Chương 21: Bí Mật Từ Quá Khứ
Sau khi nhận được sự chấp thuận từ bà nội của Hàn Phong,
Diệp Chi ngỡ rằng mọi khó khăn đã phần nào được giải quyết, nhưng dường như
sóng gió vẫn chưa hoàn toàn rời bỏ cô. Một ngày nọ, trong lúc Diệp Chi đang bận
rộn làm việc, cô nhận được một tin nhắn lạ từ số điện thoại không lưu tên:
“Diệp Chi, cô biết về quá khứ của Hàn Phong bao nhiêu?”
Tin nhắn kỳ lạ khiến cô hơi bối rối, nhưng cũng không để ý
quá nhiều, vì nghĩ rằng có thể chỉ là một trò đùa hoặc hiểu lầm. Thế nhưng, chỉ
sau đó vài ngày, một bức thư khác lại xuất hiện trong hòm thư của cô với nội
dung đầy ẩn ý:
“Có những bí mật mà người ta thường giấu kín. Cô có muốn
biết ai thực sự là Hàn Phong không?”
Lần này, cảm giác bất an trong lòng Diệp Chi bùng lên mạnh
mẽ. Cô quyết định giữ chuyện này trong lòng, không nói cho Hàn Phong biết,
nhưng cô cảm thấy cần phải tìm hiểu rõ ràng.
Ngày hôm sau, khi Hàn Phong đưa cô đi ăn tối, Diệp Chi cố ý
dẫn dắt câu chuyện về gia đình anh, về những năm tháng thời thơ ấu. Ánh mắt của
Hàn Phong có phần đượm buồn khi nhắc đến quá khứ. Anh kể rằng, khi còn nhỏ, cha
mẹ anh ly hôn và anh được nuôi dạy bởi bà nội. Anh chưa bao giờ được biết lý do
thực sự dẫn đến cuộc chia ly của cha mẹ, chỉ biết rằng đó là một vết thương lớn
trong lòng cả gia đình.
Nghe những lời tâm sự đó, Diệp Chi cảm nhận được nỗi đau sâu
sắc trong lòng Hàn Phong, một phần quá khứ mà anh cố giấu kín. Nhưng câu hỏi về
những bí mật kia vẫn không ngừng vang lên trong đầu cô. Cô hiểu rằng, có lẽ đây
là lý do khiến Hàn Phong luôn dè dặt khi nhắc đến gia đình và có phần lạnh nhạt
với cha mẹ.
Một tuần sau, Diệp Chi quyết định tìm đến một người bạn cũ
của Hàn Phong, Minh Khang, người từng học chung với anh suốt thời đại học. Minh
Khang vốn là một người khá cởi mở, và không mấy khó khăn khi Diệp Chi nhờ anh
kể về quá khứ của Hàn Phong.
Minh Khang thở dài, ánh mắt trở nên sâu lắng khi nhắc lại
những năm tháng đó:
“Cậu ấy đã từng phải chịu đựng rất nhiều, Diệp Chi. Khi cha
mẹ cậu ấy chia tay, Hàn Phong không bao giờ muốn nhắc lại. Cậu ấy từng bị người
ta bàn tán vì là con của một gia đình quyền lực nhưng lại không trọn vẹn.”
Diệp Chi lặng người, cảm nhận được nỗi đau mà Hàn Phong đã
gánh chịu suốt những năm tháng qua. Cô cảm thấy mình hiểu rõ hơn phần nào về
anh, về những tổn thương mà anh đã phải chôn giấu.
Tối hôm đó, khi hai người đi dạo bên bờ sông, dưới ánh đèn
vàng ấm áp, Diệp Chi nhẹ nhàng nắm tay Hàn Phong và hỏi:
“Anh, nếu có những bí mật mà anh không muốn em biết, em sẽ
tôn trọng. Nhưng em mong chúng ta có thể chia sẻ với nhau mọi điều, vì em luôn
ở đây, vì anh.”
Hàn Phong dừng bước, ánh mắt anh nhìn cô với vẻ ngạc nhiên
nhưng cũng đầy tin tưởng. Anh nắm chặt tay cô, giọng nói trầm ấm và chân thành:
“Diệp Chi, anh không muốn em phải đau lòng vì quá khứ của
anh. Nhưng nếu em sẵn sàng, anh sẽ kể hết với em.”
Họ ngồi xuống bên bờ sông, Hàn Phong kể lại những kỷ niệm
đau buồn của tuổi thơ. Cha mẹ anh chia tay khi anh còn quá nhỏ, vì sự phản bội
của mẹ đã khiến cha anh mất niềm tin vào hôn nhân. Sau đó, mẹ anh quyết định
rời đi, để lại anh trong sự chăm sóc của bà nội. Từ đó, anh sống trong sự lạnh
lùng và cô đơn, không dám mở lòng với bất kỳ ai, mãi cho đến khi gặp được Diệp
Chi.
Nghe xong câu chuyện, Diệp Chi không kìm được nước mắt. Cô
cảm thấy trái tim mình đau nhói khi nghĩ về những nỗi đau mà Hàn Phong đã phải
chịu đựng. Cô ôm chặt lấy anh, nói nhỏ:
“Anh không cô đơn nữa, em sẽ luôn ở đây, vì anh.”
Giữa bầu trời đêm đầy sao, họ ngồi bên nhau, chia sẻ những
nỗi lòng và hứa hẹn về tương lai. Diệp Chi nhận ra rằng, tình yêu của cô dành
cho Hàn Phong không chỉ là những khoảnh khắc lãng mạn mà còn là sự đồng cảm và
sẵn sàng cùng anh vượt qua mọi thử thách, kể cả những bóng tối trong quá khứ.
Chương 21 kết thúc với sự thấu hiểu và đồng cảm sâu sắc giữa
Diệp Chi và Hàn Phong, giúp họ càng thêm gắn bó. Nhưng liệu những thử thách từ
gia đình và những bóng ma quá khứ có thực sự dừng lại ở đây?
Chương 22: Đối Diện Sự Thật
Sau khi nghe câu chuyện đau lòng từ quá khứ của Hàn Phong,
Diệp Chi cảm thấy giữa hai người như có một sợi dây vô hình càng gắn chặt hơn.
Nhưng cô cũng cảm nhận được rằng vẫn còn một điều gì đó mà Hàn Phong chưa tiết
lộ, một bí mật mà anh cố tình giấu đi để không làm cô lo lắng.
Một buổi tối muộn, khi Diệp Chi đang dọn dẹp đồ đạc trong
phòng làm việc, một phong bì lạ xuất hiện dưới khe cửa. Trên phong bì chỉ có
dòng chữ: “Hãy đọc kỹ trước khi quyết định đi xa hơn với Hàn Phong.” Cảm giác
bất an trỗi dậy, nhưng Diệp Chi cũng không thể bỏ qua. Cô mở phong bì và bên
trong là những tấm ảnh cùng vài trang giấy ghi chép. Những hình ảnh này dường
như là từ một thời gian rất lâu trước đó, trong đó có một người phụ nữ trẻ,
nhìn trông có nét hao hao giống Hàn Phong.
Những dòng chữ trong bức thư nhắc đến một mối liên hệ khác
thường giữa mẹ của Hàn Phong và một gia đình đối thủ lớn của họ, người đã từng
là nguyên nhân dẫn đến cuộc chia tay đầy bi kịch của bố mẹ anh. Thì ra, mối
tình dang dở của mẹ Hàn Phong với người đàn ông từ gia đình đối thủ đã gây ra
biết bao xáo trộn. Vì sự phản bội ấy, gia đình của Hàn Phong đã giữ lại đứa con
trai duy nhất, không bao giờ nhắc đến chuyện cũ để bảo vệ danh dự.
Diệp Chi lặng người, cố hiểu những dòng chữ đó. Đột nhiên,
những mảnh ghép về cuộc sống lạnh nhạt của Hàn Phong, những vết thương trong
lòng anh mà cô từng chứng kiến, dần dần được xâu chuỗi lại. Đằng sau vẻ ngoài
mạnh mẽ, Hàn Phong luôn bị ám ảnh bởi cuộc sống gia đình không hoàn hảo và nỗi
đau từ tình yêu đầy trắc trở của cha mẹ.
Cô gặp Hàn Phong ngay hôm sau và quyết định đối diện với
anh. Khi thấy cô cầm bức thư, anh lập tức hiểu chuyện gì đã xảy ra, đôi mắt anh
tối lại, vẻ căng thẳng xuất hiện trong ánh mắt. Anh muốn cầm lấy bức thư để xé
đi, nhưng Diệp Chi giữ chặt, nhìn thẳng vào anh:
“Anh, em không cần biết quá khứ của gia đình anh có bao
nhiêu điều đau lòng, có bao nhiêu điều giấu kín. Điều em quan tâm là con người
anh của hiện tại. Em không để tâm đến những thứ bên ngoài, em chỉ muốn ở bên
anh, giúp anh chữa lành.”
Ánh mắt Hàn Phong chùng xuống, như thể những năm tháng che
giấu nỗi đau cuối cùng cũng không thể trốn tránh được nữa. Anh kéo cô vào vòng
tay, ôm thật chặt, như muốn gỡ bỏ hết lớp vỏ bọc đã bảo vệ mình suốt những năm
qua. Anh thở dài, giọng nói trầm thấp nhưng chân thành:
“Anh sợ sẽ làm em tổn thương, sợ quá khứ của anh sẽ là một
rào cản khiến em phải suy nghĩ lại. Nhưng nếu em đã biết hết mà vẫn muốn ở bên
anh, thì anh sẽ không bao giờ để em phải hối hận.”
Tối hôm ấy, họ ngồi lại bên nhau, Hàn Phong kể chi tiết về
những biến cố đã xảy ra trong gia đình. Anh kể rằng mình đã từng dằn vặt với
suy nghĩ rằng liệu mình có thể mang đến hạnh phúc cho bất kỳ ai khi gia đình
anh từng chịu những tổn thương như thế. Còn Diệp Chi, cô nắm chặt tay anh,
truyền đến anh niềm tin, hy vọng và cả lời hứa sẽ cùng anh đối mặt với mọi thử
thách phía trước.
Sáng hôm sau, Diệp Chi nhận được một cuộc gọi từ bà nội của
Hàn Phong, bà mong muốn gặp lại cô. Khi cô đến nơi, bà ngồi bên bàn trà, gương
mặt dịu dàng nhưng ánh mắt có vẻ gì đó u buồn. Bà cụ nói chậm rãi:
“Diệp Chi, bây giờ cháu đã biết hết mọi chuyện rồi. Ta từng
nghĩ chỉ cần giữ kín mọi bí mật thì sẽ bảo vệ được đứa cháu của mình, nhưng có
lẽ ta đã sai. Có lẽ cháu chính là người sẽ giúp nó chữa lành những vết thương
mà ta chưa bao giờ có thể làm được.”
Diệp Chi xúc động, nắm tay bà và trấn an bà rằng cô sẽ luôn
ở bên Hàn Phong, sẽ cùng anh vượt qua những bóng ma của quá khứ. Bà nội Hàn
Phong gật đầu nhẹ, trao cho Diệp Chi một ánh nhìn đầy tin tưởng.
Buổi chiều, khi cô trở về, Hàn Phong đã đợi sẵn ở cổng, ánh
mắt anh tràn đầy tình cảm khi nhìn thấy cô. Anh không nói gì, chỉ nhẹ nhàng nắm
tay cô và cùng cô đi dạo dọc bờ sông. Diệp Chi biết rằng cả hai đã trải qua một
giai đoạn đầy biến động, nhưng họ đã đối mặt và vượt qua nó, để yêu thương nhau
một cách trọn vẹn hơn.
Chương 22 khép lại với lời hứa gắn bó và niềm tin mạnh mẽ
của Diệp Chi dành cho Hàn Phong. Dù sóng gió vẫn chưa hoàn toàn qua đi, nhưng
tình yêu của họ đã đủ vững chãi để đón nhận tất cả. Nhưng liệu còn bí mật nào
nữa chưa được tiết lộ? Họ sẽ phải đối mặt với những thử thách nào tiếp theo?
Chương 23: Lời Hứa Dưới Những Vì Sao
Sau những sóng gió đã qua, tình cảm giữa Diệp Chi và Hàn
Phong càng thêm sâu sắc. Họ không còn chỉ là đôi tình nhân bình thường mà đã là
những người đồng hành, chia sẻ những bí mật và tổn thương trong quá khứ. Nhưng
mọi thứ chưa hoàn toàn êm ả. Vẫn còn những thử thách, những mối đe dọa âm thầm
rình rập họ.
Một đêm nọ, Diệp Chi và Hàn Phong cùng nhau lái xe đến vùng
ngoại ô, tránh xa thành phố ồn ào. Họ dừng lại trên một đồi cỏ rộng, dưới bầu
trời đầy sao, không gian bao la và yên bình như đang che chở cho tình yêu của
họ. Cả hai ngồi bên nhau, tận hưởng không khí trong lành và ánh sáng dịu dàng
của các vì sao.
Diệp Chi, đôi mắt long lanh nhìn lên bầu trời, khẽ nói:
“Em từng mơ ước có một ngày được ngắm sao cùng người mình
yêu, cùng người mà em nguyện gắn bó suốt đời. Giờ đây, em không ngờ điều ấy lại
trở thành hiện thực.”
Hàn Phong mỉm cười, nhẹ nhàng nắm tay cô:
“Diệp Chi, dưới bầu trời đêm này, anh muốn hứa với em một
điều.”
Anh cúi nhìn vào mắt cô, ánh mắt anh dịu dàng nhưng kiên
định:
“Dù có bất cứ chuyện gì xảy ra, dù chúng ta phải đối mặt với
bao nhiêu thử thách, anh sẽ luôn ở bên em. Anh hứa sẽ không để quá khứ làm tổn
thương em thêm lần nào nữa. Em chính là người anh muốn đi cùng suốt cuộc đời
này.”
Diệp Chi xúc động, nước mắt lăn dài trên má. Đây là những
lời mà cô đã chờ đợi từ lâu, một lời hứa vĩnh cửu từ trái tim người cô yêu. Cô
dựa vào vai Hàn Phong, cảm nhận sự ấm áp từ anh, lòng ngập tràn hạnh phúc và
yên bình.
Giữa lúc đó, một cơn gió lạnh thổi qua khiến Diệp Chi hơi
rùng mình. Hàn Phong nhận ra, liền cởi áo khoác khoác lên vai cô. Hành động ấy,
dù nhỏ bé, lại chứa đựng bao nhiêu sự quan tâm và yêu thương. Diệp Chi mỉm cười
hạnh phúc, trong lòng thầm hứa sẽ luôn trân trọng khoảnh khắc này.
Nhưng đúng lúc cả hai đang đắm chìm trong khoảnh khắc lãng
mạn ấy, điện thoại của Hàn Phong đột ngột đổ chuông. Anh thoáng bối rối khi
nhìn thấy tên người gọi là "Cô Lệ" – một người phụ nữ lạ mà Diệp Chi
chưa bao giờ nghe nhắc đến. Nhìn thấy ánh mắt lo lắng của Hàn Phong, Diệp Chi
khẽ nhíu mày, nhưng vẫn gượng cười khích lệ anh nhận cuộc gọi.
Cuộc điện thoại không kéo dài, nhưng sắc mặt của Hàn Phong
sau khi nghe xong rõ ràng có chút căng thẳng. Diệp Chi nhận thấy, lòng không
khỏi dâng lên cảm giác bất an. Khi cô định hỏi, Hàn Phong cầm tay cô, trấn an:
“Em yên tâm, không có gì đâu. Chỉ là chuyện công việc thôi.”
Tuy anh nói vậy, nhưng trong lòng Diệp Chi vẫn còn những băn
khoăn chưa thể giải tỏa. Cô tin tưởng anh, nhưng sự xuất hiện bất ngờ của người
phụ nữ tên "Cô Lệ" khiến cô cảm thấy như sắp có chuyện gì đó xảy ra.
Sau đêm hôm ấy, Diệp Chi để ý thấy Hàn Phong thỉnh thoảng
lại nhận được những cuộc gọi bí ẩn, và mỗi lần như vậy, anh đều phải rời đi
ngay lập tức, không giải thích rõ ràng. Điều này làm cho lòng cô càng thêm lo
lắng, nhưng cô không muốn gây áp lực lên anh, nên chỉ âm thầm dõi theo và chờ
đợi anh tự chia sẻ.
Vài ngày sau, Hàn Phong bất ngờ đề nghị Diệp Chi đi cùng anh
đến một bữa tiệc của gia đình, và đây là lần đầu tiên anh mời cô tham dự một sự
kiện quan trọng như vậy. Cô không khỏi ngạc nhiên, nhưng đồng ý với hy vọng
rằng điều này có thể giúp cô hiểu rõ hơn về những điều anh đang giấu kín.
Tại bữa tiệc, Diệp Chi lần đầu tiên gặp "Cô Lệ" –
một người phụ nữ trung niên với vẻ mặt đầy quyền uy và quý phái. Dù cô ấy nói
chuyện rất lịch sự và có vẻ gần gũi, nhưng ánh mắt của Cô Lệ luôn ánh lên sự dò
xét mỗi khi nhìn Diệp Chi, như thể cô ấy đang đánh giá xem Diệp Chi có xứng
đáng để ở bên Hàn Phong hay không.
Khi mọi người tản ra, Cô Lệ tiếp cận Diệp Chi và nói với
giọng điềm tĩnh nhưng không kém phần sắc bén:
“Cô là Diệp Chi đúng không? Tôi nghe nhiều về cô. Hàn Phong
rất yêu cô, nhưng cô có biết gia đình này yêu cầu những gì ở người sánh đôi với
Hàn Phong không?”
Diệp Chi khẽ cười, không nao núng trước ánh mắt sắc bén của
người phụ nữ ấy, đáp lời với sự tự tin:
“Cháu biết mình là ai và tình cảm của cháu dành cho Hàn
Phong là thật lòng. Cháu không quan tâm những đòi hỏi khác, chỉ quan tâm đến
việc cháu có thể mang lại hạnh phúc cho anh ấy hay không.”
Câu trả lời ấy khiến Cô Lệ thoáng ngạc nhiên, đôi mắt bà dịu
đi đôi chút. Nhưng trước khi rời đi, bà vẫn để lại một câu nói đầy ẩn ý:
“Cô bé, tình yêu không chỉ là giữa hai người. Đôi khi, gánh
nặng của gia đình là thứ cô không thể hiểu được.”
Những lời của Cô Lệ khiến Diệp Chi suy ngẫm và cô hiểu rằng
con đường trước mắt có thể không hề dễ dàng. Nhưng nhìn sang Hàn Phong, cô vẫn
cảm nhận được tình yêu và sự quyết tâm mà cả hai dành cho nhau.
Chương 23 kết thúc với lời hứa và quyết tâm của Diệp Chi.
Dưới bầu trời đầy sao, cô đã chọn đi cùng Hàn Phong trên con đường không dễ
dàng, sẵn sàng đối mặt với mọi thử thách, chỉ vì anh. Nhưng liệu cô có thể vượt
qua những áp lực từ gia đình anh, và cả những bí mật mà cô còn chưa biết đến?
Chương 24: Những Bí Mật Vẫn Chưa Tiết Lộ
Mùa thu đã đến, những chiếc lá vàng rơi từng cơn, cuốn theo
từng khoảnh khắc trôi qua trong mối quan hệ của Diệp Chi và Hàn Phong. Những gì
đã xảy ra ở bữa tiệc của gia đình anh vẫn còn ám ảnh trong lòng cô. Cô Lệ –
người phụ nữ đầy quyền lực và dường như luôn xuất hiện vào những thời điểm quan
trọng – đã để lại dấu ấn sâu sắc trong lòng Diệp Chi. Những lời nói của bà
khiến cô cảm thấy có điều gì đó mà Hàn Phong chưa hoàn toàn chia sẻ với cô.
Diệp Chi không phải là người thiếu hiểu biết. Cô đã nhận ra
những điều không bình thường trong những cuộc gọi bất thường của Hàn Phong,
những cuộc gặp gỡ kín đáo mà anh luôn tránh xa khỏi ánh mắt cô. Cô biết, có lẽ
anh đang bảo vệ cô khỏi những mối nguy hiểm hay những vấn đề từ gia đình mà cô
không thể hiểu hết được. Nhưng lòng cô không thể không thắc mắc: Liệu có
phải Hàn Phong đang giấu cô một bí mật quá lớn?
Sáng hôm đó, khi Diệp Chi đang trong phòng làm việc, thì bất
ngờ một tin nhắn từ Hàn Phong hiện lên trên màn hình điện thoại của cô: “Anh
cần gặp em. Chúng ta cần nói chuyện về những điều quan trọng.”
Cô cầm điện thoại, lòng không khỏi bồn chồn. Cô biết rằng,
sau những gì đã xảy ra, chắc chắn anh không thể chỉ nói về công việc hay chuyện
thường nhật. Họ cần phải đối mặt với nhau, đối mặt với những bí mật mà cả hai
đang cố che giấu.
Khi gặp nhau tại quán cà phê quen thuộc, Hàn Phong trông có
vẻ căng thẳng hơn bao giờ hết. Anh ngồi yên, hai tay đặt trên bàn, đôi mắt
không rời khỏi Diệp Chi. Cô thấy rõ sự bất an trong ánh mắt ấy, nhưng không lên
tiếng, chỉ lặng lẽ chờ đợi.
Hàn Phong thở dài, sau đó mở lời:
“Diệp Chi, anh không muốn em phải lo lắng thêm nữa. Nhưng
anh cũng không thể tiếp tục giấu em nữa. Có một sự thật mà anh chưa bao giờ nói
với em.”
Diệp Chi cầm tay anh, khẽ nhíu mày, tâm trạng lo lắng không
khỏi dâng lên. Hàn Phong nhìn thẳng vào mắt cô, đôi mắt anh ánh lên sự kiên
định, nhưng cũng đầy lo âu:
“Cô Lệ là mẹ của anh. Và bà ấy không chỉ là một người phụ nữ
quyền lực trong gia đình. Bà là người quyết định mọi chuyện trong gia đình,
trong đó có chuyện của chúng ta. Bà không muốn chúng ta ở bên nhau. Không phải
vì anh không yêu em, mà vì bà ấy có một quá khứ mà anh chưa từng kể cho em
biết.”
Diệp Chi ngồi im, cảm nhận được từng lời anh nói như một cú
đánh mạnh vào trái tim cô. Cô đã luôn cảm thấy có điều gì đó không ổn, nhưng
không ngờ rằng mọi chuyện lại phức tạp đến vậy. Cô nhìn Hàn Phong, ánh mắt đầy
nghi vấn và bất an:
“Quá khứ của anh và mẹ anh... Có liên quan đến em sao?”
Hàn Phong cúi đầu, không đáp ngay lập tức. Anh cảm nhận được
nỗi sợ hãi trong lòng Diệp Chi. Cuối cùng, anh thở dài:
“Bà ấy không muốn anh yêu một người như em. Bởi em là một
phần trong kế hoạch của một thế lực khác, một thế lực mà bà ấy không thể đối
mặt. Cô Lệ... bà ấy từng có mối quan hệ với gia đình của kẻ đã hủy hoại bố mẹ
anh. Những gì bà ấy làm không chỉ vì gia đình, mà vì sự bảo vệ những bí mật đen
tối của quá khứ.”
Lời nói của Hàn Phong như một cơn bão cuốn đi mọi thứ trong
lòng Diệp Chi. Cô cố gắng giữ bình tĩnh, nhưng không thể không cảm thấy choáng
váng. Cô đã yêu anh sâu sắc, nhưng liệu mình có đủ sức để đối mặt với những
bóng ma từ quá khứ của anh hay không?
Diệp Chi siết chặt tay anh, giọng cô đầy quyết đoán:
“Em không sợ. Dù quá khứ có ra sao, em sẽ không từ bỏ anh.
Nếu như mẹ anh là người quan trọng, thì em sẽ chứng minh rằng tình yêu của
chúng ta xứng đáng để tồn tại.”
Hàn Phong nhìn cô, đôi mắt anh mở rộng, không thể giấu được
sự cảm động. Anh kéo cô vào vòng tay, nắm chặt tay cô như một lời thề:
“Anh không bao giờ muốn em phải gánh chịu những điều này.
Nhưng nếu em đã sẵn sàng đối mặt, anh sẽ không bao giờ buông tay em. Chúng ta
sẽ cùng nhau vượt qua.”
Cả hai ngồi đó, dưới ánh đèn vàng của quán cà phê, trong sự
yên tĩnh nhưng đầy căng thẳng. Mỗi người đều cảm nhận được những thử thách phía
trước. Nhưng trong lòng họ, tình yêu dành cho nhau đã đủ mạnh mẽ để đối diện
với mọi khó khăn.
Một tuần sau, Diệp Chi nhận được cuộc gọi từ bà Cô Lệ. Bà
muốn gặp cô, và lần này, bà không chỉ có mục đích nói chuyện xã giao. Đã đến
lúc, những bí mật quá khứ phải được phơi bày.
Chương 24 khép lại với một bước ngoặt lớn trong mối quan hệ
của Diệp Chi và Hàn Phong. Liệu cuộc gặp gỡ với Cô Lệ sẽ mở ra những bí mật gì?
Và liệu tình yêu giữa họ có đủ mạnh mẽ để vượt qua những ngọn sóng khổng lồ từ
gia đình, những thế lực mà họ chưa hề lường trước?
Chương 25: Gặp Gỡ Chân Tướng
Diệp Chi đứng trước cánh cửa rộng lớn của biệt thự Cô Lệ,
nơi có sự lặng lẽ của cả một gia đình quyền lực. Mỗi bước đi của cô đều nặng
trĩu, như thể trái tim cô đang đập cùng nhịp với những lo âu và sợ hãi đang
chực chờ. Cô không thể không nghĩ đến những lời Hàn Phong đã chia sẻ – những bí
mật đau lòng về gia đình anh, về mối quan hệ với mẹ anh và những thách thức
phía trước.
Cô đã sẵn sàng, nhưng liệu cô có thể đứng vững khi mọi
chuyện được phơi bày?
Cánh cửa mở ra, và người đầu tiên Diệp Chi thấy chính là bà
Cô Lệ – người phụ nữ đầy quyền lực và bí ẩn mà cô luôn nghe nói nhưng chưa một
lần gặp mặt trực tiếp. Đôi mắt sắc bén của bà nhìn cô không chút cảm xúc, nhưng
trong sâu thẳm ánh mắt ấy, Diệp Chi có thể cảm nhận được sự tính toán, sự cảnh
giác.
“Chào cô, Diệp Chi.” Giọng bà lạnh lùng, như thể bà đã quá
quen với những cuộc gặp gỡ kiểu này.
Diệp Chi chỉ khẽ gật đầu, cố gắng giữ bình tĩnh. Cô biết
rằng cuộc trò chuyện này sẽ không đơn giản.
“Cô muốn gặp tôi sao?” Diệp Chi cất tiếng, cố gắng kiềm chế
sự lo lắng đang bùng lên trong lòng.
Cô Lệ mời cô ngồi xuống, nhưng không vội nói chuyện. Bà nhìn
Diệp Chi một cách chăm chú, như thể đang xem xét từng động thái của cô. Không
khí trong phòng dường như trở nên căng thẳng hơn bao giờ hết.
“Diệp Chi, tôi không có thời gian dài để chơi trò chơi. Tôi
biết cô yêu con trai tôi, và tôi cũng biết cô nghĩ rằng tình yêu của cô sẽ có
thể thay đổi tất cả mọi thứ. Nhưng cô có bao giờ tự hỏi liệu cô có thực sự hiểu
con trai tôi không? Liệu cô có hiểu rằng yêu anh ấy không chỉ là một chuyện đơn
giản?” Cô Lệ đột ngột lên tiếng, giọng bà vẫn lạnh như băng.
Diệp Chi cảm nhận được cái nhìn sắc lạnh từ bà, nhưng cô
không thể lùi bước. Cô đã quyết tâm đến đây, không phải chỉ để nghe những lời
chỉ trích, mà để hiểu rõ mọi chuyện.
“Bà đang nói gì?” Diệp Chi hỏi, không giấu nổi sự bối rối và
tức giận. “Tôi yêu Hàn Phong, và tôi nghĩ anh ấy yêu tôi. Nhưng nếu bà cho rằng
tình yêu của tôi không xứng đáng, thì tôi sẽ chứng minh điều ngược lại.”
Cô Lệ cười khẩy, như thể cô vừa nghe một câu chuyện hài
hước.
“Tình yêu? Cô nghĩ rằng chỉ cần tình yêu là đủ sao? Cô có
biết gia đình này đã phải trả giá như thế nào vì những bí mật của chúng tôi
không? Tôi không có ý định để con trai tôi tiếp tục sống trong một tình yêu
ngây thơ, không biết gì về những nguy hiểm đang rình rập từ quá khứ.”
Diệp Chi ngồi im lặng, lắng nghe từng lời của bà. Từng câu
nói của Cô Lệ như mũi dao cắt vào trái tim cô. Cô không muốn tin rằng tình yêu
của mình sẽ bị cản trở bởi quá khứ, nhưng dường như mọi thứ đều có lý do của
nó.
“Quá khứ của gia đình tôi không phải là những gì cô tưởng
tượng. Đó không phải là một câu chuyện đơn giản mà chúng ta có thể bỏ qua. Nó
là lý do tại sao tôi phải bảo vệ con trai mình, bảo vệ anh ấy khỏi những cám
dỗ, khỏi những nguy hiểm. Và cô... Cô chỉ là một phần trong số đó.”
Diệp Chi cảm thấy hơi thở của mình trở nên khó khăn, nhưng
cô không thể để bản thân bị khuất phục. Cô đã quá yêu Hàn Phong để chỉ đơn giản
rút lui.
“Bà nói quá khứ của gia đình bà có nguy hiểm. Nhưng tôi sẽ
không lùi bước. Nếu tình yêu của tôi là cái giá phải trả, tôi sẽ chấp nhận. Còn
nếu bà nghĩ tôi sẽ buông tay vì những bí mật ấy, thì bà đã nhầm. Tình yêu không
phải là một trò chơi mà bà có thể điều khiển. Tôi sẽ đứng vững, vì tôi tin vào
Hàn Phong. Và tôi tin vào tình yêu của chúng tôi.”
Cô Lệ nhìn cô, sự im lặng bao trùm không gian. Cứ như vậy,
từng giây phút trôi qua trong sự căng thẳng đến nghẹt thở. Cuối cùng, bà khẽ
thở dài, như thể đã đưa ra một quyết định nào đó.
“Cô có biết, tôi đã từng yêu một người. Một người không phải
là Hàn Phong, mà là một người đàn ông khác, cũng chính vì tình yêu ấy mà mọi
chuyện trong gia đình tôi rối ren. Nhưng tôi đã từ bỏ tất cả để bảo vệ con trai
mình. Cô có đủ mạnh mẽ để làm điều đó không?”
Diệp Chi không trả lời ngay, cô chỉ im lặng nhìn bà. Cô
không cần biết quá khứ của bà thế nào, cô chỉ biết một điều duy nhất: Tình yêu
của cô dành cho Hàn Phong là thật, và cô sẽ không để ai phá vỡ nó.
“Bà có thể thử thách tôi bao nhiêu lần đi chăng nữa, nhưng
tôi sẽ không từ bỏ anh ấy. Tôi yêu Hàn Phong, và tôi sẽ luôn ở bên cạnh anh
ấy.”
Cô Lệ nhìn Diệp Chi, ánh mắt bà trở nên sắc lạnh, nhưng cuối
cùng bà chỉ thở dài, ra hiệu cho cô có thể đi.
“Cô đã quyết định thì tôi cũng không thể ngăn cản. Nhưng hãy
nhớ một điều: tình yêu này không dễ dàng. Và không phải tất cả những gì cô mong
đợi sẽ đến.”
Diệp Chi đứng dậy, bước ra khỏi phòng, nhưng trong lòng cô
không cảm thấy thua cuộc. Cô biết rằng cuộc chiến chưa kết thúc, nhưng cô sẽ
chiến đấu vì tình yêu của mình. Bởi vì cô tin rằng chỉ có tình yêu thật sự mới
có thể vượt qua được mọi thử thách.
Chương 25 kết thúc, nhưng những thử thách phía trước vẫn
còn. Liệu Diệp Chi và Hàn Phong có thể cùng nhau vượt qua những bí mật, những
bóng ma từ quá khứ và tiếp tục bước đi trên con đường tình yêu đầy gian nan?
Chương 26: Cuộc Đối Mặt Chân Thật
Ánh sáng mờ ảo của buổi chiều tà chiếu qua cửa sổ phòng
khách rộng lớn, nhuộm vàng không gian, tạo nên một khung cảnh thanh bình đến
lạ. Nhưng trong lòng Diệp Chi, sự bình yên ấy dường như chỉ là lớp vỏ bọc mỏng
manh, che giấu đi những cảm xúc xáo trộn và lo âu đang cuộn trào.
Cô không thể quên được cuộc đối đầu vừa qua với bà Cô Lệ.
Những lời bà nói, dù lạnh lùng và đầy tính toán, lại càng khiến cô thêm quyết
tâm. Cô không thể quay lại, không thể bỏ cuộc, bởi vì tình yêu của cô dành cho
Hàn Phong đã vượt xa tất cả.
Tối đó, Diệp Chi nhận được một cuộc gọi bất ngờ từ Hàn
Phong. Giọng anh trong điện thoại nghe có phần căng thẳng, nhưng vẫn cố gắng
giữ sự bình tĩnh.
“Em đang ở đâu?” Anh hỏi, sự lo lắng trong lời nói không thể
giấu diếm.
Diệp Chi cắn môi, cố gắng kìm nén cảm xúc của mình. Cô biết
rằng đã đến lúc phải nói ra mọi thứ, phải đối mặt với sự thật. Không thể giấu
giếm thêm nữa.
“Em đang ở nhà. Anh có thể đến không?” Cô đáp lại, không
quên bổ sung: “Có một số chuyện em cần nói với anh.”
Hàn Phong im lặng một lát, rồi anh thở dài, như thể đã biết
trước rằng một cuộc nói chuyện quan trọng đang chờ đón. “Anh sẽ đến ngay.”
Diệp Chi đặt điện thoại xuống và nhìn ra ngoài cửa sổ, lòng
rối bời. Cô không biết mình có thể đối diện với anh như thế nào sau những lời
nói của bà Cô Lệ, nhưng một điều chắc chắn, cô không thể để bất cứ điều gì chia
cắt họ.
Không lâu sau, Hàn Phong xuất hiện trước cửa nhà cô. Anh
bước vào với dáng vẻ mệt mỏi, đôi mắt đầy lo âu nhưng cũng tràn đầy tình cảm
khi nhìn cô.
“Em ổn chứ?” Anh bước đến gần, đôi tay anh nhẹ nhàng đặt lên
vai cô, như muốn truyền cho cô chút sức mạnh.
Diệp Chi ngước lên nhìn anh, đôi mắt cô ngập tràn cảm xúc.
“Em ổn, nhưng có một vài điều em cần nói với anh.”
Hàn Phong khẽ nhíu mày, chờ đợi. “Có chuyện gì vậy?”
Diệp Chi hít một hơi dài, rồi bắt đầu kể lại tất cả những gì
đã xảy ra trong cuộc gặp với bà Cô Lệ. Cô không giấu giếm bất cứ điều gì, từ
lời cảnh báo lạnh lùng của bà cho đến những suy nghĩ đầy nghi ngờ mà bà đã đặt
vào tình yêu của họ. Cô kể cho anh về những lời bà nói, rằng tình yêu giữa họ
không thể chỉ dựa vào tình cảm mà phải đối diện với những bí mật, những thử
thách mà gia đình anh đang đối mặt.
Hàn Phong nghe chăm chú, không ngắt lời cô. Khi Diệp Chi
dừng lại, anh khẽ thở dài, rồi từ từ lên tiếng.
“Em làm đúng khi nói cho anh biết. Anh đã biết rằng mẹ anh
không dễ dàng chấp nhận chúng ta, nhưng không ngờ bà lại nói thẳng như vậy.”
Giọng anh đầy thất vọng nhưng cũng có chút lo lắng.
Diệp Chi nhìn vào mắt anh, đôi mắt cô như muốn tìm kiếm sự
an ủi, một lời hứa từ anh. “Anh không cảm thấy bị tổn thương sao? Mẹ anh luôn
nghi ngờ tình cảm của chúng ta. Em có phải là người mang lại rắc rối cho anh
không?”
Hàn Phong lắc đầu, nắm lấy tay cô một cách chắc chắn.
“Không, em không phải là rắc rối. Em là người anh yêu. Tình yêu của chúng ta là
thật, và anh sẽ không để bất kỳ ai hay điều gì cản trở điều đó.”
Diệp Chi cảm nhận được sự kiên định trong giọng nói và ánh
mắt anh. Từng lời anh nói như một lời cam kết, làm cho trái tim cô dịu lại, mặc
dù cô vẫn chưa thể hoàn toàn yên tâm.
“Anh yêu em, Diệp Chi. Và anh sẽ bảo vệ em, bất kể tương lai
có thế nào. Mẹ anh có thể không đồng ý, nhưng anh sẽ không từ bỏ em. Anh muốn
cùng em vượt qua tất cả.”
Từng câu từng chữ của Hàn Phong như thắp lên một ngọn lửa ấm
áp trong trái tim cô. Diệp Chi cảm thấy mọi lo lắng, mọi sợ hãi dần tan biến,
nhường chỗ cho sự kiên cường và lòng tin tưởng vào tình yêu của cả hai.
“Em tin anh.” Diệp Chi khẽ nói, đôi tay cô siết chặt lấy tay
anh. “Em cũng sẽ không bỏ cuộc.”
Một khoảng lặng kéo dài giữa hai người, chỉ có tiếng thở đều
đều của họ hòa cùng nhịp đập của trái tim. Rồi Hàn Phong nở nụ cười ấm áp, dịu
dàng như chính những gì cô cần vào lúc này.
“Vậy thì chúng ta sẽ cùng nhau đối mặt với tất cả, từ bây
giờ cho đến mãi mãi.”
Diệp Chi gật đầu, nhìn vào mắt anh, đôi mắt tràn đầy niềm
tin. Cô biết rằng cuộc sống phía trước sẽ không dễ dàng, nhưng một điều cô có
thể chắc chắn: tình yêu của họ đủ mạnh mẽ để vượt qua mọi khó khăn.
Bên ngoài cửa sổ, ánh trăng sáng chiếu xuống, như những ngôi
sao lấp lánh trên bầu trời cao, là dấu hiệu của một tương lai đầy hy vọng và
hứa hẹn.
Chương 27: Đêm Dưới Ánh Trăng
Đêm hôm đó, một cơn gió nhẹ thổi qua thành phố, mang theo sự
tĩnh lặng của một buổi tối mùa thu. Diệp Chi đứng bên cửa sổ, nhìn ra ngoài,
ánh trăng sáng vằng vặc chiếu xuống mặt đất như những viên ngọc rực rỡ. Trái
tim cô vẫn chưa thể nguôi ngoai sau cuộc trò chuyện căng thẳng với Hàn Phong,
nhưng có một điều cô biết chắc chắn: dù thế nào đi nữa, cô sẽ không từ bỏ anh.
Cô quay lưng lại, bước đi một vòng quanh phòng, đôi chân
không ngừng di chuyển như muốn tống khứ đi những suy nghĩ hỗn loạn trong đầu.
Đêm này, có quá nhiều điều cần phải giải quyết, quá nhiều cảm xúc đang dâng
trào trong lòng cô.
Khi cửa phòng mở ra, một bóng dáng cao lớn bước vào, giọng
nói quen thuộc vang lên: “Diệp Chi, em còn thức à?”
Là Hàn Phong.
Anh bước vào, khép cửa lại phía sau và nhìn cô bằng ánh mắt
đầy lo lắng. “Em sao rồi? Cảm thấy đỡ hơn chưa?”
Diệp Chi ngẩng lên, đôi mắt cô ánh lên một chút bất an. Cô
cảm nhận được sự nỗ lực của anh, nhưng sự mệt mỏi trong đôi mắt anh khiến trái
tim cô không khỏi thắt lại. Đôi lúc, cô cảm thấy mình thật yếu đuối khi cứ để
Hàn Phong phải gánh vác tất cả những áp lực này.
“Em ổn mà, chỉ là… em cần thời gian để suy nghĩ thêm.” Diệp
Chi nhẹ nhàng đáp, giọng nói của cô nhỏ dần. “Chúng ta có thể sẽ phải đối mặt
với nhiều thử thách hơn nữa, phải không anh?”
Hàn Phong không trả lời ngay, anh bước lại gần, đặt tay lên
vai cô, nhìn thẳng vào mắt cô như để tìm kiếm sự thật trong đôi mắt đó. “Anh
biết. Nhưng anh sẽ không để em phải một mình đối mặt với nó. Chúng ta đã cùng
nhau đi qua rất nhiều thứ, và anh tin rằng chúng ta có thể vượt qua những khó
khăn phía trước. Dù thế nào đi nữa, anh sẽ không rời xa em.”
Diệp Chi cảm nhận được tình cảm chân thành trong từng lời
nói của anh. Nhưng dù vậy, nỗi lo lắng trong lòng cô vẫn không thể nào nguôi
ngoai. “Em chỉ sợ… em không đủ mạnh mẽ để bảo vệ tình yêu này. Sợ rằng những
thử thách sẽ khiến chúng ta xa nhau, giống như những gì mẹ anh đã nói.”
Hàn Phong lắc đầu, bàn tay anh siết chặt lấy tay cô. “Đừng
lo, Diệp Chi. Em đừng bao giờ nghĩ mình yếu đuối. Anh tin vào em, và anh cũng
tin vào chúng ta. Nếu có khó khăn, chúng ta sẽ cùng nhau đối mặt. Tình yêu
không phải là điều dễ dàng, nhưng anh chắc chắn rằng chúng ta có thể vượt qua
tất cả.”
Diệp Chi nhìn anh, cảm nhận được sự kiên định trong từng câu
chữ của anh. Cô không biết phải làm gì ngoài việc tin tưởng vào anh, vì trong
mắt cô, anh chính là sự vững vàng, là bờ vai để cô có thể tựa vào bất cứ lúc
nào.
“Cảm ơn anh,” cô thì thầm, lòng cảm thấy ấm áp hơn bao giờ
hết. Cô biết rằng mình đã tìm được một người không chỉ yêu mình mà còn đủ mạnh
mẽ để cùng cô đối diện với những thử thách trong cuộc sống.
Hàn Phong khẽ cười, ánh mắt anh lấp lánh. “Anh sẽ mãi mãi ở
bên em, Diệp Chi. Anh không bao giờ muốn em phải lo lắng hay một mình gánh vác
mọi thứ.”
Không gian im lặng chỉ còn lại tiếng thở đều đều của họ,
nhưng đó là một sự im lặng ngọt ngào, như thể tất cả mọi lo âu đã dần tan biến.
Diệp Chi cảm thấy lòng mình nhẹ nhõm hơn, như thể mọi gánh nặng đã được ai đó
cất đi, để lại chỉ tình yêu và sự ấm áp trong trái tim cô.
Anh ấy yêu cô. Và cô yêu anh. Đây là điều duy nhất cô cần
nhớ.
Một lúc lâu sau, Hàn Phong nắm lấy tay cô, kéo nhẹ. “Đi dạo
với anh nhé. Đêm nay, chúng ta sẽ cùng nhau dưới ánh trăng, như một khởi đầu
mới, một hy vọng mới.”
Diệp Chi mỉm cười, gật đầu đồng ý. Cô không cần gì thêm
ngoài sự có mặt của anh trong cuộc đời mình. Dù cuộc sống phía trước có khó
khăn thế nào, ít nhất họ đã có nhau, và đó là điều quan trọng nhất.
Họ bước ra ngoài, tay trong tay, đi dưới ánh trăng mờ ảo. Cả
thế giới như dừng lại, chỉ còn lại họ, giữa những vì sao lấp lánh.
Tình yêu của họ – dù có bao nhiêu thử thách – vẫn sẽ tỏa
sáng như ánh trăng đêm nay, dịu dàng và vĩnh cửu.
Chương 28: Hẹn Ước Dưới Ánh Trăng
Ngày tháng trôi qua, Diệp Chi và Hàn Phong dần dần vượt qua
mọi thử thách mà cuộc sống đặt ra trước mắt họ. Dù những lời nói của bà Cô Lệ
vẫn ám ảnh, nhưng tình yêu chân thành và sự kiên cường của họ đã làm mờ đi tất
cả. Bước qua những sóng gió, họ đã trở thành một phần không thể thiếu trong
cuộc đời nhau.
Thời gian không đợi ai, nhưng với Diệp Chi, mỗi khoảnh khắc
bên Hàn Phong lại là một giây phút đáng quý. Cô nhận ra rằng tình yêu không chỉ
là những ngọt ngào hay những giây phút vui vẻ, mà còn là sự sẻ chia, là sự hy
sinh và cùng nhau vững bước trên con đường phía trước.
Mùa hè năm đó, vào một buổi tối đầy sao, Diệp Chi và Hàn
Phong cùng nhau đứng trên đỉnh đồi, nơi họ đã từng hẹn ước trước kia. Ánh trăng
sáng rọi xuống khắp mọi ngóc ngách, lấp lánh như những ngôi sao xa xôi. Dưới
bầu trời ấy, hai trái tim đang hòa nhịp, không gì có thể tách rời họ.
“Em nhớ không? Lần đầu tiên chúng ta gặp nhau ở đây, em đã
nói rằng em không tin vào những hứa hẹn dưới ánh trăng.” Hàn Phong mỉm cười,
ánh mắt anh chăm chú nhìn Diệp Chi.
Diệp Chi nhìn anh, trong ánh mắt ấy có tình yêu và sự dịu
dàng mà cô đã tìm kiếm bao lâu nay. “Vậy mà giờ em lại tin vào nó. Bởi vì anh
đã chứng minh rằng tình yêu có thể vượt qua mọi thử thách.”
Cô ngước mắt lên nhìn bầu trời, cảm nhận sự yên bình đến lạ.
Cảm giác như mọi lo lắng, mọi nỗi sợ hãi đã được xóa bỏ, chỉ còn lại một niềm
tin mãnh liệt vào tình yêu của họ.
“Em đã từng sợ rằng mình không đủ mạnh mẽ để vượt qua thử
thách, nhưng anh đã ở đây, ở bên em suốt quãng đường này. Anh là sức mạnh của
em, Hàn Phong.” Diệp Chi nói, giọng cô nhẹ nhàng nhưng tràn đầy cảm xúc.
Hàn Phong nắm chặt tay cô, khẽ lắc đầu. “Không, em đã rất
mạnh mẽ. Chính em là người đã dạy anh rằng tình yêu không phải lúc nào cũng là
những giấc mơ đẹp, nhưng nếu chúng ta cùng nhau đối diện với nó, thì nó sẽ trở
thành điều tuyệt vời nhất trong cuộc đời.”
Cả hai đứng đó, bên nhau, dưới ánh trăng mờ ảo, như làn sóng
dịu êm vỗ về những tâm hồn lạc lõng. Không gian xung quanh như lắng lại, chỉ
còn lại sự hòa quyện giữa hai trái tim. Không cần lời hứa hẹn lớn lao, chỉ cần
ánh mắt, chỉ cần sự đồng điệu giữa họ.
Một lúc sau, Hàn Phong quay người về phía Diệp Chi, rồi bất
ngờ quỳ xuống trước mặt cô. Diệp Chi ngạc nhiên, đôi mắt cô mở to, trong giọng
nói của cô có sự xúc động không thể kìm nén. “Anh làm gì vậy?”
Hàn Phong mỉm cười dịu dàng, nắm lấy tay cô. “Diệp Chi, em
là người con gái duy nhất mà anh muốn cùng đi hết cuộc đời này. Anh yêu em, và
anh sẽ luôn ở đây, bên em, mãi mãi.”
Diệp Chi cảm thấy trái tim mình thắt lại, sự xúc động dâng
lên khiến cô nghẹn ngào. Cô không cần gì hơn ngoài tình yêu chân thành ấy, và bây
giờ, khi anh đứng trước cô, lời hứa hẹn đó như một minh chứng cho tất cả những
gì họ đã trải qua.
“Em yêu anh, Hàn Phong. Chúng ta sẽ cùng nhau vượt qua mọi
sóng gió, cùng nhau đi hết đoạn đường còn lại.”
Hàn Phong đứng dậy, ôm chầm lấy cô trong vòng tay ấm áp. Hai
người đứng đó, giữa bầu trời đầy sao, ánh trăng như một chứng nhân cho tình yêu
của họ. Mọi thứ xung quanh như dừng lại, chỉ còn lại họ và tình yêu.
Trong khoảnh khắc ấy, Diệp Chi cảm thấy mình thật sự hạnh
phúc. Không có gì có thể ngăn cản tình yêu của họ, không có gì có thể chia cắt
hai trái tim đang hòa nhịp. Họ đã hẹn ước dưới ánh trăng, và đó sẽ là lời hứa
suốt đời không bao giờ thay đổi.
Cuối cùng, không có gì phải lo sợ. Tình yêu đã thắng, và họ
đã có nhau, như những ngôi sao sáng mãi trên bầu trời.
Hẹn ước dưới những vì sao – câu chuyện tình yêu của Diệp Chi
và Hàn Phong, một hành trình đầy thử thách nhưng cũng đầy ắp những khoảnh khắc
ngọt ngào và vĩnh cửu. Một tình yêu đẹp, một lời hứa không bao giờ phai nhòa.
Dưới bầu trời đầy sao, nơi ánh trăng dịu dàng
chứng kiến tình yêu của Diệp Chi và Hàn Phong, câu chuyện đã khép lại với một
cái kết viên mãn. Họ đã đi qua bao sóng gió, đối mặt với những thử thách tưởng
chừng như không thể vượt qua, nhưng cuối cùng, tình yêu chân thành và niềm tin
mãnh liệt đã giúp họ chiến thắng tất cả.
"Hẹn Ước Dưới Những Vì Sao" không
chỉ là câu chuyện của hai con người tìm thấy nhau giữa biển đời mênh mông, mà
còn là hành trình trưởng thành, học cách yêu thương và trân trọng những gì mình
có. Tình yêu, đôi khi không hoàn hảo, nhưng chính sự kiên cường và lòng bao
dung mới là điều làm nên giá trị thực sự của nó.
Lời Cảm Ơn
Cảm ơn các bạn, những độc giả yêu quý, đã
đồng hành cùng Diệp Chi và Hàn Phong từ những trang đầu tiên đến giờ phút cuối
cùng. Mỗi lượt đọc, mỗi lời động viên của các bạn chính là động lực lớn lao để
câu chuyện này trở nên trọn vẹn.
Nếu câu chuyện này đã mang đến cho bạn những
cảm xúc đẹp, những giây phút lắng đọng hay thậm chí là những giọt nước mắt đồng
cảm, tôi tin rằng đó chính là sự kết nối tuyệt vời nhất giữa tác giả và độc
giả.
Hy vọng rằng, "Hẹn Ước Dưới Những Vì
Sao" không chỉ là một câu chuyện tình yêu trên trang giấy, mà còn để lại
trong bạn niềm tin rằng: Tình yêu đích thực luôn tồn tại, và những ngôi sao
trên bầu trời sẽ luôn sáng mãi, dẫn lối cho những trái tim đồng điệu.
Một lần nữa, chân thành cảm ơn các bạn đã
dành thời gian để khám phá câu chuyện này. Hẹn gặp lại các bạn trong những hành
trình mới đầy thú vị và cảm xúc!
TÁC GIẢ: Mèo Ping Ping
“Tác phẩm này là sáng tác độc quyền của
Mèo Ping Ping. Mọi hình thức sao chép, chỉnh sửa, hoặc sử dụng mà không có sự đồng
ý đều được xem là vi phạm bản quyền.”
Tác Phẩm được
viết nên bằng tâm huyết và sáng tạo của Mèo Ping Ping, Đừng sao chép nếu chưa
được phép!"
"Mèo Ping Ping trân trọng từng chữ, từng
dòng trong tác phẩm này. Xin đừng sao chép, chỉnh sửa nếu không có sự đồng
ý."
Nếu Muốn có thể liên hệ với mình qua
email: meopingping@gmail.com thank you
everybody!
Cập Nhập Chuyện Nhanh Nhất Tại Website Bên
Dưới!
Truy Cập Website: https://meopingping.blogspot.com/
Website
Truyeenjyy.vip: - Link: https://truyenyy.link/tr/5m77dgdm
► (Fan Page) https://www.facebook.com/profile.php?id=61568212627080
YouTube:► https://www.youtube.com/@MeoPingPingPro
👉 "Ủng hộ tác
giả một Ly Cafe để mình có sức ‘cày’ thêm nhiều chương hot cho các bạn nhé!
Donate của các bạn là động lực lớn cho mình đấy!
👉 Số tài khoản:
8006215034915
👉 Ngân hàng: Agribank
▶ Kết nối với Mèo
Ping Ping: email: meopingping@gmail.com
0 Nhận xét