Phong Hàn Cửu Thiên Chương 31 đến Chương 40 Tác Giả: Mèo Ping Ping

 Chương 31: Mê Cung Tử Thần

Khi Thiên Phong và Thanh Vũ bước qua cánh cổng, ánh sáng bên ngoài lập tức bị nuốt chửng bởi bóng tối sâu thẳm của mê cung. Những bức tường đá lạnh lẽo dựng đứng hai bên, cao ngất như chạm tới trời. Một luồng khí lạnh tràn qua, mang theo âm thanh thì thầm quái dị.

“Cẩn thận! Đây không chỉ là mê cung thông thường.” Thanh Vũ nhắc nhở, tay nắm chặt chuôi kiếm.



Viên ngọc trong tay Thiên Phong bắt đầu phát ra ánh sáng yếu ớt, chỉ đủ soi rõ vài bước phía trước. Đường đi chia thành nhiều nhánh, mỗi nhánh đều dẫn tới bóng tối vô định.


Những Cạm Bẫy Đầu Tiên

Vừa bước được vài bước, dưới chân bỗng vang lên tiếng "rắc" nhỏ. Thiên Phong kịp thời nhận ra điều bất thường, kéo Thanh Vũ nhảy lui về phía sau. Một loạt mũi tên sắt phóng ra từ hai bên tường, sắc bén đến mức xuyên thủng cả đá.

“Chúng ta phải cẩn thận hơn nữa.” Thanh Vũ nói, ánh mắt không rời khỏi từng viên đá lát đường.

Họ tiến từng bước chậm rãi, mỗi bước đều dò xét kỹ lưỡng. Nhưng mê cung không chỉ chứa đựng những cạm bẫy cơ học.


Quái Thú Mê Cung

Khi rẽ vào một ngã ba, ánh sáng từ viên ngọc trong tay Thiên Phong đột ngột dao động mạnh. Một tiếng gầm gừ vang lên từ phía trước.

Xuất hiện trước mặt họ là một con quái thú kỳ dị, toàn thân phủ đầy vảy đen, đôi mắt đỏ rực và hàm răng sắc nhọn. Con quái thú gầm lên, lao thẳng về phía họ như một cơn lốc.

Thanh Vũ không chần chừ, rút kiếm ra, nhảy lên chém xuống. Nhưng lưỡi kiếm chỉ làm xước nhẹ lớp vảy của quái thú, khiến nó càng trở nên hung hăng hơn.

“Vảy của nó quá cứng, phải tìm điểm yếu!” Thanh Vũ hét lớn.

Thiên Phong bình tĩnh, mắt quan sát từng chuyển động của con quái thú. Cậu nhận ra khi nó lao tới, một phần dưới bụng của nó lộ ra lớp da mỏng hơn.

“Dưới bụng nó! Tấn công vào đó!” Thiên Phong hô lớn.

Lợi dụng lúc Thanh Vũ thu hút sự chú ý của con quái thú, Thiên Phong bật nhảy lên cao, dùng thanh kiếm nhỏ của mình đâm thẳng vào bụng nó. Con quái thú rống lên đau đớn, lảo đảo rồi gục xuống.

“Hay lắm, nhưng đây chắc chắn không phải là con quái duy nhất trong mê cung này.” Thanh Vũ lau mồ hôi, thở dài.


Cánh Cửa Bí Ẩn

Sau khi vượt qua quái thú, họ đến một khoảng sân rộng nằm sâu trong mê cung. Giữa sân là một cánh cửa lớn bằng đá, được khắc đầy những ký hiệu cổ xưa.

Thiên Phong tiến lại gần, viên ngọc trong tay bỗng phát sáng mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Cậu đặt viên ngọc lên một hốc nhỏ trên cánh cửa.

“Cậu chắc chứ?” Thanh Vũ hỏi, vẻ mặt đầy nghi hoặc.

“Đây là con đường duy nhất.” Thiên Phong gật đầu.

Khi viên ngọc khớp vào hốc, cánh cửa rung chuyển dữ dội. Một tiếng "ầm" vang lên, và cánh cửa từ từ mở ra, để lộ một lối đi dẫn xuống dưới lòng đất.


Sâu Trong Lòng Đất

Cả hai bước xuống cầu thang đá, ánh sáng từ viên ngọc chiếu sáng những bức tường khắc đầy hình ảnh chiến đấu giữa con người và tà quái. Không khí trở nên ngột ngạt hơn, như thể mọi thứ đang bị nén lại bởi sức mạnh vô hình.

Ở cuối lối đi, họ đối mặt với một căn phòng lớn. Giữa phòng là một bệ đá, trên đó đặt một thanh kiếm cổ. Thanh kiếm phát ra ánh sáng xanh u ám, khiến không khí xung quanh như rung động.

“Đây có thể là thanh kiếm huyền thoại mà sư phụ từng nhắc đến...” Thiên Phong thì thầm.

Nhưng khi cậu tiến lại gần, mặt đất bỗng rung chuyển. Một giọng nói vang lên, trầm thấp và đầy uy quyền:
“Kẻ nào dám chạm vào thanh kiếm của ta?”

Từ bóng tối, một hình bóng khổng lồ hiện ra. Đó là một chiến binh cổ đại, toàn thân phủ giáp, đôi mắt cháy rực như hai ngọn lửa.


Trận Chiến Quyết Định

Chiến binh giơ thanh đại kiếm của mình lên, bổ xuống một cú mạnh mẽ khiến mặt đất nứt toác. Thiên Phong và Thanh Vũ nhanh chóng tản ra, mỗi người tìm cách đối phó.

“Chúng ta phải phối hợp!” Thanh Vũ hét lên, kiếm của anh lao tới nhằm cản đòn tấn công.

Trong khi đó, Thiên Phong tập trung tìm điểm yếu của đối thủ. Nhờ ánh sáng từ viên ngọc, cậu nhận ra vết nứt nhỏ trên giáp ngực của chiến binh.

“Ngực của hắn! Đó là điểm yếu!” Thiên Phong hét lớn.

Nhưng để tiếp cận được, họ cần phối hợp nhịp nhàng. Thanh Vũ tạo cơ hội bằng cách thu hút sự chú ý của chiến binh, trong khi Thiên Phong di chuyển lén lút từ phía sau.

Khi thời cơ đến, Thiên Phong nhảy lên, dùng toàn lực đâm thanh kiếm của mình vào vết nứt. Một tiếng hét vang lên, cơ thể khổng lồ của chiến binh rung lắc dữ dội trước khi tan biến thành cát bụi.


Thanh Kiếm Huyền Thoại

Thiên Phong tiến lại gần bệ đá, cẩn thận nâng thanh kiếm lên. Khi chạm vào nó, cậu cảm nhận được luồng sức mạnh khổng lồ chảy qua cơ thể mình.

Thanh Vũ nhìn cậu, ánh mắt pha lẫn tự hào và lo lắng. “Chúng ta đã tiến xa hơn những gì từng nghĩ. Nhưng hành trình vẫn chưa kết thúc. Đây mới chỉ là khởi đầu.”

Thiên Phong gật đầu, ánh mắt kiên định. “Đúng vậy. Thanh kiếm này sẽ là vũ khí để chúng ta đối đầu với tà khí và bảo vệ võ lâm. Hãy tiếp tục tiến bước.”

Với thanh kiếm huyền thoại trong tay, Thiên Phong cảm nhận được rằng vận mệnh của mình đã bước sang một chương mới, một chương đầy thử thách và hiểm nguy nhưng cũng tràn đầy hy vọng.

Chương 32: Bí Mật Của Thanh Kiếm Huyền Thoại

Sau khi rời khỏi mê cung, Thiên Phong và Thanh Vũ dừng chân bên một thác nước lớn. Tiếng nước đổ ầm ầm như hòa quyện với cảm giác phấn khích và căng thẳng còn sót lại từ trận chiến trong mê cung. Thanh kiếm huyền thoại mà Thiên Phong đang nắm giữ phát ra ánh sáng mờ nhạt, như thì thầm một điều gì đó bí ẩn.

“Thanh kiếm này có gì đó khác thường...” Thanh Vũ trầm ngâm, ánh mắt không rời khỏi thanh kiếm.

Thiên Phong nhìn kỹ. Thanh kiếm nhẹ đến lạ kỳ nhưng lại mang một sức mạnh khổng lồ. Trên thân kiếm có khắc những dòng chữ cổ mà cậu chưa từng thấy.


Gặp Gỡ Cao Nhân

Trong khi Thiên Phong và Thanh Vũ đang bàn bạc, một giọng nói vang lên từ phía sau:
“Thanh kiếm đó không phải là thứ mà một người bình thường có thể nắm giữ.”

Họ quay lại, thấy một ông lão râu tóc bạc phơ, khoác trên mình một bộ áo vải giản dị nhưng toát lên khí chất phi phàm. Dáng vẻ ông lão không giống một cao thủ, nhưng ánh mắt sáng ngời và sâu thẳm như biển cả.

“Tiền bối là ai?” Thanh Vũ cảnh giác, tay nắm chặt chuôi kiếm.

“Ta chỉ là một người già sống ẩn dật trong khu rừng này.” Ông lão mỉm cười, rồi bước tới gần thanh kiếm. “Nhưng ta biết rõ thanh kiếm này hơn bất cứ ai.”


Nguồn Gốc Của Thanh Kiếm

Theo lời ông lão, thanh kiếm mà Thiên Phong đang nắm giữ được gọi là "Huyền Thiên Kiếm", một trong những báu vật cổ xưa được tạo ra bởi các đại cao thủ thời thượng cổ. Thanh kiếm không chỉ là một vũ khí mà còn là một chìa khóa để phong ấn hoặc giải phóng sức mạnh hắc ám.

“Huyền Thiên Kiếm từng thuộc về một vị kiếm khách huyền thoại, người đã dùng nó để đánh bại Ma Tôn và phong ấn tà khí trong một thung lũng sâu. Nhưng kể từ khi vị kiếm khách đó mất tích, thanh kiếm cũng biến mất. Không ngờ nó lại xuất hiện ở đây.”

Thiên Phong lặng lẽ lắng nghe, ánh mắt đầy suy nghĩ. “Nếu thanh kiếm này mạnh mẽ như vậy, tại sao nó lại chọn cháu?”

“Thanh kiếm không chọn người mạnh nhất. Nó chọn người có tâm hồn trong sạch và ý chí kiên định.” Ông lão đáp, ánh mắt nhìn Thiên Phong đầy thâm thúy.


Thử Thách Tâm Trí

Ông lão đưa ra một thử thách để kiểm tra xem Thiên Phong có thực sự xứng đáng với thanh kiếm hay không. Ông yêu cầu cậu bước vào một hang động gần đó, nơi được cho là chứa đựng sức mạnh thử thách tâm trí của bất kỳ ai bước vào.

“Bên trong hang động không có quái vật, không có cạm bẫy, nhưng những gì cậu đối mặt sẽ là chính bản thân mình.”

Thiên Phong không ngần ngại bước vào, để lại Thanh Vũ và ông lão chờ bên ngoài.


Đối Mặt Với Bản Thân

Bên trong hang động, mọi thứ trở nên tĩnh lặng lạ thường. Thiên Phong bỗng nhìn thấy một hình bóng khác, giống hệt mình, xuất hiện từ trong bóng tối.

“Kẻ nào?!” Thiên Phong hét lên, nhưng hình bóng kia chỉ mỉm cười lạnh lùng.

“Ta chính là ngươi, nhưng là phiên bản mà ngươi luôn sợ hãi đối mặt.”

Hình bóng bắt đầu chế giễu những quyết định của Thiên Phong, nhấn mạnh vào sự yếu đuối, nỗi sợ hãi và những lần cậu từng nghi ngờ bản thân.

Thiên Phong cảm thấy tức giận, nhưng dần nhận ra đây không phải là một trận chiến để thắng bằng sức mạnh. Thay vào đó, cậu phải chấp nhận con người thật của mình, kể cả những mặt yếu đuối.

“Ta không hoàn hảo, và điều đó không sao cả. Chính những thất bại và nỗi sợ hãi đã khiến ta mạnh mẽ hơn.” Thiên Phong khẳng định, ánh mắt kiên định.

Hình bóng mờ dần rồi biến mất, để lại Thiên Phong đứng một mình trong bóng tối.


Trở Thành Chủ Nhân Thực Sự

Khi Thiên Phong bước ra khỏi hang động, ông lão gật đầu hài lòng. “Cậu đã vượt qua thử thách. Giờ đây, cậu không chỉ là người cầm kiếm mà còn là chủ nhân thực sự của Huyền Thiên Kiếm.”

Thanh kiếm phát sáng rực rỡ, như đáp lại sự kết nối sâu sắc giữa nó và Thiên Phong.

“Nhưng hãy nhớ, sức mạnh của thanh kiếm cũng có thể trở thành tai họa nếu cậu không kiểm soát được lòng tham và sự kiêu ngạo.” Ông lão cảnh báo, trước khi biến mất vào rừng sâu như một bóng ma.


Con Đường Mới

Thanh Vũ nhìn Thiên Phong, vẻ mặt vừa kinh ngạc vừa ngưỡng mộ. “Cậu thực sự đã thay đổi, Thiên Phong. Cậu không còn là cậu bé nghèo ngày nào nữa.”

Thiên Phong mỉm cười, nhưng ánh mắt hướng về phía chân trời. Cậu biết rằng, với Huyền Thiên Kiếm trong tay, con đường phía trước sẽ đầy hiểm nguy và thử thách. Nhưng đồng thời, cậu cũng cảm thấy sẵn sàng hơn bao giờ hết.

“Chúng ta đi thôi, Thanh Vũ. Võ lâm đang chờ đợi.”

Cả hai tiếp tục hành trình, mang theo ánh sáng hy vọng và quyết tâm bảo vệ công lý cho giang hồ.

Chương 33: Lời Thách Đấu Từ Ma Giáo

Sau khi rời khỏi thung lũng và nắm giữ Huyền Thiên Kiếm, Thiên Phong và Thanh Vũ tiếp tục hành trình về phía Tây, nơi có tin đồn về một cuộc tụ họp lớn của các cao thủ võ lâm. Tuy nhiên, trước khi họ kịp đến nơi, một biến cố bất ngờ xảy ra.

Trên con đường dẫn qua dãy núi Hoàng Thạch, cả hai bất ngờ bị chặn lại bởi một nhóm hắc y nhân. Những người này, với y phục đen và khí tức lạnh lẽo, không giống những kẻ cướp bình thường.

“Triệu Thiên Phong, người mang Huyền Thiên Kiếm, hãy giao nó ra đây!” Một tên cầm đầu gằn giọng, ánh mắt lóe lên sát khí.


Đối Đầu Với Ma Giáo

“Các ngươi là ai? Tại sao lại biết ta đang cầm thanh kiếm này?” Thiên Phong hỏi, tay nắm chặt chuôi kiếm.

“Chúng ta là người của Ma Giáo. Đừng phí lời, nếu không giao kiếm, hôm nay ngươi sẽ không rời khỏi nơi này.”

Thanh Vũ đứng bên cạnh, mắt quét qua đám người, ước chừng khoảng mười tên. “Thiên Phong, cẩn thận. Bọn này không giống những kẻ chúng ta từng đối mặt.”

Không để Thiên Phong kịp trả lời, đám hắc y nhân đã lao tới, đồng loạt tung ra những chiêu thức đầy sát khí.


Chiến Đấu Kinh Hoàng

Thiên Phong rút Huyền Thiên Kiếm, ánh sáng từ thân kiếm lập tức tỏa ra, khiến bầu không khí xung quanh như ngưng lại. Thanh kiếm dường như có linh tính, dẫn dắt Thiên Phong thi triển những chiêu thức mà cậu chưa từng học qua.

Trong khi đó, Thanh Vũ cũng không hề yếu thế. Với thanh đao sắc bén trong tay, anh chống trả quyết liệt, bảo vệ lưng của Thiên Phong.

Tuy nhiên, đám hắc y nhân không dễ bị đánh bại. Chúng phối hợp chặt chẽ, mỗi chiêu thức đều nhằm vào điểm yếu của đối thủ. Thiên Phong cảm nhận được áp lực ngày càng lớn, nhưng cũng nhờ đó mà ý chí và kỹ năng của cậu không ngừng được rèn giũa trong thực chiến.


Xuất Hiện Kẻ Địch Mới

Khi trận chiến đang đến hồi gay cấn, một bóng người từ trên cao hạ xuống. Đó là một người đàn ông trung niên với gương mặt lạnh lùng, khí tức mạnh mẽ vượt xa đám hắc y nhân.

“Ngừng tay!” Ông ta quát lớn, khiến cả hai bên đều ngừng lại.

“Hắc Y trưởng lão!” Đám hắc y nhân lập tức cúi đầu kính cẩn.

Người đàn ông nhìn Thiên Phong, ánh mắt như muốn xuyên thấu tâm can cậu. “Ngươi chính là Triệu Thiên Phong? Ta đã nghe danh, nhưng hôm nay tận mắt chứng kiến, quả không tầm thường.”

“Ngươi là ai?” Thiên Phong hỏi, giọng không giấu nổi sự cảnh giác.

“Ta là Hắc Y trưởng lão của Ma Giáo, và ta đến đây không phải để giết ngươi. Ta muốn thách đấu.”

Câu nói khiến mọi người xung quanh sững sờ. Thiên Phong nhìn người đàn ông, cảm thấy một luồng áp lực vô hình đè nặng lên mình.


Trận Thách Đấu Định Mệnh

Hắc Y trưởng lão bước lên phía trước, rút ra một thanh kiếm đen kịt, toát ra tà khí đáng sợ. “Nếu ngươi thắng, ta sẽ không can thiệp vào con đường của ngươi. Nhưng nếu ngươi thua, Huyền Thiên Kiếm sẽ thuộc về Ma Giáo.”

Thanh Vũ định bước tới, nhưng Thiên Phong giơ tay ngăn lại. “Ta sẽ tự mình đối mặt.”

Trận đấu bắt đầu, và ngay từ chiêu đầu tiên, Thiên Phong đã nhận ra sự chênh lệch lớn giữa mình và Hắc Y trưởng lão. Chiêu thức của ông ta mạnh mẽ và quỷ dị, khiến cậu phải dốc toàn lực mới có thể chống đỡ.

Tuy nhiên, Huyền Thiên Kiếm dường như cảm nhận được nguy hiểm. Ánh sáng trên thân kiếm bừng lên, dẫn dắt Thiên Phong thi triển những chiêu thức mà ngay cả cậu cũng không ngờ tới.

Trận chiến kéo dài, từng chiêu từng thức của cả hai đều mang theo uy lực kinh người, khiến mặt đất rung chuyển và cây cối xung quanh tan tác.


Sự Thức Tỉnh Của Huyền Thiên Kiếm

Khi Thiên Phong gần như kiệt sức, một giọng nói vang lên trong tâm trí cậu:
“Ngươi đã chứng minh được lòng kiên định của mình. Hãy để ta giúp ngươi một lần nữa.”

Ánh sáng từ Huyền Thiên Kiếm trở nên chói lòa, và Thiên Phong cảm thấy một nguồn sức mạnh mới tràn vào cơ thể. Với một chiêu cuối cùng, cậu tung ra Huyền Thiên Nhất Kiếm, chém thẳng về phía Hắc Y trưởng lão.

Hắc Y trưởng lão gắng sức chống đỡ, nhưng không thể chống lại uy lực của chiêu thức này. Ông ta bị đánh văng ra xa, thanh kiếm đen trên tay gãy đôi.


Kết Thúc Và Cảnh Báo

Hắc Y trưởng lão đứng dậy, ánh mắt đầy vẻ thán phục lẫn cay đắng. “Ngươi quả nhiên là người được chọn. Nhưng đừng nghĩ rằng chiến thắng này sẽ đảm bảo an toàn cho ngươi. Ma Giáo sẽ không dừng lại.”

Nói xong, ông ta quay lưng rời đi, để lại Thiên Phong và Thanh Vũ đứng giữa chiến trường tan hoang.

Thanh Vũ nhìn Thiên Phong, nở một nụ cười tự hào. “Cậu đã thay đổi nhiều hơn tôi nghĩ. Nhưng hành trình này mới chỉ bắt đầu.”

Thiên Phong gật đầu, ánh mắt đầy quyết tâm. “Dù Ma Giáo có đến bao nhiêu lần, tôi cũng sẽ không lùi bước. Đây là con đường mà tôi đã chọn.”

Cả hai tiếp tục hành trình, chuẩn bị đối mặt với những thử thách còn lớn hơn ở phía trước.

Chương 34: Bí Mật Của Thánh Sơn

Sau khi chiến thắng Hắc Y trưởng lão, Thiên Phong và Thanh Vũ tiếp tục hành trình về phía Tây. Họ đến một ngôi làng nhỏ dưới chân Thánh Sơn, nơi được đồn đại là ẩn chứa những bí mật cổ xưa của võ lâm. Ngôi làng mang vẻ u tịch, người dân thưa thớt nhưng ánh mắt ai cũng toát lên sự cảnh giác.

Một lão nhân bán trà ven đường nhận ra Thanh Vũ và nói nhỏ:
“Các cậu trẻ, Thánh Sơn không phải nơi mà ai cũng có thể bước vào. Đó là nơi của những bậc cao nhân đã đạt đến cảnh giới tối thượng. Nếu không có duyên, không những không học được gì mà còn có thể bỏ mạng.”

Thanh Vũ mỉm cười đáp: “Đa tạ tiền bối, nhưng chúng tôi đến đây không chỉ để thử thách bản thân, mà còn để tìm câu trả lời cho những bí mật trong giang hồ.”


Lời Đồn Về Thánh Sơn

Theo lời kể của lão nhân, Thánh Sơn từ lâu được xem là vùng đất thánh trong võ lâm. Bên trong có một ngôi cổ tự được gọi là Huyền Tâm Tự, nơi cất giữ nhiều bí kíp thất truyền và những bảo vật quý giá. Tuy nhiên, đường lên núi đầy rẫy nguy hiểm với những cạm bẫy và thử thách không ai lường trước được.

Thiên Phong nghe vậy càng thêm tò mò. Dường như Huyền Tâm Tự là nơi duy nhất có thể giải đáp những bí ẩn xung quanh Huyền Thiên Kiếm và quá khứ của cậu.


Thử Thách Đầu Tiên: Cổng Đá Sinh Tử

Hai người bắt đầu hành trình lên Thánh Sơn. Con đường dẫn lên núi quanh co, hiểm trở. Sau một ngày trèo qua những dốc đá cheo leo, họ đến một cổng đá khổng lồ khắc đầy ký tự cổ.

Trên cánh cổng có một dòng chữ:

“Kẻ nào muốn bước qua, phải chứng minh được sự kiên định của tâm hồn và sức mạnh của ý chí.”

Bỗng nhiên, một luồng khí lạnh từ cổng phát ra. Hai bức tượng đá hai bên cổng động đậy, biến thành hai người khổng lồ bằng đá, lao tới tấn công Thiên Phong và Thanh Vũ.

Thanh Vũ hét lớn: “Thiên Phong, cẩn thận! Chúng không giống người thật, nhưng sức mạnh không hề kém!”

Thiên Phong nhanh chóng rút Huyền Thiên Kiếm, sử dụng chiêu thức mà cậu vừa học được trong trận đấu với Hắc Y trưởng lão. Ánh sáng từ thanh kiếm phá tan một đòn tấn công, nhưng người khổng lồ đá kia vẫn không dừng lại.

Lúc này, Thiên Phong nhận ra rằng chỉ dựa vào sức mạnh không thể vượt qua thử thách này. Cậu nhắm mắt, tập trung tinh thần, và để ý tới những ký tự cổ trên cổng đá.

“Thanh Vũ, kéo dài thời gian cho tôi! Tôi cần giải mã những ký tự này!” Thiên Phong hét lên.

Thanh Vũ gật đầu, xông lên đối đầu với người khổng lồ đá, tạo cơ hội cho Thiên Phong.


Giải Mã Cổng Đá

Thiên Phong tập trung nhìn vào ký tự, nhận ra đó là một câu đố:

“Chân lý không ở sức mạnh, mà ở sự thấu hiểu.”

Cậu nhận ra rằng, để vượt qua cánh cổng này, không phải dùng sức mà cần dùng tâm trí. Thiên Phong cắm Huyền Thiên Kiếm xuống đất, bước tới trước cổng đá, quỳ xuống và nói lớn:

“Ta không đến đây để chinh phục, mà để học hỏi. Xin hãy mở đường.”

Ngay lập tức, ánh sáng phát ra từ các ký tự trên cổng, hai người khổng lồ đá đứng im lặng và trở về vị trí cũ. Cánh cổng chậm rãi mở ra, để lộ con đường dẫn vào sâu trong Thánh Sơn.


Kỳ Nhân Ẩn Thế

Bước qua cổng, cả hai tiến vào một khu rừng rậm rạp. Bầu không khí nơi đây kỳ lạ, không gian tĩnh mịch đến mức ngay cả tiếng gió thổi cũng không nghe thấy.

Bỗng nhiên, một giọng nói già nua vang lên:
“Thật không ngờ có người trẻ tuổi như các ngươi lại vượt qua được Cổng Đá Sinh Tử.”

Một ông lão tóc bạc phơ xuất hiện, tay cầm một cây gậy trúc. Ông ta nhìn Thiên Phong và Thanh Vũ với ánh mắt đầy vẻ thâm trầm.

“Các ngươi đến đây với mục đích gì?”

Thiên Phong cung kính đáp: “Tiền bối, chúng tôi muốn tìm hiểu về bí mật của Huyền Thiên Kiếm và cách bảo vệ võ lâm khỏi thế lực Ma Giáo.”

Ông lão gật gù: “Huyền Thiên Kiếm, một trong những bảo vật huyền thoại. Nếu ngươi thực sự muốn giải đáp bí mật của nó, hãy đi theo ta. Nhưng nhớ, không phải ai cũng chịu nổi thử thách của Huyền Tâm Tự.”


Con Đường Phía Trước

Thiên Phong và Thanh Vũ đi theo ông lão, lòng tràn đầy háo hức nhưng cũng không ít lo lắng. Họ biết rằng, những thử thách tiếp theo sẽ còn khó khăn hơn rất nhiều.

Phía xa, trên đỉnh Thánh Sơn, ánh sáng từ Huyền Tâm Tự lấp lánh như một ngọn hải đăng, dẫn lối cho hành trình đầy gian truân của họ.

Chương 35: Thử Thách Trong Huyền Tâm Tự

Dưới sự dẫn dắt của lão nhân bí ẩn, Thiên Phong và Thanh Vũ bước qua những con đường đầy rêu phong trên đỉnh Thánh Sơn. Huyền Tâm Tự dần hiện ra giữa làn sương mờ, nguy nga và uy nghiêm như một biểu tượng của thời gian và sự trường tồn.

Cánh cổng lớn của Huyền Tâm Tự được làm bằng đồng xanh, khắc họa hình ảnh rồng bay phượng múa. Khi cả ba tiến lại gần, cánh cổng tự động mở ra, để lộ một không gian rộng lớn bên trong. Ánh sáng từ những chiếc đèn lồng treo cao chiếu rọi, làm lộ rõ từng hoa văn tinh xảo trên vách đá.


Người Canh Giữ Bí Mật

Một vị hòa thượng già mặc áo cà sa vàng ngồi ngay giữa đại điện. Gương mặt ông hiền từ nhưng ánh mắt lại sắc bén như có thể nhìn thấu tâm can người đối diện.

“Các ngươi đã vượt qua Cổng Đá Sinh Tử, chứng tỏ ý chí không tầm thường. Nhưng để tiếp cận những bí mật nơi đây, các ngươi cần chứng minh sự xứng đáng.”

Ông hòa thượng đưa tay lên, chỉ về phía một cánh cửa bên trái:
“Đây là con đường thử thách. Nếu vượt qua, ngươi sẽ được gặp thần bí của Huyền Thiên Kiếm. Nhưng nếu thất bại, có thể mãi mãi không ra khỏi nơi này.”

Thiên Phong không ngần ngại bước tới, ánh mắt đầy kiên định. Thanh Vũ cũng định đi theo nhưng vị hòa thượng cản lại:
“Thử thách này chỉ dành cho chính chủ nhân của kiếm. Người đồng hành không được can dự.”

Thanh Vũ ngập ngừng nhưng rồi cũng gật đầu, ánh mắt dõi theo Thiên Phong với sự lo lắng.


Mê Cung Tâm Linh

Cánh cửa dẫn Thiên Phong vào một không gian hoàn toàn khác. Đó là một mê cung kỳ lạ, không có lối đi rõ ràng, mọi thứ xung quanh thay đổi liên tục như đang ở trong một giấc mơ.

Giọng nói vang lên trong không trung:
“Kẻ muốn trở thành chủ nhân thực thụ của Huyền Thiên Kiếm, phải vượt qua chính tâm ma của mình.”

Thiên Phong bước từng bước, mỗi bước chân đều đưa cậu đối diện với những hình ảnh trong quá khứ. Cậu thấy chính mình trong thời thơ ấu, đói rét và bị những đứa trẻ trong làng chế giễu. Cậu thấy cha mẹ mình gục ngã vì bệnh tật, và cảm giác bất lực lại ùa về.

“Ngươi có đủ mạnh mẽ để đối diện với chính nỗi đau của mình không?” giọng nói vang lên đầy thách thức.

Thiên Phong quỳ xuống, trái tim cậu như bị bóp nghẹt bởi ký ức. Nhưng rồi, cậu ngẩng đầu, ánh mắt đầy quyết tâm:
“Những đau khổ đó không phải để gục ngã, mà là động lực để ta bước tiếp. Ta không sợ chúng!”

Ngay lập tức, cảnh tượng trước mắt tan biến, để lộ một cánh cửa dẫn tới căn phòng khác.


Đối Đầu Với Bản Ngã

Trong căn phòng tiếp theo, Thiên Phong đối diện với một bản sao của chính mình, nhưng là một phiên bản mạnh mẽ hơn, với vẻ ngoài lạnh lùng và đầy sát khí.

“Kẻ thù lớn nhất của ngươi không phải người khác, mà chính là bản thân ngươi,” bản sao nói, đồng thời rút ra một thanh kiếm giống hệt Huyền Thiên Kiếm.

Trận chiến diễn ra khốc liệt. Bản sao của Thiên Phong dường như biết mọi chiêu thức mà cậu có, thậm chí còn sử dụng chúng một cách hoàn hảo hơn.

Thiên Phong nhanh chóng nhận ra rằng, nếu chỉ dựa vào sức mạnh, cậu không thể chiến thắng. Cậu bắt đầu thay đổi chiến thuật, tập trung vào tâm lý và quan sát từng động tác của đối thủ.

Cuối cùng, khi bản sao chuẩn bị tung ra một đòn chí mạng, Thiên Phong bất ngờ buông kiếm, đưa tay lên ngăn lại.

“Ta không cần đánh bại ngươi, vì ngươi chính là một phần của ta. Ta chấp nhận cả điểm mạnh lẫn điểm yếu của bản thân.”

Lời nói vừa dứt, bản sao mỉm cười, rồi tan biến như một làn khói.


Huyền Thiên Kiếm Thức Tỉnh

Khi trận chiến kết thúc, Thiên Phong cảm thấy Huyền Thiên Kiếm trong tay phát ra ánh sáng rực rỡ. Một giọng nói uy nghiêm vang lên:
“Ngươi đã vượt qua thử thách, chứng minh được tâm và trí của mình. Huyền Thiên Kiếm giờ đây chính thức thuộc về ngươi.”

Thiên Phong cảm nhận được một luồng sức mạnh kỳ lạ lan tỏa khắp cơ thể. Cậu nhận ra rằng, thanh kiếm không chỉ là một vũ khí, mà còn là một biểu tượng của tinh thần và ý chí.


Trở Lại Đại Điện

Thiên Phong quay trở lại đại điện, nơi Thanh Vũ và vị hòa thượng đang chờ. Ánh mắt của Thanh Vũ đầy vẻ tự hào, còn vị hòa thượng thì gật gù:
“Ngươi đã làm được. Nhưng hãy nhớ, sức mạnh này đi kèm với trách nhiệm. Hãy sử dụng nó để bảo vệ những gì đáng trân quý.”

Thiên Phong cúi đầu cảm tạ, lòng đầy tự hào nhưng cũng không quên lời nhắc nhở.

Từ đây, hành trình của cậu không chỉ là chinh phục võ lâm, mà còn là bảo vệ sự công bằng và chính nghĩa. Thánh Sơn chỉ là khởi đầu, và con đường phía trước còn đầy rẫy thử thách.

Chương 36: Lòng Người Đổi Thay

Rời khỏi Huyền Tâm Tự, Thiên Phong và Thanh Vũ quay về chân núi Thánh Sơn. Cả hai vừa trải qua những thử thách cam go, nhưng đây chỉ là khởi đầu cho một hành trình lớn hơn. Ánh mắt Thiên Phong giờ đây kiên định hơn bao giờ hết, trong khi Thanh Vũ vẫn luôn giữ nụ cười lạc quan bên cạnh cậu.

Trên đường trở lại vùng đồng bằng, họ ghé qua một thị trấn nhỏ để nghỉ chân. Tuy nhiên, không khí tại đây dường như có điều bất thường. Những người dân trên phố thì thầm, né tránh ánh mắt của nhau, còn binh lính của một thế lực lạ đang lùng sục khắp nơi.


Tin Tức Đáng Ngại

Tại một quán trọ, sau khi ổn định chỗ nghỉ, Thanh Vũ nhanh chóng dò la tin tức từ những người xung quanh. Khi quay về, sắc mặt của chàng trai đầy lo lắng:
“Thiên Phong, không ổn rồi. Nghe nói Ngụy bang đang lộng hành khắp vùng này. Chúng đang tìm cách ép buộc dân chúng giao nộp hết của cải để xây dựng căn cứ ở đây.”

Thiên Phong cau mày. Cậu đã nghe về Ngụy bang từ lâu. Đây là một trong những bang phái khét tiếng tàn ác, chuyên cướp bóc và sát hại. Nhưng điều khiến cậu ngạc nhiên là sự im lặng của các môn phái lớn trong giang hồ trước hành động ngang ngược này.

“Chúng ta không thể khoanh tay đứng nhìn. Nếu để Ngụy bang kiểm soát vùng này, người dân sẽ chẳng còn nơi nào để sống yên ổn,” Thiên Phong nói, ánh mắt ánh lên sự quyết tâm.


Đụng Độ Đầu Tiên

Khi trời chạng vạng, Thiên Phong và Thanh Vũ quyết định thám thính doanh trại của Ngụy bang. Theo lời dân địa phương, trụ sở tạm thời của chúng nằm trong một khu rừng cách thị trấn không xa.

Cả hai lặng lẽ tiến vào khu vực, quan sát kỹ càng từng động thái của kẻ địch. Doanh trại của Ngụy bang được bảo vệ nghiêm ngặt, với nhiều lớp lính canh tuần tra. Trong doanh trại, có khoảng hơn hai trăm tên đang tụ tập ăn uống, tiếng cười nói ồn ào vang vọng.

“Chúng quá đông. Hai người chúng ta không thể đối đầu trực diện được,” Thanh Vũ thì thầm.

Thiên Phong gật đầu. “Nhưng chúng ta có thể phá rối từ bên trong, khiến chúng lâm vào hỗn loạn.”


Kế Hoạch Mạo Hiểm

Khi màn đêm buông xuống, Thiên Phong lén đột nhập vào doanh trại, trong khi Thanh Vũ đóng vai trò yểm trợ từ bên ngoài. Với sự nhanh nhẹn và trí thông minh, Thiên Phong lẻn vào kho vũ khí của bọn chúng, âm thầm phá hủy các giá đỡ và đốt cháy các thùng thuốc nổ.

Ngọn lửa bùng lên dữ dội, gây nên một trận hỗn loạn trong doanh trại. Bọn lính canh la hét, chạy toán loạn tìm cách dập lửa. Trong lúc đó, Thiên Phong nhanh chóng rút lui về phía Thanh Vũ.

Tuy nhiên, không phải mọi chuyện đều diễn ra suôn sẻ. Một toán lính đã phát hiện ra Thiên Phong. Cậu buộc phải rút kiếm, chiến đấu để mở đường thoát.


Cuộc Chiến Không Cân Sức

Đối mặt với hàng chục tên lính, Thiên Phong vẫn giữ vững phong thái bình tĩnh. Những chiêu thức của cậu ngày càng trở nên sắc bén sau khi rèn luyện ở Huyền Tâm Tự. Thanh Vũ từ bên ngoài lao vào hỗ trợ, tạo nên một thế trận đối kháng gay cấn.

Nhưng đúng lúc đó, một tiếng cười lớn vang lên. Từ trong doanh trại, một người đàn ông cao lớn bước ra, trên tay cầm một thanh đại đao đầy sát khí.

“Hai tên nhãi ranh! Các ngươi dám phá hủy doanh trại của Ngụy bang? Ta – Bá Sơn, phó bang chủ, sẽ khiến các ngươi biết thế nào là địa ngục!”

Bá Sơn lao đến với tốc độ cực nhanh. Mỗi cú chém của hắn đều mang theo sức mạnh như muốn xé toạc không khí. Thiên Phong phải dùng toàn bộ sự tập trung để đỡ đòn, nhưng áp lực từ kẻ địch khiến cậu dần rơi vào thế bất lợi.


Lựa Chọn Sinh Tử

Giữa lúc nguy cấp, Thiên Phong nhớ lại những lời dạy từ vị hòa thượng ở Huyền Tâm Tự:
“Sức mạnh không nằm ở sự cứng rắn, mà ở khả năng thích nghi như nước.”

Thay vì cố gắng đối kháng trực diện, cậu bắt đầu thay đổi cách di chuyển, lợi dụng sự nhanh nhẹn để né tránh và phản công vào những điểm yếu của Bá Sơn.

Cuối cùng, một cơ hội hiếm có xuất hiện. Khi Bá Sơn tung ra cú chém chí mạng, Thiên Phong né sang một bên và dùng Huyền Thiên Kiếm đâm thẳng vào tay cầm đại đao của hắn. Thanh đao rơi xuống đất, Bá Sơn hét lên đau đớn.

“Lũ nhãi, các ngươi sẽ phải trả giá!” hắn gào lên, rút lui cùng một số tên còn lại.


Niềm Tin Từ Dân Chúng

Sáng hôm sau, tin tức về cuộc tấn công của Thiên Phong và Thanh Vũ lan ra khắp thị trấn. Người dân cảm kích và coi họ như những vị anh hùng.

Nhưng Thiên Phong hiểu rằng đây chỉ là một trận chiến nhỏ. Ngụy bang vẫn còn đó, và cuộc đối đầu thực sự còn ở phía trước.

Trong lòng cậu, ý chí bảo vệ người dân càng được củng cố. Cậu biết rằng để đứng vững trước bão tố của giang hồ, cậu không chỉ cần sức mạnh mà còn cần sự đồng lòng của những người chính trực.

“Ngọn lửa của chính nghĩa đã thắp sáng. Giờ là lúc để nó lan tỏa,” Thiên Phong nói, ánh mắt đầy kiên định.

Chương 37: Ám Chiêu Trong Bóng Tối

Sau chiến thắng trước Bá Sơn, Thiên Phong và Thanh Vũ không hề ngủ quên trên chiến công. Họ hiểu rằng việc đối đầu với Ngụy bang không chỉ là một cuộc chiến đơn lẻ mà còn là sự khởi đầu của một chuỗi âm mưu phức tạp trong giang hồ.

Dân làng ở thị trấn gần đó đã tập hợp lại, gửi lời cảm ơn và cung cấp lương thực cho cả hai. Tuy nhiên, Thiên Phong nhận thấy không khí xung quanh ngày càng trở nên ngột ngạt, như thể một cơn giông tố đang âm ỉ chờ bùng nổ.


Thông Điệp Bí Ẩn

Khi trời vừa chạng vạng, một lão bộc già bước vào quán trọ nơi Thiên Phong và Thanh Vũ đang ở. Ông ta đưa cho họ một phong thư niêm phong bằng sáp đỏ, không nói lời nào rồi biến mất vào bóng tối.

Thiên Phong mở phong thư. Bên trong là một mảnh giấy nhỏ với dòng chữ được viết bằng mực đen:
“Trận chiến thực sự bắt đầu. Nửa đêm, đỉnh núi Đoạn Hồn. Kẻ thắng sống, kẻ thua chết.”

Thanh Vũ cau mày:
“Lại là âm mưu của Ngụy bang. Chúng muốn dụ chúng ta vào bẫy.”

Nhưng Thiên Phong chỉ khẽ mỉm cười, ánh mắt sáng lên:
“Càng đúng ý ta. Đánh phủ đầu trong bóng tối, điều đó chỉ chứng tỏ chúng sợ hãi. Chúng ta phải tận dụng cơ hội này.”



Cạm Bẫy Tại Núi Đoạn Hồn

Đúng nửa đêm, Thiên Phong và Thanh Vũ xuất hiện tại đỉnh núi Đoạn Hồn. Nơi đây được biết đến như một vùng đất chết, với những tảng đá sắc nhọn và địa hình hiểm trở. Trăng trên cao tỏa ánh sáng mờ nhạt, tạo nên một khung cảnh đầy ma quái.

Từ trong bóng tối, tiếng cười lạnh lẽo vang lên. Một nhóm người mặc áo đen, che kín mặt, bước ra, bao vây hai người. Dẫn đầu là một gã trung niên với ánh mắt sắc lạnh, trên tay cầm một thanh trường kiếm phát ra sát khí.

“Ngươi là Thiên Phong?” gã hỏi, giọng đầy khinh bỉ.
“Đúng là ta. Còn ngươi là ai?” Thiên Phong đáp, tay siết chặt chuôi Huyền Thiên Kiếm.

Gã trung niên cười nhạt:
“Ta là Dịch Tề, trưởng lão thứ ba của Ngụy bang. Ngươi dám phá hỏng kế hoạch của chúng ta, hôm nay sẽ không thể rời khỏi đây!”


Cuộc Giao Chiến Sinh Tử

Dịch Tề ra hiệu, ngay lập tức đám áo đen lao vào tấn công. Thiên Phong và Thanh Vũ hợp lực chống trả. Thanh kiếm của Thiên Phong vung lên như một cơn lốc, từng nhát chém đều chính xác và đầy uy lực.

Tuy nhiên, đối phương không hề tầm thường. Chúng phối hợp nhịp nhàng, từng đợt tấn công dồn dập khiến Thiên Phong phải căng mình đối phó. Thanh Vũ cũng rơi vào thế khó khăn khi phải đối đầu với ba tên cùng lúc.

Dịch Tề đứng ngoài, quan sát cục diện với nụ cười đầy toan tính. Hắn như một con rắn độc, chờ đợi cơ hội để tung đòn kết liễu.

Sau một hồi giao chiến căng thẳng, Thiên Phong nhận ra rằng đây không chỉ là trận chiến về sức mạnh mà còn là sự đấu trí. Cậu bắt đầu thay đổi chiến thuật, tận dụng địa hình hiểm trở để chia cắt đội hình kẻ địch.


Đối Mặt Trưởng Lão

Khi chỉ còn lại một vài tên áo đen, Dịch Tề cuối cùng cũng bước vào cuộc chiến. Thanh kiếm của hắn di chuyển nhanh như chớp, mỗi chiêu đều mang theo sát khí đáng sợ.

Thiên Phong đối đầu trực diện với hắn, cảm nhận được áp lực nặng nề từ đối thủ. Nhưng cậu không nao núng. Những gì học được tại Huyền Tâm Tự cùng ý chí kiên cường đã giúp cậu giữ vững phong thái.

Hai thanh kiếm va chạm, tạo nên những tia lửa sáng rực trong màn đêm. Thiên Phong dần tìm ra sơ hở của Dịch Tề. Trong một khoảnh khắc ngắn ngủi, cậu lách người né một cú chém, đồng thời phản đòn bằng một nhát chém mạnh mẽ, khiến Dịch Tề bị thương ở vai.

Hắn gào lên trong đau đớn, nhưng vẫn không chịu thua. Hắn rút ra một túi bột màu đen, ném mạnh xuống đất. Một làn khói dày đặc bốc lên, che khuất tầm nhìn.

“Chúng ta sẽ gặp lại, Thiên Phong! Khi đó, ngươi sẽ không có cơ hội sống sót nữa!” tiếng hắn vọng lại trước khi biến mất.


Dư Âm Của Trận Chiến

Khi khói tan, Thiên Phong và Thanh Vũ nhận ra rằng kẻ địch đã rút lui. Cả hai người đều thở phào nhẹ nhõm, nhưng đồng thời cũng ý thức được rằng Ngụy bang sẽ không dễ dàng bỏ qua chuyện này.

“Chúng ta đã thắng hôm nay, nhưng đây chỉ là bước đầu,” Thanh Vũ nói, ánh mắt đầy trăn trở.

Thiên Phong gật đầu, nắm chặt chuôi kiếm:
“Ngụy bang sẽ không dừng lại, nhưng ta cũng sẽ không dừng lại. Chỉ khi chính nghĩa được thực thi, người dân mới có thể sống yên bình.”

Trận chiến tại núi Đoạn Hồn không chỉ là một cuộc đụng độ, mà còn là lời tuyên chiến thực sự của Thiên Phong với thế lực bóng tối trong giang hồ. Trong lòng cậu, ngọn lửa của lý tưởng càng cháy sáng hơn bao giờ hết.

Chương 38: Bí Mật Của Lăng Vân Sơn

Sau trận chiến tại núi Đoạn Hồn, Thiên Phong và Thanh Vũ tiếp tục hành trình. Những dấu vết của Ngụy bang ngày càng rõ rệt, như thể chúng cố ý dẫn dắt họ đến một nơi nào đó. Cuối cùng, hai người đặt chân đến Lăng Vân Sơn, nơi nổi tiếng với những câu chuyện kỳ bí về một môn phái thất truyền và kho báu bí ẩn.


Manh Mối Từ Một Nhà Sư

Tại chân núi, Thiên Phong và Thanh Vũ dừng chân ở một ngôi chùa nhỏ. Nơi đây có một nhà sư già, dáng vẻ thanh thoát nhưng ánh mắt đầy trầm tư. Khi thấy Thiên Phong, nhà sư nhìn cậu thật lâu, rồi nói:
“Thiếu hiệp, trên người cậu có khí chất của kẻ gánh vác đại sự. Phải chăng cậu đến đây vì Lăng Vân bí kíp?”

Thiên Phong ngạc nhiên:
“Lăng Vân bí kíp? Lão thiền sư, ngài nói rõ hơn được không?”

Nhà sư trầm ngâm một lúc, sau đó kể:
“Lăng Vân Sơn từng là nơi đóng đô của Lăng Vân Môn, một môn phái lừng lẫy trong giang hồ. Họ không chỉ giỏi võ công mà còn tinh thông y thuật và cơ quan. Tuy nhiên, hơn ba mươi năm trước, môn phái này đột ngột biến mất, để lại vô số bí ẩn. Người đời đồn rằng họ đã để lại một bộ bí kíp tối thượng, ai sở hữu sẽ thống lĩnh võ lâm.”

Nghe vậy, Thanh Vũ cau mày:
“Ngụy bang chắc chắn đang hướng đến thứ này. Nếu để chúng có được, giang hồ sẽ lâm vào cảnh lầm than.”

Nhà sư gật đầu:
“Vì vậy, thiếu hiệp, nếu cậu muốn ngăn chặn Ngụy bang, hãy đi lên đỉnh núi. Nhưng hãy cẩn thận, nơi đó không chỉ có cơ quan chết người mà còn có những kẻ không dễ đối phó.”


Hành Trình Lên Núi

Thiên Phong và Thanh Vũ quyết định tiến vào Lăng Vân Sơn. Con đường lên núi đầy rẫy thử thách. Những bẫy rập tinh vi ẩn trong cỏ cây, những lối đi bị cản trở bởi những tảng đá khổng lồ, tất cả đều đòi hỏi sự khéo léo và trí tuệ.

Khi đi qua một cây cầu treo, Thiên Phong bất chợt cảm thấy đất dưới chân rung chuyển. Một loạt phi tiêu từ hai bên bắn tới. Thanh Vũ kịp thời hét lên:
“Cẩn thận!”

Cả hai cùng nhảy ra khỏi cầu, rơi xuống một lối đi nhỏ hơn bên dưới. Tại đây, họ phát hiện một bộ xương khô, trên tay vẫn cầm một cuốn sổ cũ kỹ. Thiên Phong nhặt lên, thấy trong đó ghi chép chi tiết về cách giải các cơ quan của Lăng Vân Môn.

“Người này hẳn là một cao thủ từng tìm cách khám phá bí kíp, nhưng không thành,” Thanh Vũ nhận xét.


Cuộc Chạm Trán Với Kẻ Lạ Mặt

Lên đến lưng chừng núi, họ bắt gặp một người đàn ông đứng chắn đường. Hắn không mặc trang phục của Ngụy bang, nhưng sát khí tỏa ra rõ ràng.

“Các ngươi muốn lên đỉnh núi? Vậy phải bước qua xác ta!” hắn nói, rút ra một thanh trường kiếm màu đen.

Thiên Phong nhìn thẳng vào hắn, khẽ nói:
“Ngươi là ai? Tại sao lại ngăn đường chúng ta?”

Hắn cười lạnh:
“Ta là ai không quan trọng. Nhưng ta được thuê để đảm bảo rằng không ai đến được đỉnh núi.”

Cuộc giao đấu nổ ra. Kiếm pháp của đối thủ vừa nhanh vừa hiểm, mỗi chiêu đều nhắm vào điểm yếu của Thiên Phong. Nhưng sau nhiều trận chiến sinh tử, kỹ năng của Thiên Phong đã tiến bộ vượt bậc. Cậu sử dụng Huyền Thiên Kiếm để hóa giải từng đòn tấn công, đồng thời phản công mạnh mẽ.

Cuối cùng, một cú chém chính xác của Thiên Phong đã đánh bay thanh kiếm của đối thủ. Hắn thở dốc, ánh mắt đầy kinh ngạc:
“Ngươi... không phải là người thường.”


Manh Mối Về Ngụy Bang

Trước khi ngã quỵ, hắn để lại một lời cảnh báo:
“Ngụy bang đã tiến vào trước các ngươi. Nhưng cẩn thận, thứ họ muốn không chỉ là bí kíp... mà còn là một thứ tà thuật ẩn giấu bên trong đó. Nếu để họ thành công, võ lâm sẽ không còn ánh sáng.”

Hắn nói xong thì gục xuống, để lại Thiên Phong và Thanh Vũ đứng trong sự bất an.


Đỉnh Núi Và Bí Ẩn Chờ Đợi

Khi mặt trời bắt đầu lặn, cả hai cuối cùng cũng đặt chân đến đỉnh núi. Trước mắt họ là một cánh cổng đá lớn, được khắc đầy những ký hiệu lạ lùng. Một luồng khí lạnh toát ra từ bên trong, như báo hiệu một điều gì đó đáng sợ đang chờ đợi họ.

Thiên Phong nắm chặt thanh kiếm, ánh mắt kiên định:
“Chúng ta đã đến đây, dù là gì phía sau cánh cổng, ta cũng sẽ không lùi bước.”

Thanh Vũ gật đầu, đứng sát bên cậu. Hai người cùng nhau đẩy cánh cổng đá, chuẩn bị bước vào một chương mới đầy bí ẩn của cuộc hành trình.

Chương 39: Lăng Vân Điện và Bí Kíp Thất Truyền

Cánh cổng đá nặng nề từ từ mở ra, để lộ một không gian rộng lớn bên trong. Ánh sáng yếu ớt từ những viên dạ minh châu gắn trên tường khiến không gian trở nên huyền bí và âm u. Đây chính là Lăng Vân Điện, nơi được đồn đại là trái tim của Lăng Vân Môn, nơi chứa đựng bí mật võ học mà giang hồ thèm khát.


Trận Địa Tử Thần

Thiên Phong và Thanh Vũ bước vào. Dưới chân họ, nền đá được khắc họa những ký hiệu phức tạp, giống như một trận pháp cổ xưa. Khi hai người vừa tiến sâu vào, mặt đất bất ngờ rung chuyển. Từ trên trần, những lưỡi đao sắc bén hạ xuống, kèm theo đó là hàng loạt phi tiêu phóng ra từ các bức tường.

“Trận pháp bảo vệ! Cẩn thận!” Thanh Vũ hét lên, nhanh chóng sử dụng kiếm khí chém vỡ những phi tiêu lao tới.

Thiên Phong nhắm mắt, tập trung cảm nhận từng chuyển động trong không khí. Cậu vận dụng Huyền Thiên Tâm Pháp, cảm nhận được nhịp điệu của trận pháp. Bằng sự nhạy bén, cậu tìm ra một lối đi an toàn, dẫn Thanh Vũ thoát khỏi khu vực nguy hiểm.

“Thật đáng sợ... Ai có thể nghĩ ra những cơ quan tinh vi như vậy?” Thanh Vũ thở hổn hển.

Thiên Phong đáp, ánh mắt đầy quyết tâm:
“Lăng Vân Môn là bậc thầy về cơ quan và trận pháp. Nhưng nếu họ đã đặt trận pháp này, chắc chắn phía sau là một bí mật không nhỏ.”


Cuộc Đối Đầu Với Ngụy Bang

Khi cả hai vượt qua được trận địa, trước mắt họ hiện ra một đại điện nguy nga. Nhưng bên trong, một nhóm người mặc trang phục của Ngụy bang đã chiếm giữ. Dẫn đầu là một người đàn ông trung niên, ánh mắt sắc bén và khí chất đáng sợ.

“Triệu Thiên Phong!” hắn cười lạnh. “Không ngờ ngươi lại đến đây nhanh như vậy.”

Thiên Phong nhận ra hắn là Ngụy Càn, một trong những thủ lĩnh hàng đầu của Ngụy bang.

“Ngụy Càn, các ngươi đang tìm kiếm gì ở đây?” Thiên Phong hỏi, tay đã đặt lên chuôi kiếm.

Ngụy Càn nhếch mép:
“Lăng Vân bí kíp không chỉ là võ học. Nó còn chứa đựng sức mạnh thay đổi cả giang hồ. Nếu ngươi thông minh, hãy rời đi. Còn không, đừng trách ta vô tình.”

Không đợi Thiên Phong trả lời, Ngụy Càn ra hiệu cho thuộc hạ tấn công.


Trận Chiến Sinh Tử

Thanh Vũ giao chiến với đám thuộc hạ, trong khi Thiên Phong đối đầu trực diện với Ngụy Càn. Kiếm pháp của Ngụy Càn mang theo sát khí mạnh mẽ, từng chiêu đều có lực phá hoại kinh hồn.

Thiên Phong sử dụng Huyền Thiên Kiếm Pháp, vừa phòng thủ vừa tìm sơ hở của đối thủ. Cuộc đấu kéo dài, cả hai đều bị thương.

“Ngươi khá lắm!” Ngụy Càn gầm lên, tung ra tuyệt chiêu Hắc Long Thôn Nguyệt, một chiêu kiếm tạo ra hình ảnh như rồng đen lao tới.

Thiên Phong không lùi bước, dồn hết nội lực vào chiêu Phong Vân Kinh Thiên, hai luồng kiếm khí va chạm tạo nên một cơn gió xoáy dữ dội.

Cuối cùng, Thiên Phong chém trúng vai Ngụy Càn, khiến hắn phải rút lui.

“Các ngươi đừng nghĩ mọi chuyện kết thúc ở đây. Lăng Vân bí kíp sẽ thuộc về Ngụy bang!” Ngụy Càn hét lớn trước khi biến mất cùng thuộc hạ.


Khám Phá Lăng Vân Bí Kíp

Sau trận chiến, Thiên Phong và Thanh Vũ tiến vào phòng chính của đại điện. Trước mắt họ là một chiếc bàn đá, trên đó đặt một cuốn sách cổ bọc vải gấm vàng.

Thiên Phong mở cuốn sách, bên trong là những trang giấy viết đầy chữ và hình vẽ kỳ lạ. Thanh Vũ ngạc nhiên:
“Đây là... Lăng Vân bí kíp?”

Thiên Phong đọc lướt qua, nhận ra bí kíp không chỉ là võ học mà còn chứa đựng triết lý sống, cách dung hòa giữa con người và tự nhiên, cùng những phương pháp y thuật độc đáo.

“Thật không ngờ, Lăng Vân Môn không chỉ mạnh về võ công mà còn hướng đến việc cứu giúp đời,” Thiên Phong nói, ánh mắt sáng lên.


Bóng Tối Phía Sau Bí Kíp

Tuy nhiên, ở cuối cuốn sách, Thiên Phong phát hiện một trang giấy bị rách. Thanh Vũ nghi hoặc:
“Trang này... có vẻ đã bị ai đó lấy đi trước khi chúng ta đến.”

Cả hai hiểu rằng bí mật của Lăng Vân Môn vẫn chưa hoàn toàn được giải đáp. Nhưng với những gì đã tìm thấy, Thiên Phong quyết tâm dùng nó để chống lại âm mưu của Ngụy bang.


Khởi Đầu Mới

Khi rời khỏi Lăng Vân Sơn, Thiên Phong cảm thấy mình không chỉ học được thêm võ công mà còn hiểu hơn về ý nghĩa của sức mạnh. Cậu thầm nhủ:
“Con đường trở thành cao thủ không chỉ là mạnh mẽ, mà còn là bảo vệ những điều đúng đắn.”

Hành trình của Thiên Phong tiếp tục, với những thử thách mới đang chờ đợi phía trước.

Chương 40: Bí Mật Từ Trang Sách Mất Tích

Sau khi rời khỏi Lăng Vân Điện, Triệu Thiên Phong và Thanh Vũ trở về trấn nhỏ dưới chân núi để nghỉ ngơi. Nhưng trong lòng Thiên Phong vẫn không ngừng suy nghĩ về trang sách bị mất trong Lăng Vân bí kíp.


Manh Mối Bất Ngờ

Khi cả hai đang ăn uống trong một quán nhỏ, một người đàn ông già nua với ánh mắt sắc sảo đến gần họ. Ông ta cúi chào và nhẹ nhàng nói:
“Các vị là người từ Lăng Vân Sơn trở về, phải không?”

Thiên Phong ngước nhìn, cảm nhận luồng khí kỳ lạ từ ông lão. Cậu gật đầu:
“Lão trượng, ngài có điều gì muốn nói sao?”

Ông lão hạ giọng, thì thầm:
“Ta là người từng sống ở Lăng Vân Môn. Trang sách mà các ngươi tìm kiếm không hề bị thất lạc... mà là bị giấu đi bởi chính người đứng đầu môn phái năm xưa.”

Thanh Vũ ngạc nhiên:
“Giấu đi? Tại sao?”

Ông lão kể lại rằng, vào những năm cuối của Lăng Vân Môn, một bí mật động trời đã được phát hiện. Trang sách cuối cùng của bí kíp không chỉ chứa đựng tuyệt kỹ võ học, mà còn mô tả một loại võ công cấm kỵ, có thể khiến người học đạt được sức mạnh vô song, nhưng đồng thời sẽ mất đi nhân tính.

“Chính vì sợ rằng thứ võ công đó sẽ gây họa cho giang hồ, trưởng môn đã giấu trang sách ở một nơi khác, và nơi đó...” Ông lão dừng lại, ánh mắt đầy thâm ý.

“Là ở đâu?” Thiên Phong hỏi, giọng trầm hẳn.

“Đỉnh Tuyết Ngân Sơn. Nhưng ta khuyên các ngươi, đừng dại mà tìm đến.”


Lời Thách Thức từ Ngụy Bang

Trong lúc cả hai đang suy nghĩ, một tên tiểu nhị vội vã chạy vào quán, trên tay cầm một tờ giấy.
“Có người gửi cho hai vị công tử!”

Thiên Phong mở ra, bên trong là một bức thư ngắn:

"Triệu Thiên Phong, nếu muốn biết sự thật về trang sách bị mất, hãy đến rừng Hắc Phong vào giờ tý. Kẻ thù của ngươi chờ ở đó."

Thanh Vũ nghiến răng:
“Chắc chắn là trò của Ngụy bang! Họ không từ bỏ đâu.”

Thiên Phong cười nhạt:
“Đã vậy, ta sẽ khiến chúng phải trả giá. Đi thôi.”


Trận Chiến Trong Bóng Tối

Rừng Hắc Phong vào ban đêm lạnh lẽo, âm u. Khi Thiên Phong và Thanh Vũ đến, họ bị bao vây bởi hàng chục cao thủ của Ngụy bang. Dẫn đầu là Ngụy Càn, lúc này đã băng bó vai sau trận chiến trước.

“Hahaha, Triệu Thiên Phong, ngươi dám đến đây thật sao? Ta sẽ không để ngươi rời đi lần này.”

Thiên Phong rút kiếm, ánh mắt sắc như dao:
“Lần trước ngươi đã thua, lần này cũng sẽ không khác gì.”

Ngụy Càn cười lớn, tung tay ra hiệu cho thuộc hạ tấn công.


Cuộc Đấu Sinh Tử

Lần này, thuộc hạ của Ngụy bang không chỉ đông mà còn mang theo những vũ khí kỳ lạ, mỗi chiêu đều nhắm vào điểm yếu của đối thủ. Thanh Vũ vừa giao chiến vừa thở dốc:
“Bọn chúng đã chuẩn bị kỹ lưỡng, lần này không dễ đâu!”

Thiên Phong sử dụng Phong Vân Kinh Thiên, từng luồng kiếm khí sắc bén quét qua, hạ gục hàng loạt kẻ địch. Nhưng giữa trận chiến, Ngụy Càn bất ngờ tung ra một loại ám khí kỳ lạ, một luồng khói đen lan tỏa, khiến cả Thanh Vũ lẫn Thiên Phong đều choáng váng.

“Loại khói này... là độc!” Thanh Vũ lảo đảo.

Ngụy Càn cười ngạo nghễ:
“Chỉ cần ngửi một hơi, các ngươi sẽ không còn sức chống cự. Triệu Thiên Phong, giao bí kíp ra đây, ta sẽ cho các ngươi chết nhẹ nhàng!”

Nhưng Thiên Phong cắn răng, vận dụng nội lực mạnh mẽ từ Huyền Thiên Tâm Pháp, tạm thời đẩy lùi chất độc ra ngoài. Cậu nhảy lên, tung một chiêu Phong Lôi Trảm, buộc Ngụy Càn phải lùi lại.


Kẻ Bí Ẩn Xuất Hiện

Khi Thiên Phong và Thanh Vũ đang rơi vào thế bất lợi, một bóng người bất ngờ xuất hiện từ trên cao. Chỉ với một động tác tay, kẻ đó đã khiến khói độc tan biến và toàn bộ thuộc hạ của Ngụy bang bị đánh bật ra xa.

Đó là một người đàn ông mặc áo choàng đen, khuôn mặt được che kín bởi một chiếc mặt nạ bạc.

“Các ngươi chỉ là những con cờ trong một trò chơi lớn hơn.” Giọng nói của hắn lạnh lùng, nhưng đầy uy quyền.

Ngụy Càn tái mặt:
“Ngươi... ngươi là ai?”

Người đàn ông không trả lời, chỉ nhìn Thiên Phong và nói:
“Ngươi muốn biết bí mật của trang sách bị mất, hãy đến Tuyết Ngân Sơn. Nhưng hãy nhớ, càng tiến sâu vào bí mật, cái giá ngươi phải trả sẽ càng lớn.”

Nói rồi, hắn biến mất trong màn đêm như chưa từng xuất hiện.


Quyết Định Định Mệnh

Sau trận chiến, Thanh Vũ nhìn Thiên Phong:
“Ngươi thật sự muốn đến Tuyết Ngân Sơn sao? Đó không chỉ là một ngọn núi, mà còn là nơi nguy hiểm nhất của vùng Bắc Cương.”

Thiên Phong siết chặt thanh kiếm, ánh mắt đầy quyết tâm:
“Ta đã đi xa đến mức này, không thể quay đầu. Bí mật của Lăng Vân Môn, vận mệnh của giang hồ, và cả con đường của ta... tất cả đều phụ thuộc vào chuyến đi này.”

Thanh Vũ thở dài, rồi cười nhẹ:
“Được, vậy ta sẽ đi cùng ngươi. Dù có chết, cũng không hối hận.”

Cả hai cùng nhìn về phía bắc, nơi Tuyết Ngân Sơn sừng sững giữa trời, như một lời thách thức cuối cùng dành cho Triệu Thiên Phong.


TÁC GIẢ: Mèo Ping Ping

“Tác phẩm này là sáng tác độc quyền của Mèo Ping Ping. Mọi hình thức sao chép, chỉnh sửa, hoặc sử dụng mà không có sự đồng ý đều được xem là vi phạm bản quyền.”

Tác Phẩm được viết nên bằng tâm huyết và sáng tạo của Mèo Ping Ping, Đừng sao chép nếu chưa được phép!"

"Mèo Ping Ping trân trọng từng chữ, từng dòng trong tác phẩm này. Xin đừng sao chép, chỉnh sửa nếu không có sự đồng ý."

Nếu Muốn có thể liên hệ với mình qua email: meopingping@gmail.com thank you everybody!

Cập Nhập Chuyện Nhanh Nhất Tại Website Bên Dưới!

Truy Cập Website: https://meopingping.blogspot.com/

Website Truyeenjyy.vip: - Link: https://truyenyy.link/tr/5m77dgdm

► (Fan Page) https://www.facebook.com/profile.php?id=61568212627080

YouTube:► https://www.youtube.com/@MeoPingPingPro

👉 "Ủng hộ tác giả một Ly Cafe để mình có sức ‘cày’ thêm nhiều chương hot cho các bạn nhé! Donate của các bạn là động lực lớn cho mình đấy!

👉 Số tài khoản: 8006215034915

👉  Ngân hàng: Agribank

Kết nối với Mèo Ping Ping: email: meopingping@gmail.com

Đăng nhận xét

0 Nhận xét