì đó đang di chuyển bên trong.
Đưa tay lên, Chu
Thiên Bảo chạm vào chiếc vòng. Cảm giác nóng bỏng và một lực hút kỳ lạ từ chiếc
vòng khiến cậu không thể rút tay ra. Ngay khi cậu cố gắng rút tay lại, chiếc
vòng bất ngờ tỏa ra một luồng sáng mạnh mẽ, bao quanh cả tay cậu. Một cảm giác
kỳ lạ bao trùm cơ thể, như thể cậu đang bị hút vào một thế giới khác.
Nháy mắt, Chu
Thiên Bảo thấy mình đứng trước một khung cảnh hoàn toàn khác biệt. Đó là một
ngôi đền cổ, hoang tàn, bao quanh là những cây cối mục nát và những lớp bụi dày
phủ kín. Trên một bức tường đá, có một dòng chữ cổ quái mà cậu không thể đọc
được.
Cậu đứng bất động
một lúc, cố gắng cảm nhận xem đây là đâu và vì sao mình lại có mặt ở đây. Khi
cậu nhìn xuống dưới, phát hiện mình không còn đứng trong căn phòng nhỏ của mình
nữa mà là ở một không gian khác.
“Đây là đâu? Là
một cảnh tượng trong mơ?” Chu Thiên Bảo thầm nghĩ. Cảm giác kỳ lạ này khiến cậu
cảm thấy không yên, nhưng cậu cũng biết rằng đây có thể chính là một cơ duyên
mà mình đã chờ đợi.
Bước chân vào ngôi
đền hoang phế, Chu Thiên Bảo cảm nhận được một khí tức quen thuộc, khí tức của
một linh vật cổ xưa, huyền bí. Cảm giác này khiến cậu không khỏi tò mò. Đó là
một cảm giác giống như sự giao thoa của hai thế giới, một thế giới đang được
giấu kín và chỉ có những người đủ khả năng mới có thể tìm thấy.
Cậu đi dọc theo
những hành lang u tối của ngôi đền, tiếng bước chân cậu vang vọng trong không
gian rộng lớn. Đột nhiên, cậu cảm nhận được một luồng khí mạnh mẽ từ một căn
phòng phía xa. Khi bước vào đó, cậu nhìn thấy một chiếc bàn đá lớn, trên đó có
một chiếc bình cổ, và bên cạnh là một ngọc bội phát sáng.
Ánh sáng từ ngọc
bội chiếu rọi lên khuôn mặt của Chu Thiên Bảo, làm lộ rõ sự nghiêm túc trong
ánh mắt của cậu. Đây không phải là một món đồ bình thường. Cảm giác mà nó mang
lại, cùng với tiếng động kỳ lạ phát ra từ chiếc vòng ngọc trên tay cậu, khiến
cậu nhận ra rằng món đồ này chính là một chìa khóa, một phần của cơ duyên lớn
hơn.
Lần đầu tiên, Chu
Thiên Bảo cảm nhận được sức mạnh của những món đồ này. Cậu bước tới gần chiếc
bình, nhẹ nhàng mở nắp. Bên trong bình là một viên đá sáng trong suốt, tỏa ra
linh khí thuần khiết. Cậu không thể rời mắt khỏi viên đá này, vì nó giống như
một nguồn năng lượng khổng lồ đang chờ đợi để được giải phóng.
Không chần chừ,
Chu Thiên Bảo quyết định thử dùng linh khí của mình để kết nối với viên đá. Cậu
nhắm mắt, tập trung tâm trí vào viên đá, rồi từ từ dẫn dắt linh khí từ cơ thể
truyền vào đó. Khi linh khí của cậu hòa vào viên đá, một luồng năng lượng mạnh
mẽ bất ngờ bùng nổ, khiến cơ thể cậu chấn động.
Cậu cố gắng duy
trì sự ổn định, không để linh khí mất kiểm soát. Viên đá sáng lên rực rỡ, như
thể đang hấp thụ tất cả linh khí mà cậu đưa vào. Khi linh khí của cậu sắp sửa
đạt đến đỉnh điểm, một tiếng vang lớn từ viên đá phát ra, khiến không gian xung
quanh cậu nứt ra như một lớp vỏ bọc.
Tất cả mọi thứ
xung quanh bỗng nhiên biến mất, và Chu Thiên Bảo cảm thấy mình như bị hút vào
một vòng xoáy vô tận. Nhưng ngay trước khi cậu cảm thấy ngạt thở, một sức mạnh
vô hình đẩy cậu ra khỏi vòng xoáy ấy.
Khi cậu mở mắt ra,
mọi thứ trở lại bình thường. Nhưng điều kỳ lạ là, viên đá và chiếc vòng ngọc
trên tay cậu đều đã biến mất. Trong lòng cậu bỗng dâng lên một cảm giác khó
hiểu – cậu đã thực sự đạt được một bước tiến mới trong tu luyện?
Chu Thiên Bảo biết
rằng những gì vừa xảy ra chỉ là một phần nhỏ trong hành trình tu tiên của mình.
Cậu chưa hiểu hết những gì mình vừa trải qua, nhưng một điều chắc chắn là, viên
đá và chiếc vòng ngọc đó đều không phải là những vật phẩm bình thường. Có lẽ,
đây là một cơ duyên đặc biệt mà chỉ những người xứng đáng mới có thể khám phá
ra.
“Dù sao, đây chỉ
là một bước nhỏ thôi. Con đường phía trước còn rất dài.” Chu Thiên Bảo thầm
nhủ, cảm thấy quyết tâm của mình càng thêm vững vàng. Cậu biết, mình đã sẵn
sàng đối mặt với những thử thách tiếp theo trên con đường tu tiên đầy gian nan
này.
Với những câu hỏi
chưa có lời giải và một cơ duyên mới vừa mở ra, Chu Thiên Bảo rời khỏi ngôi đền
cổ. Dù con đường tu tiên còn đầy rẫy thử thách và bí ẩn, nhưng cậu biết rằng
đây chỉ mới là bắt đầu. Mỗi bước đi, mỗi thử thách đều là một phần của hành
trình lớn lao mà cậu sẽ không bao giờ bỏ cuộc.
Con đường tiên đồ
đang mở rộng trước mắt cậu, và những bí ẩn về chiếc vòng ngọc, viên đá, và Huyền
Thiên Công Pháp chỉ mới là sự khởi đầu.
TÁC GIẢ: Mèo Ping Ping
“Tác phẩm này là sáng tác độc quyền của
Mèo Ping Ping. Mọi hình thức sao chép, chỉnh sửa, hoặc sử dụng mà không có sự đồng
ý đều được xem là vi phạm bản quyền.”
"Mèo Ping Ping trân trọng từng chữ, từng
dòng trong tác phẩm này. Xin đừng sao chép, chỉnh sửa nếu không có sự đồng
ý."
Tác Phẩm được
viết nên bằng tâm huyết và sáng tạo của Mèo Ping Ping, tác phẩm này là độc
quyền. Đừng sao chép nếu chưa được phép!"
"Hãy
tôn trọng quyền sở hữu trí tuệ: Tác phẩm này là độc quyền của Mèo Ping
Ping."
Nếu Muốn có thể liên hệ với mình qua email: meopingping@gmail.com thank you
everybody!
Cập Nhập Chuyện Nhanh Nhất Tại Website Bên
Dưới!
Truy Cập Website: https://meopingping.blogspot.com/
Website
Truyeenjyy.vip: - Link: https://truyenyy.link/tr/5m77dgdm
0 Comments