Chương 4: Sự Thức Tỉnh Của Linh Hồn Và Lối Đi Mới
Ba ngày trôi qua
kể từ khi Chu Thiên Bảo trải qua cuộc thử thách trong ngôi đền cổ, tâm trạng
cậu vẫn chưa thể bình ổn hoàn toàn. Những gì cậu đã trải qua vẫn khiến lòng cậu
bồn chồn, như thể một phần nào đó trong linh hồn của mình vừa thức tỉnh. Cậu
không thể giải thích rõ ràng điều đó, nhưng cảm giác mạnh mẽ và kỳ lạ mà viên
đá và chiếc vòng ngọc mang lại vẫn hiện hữu trong tâm trí cậu.
Chu Thiên Bảo lại
một lần nữa ngồi tĩnh tâm, tập trung vào việc vận hành linh khí trong cơ thể.
Những ngày qua, linh khí mà cậu có thể thu nạp vào người đã trở nên mạnh mẽ hơn
rất nhiều, nhưng cậu cũng nhận thấy một điều kỳ lạ. Khi linh khí trong cơ thể
cậu lưu thông, không chỉ có cảm giác trôi chảy mà còn có sự hòa hợp hoàn hảo
giữa các kinh mạch, khiến cậu cảm thấy như mình là một phần của vũ trụ.
“Linh khí trong cơ
thể mình không chỉ đơn giản là một nguồn năng lượng mà có vẻ đang dần thức tỉnh
thành một thứ gì đó khác biệt. Nếu mình không kiểm soát tốt, sẽ có ngày bị nó
nuốt chửng,” Chu Thiên Bảo tự nhủ, lòng cảnh giác dâng lên.
Mặc dù linh khí
vẫn chỉ đang ở tầng Luyện Khí, nhưng sự kết nối giữa cậu và thế giới linh khí
có vẻ đã vượt qua giới hạn bình thường. Cậu biết rằng mình không thể chỉ đơn
giản dừng lại ở mức này. Cậu phải tìm ra phương pháp để rèn luyện linh khí, để
chúng trở thành một phần cơ thể và tâm trí cậu, giúp cậu đạt được những đột phá
mới.
Chu Thiên Bảo nhận
ra rằng, muốn nâng cao thực lực, cậu cần phải có nhiều tài nguyên hơn. Mặc dù
cậu có thể luyện tập với linh khí trong tự nhiên, nhưng nếu có thêm linh dược,
tài nguyên đặc biệt thì sự tu luyện của cậu sẽ nhanh chóng tiến bộ hơn. Sau khi
cân nhắc một hồi, cậu nhớ đến một nơi rất nổi tiếng trong khu vực này — Thảo
Dược Cốc. Đó là một khu rừng hoang dã cách nơi cậu đang sinh sống
khoảng ba ngày đường.
Thảo Dược Cốc
không chỉ nổi tiếng về số lượng linh dược phong phú mà còn là nơi có rất nhiều
yêu thú cấp thấp. Đây là nơi lý tưởng để những người tu luyện như Chu Thiên Bảo
tìm kiếm tài nguyên và rèn luyện khả năng chiến đấu. Tuy nhiên, cũng chính vì
sự phong phú của linh dược và yêu thú mà nơi này không thiếu nguy hiểm. Không
ít tu sĩ yếu đuối đã phải bỏ mạng ở đó.
Chưa bao giờ cậu
rời khỏi khu vực này lâu như vậy, nhưng cậu biết rằng nếu muốn tiến xa hơn,
phải có những bước đi táo bạo. Cậu đã chuẩn bị đầy đủ dụng cụ, từ những viên
linh đan mà cậu tự chế đến những món vũ khí đơn giản để bảo vệ bản thân. Với chiếc
vòng ngọc trên tay, cậu cũng cảm thấy tự tin hơn phần nào, mặc dù không biết
chắc rằng chiếc vòng này có thể giúp ích gì trong lúc nguy cấp.
Ngày hôm sau, Chu
Thiên Bảo bắt đầu hành trình. Mặt trời lặng lẽ lặn xuống dãy núi xa xa, những
tia sáng cuối cùng chiếu rọi qua từng tán cây, chiếu sáng con đường đầy lá khô
dưới chân. Cậu cẩn thận đi qua từng khu rừng, cố gắng giữ vững tinh thần và
không để mất cảnh giác.
Thảo Dược Cốc nằm
sâu trong rừng, nơi không gian càng lúc càng trở nên mờ mịt và u ám. Mùi đất
ẩm, mùi cây cỏ hoang dại và linh khí trong không khí tràn ngập, khiến Chu Thiên
Bảo cảm thấy hơi khó thở, nhưng cũng thấy rất quen thuộc. Cậu biết mình đang
tiến gần đến nơi mà linh dược quý hiếm sinh trưởng.
Bất chợt, một
tiếng động vang lên từ phía trước. Chu Thiên Bảo dừng lại, mỉm cười khẽ, rồi
ngay lập tức núp sau một tảng đá lớn. Từ trong bụi rậm, một con Ma Xà
lớn, thân dài và màu đen bóng, đang lặng lẽ trườn qua. Ma Xà này rõ ràng không
phải là một yêu thú yếu đuối, nếu không cẩn thận, nó sẽ trở thành mối đe dọa
lớn. Chu Thiên Bảo nín thở, chờ đợi, không dám động đậy.
Con Ma Xà trườn
qua vị trí cậu ẩn náu mà không hề hay biết. Chu Thiên Bảo thở phào nhẹ nhõm,
rồi tiếp tục di chuyển, dùng linh khí để tạo ra một lớp bảo vệ mỏng trên người,
tránh gây tiếng động quá lớn. Sự cảnh giác của cậu không thừa, vì ngoài Ma Xà,
những yêu thú khác trong khu vực này cũng rất nguy hiểm.
Đến gần một thung
lũng nhỏ, Chu Thiên Bảo bắt đầu cảm nhận được linh khí đặc biệt, mạnh mẽ hơn
hẳn những nơi trước đó. Cậu chậm rãi tiến tới, rồi dừng lại khi nhìn thấy một
cây thuốc lớn, tỏa ra ánh sáng lấp lánh như thể có linh khí mạnh mẽ bên trong.
Đây là Kim Đan Thảo, một loại linh dược cực kỳ quý hiếm có thể
giúp tu sĩ Luyện Khí tăng cường linh khí nhanh chóng.
Chu Thiên Bảo tiến
lại gần, cẩn thận nhặt cây dược liệu lên, nhưng đúng lúc đó, một tiếng rít sắc
lạnh vang lên. Từ trong bóng tối, một con Yêu Hổ lớn lao ra,
mắt sáng rực như hai ngọn đuốc, nhìn thẳng vào Chu Thiên Bảo. Nó không chỉ là
một yêu thú cấp thấp mà còn là một con thú có trí tuệ khá cao, đủ để nhận biết
rằng Chu Thiên Bảo đang xâm phạm lãnh thổ của mình.
Chu Thiên Bảo
không vội tấn công, mà nhanh chóng đưa tay ra, vận linh khí chuẩn bị cho một
trận chiến. Cậu biết rằng đây là một cơ hội để rèn luyện bản thân, dù có nguy
hiểm, nhưng nếu không dám đối mặt, thì con đường tu tiên của cậu sẽ không thể
đi xa.
Yêu Hổ gầm lên một
tiếng, lao về phía Chu Thiên Bảo với tốc độ chóng mặt. Chu Thiên Bảo hít sâu
một hơi, cố gắng giữ bình tĩnh, rồi bắt đầu thi triển chiêu thức Huyền
Thiên Kiếm. Một đường kiếm khí sắc bén lập tức bắn ra, nhưng yêu hổ quá
nhanh, né tránh được. Nó quát lên một tiếng, rồi vung móng vuốt sắc nhọn về
phía cậu.
Chu Thiên Bảo vận
linh khí vào cơ thể, dùng hết sức để lao về phía trước, tránh đi cú tấn công
của yêu hổ. Đúng lúc này, cậu cảm nhận được một luồng năng lượng kỳ lạ từ chiếc
vòng ngọc trên tay, giúp tăng tốc độ phản xạ và khiến cậu né tránh thành công.
Một đường kiếm của
Chu Thiên Bảo bắn ra, lần này, yêu hổ không còn khả năng tránh né. Cú tấn công
mạnh mẽ khiến nó kêu lên một tiếng đau đớn, rồi lảo đảo ngã xuống đất.
Chu Thiên Bảo thở
phào nhẹ nhõm. Mặc dù mệt mỏi, nhưng chiến thắng này khiến cậu nhận ra rằng
mình đang dần trở nên mạnh mẽ hơn.
Bước tiếp trên con
đường của mình, Chu Thiên Bảo biết rằng mỗi chiến thắng chỉ là một bước nhỏ
trên hành trình dài rộng. Với linh khí ngày càng mạnh mẽ và sự sáng suốt trong
chiến đấu, cậu không còn sợ hãi trước thử thách.
“Đây mới chỉ là
bước đầu. Con đường tiên đồ còn dài, nhưng ta đã sẵn sàng đối mặt với mọi thứ.”
Chu Thiên Bảo mỉm cười tự nhủ.
Trong tay cậu,
chiếc vòng ngọc và linh dược quý giá đều đang dần dần hé lộ ra những bí ẩn chưa
được khám phá. Cậu biết, một hành trình mới lại bắt đầu.
TÁC GIẢ: Mèo Ping Ping
“Tác phẩm này là sáng tác độc quyền của
Mèo Ping Ping. Mọi hình thức sao chép, chỉnh sửa, hoặc sử dụng mà không có sự đồng
ý đều được xem là vi phạm bản quyền.”
"Mèo Ping Ping trân trọng từng chữ, từng
dòng trong tác phẩm này. Xin đừng sao chép, chỉnh sửa nếu không có sự đồng
ý."
Tác Phẩm được
viết nên bằng tâm huyết và sáng tạo của Mèo Ping Ping, tác phẩm này là độc
quyền. Đừng sao chép nếu chưa được phép!"
"Hãy
tôn trọng quyền sở hữu trí tuệ: Tác phẩm này là độc quyền của Mèo Ping
Ping."
Nếu Muốn có thể liên hệ với mình qua email: meopingping@gmail.com thank you
everybody!
Cập Nhập Chuyện Nhanh Nhất Tại Website Bên
Dưới!
Truy Cập Website: https://meopingping.blogspot.com/
Website
Truyeenjyy.vip: - Link: https://truyenyy.link/tr/5m77dgdm
0 Comments