Hẹn Ước Dưới Những vì Sao Chương 11 đến Chương 20 Tác Giả: Mèo Ping Ping

 Chương 11: Kẻ Thứ Ba Xuất Hiện

Diệp Chi và Hàn Phong nghĩ rằng tình yêu của họ đã kiên định và không gì có thể lay chuyển. Thế nhưng, sự trở lại của Trần Lan – vị hôn thê cũ của Hàn Phong – đã khiến cuộc sống của họ thêm phần phức tạp. Trần Lan không chỉ là một cô gái sắc sảo và xinh đẹp mà còn là người đầy tham vọng, quyết tâm đạt được mục tiêu mà cô mong muốn, ngay cả khi đó là trái tim của Hàn Phong.



Một buổi chiều muộn, khi Diệp Chi rời công ty sau một ngày làm việc mệt mỏi, cô tình cờ nhìn thấy Trần Lan đứng đợi trước cửa. Diệp Chi cố giữ bình tĩnh, dù lòng có chút lo lắng. Trần Lan không hề do dự, tiến đến gần cô và nói với giọng tự tin:

“Diệp Chi, tôi không đến đây để gây rối. Chỉ muốn nói cho cô biết rằng Hàn Phong vốn thuộc về tôi. Mối quan hệ giữa chúng tôi đã có từ trước, là một lời hứa của cả hai gia đình. Đôi khi, cô phải chấp nhận sự thật rằng có những người không thuộc về mình.”

Diệp Chi cố gắng giữ bình tĩnh, nhìn thẳng vào mắt Trần Lan. Dù bị châm chọc và đe dọa, cô không hề nao núng.

“Trần Lan, cô nói đúng – có những người không thuộc về nhau. Nhưng Hàn Phong đã chọn tôi, đó là lựa chọn của anh ấy, không phải ai khác. Nếu cô thực sự quan tâm đến anh ấy, hãy để anh ấy tự quyết định cuộc sống của mình.”

Trần Lan bật cười đầy thách thức, đôi mắt lạnh lùng hiện lên vẻ kiêu ngạo. “Chúng ta cứ chờ xem. Tôi nghĩ mình biết Hàn Phong nhiều hơn cô tưởng.”

Diệp Chi rời đi với lòng trĩu nặng. Mặc dù cô tin tưởng Hàn Phong, nhưng sự tự tin và quyết tâm của Trần Lan không khỏi làm cô lo lắng. Cô bắt đầu tự hỏi liệu tình yêu của mình có đủ mạnh để vượt qua sự xuất hiện của một người thứ ba, đặc biệt là người có nhiều lợi thế về cả gia thế và sự quen thuộc với Hàn Phong.

Tối hôm đó, khi Hàn Phong đến đón Diệp Chi, anh nhận ra vẻ mặt đượm buồn của cô. Sau khi hỏi han, Diệp Chi kể lại về cuộc chạm mặt với Trần Lan. Hàn Phong lặng im một lúc, rồi nắm chặt tay cô, ánh mắt đầy quyết tâm.

“Diệp Chi, anh xin lỗi vì em phải chịu đựng điều này. Anh biết em đã rất mạnh mẽ. Nhưng anh muốn em nhớ rằng trái tim anh luôn chỉ hướng về em. Anh sẽ nói rõ với Trần Lan và cả gia đình để chấm dứt mọi việc. Anh muốn xây dựng tương lai với em, không phải ai khác.”

Nghe lời anh, lòng Diệp Chi ấm áp và dường như tan đi mọi muộn phiền. Cô tin rằng tình yêu của mình đủ mạnh để vượt qua mọi thử thách.

Thế nhưng, Trần Lan không từ bỏ dễ dàng. Cô bắt đầu dùng ảnh hưởng của gia đình để gây áp lực lên công ty của Hàn Phong, thậm chí ảnh hưởng đến những dự án mà anh đang theo đuổi. Cô không ngừng xuất hiện tại những nơi Hàn Phong và Diệp Chi hay lui tới, khiến cả hai phải đối mặt với sự khó xử.

Một buổi tối, Trần Lan đến gặp riêng Hàn Phong và đưa ra lời đề nghị táo bạo: “Nếu anh chấp nhận kết hôn với tôi, tôi sẽ giúp công ty anh thoát khỏi những khó khăn hiện tại. Còn nếu anh từ chối, đừng trách tôi khi công ty anh sụp đổ.”

Hàn Phong nhìn Trần Lan, trong lòng vừa tức giận vừa thất vọng. Anh không ngờ cô có thể đi xa đến vậy, sử dụng mọi thủ đoạn để đạt được điều mình muốn. Nhưng anh cũng hiểu rằng từ chối Trần Lan có nghĩa là đối mặt với một trận chiến lớn.

“Tôi xin lỗi, Trần Lan. Nhưng tôi không thể bán đi tình yêu và cuộc đời mình để đổi lấy lợi ích vật chất. Tình cảm của tôi dành cho Diệp Chi là thật lòng, và tôi sẽ không từ bỏ cô ấy chỉ vì áp lực. Nếu cô muốn chiến, thì tôi sẵn sàng.”

Cuộc nói chuyện giữa Hàn Phong và Trần Lan diễn ra căng thẳng, nhưng nó càng khiến anh thêm quyết tâm bảo vệ tình yêu của mình. Anh biết rằng Diệp Chi xứng đáng với tất cả những gì tốt đẹp nhất, và anh sẽ không để bất cứ ai, dù là Trần Lan hay bất kỳ ai khác, chia cắt họ.

Chương 11 khép lại với quyết tâm mạnh mẽ của Hàn Phong khi phải đối đầu với áp lực từ Trần Lan và gia đình. Tình yêu giữa Hàn Phong và Diệp Chi lại phải đối diện với thử thách lớn hơn bao giờ hết. Liệu tình yêu của họ có đủ mạnh để vượt qua tất cả, hay Trần Lan sẽ tiếp tục tìm cách phá vỡ hạnh phúc của họ?

Chương 12: Sóng Ngầm

Sau cuộc đối đầu với Trần Lan, Hàn Phong và Diệp Chi nghĩ rằng mọi chuyện rồi sẽ lắng xuống, nhưng họ không ngờ rằng phía sau vẫn còn những sóng ngầm dữ dội. Những áp lực từ phía Trần Lan không hề suy giảm mà còn trở nên căng thẳng hơn, đặc biệt là khi công ty của Hàn Phong đối mặt với khủng hoảng tài chính do những dự án liên tục bị trì hoãn và các đối tác bất ngờ rút lui. Cả công ty của anh đứng trước bờ vực phá sản.

Một đêm, Hàn Phong về nhà trễ, khuôn mặt mệt mỏi và đầy lo âu. Nhìn thấy anh như vậy, Diệp Chi không khỏi đau lòng. Cô nhẹ nhàng pha một tách trà nóng và mang đến bên anh.

“Anh Phong, dù có chuyện gì xảy ra, em vẫn ở đây, bên cạnh anh. Chúng ta sẽ vượt qua tất cả, dù có khó khăn đến đâu.”

Hàn Phong nắm lấy tay cô, đôi mắt chứa đầy sự biết ơn và tình yêu. “Diệp Chi, anh thật sự may mắn khi có em bên cạnh. Em là nguồn động lực lớn nhất của anh. Nhưng anh cũng sợ rằng những áp lực này sẽ khiến em tổn thương.”

Diệp Chi cười dịu dàng, ánh mắt kiên định. “Anh đừng lo, em không dễ bị tổn thương đâu. Miễn là chúng ta còn bên nhau, em tin rằng không có gì là không thể vượt qua.”

Sáng hôm sau, Diệp Chi quyết định gặp Trần Lan để nói rõ mọi chuyện. Cô biết rằng nếu không đối diện trực tiếp, những âm mưu từ phía Trần Lan sẽ còn tiếp diễn, và cô không muốn tình yêu của mình bị đe dọa thêm nữa.

Cuộc gặp diễn ra tại một quán cà phê yên tĩnh. Khi Diệp Chi xuất hiện, Trần Lan không giấu nổi vẻ ngạc nhiên, nhưng đôi mắt cô vẫn giữ thái độ kiêu ngạo và lạnh lùng.

“Trần Lan, tôi đến đây để nói rằng tình yêu của tôi và Hàn Phong là chân thật, và chúng tôi sẽ không bị chia cắt bởi bất cứ điều gì. Tôi hy vọng cô sẽ từ bỏ ý định chen vào cuộc sống của chúng tôi,” Diệp Chi nói, ánh mắt kiên định.

Trần Lan bật cười, ánh mắt sắc như dao. “Cô nghĩ chỉ vài lời nói có thể làm tôi bỏ cuộc sao? Cô không hiểu gì về thế giới này cả, Diệp Chi. Tôi sinh ra trong gia đình quyền lực và có mọi thứ mình muốn. Hàn Phong và tôi là sự sắp đặt từ hai gia đình, là định mệnh mà không ai có thể thay đổi.”

Diệp Chi bình tĩnh đáp, “Định mệnh là do con người tạo ra, và tình yêu của tôi không phải thứ mà bất kỳ quyền lực hay sự sắp đặt nào có thể làm lung lay. Tôi sẽ không từ bỏ Hàn Phong, và tôi sẽ bảo vệ tình yêu này đến cùng.”

Trần Lan nghe những lời này, lòng dấy lên sự tức giận. Cô không ngờ Diệp Chi lại mạnh mẽ và quyết tâm đến vậy. Nhưng với bản tính kiêu ngạo, cô không chấp nhận thất bại dễ dàng.

“Được thôi, chúng ta hãy xem, liệu tình yêu của cô có thể tồn tại lâu dài trong thế giới đầy rẫy sự tính toán và quyền lực này không,” Trần Lan nói, nở một nụ cười đầy thách thức.

Sau cuộc gặp, Diệp Chi biết rằng mình đã chấp nhận một cuộc chiến mà phía trước là những ngày dài căng thẳng. Nhưng cô không hối hận. Tình yêu của cô dành cho Hàn Phong là chân thành và mạnh mẽ, và cô tin rằng tình yêu ấy sẽ là ánh sáng giúp cô vượt qua tất cả.

Khi trở về nhà, Diệp Chi kể lại toàn bộ cuộc gặp cho Hàn Phong. Lần này, Hàn Phong quyết định sẽ không để Diệp Chi phải đối mặt một mình nữa. Anh biết rằng chỉ có cách thẳng thắn đối diện và giải quyết dứt khoát với gia đình và Trần Lan mới có thể bảo vệ tình yêu của mình.

Hàn Phong sắp xếp một buổi gặp gỡ với ba mẹ anh để thẳng thắn bày tỏ nguyện vọng của mình. Đứng trước họ, anh nói với giọng kiên định:

“Con biết ba mẹ muốn tốt cho con và tin rằng Trần Lan là sự lựa chọn đúng đắn. Nhưng người mà con yêu và muốn bên cạnh là Diệp Chi. Con sẽ không từ bỏ cô ấy, và con xin ba mẹ hãy tôn trọng quyết định của con.”

Ánh mắt ba mẹ Hàn Phong thoáng hiện sự bất ngờ và không hài lòng, nhưng lần đầu tiên, họ thấy được sự trưởng thành và quyết tâm của con trai mình.

Cuộc chiến tình yêu của Diệp Chi và Hàn Phong vẫn còn nhiều thử thách phía trước, nhưng sau những ngày dài căng thẳng, cả hai đều hiểu rằng chỉ có sự kiên định và lòng dũng cảm mới giúp họ vượt qua được sóng gió này.

Chương 12 khép lại với quyết tâm và lòng kiên định của Diệp Chi và Hàn Phong. Trước mặt họ vẫn là con đường gian nan, nhưng họ tin rằng tình yêu chân thành sẽ là ánh sáng dẫn lối qua bóng tối của những áp lực và mưu tính.

Chương 13: Trái Tim Bị Thử Thách

Sau khi gặp mặt gia đình và thẳng thắn bày tỏ tình yêu với Diệp Chi, Hàn Phong và cô có thêm dũng khí để đối diện với tất cả. Thế nhưng, sóng gió vẫn chưa dừng lại. Gia đình Hàn Phong không dễ dàng chấp nhận một cô gái bình thường như Diệp Chi. Bố mẹ anh âm thầm thực hiện kế hoạch của riêng họ, với hy vọng Trần Lan có thể khiến Hàn Phong thay đổi suy nghĩ.

Trần Lan cũng không chịu từ bỏ. Cô quyết định dùng chiêu bài cuối cùng: cô tìm đến Diệp Chi với một thông tin bất ngờ.

Trong một buổi chiều mưa, khi Diệp Chi vừa tan làm, cô nhìn thấy Trần Lan đợi mình trước cửa công ty. Trần Lan mỉm cười, gương mặt tự tin và lạnh lùng.

“Diệp Chi, tôi không đến đây để cãi nhau với cô. Tôi muốn cho cô xem cái này.” Trần Lan rút từ trong túi ra một bức ảnh, đó là một tấm ảnh cũ của Hàn Phong và cô, chụp ở nước ngoài khi còn đi học.

Diệp Chi nhìn bức ảnh mà cảm giác khó chịu dâng lên. Trong ảnh, Hàn Phong và Trần Lan thân mật bên nhau, khuôn mặt rạng rỡ, nụ cười tự nhiên. Trần Lan nhìn thấy ánh mắt ngạc nhiên của Diệp Chi và tiếp tục nói với giọng tự tin:

“Cô thấy không, chúng tôi đã từng là một đôi. Gia đình hai bên đều đã đồng ý. Tôi và anh ấy có những kỷ niệm mà cô không thể hiểu được. Diệp Chi, tôi khuyên cô nên buông tay. Một người con gái bình thường như cô sẽ không thể nào hiểu được Hàn Phong bằng tôi.”

Diệp Chi nghe từng lời của Trần Lan, lòng cô đau nhói. Dù tin tưởng Hàn Phong, nhưng những hình ảnh và câu chuyện từ quá khứ như những mũi dao sắc nhọn đâm vào trái tim cô. Cô tự hỏi liệu có phải cô đang cố níu kéo một thứ vốn không thuộc về mình.

Tối hôm đó, khi Hàn Phong đến thăm Diệp Chi, anh cảm nhận được sự xa cách trong ánh mắt cô. Cô không còn vui vẻ như mọi khi, đôi mắt trầm ngâm, không rạng rỡ như mọi lần.

“Diệp Chi, em sao vậy? Có chuyện gì làm em buồn à?” Hàn Phong lo lắng hỏi, nắm lấy tay cô.

Diệp Chi cúi đầu, lấy hết can đảm để hỏi: “Phong, anh và Trần Lan… đã từng bên nhau, đúng không?”

Hàn Phong bất ngờ, rồi anh hiểu ra ngay lập tức rằng Trần Lan đã tiếp cận Diệp Chi. Anh nhẹ nhàng giải thích: “Đúng, anh và Trần Lan từng có những kỷ niệm khi còn học ở nước ngoài. Nhưng đó là quá khứ, và anh không có tình cảm nào dành cho cô ấy nữa. Tất cả những gì anh muốn, người mà anh yêu, chỉ có em.”

Diệp Chi ngẩng lên nhìn anh, đôi mắt vẫn đượm buồn. “Nhưng Trần Lan là một phần quan trọng trong cuộc đời anh, là người mà gia đình anh mong muốn. Em sợ rằng tình yêu của chúng ta sẽ không đủ mạnh để vượt qua tất cả những áp lực này.”

Hàn Phong nắm chặt tay Diệp Chi hơn, ánh mắt kiên định. “Diệp Chi, tình yêu không phải là thứ được đo lường bằng quá khứ hay sự mong muốn của người khác. Anh đã chọn em, không phải ai khác. Em chính là người khiến anh muốn bước tiếp trong cuộc đời này.”

Lời nói của Hàn Phong như nguồn động viên mạnh mẽ, nhưng trong lòng Diệp Chi vẫn không khỏi lo lắng. Cô hiểu rằng, dù tình yêu của cả hai có lớn lao đến đâu, cô vẫn sẽ phải đối mặt với sự hoài nghi và thử thách từ gia đình Hàn Phong và cả sự quyết tâm của Trần Lan.

Vài ngày sau, Hàn Phong quyết định dẫn Diệp Chi đến gặp bố mẹ mình để chính thức giới thiệu cô là người yêu của anh. Họ biết rằng đây là một bước đi táo bạo và có thể gây nên căng thẳng, nhưng Hàn Phong muốn chấm dứt mọi mơ hồ và để Diệp Chi cảm thấy an toàn hơn trong mối quan hệ này.

Khi bước vào căn phòng lớn của gia đình Hàn Phong, Diệp Chi cảm thấy hơi căng thẳng nhưng cố gắng giữ bình tĩnh. Bố mẹ Hàn Phong nhìn cô từ đầu đến chân, ánh mắt đánh giá.

Bố của Hàn Phong, ông Hàn, nói với giọng nghiêm nghị: “Diệp Chi, chúng ta đều biết rằng con không xuất thân từ gia đình danh giá. Con có thực sự nghĩ rằng con đủ khả năng để đồng hành cùng Hàn Phong trong tương lai?”

Diệp Chi im lặng một lúc, rồi dõng dạc đáp lời: “Cháu hiểu rằng địa vị và gia thế của cháu không thể sánh bằng gia đình bác. Nhưng cháu yêu Hàn Phong thật lòng và sẽ làm tất cả để mang đến hạnh phúc cho anh ấy. Cháu không nghĩ tình yêu được quyết định bởi xuất thân.”

Bà Hàn nhíu mày, giọng nói lạnh lùng, “Lời nói của cô rất hay, nhưng có thể tồn tại được bao lâu? Gia đình này cần một người có khả năng nâng đỡ Hàn Phong, không phải một người mang đến rắc rối.”

Hàn Phong đứng lên, bảo vệ Diệp Chi trước những lời chỉ trích của bố mẹ mình. “Ba mẹ, con biết ba mẹ chỉ muốn tốt cho con, nhưng con mong ba mẹ hiểu rằng Diệp Chi chính là người mà con chọn. Nếu ba mẹ thực sự yêu thương con, xin hãy tôn trọng lựa chọn của con.”

Cuộc đối thoại diễn ra căng thẳng, và dường như không có sự thỏa hiệp nào từ phía gia đình Hàn Phong. Diệp Chi cảm thấy vô cùng khó xử, nhưng cũng cảm thấy biết ơn vì sự bảo vệ và kiên quyết của Hàn Phong. Khi rời khỏi nhà anh, cô không khỏi cảm thấy nặng nề.

Trên đường về, Hàn Phong nắm chặt tay cô, ánh mắt vẫn tràn đầy quyết tâm. “Diệp Chi, dù có chuyện gì xảy ra, anh sẽ luôn đứng về phía em. Anh không hối tiếc khi đã chọn em.”

Diệp Chi cảm thấy ấm áp và động viên, nhưng cô hiểu rằng đây mới chỉ là bắt đầu của thử thách. Trái tim cô vừa tràn ngập tình yêu, vừa lo lắng cho tương lai mà cả hai sẽ phải đối diện.

Chương 13 khép lại với tình yêu kiên định và những thử thách không dễ vượt qua. Liệu tình yêu của Diệp Chi và Hàn Phong có thể bền vững giữa những áp lực từ gia đình và sự trở lại của Trần Lan? Hành trình đầy sóng gió vẫn còn tiếp tục, và liệu họ có thể cùng nhau vượt qua tất cả?

Chương 14: Định Mệnh Rẽ Lối

Kể từ sau buổi gặp gỡ căng thẳng với gia đình Hàn Phong, Diệp Chi nhận ra rằng những rào cản không chỉ nằm ở gia đình anh, mà còn từ xã hội xung quanh. Dù Hàn Phong vẫn hết lòng yêu thương và bảo vệ cô, nhưng từng ánh mắt dè bỉu và những lời xì xào từ mọi người khiến cô không khỏi tổn thương.

Một buổi chiều muộn, Diệp Chi đứng bên cửa sổ, ngắm nhìn ánh đèn thành phố lấp lánh. Trong lòng cô tràn ngập những suy tư. Tình yêu của cô và Hàn Phong có thể mạnh mẽ, nhưng liệu nó có đủ sức để chống lại tất cả những định kiến và áp lực này?

Hàn Phong bất ngờ xuất hiện, đôi tay nhẹ nhàng ôm lấy cô từ phía sau, mang theo hơi ấm và sự dịu dàng của anh. “Diệp Chi, anh biết mọi chuyện đang rất khó khăn, nhưng hãy tin anh. Chúng ta sẽ cùng nhau vượt qua.”

Diệp Chi quay lại nhìn anh, trong ánh mắt đượm nỗi buồn. “Anh Phong, em không sợ khó khăn, nhưng em sợ rằng tình yêu của chúng ta sẽ trở thành gánh nặng cho anh. Em không muốn anh phải đấu tranh với gia đình, với xã hội vì em.”

Hàn Phong nhìn cô, trong đôi mắt anh rực lên sự kiên định. “Em là người quan trọng nhất trong cuộc đời anh. Dù có khó khăn đến đâu, anh vẫn chọn đi cùng em.”

Nhưng rồi, một biến cố bất ngờ xảy ra khiến tình cảm của họ một lần nữa bị thử thách. Một dự án lớn của công ty Hàn Phong gặp rắc rối nghiêm trọng. Những thông tin bị rò rỉ khiến dự án bị đình trệ, uy tín của công ty bị ảnh hưởng nặng nề. Hàn Phong phải lao vào giải quyết khủng hoảng, còn Diệp Chi trở thành tâm điểm của dư luận khi có tin đồn rằng cô là nguyên nhân khiến công ty Hàn Phong gặp rắc rối.

Những bài báo giật gân xuất hiện tràn lan trên mạng xã hội, nói rằng Diệp Chi là "hồ ly tinh" khiến sự nghiệp của Hàn Phong rơi vào khủng hoảng. Áp lực từ phía gia đình Hàn Phong càng lớn hơn, họ liên tục gây áp lực buộc Hàn Phong chia tay với Diệp Chi. Những lời trách móc và đay nghiến không ngừng khiến Diệp Chi mệt mỏi và đau khổ.

Một tối nọ, Diệp Chi gặp Hàn Phong ở một quán cà phê. Nhìn anh tiều tụy và mệt mỏi, cô thấy lòng mình quặn thắt. Cô yêu anh, nhưng không thể để tình yêu của mình trở thành gánh nặng cho cuộc đời anh.

“Anh Phong, em nghĩ… có lẽ chúng ta nên dừng lại,” Diệp Chi nói, giọng run run. “Em không muốn trở thành người khiến anh phải trả giá đắt như thế này.”

Hàn Phong sững sờ, anh nắm chặt tay cô. “Diệp Chi, em đang nói gì vậy? Tình yêu của chúng ta không phải là một trò đùa, em hiểu mà. Đừng để những lời nói của người khác ảnh hưởng đến chúng ta.”

Diệp Chi khẽ lắc đầu, đôi mắt đỏ hoe nhưng ánh lên sự kiên quyết. “Em biết anh yêu em, và em cũng yêu anh. Nhưng nếu yêu anh nghĩa là khiến anh đau khổ và đối mặt với quá nhiều áp lực như thế này, thì em không đành lòng. Anh xứng đáng có một cuộc sống tốt đẹp hơn mà không phải vì em mà hy sinh tất cả.”

Hàn Phong nghe từng lời của Diệp Chi, tim anh như bị bóp nghẹt. Anh không muốn rời xa cô, nhưng anh cũng không muốn cô phải chịu đau khổ vì anh.

Nhìn sâu vào mắt Diệp Chi, Hàn Phong thở dài. “Em thực sự muốn rời xa anh sao?”

Diệp Chi ngậm ngùi đáp: “Không, em không muốn. Nhưng em nghĩ đó là điều tốt nhất cho anh.”

Một nỗi đau xé lòng lan tràn giữa họ. Cả hai đều hiểu rằng đây không phải là quyết định dễ dàng, nhưng họ không thể tiếp tục nếu như tình yêu của họ chỉ đem đến tổn thương và đau khổ.

Họ lặng lẽ chia tay trong đêm, giữa một không gian chỉ còn lại tiếng mưa rơi lách tách bên ngoài cửa sổ. Diệp Chi bước đi, để lại Hàn Phong đứng đó, lòng ngập tràn tiếc nuối và đau đớn.

Chương 14 khép lại với một cuộc chia tay đầy nước mắt và đau khổ. Tình yêu của họ mạnh mẽ, nhưng liệu nó có đủ sức để đưa họ quay lại bên nhau? Những thử thách và áp lực từ gia đình, xã hội liệu có thể bị đánh bại bởi trái tim chân thành và dũng cảm? Câu trả lời vẫn đang chờ đợi phía trước.

Chương 15: Những Ngày Xa Cách

Sau cuộc chia tay đẫm nước mắt, Diệp Chi quyết định rời xa Hàn Phong để anh có thể tập trung vào công việc và gia đình mà không phải chịu thêm áp lực từ mối quan hệ của họ. Cô âm thầm xin nghỉ việc, chuyển đến một thành phố khác và bắt đầu lại cuộc sống với hy vọng có thể quên đi những kỷ niệm ngọt ngào nhưng đầy đau khổ với Hàn Phong.

Ngày tháng trôi qua, Diệp Chi dần ổn định cuộc sống mới, nhưng sâu thẳm trong lòng, hình bóng của Hàn Phong vẫn hiện hữu. Cô thường tự nhủ rằng thời gian sẽ xóa nhòa mọi ký ức, nhưng càng cố quên, cô lại càng nhớ đến anh. Những buổi chiều lặng lẽ nhìn ra biển, Diệp Chi tự hỏi liệu Hàn Phong có đang sống hạnh phúc mà không có cô bên cạnh.

Ngược lại, Hàn Phong hoàn toàn không thể chấp nhận sự mất mát này. Anh lao vào công việc, nhưng trái tim thì rỗng tuếch, không cách nào lấp đầy được khoảng trống mà Diệp Chi đã để lại. Mỗi ngày trôi qua, anh đều cố gắng tìm cách liên lạc với cô nhưng không có bất cứ thông tin nào về nơi cô đã đi. Sự biến mất của Diệp Chi để lại trong lòng Hàn Phong một nỗi đau đớn không thể xóa nhòa.

Thời gian qua đi, những tin đồn về mối quan hệ của họ dần lắng xuống, và công việc của Hàn Phong cũng bắt đầu ổn định lại. Tuy vậy, sự xa cách không hề làm giảm đi tình yêu anh dành cho Diệp Chi. Thậm chí, từng đêm anh vẫn mơ thấy cô, cảm giác như mọi thứ chỉ mới xảy ra hôm qua.

Một ngày nọ, trong một cuộc họp đối tác tại thành phố mà Diệp Chi đang sống, Hàn Phong tình cờ nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc giữa dòng người tấp nập. Tim anh đập mạnh, như thể anh vừa tìm lại được điều quý giá nhất đời mình. Đó là Diệp Chi, đang cầm một chiếc túi sách nhỏ, nét mặt trầm tư nhưng vẫn dịu dàng và xinh đẹp như ngày nào. Không chút do dự, Hàn Phong vội vàng chạy theo.

Anh nắm lấy tay cô, giọng nói không giấu nổi sự xúc động: “Diệp Chi, là em thật sao? Em đã ở đâu suốt thời gian qua? Em có biết anh đã tìm em thế nào không?”

Diệp Chi bất ngờ quay lại, ánh mắt chạm vào Hàn Phong, và trong khoảnh khắc ấy, mọi nỗi nhớ nhung và tình cảm bị kìm nén trong lòng cô bùng lên. Nhưng rồi, cô vội vàng giật tay mình ra, cố gắng giữ lại khoảng cách: “Anh Phong… chúng ta đã chia tay rồi. Em không muốn gặp lại anh nữa.”

Hàn Phong nhìn sâu vào mắt cô, giọng nói kiên định: “Diệp Chi, em có thể nói rằng em không còn yêu anh không?”

Diệp Chi im lặng. Cô biết rằng tình cảm của mình không bao giờ phai nhạt, nhưng những thử thách và áp lực từ gia đình Hàn Phong vẫn còn đó. Cô không muốn tình yêu của họ lại tiếp tục trở thành nguyên nhân gây đau khổ cho anh.

Thấy cô im lặng, Hàn Phong nắm lấy vai cô, nói như một lời thề: “Diệp Chi, anh đã sai khi để em rời xa anh. Anh nhận ra rằng không gì trên thế giới này có thể thay thế được em. Anh sẵn lòng đối diện với gia đình, với dư luận, chỉ cần em ở bên anh.”

Diệp Chi nhìn anh, nước mắt trào dâng trong đôi mắt. “Anh Phong, em cũng yêu anh, nhưng em không muốn trở thành gánh nặng. Em không thể để anh phải lựa chọn giữa em và gia đình nữa.”

Hàn Phong lắc đầu, ánh mắt anh tràn đầy sự cương quyết. “Diệp Chi, em không phải là gánh nặng. Em là điều quý giá nhất đối với anh. Nếu anh phải chọn giữa tình yêu của chúng ta và sự chấp nhận của gia đình, anh chọn tình yêu của chúng ta. Em có đồng ý quay về bên anh không?”

Những lời nói chân thành của Hàn Phong khiến Diệp Chi không thể kìm nén tình cảm của mình nữa. Cô ôm chầm lấy anh, để nước mắt tuôn rơi trên vai anh, như một lời đồng ý không cần phải nói ra. Tình yêu của họ đã trải qua quá nhiều thử thách, và giờ đây, Diệp Chi hiểu rằng cô không thể sống thiếu anh.

Chương 15 khép lại với cuộc hội ngộ đầy xúc động của Diệp Chi và Hàn Phong. Sau tất cả những khó khăn và thử thách, họ đã tìm thấy nhau một lần nữa. Liệu tình yêu kiên định của họ có giúp họ vượt qua mọi định kiến và áp lực từ gia đình? Những điều gì sẽ chờ đợi họ ở phía trước?

Chương 16: Đối Mặt

Sau cuộc gặp gỡ đầy xúc động, Diệp Chi và Hàn Phong quyết định sẽ không trốn tránh nữa. Họ sẽ đối diện với mọi thử thách phía trước cùng nhau, bắt đầu bằng việc quay trở về thành phố và gặp gia đình Hàn Phong để khẳng định tình yêu của họ.

Buổi chiều hôm ấy, khi cả hai bước vào ngôi nhà lớn của gia đình Hàn Phong, Diệp Chi không khỏi lo lắng. Dù đã tự nhủ phải mạnh mẽ, nhưng ánh mắt dò xét của gia đình anh khiến cô cảm thấy áp lực không nhỏ. Hàn Phong nắm chặt tay cô, truyền cho cô sự an ủi, như một lời nhắc nhở rằng anh sẽ luôn ở bên cô.

Trong phòng khách, ba mẹ của Hàn Phong ngồi đó, gương mặt nghiêm nghị. Bà Hàn, người mẹ luôn muốn điều tốt nhất cho con trai, đã nghe quá nhiều lời bàn tán về Diệp Chi và không muốn chấp nhận mối quan hệ của họ. Còn ông Hàn, dù không nói gì nhưng đôi mắt cũng chứa đựng sự phản đối.

Hàn Phong tiến lên trước, giọng nói mạnh mẽ: “Ba mẹ, hôm nay con muốn chính thức giới thiệu với hai người, Diệp Chi là người con yêu và sẽ không thay đổi. Con mong rằng ba mẹ có thể hiểu và chấp nhận.”

Bà Hàn nhíu mày, không che giấu sự không hài lòng: “Phong, mẹ hiểu tình yêu là gì, nhưng con phải biết rằng không phải lúc nào tình yêu cũng đem lại hạnh phúc. Diệp Chi… không phù hợp với con và cuộc sống của gia đình chúng ta.”

Nghe vậy, Diệp Chi cố gắng bình tĩnh. Cô đáp lại, giọng nói dịu dàng nhưng kiên định: “Bác, cháu biết rằng cháu không hoàn hảo, và cháu không thể hứa hẹn điều gì ngoài tình yêu dành cho Hàn Phong. Nhưng cháu sẵn lòng làm tất cả vì anh ấy và vì sự bình yên của gia đình này.”

Ông Hàn thở dài, nhìn Hàn Phong: “Con có biết rằng khi con chọn Diệp Chi, con sẽ phải đối mặt với rất nhiều áp lực không? Gia đình này, công ty này… tất cả đều phụ thuộc vào quyết định của con. Đôi khi tình yêu không phải là tất cả, Phong.”

Hàn Phong không nao núng. Anh đáp, giọng cương quyết: “Ba mẹ, con biết những gì con đang làm. Nếu phải chọn giữa tình yêu và sự nghiệp, con sẽ chọn Diệp Chi, vì cô ấy là nguồn động lực của con. Không có Diệp Chi, cuộc sống của con sẽ chẳng còn ý nghĩa gì.”

Sự kiên định của Hàn Phong khiến cả ba mẹ anh phải im lặng. Họ hiểu rằng tình yêu của anh dành cho Diệp Chi không phải là nhất thời, và rằng anh sẽ sẵn sàng từ bỏ tất cả để bảo vệ cô.

Bà Hàn cuối cùng cũng lên tiếng, giọng trầm xuống: “Diệp Chi, nếu con thực sự yêu Phong, hãy chứng minh cho chúng ta thấy rằng con có thể mang lại hạnh phúc cho nó. Con phải hiểu rằng chúng ta chỉ muốn điều tốt nhất cho con trai mình.”

Diệp Chi gật đầu, ánh mắt rực lên quyết tâm. “Cháu sẽ chứng minh cho bác thấy rằng tình yêu của cháu dành cho Hàn Phong là thật lòng. Cháu tin rằng thời gian sẽ trả lời tất cả.”

Buổi nói chuyện kết thúc, và dù gia đình Hàn Phong vẫn chưa hoàn toàn chấp nhận, nhưng Diệp Chi cảm nhận được một tia hy vọng mới. Cô biết rằng con đường phía trước sẽ không hề dễ dàng, nhưng cô đã sẵn sàng đối diện với mọi khó khăn để bảo vệ tình yêu của mình.

Hôm ấy, khi rời khỏi nhà anh, Hàn Phong ôm chặt Diệp Chi trong vòng tay, như muốn bảo vệ cô khỏi mọi sóng gió. Anh thì thầm vào tai cô, giọng nói đầy an ủi: “Anh tin rằng rồi ba mẹ sẽ hiểu. Anh cảm ơn em vì đã không bỏ cuộc.”

Diệp Chi mỉm cười, ánh mắt chứa đựng sự kiên cường. “Chúng ta sẽ cùng nhau vượt qua, đúng không anh?”

Hàn Phong gật đầu, siết chặt tay cô hơn. Trong khoảnh khắc ấy, cả hai đều hiểu rằng tình yêu của họ không chỉ đơn thuần là sự rung động nhất thời, mà là một lời hẹn ước, một mối dây ràng buộc không thể phá vỡ.

Chương 16 khép lại với quyết tâm của Diệp Chi và Hàn Phong trong việc đối diện với gia đình và xã hội để bảo vệ tình yêu của họ. Những thử thách vẫn còn phía trước, nhưng liệu tình yêu chân thành có thể làm tan biến mọi rào cản?

Chương 16: Nỗi Lòng Chôn Giấu

Tối hôm ấy, sau khi đối diện với gia đình Hàn Phong, Diệp Chi trở về căn hộ nhỏ của mình với tâm trạng ngổn ngang. Mặc dù lời nói cứng rắn của mẹ anh vẫn còn vang vọng trong tâm trí, Diệp Chi vẫn không hối hận. Đêm khuya, không gian yên ắng càng làm những cảm xúc của cô trở nên rõ ràng và mãnh liệt hơn.

Ngồi bên cửa sổ, nhìn ra bầu trời đêm lấp lánh ánh sao, Diệp Chi không thể không nghĩ về những kỷ niệm mà cô và Hàn Phong đã trải qua. Những nụ cười, những giọt nước mắt, và cả những khoảnh khắc họ lặng lẽ bên nhau – tất cả đều in đậm trong trái tim cô. Tuy nhiên, cô cũng hiểu rằng tình yêu của họ không chỉ là sự kết nối ngọt ngào, mà còn phải chịu đựng những thử thách khắc nghiệt từ gia đình và xã hội.

Sáng hôm sau, khi Diệp Chi vẫn đang chìm trong dòng suy nghĩ, chuông cửa bất ngờ reo vang. Cô bước ra mở cửa và ngạc nhiên khi thấy Hàn Phong đứng đó, ánh mắt anh đong đầy sự lo lắng.

“Diệp Chi, anh không thể yên lòng nếu không gặp em. Anh xin lỗi vì những gì đã xảy ra tối qua, nhưng anh không thể đứng nhìn em một mình đối diện với tất cả áp lực này,” Hàn Phong nói, ánh mắt chân thành.

Diệp Chi ngỡ ngàng nhìn anh, nhưng rồi cô mỉm cười, nhẹ nhàng đáp: “Anh Phong, em biết rằng chúng ta đang phải đối diện với rất nhiều khó khăn, nhưng em đã chuẩn bị tâm lý để bước tiếp rồi. Chỉ cần anh không buông tay, em sẽ không bao giờ từ bỏ.”

Lời nói của Diệp Chi như tiếp thêm sức mạnh cho Hàn Phong. Anh khẽ nắm lấy tay cô, như một lời hứa rằng dù bất cứ chuyện gì xảy ra, anh cũng sẽ luôn ở bên cô. Khoảnh khắc ấy, cả hai như tìm thấy sự bình yên và an ủi trong tình yêu của mình.

Ngày hôm sau, Hàn Phong dẫn Diệp Chi đến một vùng ngoại ô, nơi anh thường đến khi cần không gian yên tĩnh để suy nghĩ. Nơi đây là một ngọn đồi nhỏ, nơi có thể nhìn ngắm toàn cảnh thành phố từ xa. Hai người ngồi bên nhau, gió nhẹ lướt qua, mang theo hương hoa dại thơm ngát.

“Diệp Chi, em biết không, anh luôn tin rằng chúng ta gặp nhau không phải là ngẫu nhiên. Anh cảm thấy rằng em chính là người mà anh tìm kiếm bấy lâu nay,” Hàn Phong nói, ánh mắt lấp lánh.

Diệp Chi ngả đầu vào vai anh, cảm nhận từng nhịp đập của trái tim cả hai hòa quyện. Giây phút ấy, mọi lo âu dường như tan biến, chỉ còn lại cảm giác ấm áp của tình yêu và sự bình yên mà họ mang đến cho nhau.

Nhưng giữa những khoảnh khắc hạnh phúc, Diệp Chi vẫn cảm thấy lo lắng. Cô biết rằng con đường phía trước sẽ không dễ dàng. Gia đình Hàn Phong sẽ không dễ dàng chấp nhận cô, và áp lực từ xã hội vẫn là một trở ngại lớn. Nhưng nhìn vào ánh mắt của anh, cô tin rằng chỉ cần họ cùng nhau vượt qua, không gì là không thể.

Chương 16 khép lại với tình yêu mạnh mẽ và niềm tin vững chắc của Diệp Chi và Hàn Phong vào tương lai. Liệu họ có thể tiếp tục cùng nhau đối diện với những sóng gió? Những thử thách nào sẽ chờ đợi họ ở phía trước?

Chương 17: Sóng Gió Ập Đến

Sau những khoảnh khắc hạnh phúc ngắn ngủi bên Hàn Phong, Diệp Chi biết rằng thực tại khó khăn sẽ nhanh chóng quay lại. Sự chấp nhận của gia đình Hàn Phong vẫn là bức tường vô hình chắn ngang giữa họ. Những ngày tiếp theo, cô nhận được tin nhắn từ mẹ Hàn Phong, hẹn gặp cô vào một buổi chiều tại một quán cà phê sang trọng.

Diệp Chi đến đúng giờ, trong lòng không tránh khỏi cảm giác bất an. Khi bước vào, cô thấy bà Hàn đã ngồi đợi, đôi mắt sắc lạnh thoáng tia nhìn đánh giá khi thấy cô bước đến. Diệp Chi cúi đầu chào bà, rồi ngồi xuống, giữ vẻ mặt bình tĩnh.

Bà Hàn không hề vòng vo, mở lời thẳng thắn: “Diệp Chi, tôi rất tôn trọng những người biết điều, hiểu rằng nên giữ mình ở vị trí nào. Tôi hy vọng cô cũng là người như thế.”

Diệp Chi nhẹ nhàng đáp lại, giọng nói bình tĩnh nhưng kiên định: “Thưa bác, cháu hiểu điều bác muốn nói, nhưng cháu tin rằng tình cảm của cháu và Hàn Phong là chân thành. Cháu yêu anh ấy không phải vì danh vọng hay địa vị.”

Bà Hàn nhíu mày, giọng bà lạnh lùng: “Cô có thể không màng đến danh vọng, nhưng sự nghiệp và danh tiếng của Hàn Phong sẽ không dễ dàng khi có một người như cô bên cạnh. Nếu cô thực sự yêu nó, cô nên rời xa để bảo vệ tương lai của nó.”

Diệp Chi cảm nhận được sự quyết liệt trong giọng nói của bà, nhưng cô không hề run sợ. Cô nhìn thẳng vào mắt bà Hàn, ánh mắt kiên định: “Cháu hiểu rằng điều bác lo lắng là vì muốn tốt cho Hàn Phong. Nhưng cháu cũng biết rằng tình yêu của cháu và anh ấy là thực sự. Cháu sẽ làm mọi thứ để chứng minh điều đó, cho dù phải đối mặt với bất kỳ điều gì.”

Bà Hàn im lặng, đôi mắt hiện lên chút khó chịu và thất vọng. Bà không nghĩ rằng một cô gái như Diệp Chi lại có thể cứng rắn đến vậy. Cuộc trò chuyện kết thúc mà không ai nhượng bộ. Diệp Chi rời đi với lòng tự nhủ sẽ không bao giờ bỏ cuộc, nhưng cô cũng biết rằng từ giờ mọi thứ sẽ càng khó khăn hơn.

Tối hôm ấy, Diệp Chi ngồi một mình trong phòng, suy nghĩ về mọi thứ. Cô biết rằng mình sẽ phải chịu đựng rất nhiều để bảo vệ tình yêu này. Nhưng cô cũng hiểu rằng, để đứng vững bên cạnh Hàn Phong, cô cần trở nên mạnh mẽ hơn bao giờ hết.

Những ngày sau đó, Hàn Phong cũng nhận ra sự căng thẳng giữa cô và gia đình. Anh cố gắng trò chuyện với mẹ, giải thích tình cảm chân thành của mình dành cho Diệp Chi. Nhưng bà Hàn vẫn kiên quyết không đồng ý, nhấn mạnh rằng sự nghiệp và tương lai của anh sẽ bị ảnh hưởng nếu gắn bó với cô.

Một hôm, trong lúc đang làm việc, Diệp Chi bất ngờ nhận được một bức thư lạ gửi đến văn phòng. Trong phong thư là những tấm hình cô đi cùng Hàn Phong và những lời lẽ xúc phạm, mang tính đe dọa, rằng cô không nên xen vào cuộc sống của anh. Dù cảm thấy đau lòng và tổn thương, Diệp Chi quyết định không nói với Hàn Phong, không muốn anh thêm lo lắng.

Tuy nhiên, những tin đồn và sức ép từ phía gia đình khiến cô ngày càng chịu đựng nhiều hơn. Diệp Chi quyết định một lần nữa rời xa Hàn Phong, để anh không phải đứng giữa áp lực gia đình và tình yêu của họ. Cô để lại một lá thư ngắn gọn cho anh, trong đó chỉ vỏn vẹn lời xin lỗi và lời chúc phúc cho anh tìm thấy hạnh phúc mà gia đình mong muốn.

Nhưng Hàn Phong không dễ dàng chấp nhận sự rời đi đột ngột của cô. Khi nhận được thư, anh lập tức tìm gặp cô. Trong một buổi chiều mưa tầm tã, anh đứng trước nhà cô, trái tim đau đớn khi nghĩ đến việc cô sắp rời xa anh một lần nữa. Anh đập cửa, gọi tên cô trong cơn mưa lạnh giá.

Diệp Chi mở cửa, nhìn thấy anh đứng đó, khuôn mặt đẫm nước mưa nhưng ánh mắt kiên quyết và đau đớn. “Diệp Chi, tại sao em lại rời bỏ anh một lần nữa? Em nghĩ rằng như vậy sẽ làm anh hạnh phúc sao?”

Diệp Chi không thể che giấu nước mắt. “Anh Phong, em không muốn anh phải chịu áp lực vì em. Gia đình anh... họ sẽ không bao giờ chấp nhận em. Em chỉ muốn anh được bình yên.”

Hàn Phong tiến đến gần, nhẹ nhàng ôm lấy cô trong vòng tay, thì thầm: “Em là bình yên duy nhất của anh. Không ai có thể thay thế được em. Chúng ta sẽ cùng nhau vượt qua tất cả, anh hứa đấy.”

Diệp Chi vỡ òa trong vòng tay anh, mọi đau đớn tan biến khi nghe những lời chân thành từ trái tim của Hàn Phong. Cô hiểu rằng tình yêu của họ không thể dễ dàng bị lay chuyển bởi những khó khăn. Họ sẽ phải đối diện với nhiều thử thách, nhưng cả hai đều biết rằng chỉ cần có nhau, không gì là không thể vượt qua.

Chương 17 kết thúc trong cơn mưa và vòng tay ấm áp của Hàn Phong dành cho Diệp Chi. Những thử thách tiếp theo là gì, và liệu họ có thể chiến thắng tất cả để giữ lấy tình yêu của mình?

Chương 18: Trái Tim Giữa Những Lựa Chọn

Sau đêm mưa hôm ấy, Hàn Phong và Diệp Chi càng thấu hiểu và trân trọng tình yêu của họ hơn. Tuy nhiên, sóng gió vẫn chưa nguôi, khi gia đình Hàn Phong dần dần gia tăng áp lực với anh, thậm chí còn đề cập đến những cuộc hôn nhân mai mối với những người "xứng tầm" trong giới thượng lưu.

Hôm đó, Hàn Phong nhận được một cuộc gọi từ cha mình, ông yêu cầu anh về nhà gặp gỡ một gia đình đối tác. Khi vừa bước vào phòng khách, Hàn Phong ngỡ ngàng khi thấy ba mẹ cùng một cô gái lạ ngồi chờ sẵn. Đó là Lâm Khánh Nhi – một tiểu thư tài giỏi, xuất thân danh giá. Ánh mắt cô tự tin, nụ cười đầy quyến rũ, rõ ràng là người hoàn hảo trong mắt gia đình anh.

Cha Hàn Phong nở nụ cười hài lòng khi thấy anh xuất hiện, ông liền giới thiệu: “Phong, đây là Khánh Nhi, con gái của đối tác lớn. Cha và mẹ đã sắp xếp cuộc gặp này để hai con có thể hiểu nhau hơn.”

Hàn Phong giữ bình tĩnh, không tỏ ra bất kính nhưng cũng không thể hiện sự quan tâm nào. Anh ngồi xuống, cố gắng duy trì cuộc trò chuyện nhưng ánh mắt anh luôn thoáng vẻ lạc lõng, như đang mong sớm kết thúc buổi gặp gỡ.

Sau bữa ăn, Khánh Nhi cố ý tiến đến gần anh, cười duyên dáng: “Nghe nói anh là người thích tự do, không hề bị bó buộc bởi những quy tắc gia đình. Em thấy điều đó thật thú vị.”

Hàn Phong gật đầu, nở nụ cười nhạt. “Tôi chỉ làm những gì tôi cảm thấy đúng.”

Khánh Nhi tỏ vẻ tò mò: “Vậy chuyện tình yêu của anh thì sao? Anh có thể chấp nhận yêu một người mà gia đình không ủng hộ không?”

Lời hỏi này khiến Hàn Phong khựng lại trong giây lát. Anh mỉm cười, đáp lại: “Khi yêu thật lòng, không có rào cản nào là không thể vượt qua.”

Buổi gặp kết thúc, Hàn Phong lập tức trở về bên Diệp Chi. Anh kể lại cho cô nghe, nhưng cố gắng làm dịu nỗi lo của cô bằng lời nói đùa. Tuy nhiên, Diệp Chi có thể nhận ra trong ánh mắt anh là sự mệt mỏi và áp lực vô hình từ gia đình.

“Phong, em không muốn anh phải chịu đựng như vậy vì em…” Diệp Chi khẽ nói, lòng trĩu nặng.

Hàn Phong nắm chặt tay cô, nhìn vào mắt cô với ánh mắt kiên định: “Diệp Chi, em không có lỗi. Tình yêu của chúng ta là thật. Anh sẽ không để ai chia cách chúng ta.”

Nhưng những ngày sau đó, áp lực từ gia đình ngày càng tăng, khiến Hàn Phong phải đối mặt với nhiều lựa chọn khó khăn. Anh nhận ra rằng, để bảo vệ tình yêu này, anh cần mạnh mẽ khẳng định với gia đình. Và sau nhiều đêm trăn trở, anh quyết định công khai mọi chuyện.

Hôm ấy, anh mời cha mẹ ngồi lại, thẳng thắn nói rõ về tình cảm sâu sắc của mình dành cho Diệp Chi, rằng cô là người con gái duy nhất anh muốn bên cạnh. Anh sẵn sàng từ bỏ tài sản, thậm chí là công ty gia đình, để tự xây dựng sự nghiệp nếu gia đình vẫn cố ngăn cấm.

Cả cha lẫn mẹ anh đều bất ngờ trước sự quyết liệt của anh. Cha anh đập bàn, ánh mắt giận dữ: “Con có biết mình đang nói gì không, Hàn Phong? Từ bỏ tất cả vì một người con gái tầm thường, con đã nghĩ đến hậu quả chưa?”

Hàn Phong kiên quyết trả lời: “Cha, con biết rõ điều mình muốn. Diệp Chi không hề tầm thường. Cô ấy chính là người con yêu thật sự, và con sẵn sàng đánh đổi để bảo vệ tình yêu này.”

Cuộc tranh cãi căng thẳng đẩy Hàn Phong vào thế khó khăn. Anh biết quyết định này có thể khiến anh mất đi tất cả, nhưng lòng anh đã quá chắc chắn về tình yêu dành cho Diệp Chi.

Đêm đó, anh tìm đến Diệp Chi, ôm cô vào lòng, thì thầm: “Anh đã nói rõ với gia đình rồi, từ giờ không còn gì có thể ngăn cách chúng ta nữa.”

Diệp Chi cảm nhận được hơi ấm từ vòng tay anh, nước mắt cô rơi vì hạnh phúc. Cô hiểu rằng họ sẽ cùng nhau đối mặt với tương lai, dù có khó khăn đến đâu. Đêm ấy, bầu trời đầy sao như thắp lên những tia hy vọng cho một tình yêu không dễ dàng nhưng vô cùng chân thành.

Chương 18 khép lại với niềm tin và sự kiên định của Hàn Phong trong tình yêu. Nhưng liệu họ có thể vượt qua mọi thử thách từ gia đình và xã hội để giữ trọn lời hẹn ước dưới những vì sao?

Chương 19: Đối Mặt Với Sóng Gió

Sau khi Hàn Phong kiên quyết tuyên bố tình yêu với Diệp Chi, sự phản đối của gia đình anh trở nên gay gắt hơn bao giờ hết. Không chỉ cha mẹ anh mà cả họ hàng, người thân trong gia đình đều lên tiếng can ngăn. Họ cho rằng Hàn Phong đang phá hủy tương lai của mình, rời xa những người phù hợp và chọn lấy một cô gái “không xứng tầm.”

Ngày hôm sau, khi Diệp Chi vừa đến công ty, cô nhận được một cuộc gọi từ mẹ của Hàn Phong. Bà Hàn yêu cầu cô đến gặp mặt, lần này với giọng điệu sắc bén và không khoan nhượng. Diệp Chi chấp nhận cuộc gặp, dù trong lòng có chút lo lắng.

Khi vừa bước vào căn phòng sang trọng trong ngôi biệt thự của gia đình Hàn Phong, Diệp Chi nhận thấy ánh mắt lạnh lùng của bà Hàn, phản ánh rõ sự bất mãn. Sau một hồi im lặng, bà Hàn cuối cùng cũng lên tiếng:

“Diệp Chi, cô biết không, gia đình chúng tôi có những kỳ vọng cao hơn rất nhiều so với những gì cô có thể đáp ứng. Cô nghĩ tình yêu này có thể tồn tại mãi mãi sao? Không có sự ủng hộ từ chúng tôi, cô nghĩ cô và Hàn Phong có thể có một tương lai tốt đẹp à?”

Diệp Chi giữ bình tĩnh, giọng nói nhẹ nhàng nhưng đầy kiên định: “Cháu không muốn gây thêm bất kỳ rắc rối nào cho gia đình bác, nhưng tình yêu của cháu và anh Hàn Phong là chân thật. Cháu tin rằng chúng cháu có thể vượt qua mọi khó khăn nếu cùng nhau cố gắng.”

Bà Hàn cười nhạt, rồi nhìn cô với ánh mắt sắc bén. “Cô nghĩ mọi thứ sẽ dễ dàng đến vậy sao? Chúng tôi đã chuẩn bị một con đường hoàn hảo cho Hàn Phong, và không ai có thể cản trở tương lai của nó.”

Bà Hàn lấy từ trong túi xách ra một tờ chi phiếu với con số không nhỏ. Bà đẩy tờ chi phiếu về phía Diệp Chi, ánh mắt kiên quyết: “Cô có thể tự xây dựng cuộc sống mới với số tiền này. Hãy nghĩ về tương lai của mình, đừng lãng phí tuổi trẻ vào những thứ không thuộc về mình.”

Diệp Chi nhìn tờ chi phiếu, trong lòng tràn ngập cay đắng và tủi thân, nhưng cô không hề nao núng. Cô nhẹ nhàng đẩy tờ chi phiếu lại, nhìn thẳng vào mắt bà Hàn, nói một cách kiên quyết: “Cháu không cần tiền. Cháu chỉ cần anh Hàn Phong, và cháu tin rằng không có gì quý giá hơn tình cảm chân thành.”

Ánh mắt của bà Hàn thoáng chốc hiện lên sự thất vọng lẫn giận dữ. Bà đứng dậy, nhìn Diệp Chi với ánh mắt lạnh lùng: “Nếu cô đã từ chối lời đề nghị này, đừng trách tôi dùng mọi cách để bảo vệ con trai tôi.”

Sau khi cuộc gặp kết thúc, Diệp Chi bước ra ngoài với tâm trạng trĩu nặng. Cô biết rằng từ đây, cô và Hàn Phong sẽ phải đối mặt với nhiều khó khăn hơn nữa. Cô về nhà, gục đầu vào gối và khóc một mình. Những giọt nước mắt lăn dài trên má, không chỉ vì sự tổn thương, mà còn vì cô hiểu rằng tình yêu của mình sẽ phải đối mặt với nhiều sóng gió hơn.

Những ngày tiếp theo, Diệp Chi nhận ra mọi thứ đã thay đổi. Cô bị gây khó dễ tại công ty, những dự án mà cô đang tham gia đột nhiên bị hủy bỏ, các đồng nghiệp lạnh nhạt xa cách. Không khó để cô nhận ra gia đình Hàn Phong đang dùng quyền lực và ảnh hưởng của mình để áp lực cô.

Dù vậy, Diệp Chi vẫn không hề nao núng, cô cố gắng vượt qua tất cả để chứng tỏ rằng tình yêu của cô và Hàn Phong xứng đáng được tôn trọng. Nhưng trong lòng cô cũng bắt đầu xuất hiện những hoài nghi. Cô không muốn Hàn Phong phải trả giá cho tình yêu này, không muốn anh phải đánh đổi tất cả chỉ vì mình.

Một buổi tối, khi Diệp Chi và Hàn Phong gặp nhau, cô cuối cùng cũng không kìm được lòng mình, quyết định chia sẻ nỗi lo lắng:

“Anh Phong, em không biết liệu chúng ta có thể vượt qua mọi thứ hay không. Em không muốn anh phải từ bỏ gia đình, sự nghiệp chỉ vì em. Nếu có một ngày anh cảm thấy mệt mỏi, em sẽ hiểu và chấp nhận, em chỉ mong anh có được hạnh phúc.”

Hàn Phong nắm lấy tay cô, ánh mắt đầy yêu thương và kiên định: “Diệp Chi, em là hạnh phúc của anh. Không có gì có thể thay thế được em. Dù phải đối mặt với cả thế giới, anh cũng sẽ không từ bỏ em.”

Lời nói ấy như làn gió ấm áp xoa dịu trái tim Diệp Chi. Cô mỉm cười, nhìn vào mắt anh, tự nhủ rằng dù phải trải qua bao nhiêu sóng gió, cô sẽ không bao giờ từ bỏ người đàn ông mà mình yêu thương.

Chương 19 kết thúc với sự kiên định của Hàn Phong và tình yêu sâu đậm của Diệp Chi. Nhưng liệu tình yêu ấy có đủ sức mạnh để vượt qua mọi thử thách mà gia đình và xã hội áp đặt? Những khó khăn lớn hơn vẫn còn chờ họ ở phía trước.

Chương 20: Khoảnh Khắc Quyết Định

Sau tất cả những khó khăn, áp lực và nỗi lo âu, Diệp Chi và Hàn Phong càng trân trọng hơn từng khoảnh khắc bên nhau. Dù tình yêu của họ bị gia đình phản đối quyết liệt, họ vẫn giữ vững niềm tin vào nhau. Tuy nhiên, một thử thách mới đầy cam go lại tiếp tục kéo đến, đẩy mối quan hệ của họ đến ngưỡng cửa quyết định.

Một buổi sáng khi Diệp Chi đang làm việc, cô nhận được một cuộc gọi từ một số lạ. Giọng một người phụ nữ lớn tuổi vang lên, điềm tĩnh nhưng đầy quyền lực:

“Cô Diệp Chi, tôi là bà nội của Hàn Phong. Tôi muốn gặp cô.”

Diệp Chi không ngờ rằng người đứng sau bức tường quyền lực cuối cùng mà cô phải đối diện lại là bà nội của Hàn Phong, người phụ nữ đã cùng gia đình gây dựng nên tập đoàn lớn mạnh mà anh sẽ thừa kế. Nghe tiếng nói của bà, Diệp Chi cảm nhận được áp lực vô hình nhưng cũng vô cùng nghiêm túc. Cô hít một hơi sâu, rồi trả lời với giọng bình tĩnh:

“Cháu đồng ý, thưa bà.”

Diệp Chi đến một nhà hàng sang trọng nơi bà nội Hàn Phong đã đặt bàn. Bà cụ ngồi đợi cô trong bộ áo dài thanh lịch, khuôn mặt tuy lớn tuổi nhưng vẫn toát lên vẻ uy quyền và sắc sảo. Diệp Chi nhẹ nhàng cúi chào, cố gắng giữ bình tĩnh dù trong lòng đang đầy lo âu.

Sau khi cả hai ngồi xuống, bà nội Hàn Phong nhìn cô một lúc lâu, ánh mắt sắc bén như muốn nhìn thấu tâm hồn Diệp Chi. Bà từ tốn nói:

“Cô Diệp Chi, tôi nghe nhiều về cô. Một cô gái mạnh mẽ và tài giỏi, nhưng liệu cô có đủ sức vượt qua những thử thách của gia đình chúng tôi không? Hàn Phong là đứa cháu duy nhất của tôi, là người mà cả gia đình đặt rất nhiều kỳ vọng.”

Diệp Chi giữ ánh mắt kiên định, đáp lời một cách chân thành:

“Thưa bà, cháu biết tình yêu của mình dành cho Hàn Phong có thể không được nhiều người chấp nhận, nhưng cháu thực sự yêu anh ấy và muốn cùng anh ấy vượt qua mọi khó khăn. Cháu không muốn trở thành rào cản trong cuộc sống của anh ấy, nhưng cũng không thể từ bỏ tình yêu này.”

Bà nội Hàn Phong nghe xong, gật đầu nhẹ. Bà cụ rót một tách trà cho Diệp Chi rồi chậm rãi nói tiếp:

“Diệp Chi, tôi biết cô thật lòng yêu Hàn Phong. Tôi cũng từng trải qua tình yêu trong thời tuổi trẻ nên hiểu điều đó. Nhưng cô phải biết rằng, để trở thành người phụ nữ bên cạnh Hàn Phong không hề dễ dàng. Cô sẽ phải đối mặt với áp lực của gia đình, những ánh mắt soi mói từ người ngoài, và cả trách nhiệm với tập đoàn.”

Bà dừng lại, nhìn sâu vào mắt Diệp Chi rồi hỏi tiếp:

“Cô sẵn sàng chứ?”

Diệp Chi đáp lại với giọng nói kiên định: “Cháu sẵn sàng, thưa bà.”

Nghe thấy sự quả quyết trong giọng nói của cô, bà nội Hàn Phong nở một nụ cười nhẹ, và lần đầu tiên ánh mắt bà dịu lại. Bà đặt bàn tay lên tay Diệp Chi, nhẹ nhàng nói:

“Tôi sẽ thử tin vào sự lựa chọn của cháu trai mình. Nhưng tôi hy vọng cô không làm chúng tôi thất vọng.”

Diệp Chi cảm thấy một niềm vui khó tả trong lòng. Cô biết rằng đây là một bước tiến lớn, và sự chấp thuận từ bà nội của Hàn Phong là một bước đệm quan trọng cho mối quan hệ của họ.

Sau buổi gặp ấy, Hàn Phong đến bên Diệp Chi, ánh mắt anh rạng ngời khi nghe cô kể lại cuộc trò chuyện với bà nội. Anh ôm cô vào lòng, thì thầm:

“Anh tự hào về em, Diệp Chi. Em đã đối mặt với tất cả mà không lùi bước, anh biết tình yêu của chúng ta không phải chỉ là nhất thời.”

Họ dành cả buổi tối cùng nhau, cùng ngắm nhìn bầu trời đầy sao, như chính lời hẹn ước mà họ đã đặt ra. Giây phút ấy, mọi khó khăn, áp lực đều tan biến, chỉ còn lại niềm tin và tình yêu trong lòng họ.

Chương 20 khép lại với sự chấp thuận từ bà nội Hàn Phong – một bước ngoặt quan trọng trong mối quan hệ của Diệp Chi và Hàn Phong. Nhưng liệu tình yêu của họ có thật sự vượt qua tất cả khi mọi thứ vẫn chưa hoàn toàn bình yên?

TÁC GIẢ: Mèo Ping Ping

“Tác phẩm này là sáng tác độc quyền của Mèo Ping Ping. Mọi hình thức sao chép, chỉnh sửa, hoặc sử dụng mà không có sự đồng ý đều được xem là vi phạm bản quyền.”

Tác Phẩm được viết nên bằng tâm huyết và sáng tạo của Mèo Ping Ping, Đừng sao chép nếu chưa được phép!"

"Mèo Ping Ping trân trọng từng chữ, từng dòng trong tác phẩm này. Xin đừng sao chép, chỉnh sửa nếu không có sự đồng ý."

Nếu Muốn có thể liên hệ với mình qua email: meopingping@gmail.com thank you everybody!

Cập Nhập Chuyện Nhanh Nhất Tại Website Bên Dưới!

Truy Cập Website: https://meopingping.blogspot.com/

Website Truyeenjyy.vip: - Link: https://truyenyy.link/tr/5m77dgdm

► (Fan Page) https://www.facebook.com/profile.php?id=61568212627080

YouTube:► https://www.youtube.com/@MeoPingPingPro

👉 "Ủng hộ tác giả một Ly Cafe để mình có sức ‘cày’ thêm nhiều chương hot cho các bạn nhé! Donate của các bạn là động lực lớn cho mình đấy!

👉 Số tài khoản: 8006215034915

👉  Ngân hàng: Agribank

Kết nối với Mèo Ping Ping: email: meopingping@gmail.com

Đăng nhận xét

0 Nhận xét