Chương 21: Đỉnh Cao Thứ Hai – Trận Pháp U Minh
Rời khỏi hang động, Thiên Phong và Thanh Vũ tiếp tục hành
trình lên đỉnh núi Cửu Linh. Đường đi ngày càng dốc đứng, hiểm trở. Mỗi bước
tiến là một thử thách không chỉ về sức mạnh thể chất mà còn về ý chí.
Khi đến một khu vực bằng phẳng trên triền núi, trước mặt họ
hiện ra một trận pháp khổng lồ. Trận pháp được tạo thành từ những cột đá cao
vút, khắc đầy phù văn kỳ dị, phát sáng lập lòe như có sinh khí.
Thiên Phong gật đầu, dứt khoát bước vào, Thanh Vũ cũng đi
theo sau.
Khi cả hai vừa bước vào, cảnh vật xung quanh lập tức thay
đổi. Ánh sáng biến mất, để lại một không gian tối đen như mực. Giữa bóng tối,
những tiếng cười ma quái và tiếng thở dài ai oán vang lên khắp nơi.
Thiên Phong chợt thấy mình đứng giữa quê nhà, nơi căn nhà
tranh cũ kỹ hiện ra. Cha mẹ cậu, với gương mặt hốc hác, đang cày cuốc trên mảnh
đất khô cằn.
Bất chợt, từ bầu trời u ám, một nhóm kẻ lạ mặt xuất hiện.
Chúng phá hoại ruộng vườn, đập tan căn nhà nhỏ, rồi kéo cha mẹ cậu đi trong
tiếng la hét thảm thiết.
“Thiên Phong, cứu chúng ta!”
Tiếng hét ấy làm trái tim cậu thắt lại. Cậu lao tới, nhưng
đôi chân như bị trói chặt, không thể di chuyển.
Cảnh tượng thay đổi. Cậu thấy mình đứng trên một chiến
trường, bạn bè thân thiết nằm gục dưới chân cậu, máu chảy tràn khắp nơi. Những
ánh mắt trách móc dồn về phía cậu.
“Kẻ vô dụng như ngươi, làm sao bảo vệ được bất kỳ ai?”
Thanh Vũ cũng rơi vào ảo cảnh của riêng mình, không ngừng la
hét trong hoảng loạn. Nhưng Thiên Phong, nhờ vào nội tâm vững vàng, nhanh chóng
nhận ra điều bất thường.
Viên ngọc trong tay phát sáng rực rỡ, phá tan màn đêm u tối.
Cảnh tượng kinh hoàng dần tan biến, trả lại sự tĩnh lặng cho không gian.
Nhưng trận pháp U Minh chưa dừng lại. Từ bốn phía, các cột
đá bỗng tỏa ra những luồng sáng mạnh mẽ, kết hợp thành một hình bóng khổng lồ:
một chiến thần U Minh, cao tới mười trượng, mang theo thanh đại đao đầy uy lực.
“Ngươi đã vượt qua ảo cảnh, nhưng sức mạnh thực sự của ngươi
sẽ được thử thách ở đây,” giọng nói lạnh lẽo vang lên từ hư không.
Chiến thần U Minh lao tới, mỗi nhát đao chém xuống đều tạo
thành luồng khí cuồng bạo, khiến cả không gian rung chuyển. Thiên Phong dùng Huyền
Ảnh Bộ né tránh, đồng thời phản công bằng Phong Vân Kiếm Pháp.
Thanh Vũ cũng cố gắng hỗ trợ, nhưng sức mạnh của chiến thần
quá vượt trội. Mỗi cú chạm đều đẩy cả hai lùi lại hàng chục bước.
“Không thể đối đầu trực diện! Chúng ta phải phá trận!” Thiên
Phong nhận ra vấn đề, hét lên với Thanh Vũ.
Cậu tập trung nội lực, nhắm thẳng vào một cột đá. Với chiêu Phong
Vân Tứ Phương, cậu tung ra một đường kiếm mạnh mẽ, chém gãy cột đá đầu
tiên.
Thanh Vũ nhanh chóng hiểu ý, cùng cậu phá hủy các cột đá
khác. Khi cột cuối cùng gãy đổ, chiến thần U Minh gầm lên, rồi tan biến như cát
bụi.
Khi trận pháp tan biến, một con đường nhỏ xuất hiện, dẫn lên
đỉnh núi. Ở cuối đường, ánh sáng chói lòa như đang gọi mời họ.
Ngọn núi Cửu Linh dần hé lộ những bí mật sâu thẳm. Với từng
thử thách vượt qua, Thiên Phong không chỉ rèn luyện bản lĩnh, mà còn tiến gần
hơn tới chân lý võ học và định mệnh của chính mình.
Chương 22: Kiếm Khí Thiên Hạ
và Lời Thách Thức Bí Ẩn
Bước qua lối đi vừa mở ra, Thiên Phong và Thanh Vũ tiến gần
hơn tới đỉnh núi Cửu Linh. Không gian ở đây khác hẳn với những gì họ từng trải
qua. Cảnh vật mang vẻ hùng vĩ nhưng cũng nhuốm đầy sự kỳ bí. Từng luồng khí
lạnh buốt thổi qua, hòa lẫn vào không khí là mùi hương nhè nhẹ của cỏ lạ, như
báo hiệu điều gì đó sắp xảy ra.
Võ đài đá và thanh kiếm kỳ lạ
Trước mặt họ, một võ đài bằng đá khổng lồ hiện ra, xung
quanh phủ đầy dây leo. Ở trung tâm võ đài, cắm sâu vào nền đá là một thanh kiếm
lớn, ánh lên sắc bạc rực rỡ. Từng đợt kiếm khí phát ra từ thanh kiếm, mạnh mẽ
đến mức khiến Thanh Vũ lùi lại vài bước, khuôn mặt tái nhợt.
“Thanh kiếm này... không bình thường. Cậu cảm nhận được
không, Thiên Phong? Nó như có linh hồn.”
Thiên Phong không đáp. Cậu bị cuốn hút bởi thanh kiếm. Từng
bước tiến đến gần, cậu cảm nhận được sự rung động trong cơ thể, như thể thanh
kiếm đang mời gọi cậu đến.
Lời thách thức từ một cao
nhân
Ngay khi Thiên Phong định chạm vào chuôi kiếm, một tiếng
cười lớn vang lên từ trên cao. Một bóng người từ từ đáp xuống võ đài. Đó là một
lão nhân với mái tóc bạc trắng, mặc trường bào màu xám. Đôi mắt của ông sắc bén
như chim ưng, toát lên phong thái của một cao thủ thực thụ.
“Tiểu tử, ngươi nghĩ rằng chỉ cần chạm vào thanh kiếm này là
có thể trở thành anh hùng thiên hạ sao?”
Cuộc chiến nghẹt thở
Không đợi Thiên Phong đáp lời, lão nhân đã lao tới với tốc
độ kinh hoàng. Chỉ một cái phất tay, một luồng kiếm khí mạnh mẽ đã lao về phía
Thiên Phong.
Thiên Phong né tránh trong gang tấc, mồ hôi lạnh chảy dọc
sống lưng. Lão nhân không chỉ mạnh, mà còn toát ra uy áp khiến cậu gần như
nghẹt thở.
Cậu nhanh chóng thi triển Phong Vân Tứ Phương, tung
ra những đường kiếm sắc bén nhằm phản công. Nhưng mỗi đòn tấn công của cậu đều
bị lão nhân dễ dàng hóa giải, như thể ông đang chơi đùa với cậu.
Sau một hồi giao đấu, Thiên Phong nhận ra rằng mình không
thể thắng bằng sức mạnh thông thường. Cậu nhớ lại những bài học từ Linh Giả và
thử thách trong trận pháp U Minh.
“Không phải sức mạnh, mà là sự sáng suốt và linh hoạt,” cậu
tự nhủ.
Chiến thắng bằng trí tuệ
Khi lão nhân tiếp tục tấn công, Thiên Phong bất ngờ chuyển
sang phòng thủ hoàn toàn, tập trung vào việc né tránh và phân tích chiêu thức
của đối phương. Cậu nhận ra rằng mỗi đòn tấn công của lão nhân đều có một
khoảng trống nhỏ ở bên trái.
Chờ đúng thời điểm, Thiên Phong tung một chiêu phản công bất
ngờ, nhắm thẳng vào điểm yếu đó. Lão nhân khựng lại, ánh mắt lóe lên vẻ kinh
ngạc.
“Tiểu tử, khá lắm!” Lão nhân bật cười, thu hồi chiêu thức và
đứng thẳng người.
Thanh kiếm và lời tiên tri
Thiên Phong gật đầu, tiến tới và nắm lấy chuôi kiếm. Một
luồng khí mạnh mẽ tràn vào cơ thể cậu, khiến cậu suýt nữa ngã quỵ. Nhưng cậu
cắn răng chịu đựng, vận nội lực để hòa nhập với thanh kiếm.
Khi cậu rút kiếm ra, cả không gian bừng sáng. Thanh kiếm
phát ra một âm thanh ngân vang, như thể đang chào đón chủ nhân mới.
Hướng tới đỉnh cao mới
Thiên Phong cảm nhận được sự thay đổi trong cơ thể mình. Với
thanh kiếm mới, cậu không chỉ có thêm sức mạnh mà còn cảm nhận được sự gắn kết
với võ đạo.
Chặng đường mới lại bắt đầu, với những thử thách lớn hơn và
những bí ẩn sâu thẳm hơn. Triệu Thiên Phong đang tiến gần hơn tới giấc mơ trở
thành cao thủ võ lâm, nhưng liệu cậu có thể vượt qua tất cả để đạt tới đỉnh cao
thực sự?
Chương 23: Trận Chiến Dưới
Ánh Trăng
Rời khỏi võ đài đá, Triệu Thiên Phong và Thanh Vũ tiếp tục
hành trình leo lên đỉnh núi Cửu Linh. Cả hai đều cảm nhận được khí tức càng lúc
càng nặng nề, như thể mỗi bước chân đều bị áp lực từ bầu trời đè xuống. Tuy
nhiên, ánh sáng từ thanh kiếm kỳ lạ trong tay Thiên Phong tỏa ra, giúp cậu vững
tâm hơn.
“Phong ca, cảm giác có gì đó không ổn,” Thanh Vũ nói, ánh
mắt không ngừng đảo quanh như tìm kiếm điều gì trong bóng tối.
Thiên Phong gật đầu. Cậu cũng cảm nhận được sát khí mờ mịt
bao phủ xung quanh, như thể có kẻ địch đang rình rập.
Kẻ địch trong bóng tối
Khi cả hai đến một bãi đất trống, ánh trăng tròn trên cao
chiếu rọi khắp nơi, làm cảnh vật trở nên rõ ràng hơn. Đột nhiên, từ bốn phía,
những tiếng cười lạnh vang lên.
“Tiểu tử Triệu Thiên Phong, cuối cùng ngươi cũng đến đây. Ta
đã chờ ngươi lâu lắm rồi!”
Một nhóm người mặc áo đen xuất hiện. Dẫn đầu là một nam nhân
trung niên, khuôn mặt lạnh lùng, trên tay cầm một thanh kiếm màu đỏ rực như
lửa. Đôi mắt hắn sắc bén, không chút tình người.
“Ngươi là ai?” Thiên Phong hỏi, giữ chặt thanh kiếm trong
tay.
“Ta là Độc Hỏa Hàn, một trong Tứ Đại Thủ Hộ của núi Cửu
Linh. Nhiệm vụ của ta là ngăn cản bất kỳ ai không đủ tư cách đặt chân lên đỉnh
núi.”
Cuộc đối đầu đầy nguy hiểm
Không đợi thêm, Độc Hỏa Hàn lao tới, tung một chiêu kiếm cực
mạnh. Lưỡi kiếm đỏ rực như thiêu đốt cả không gian, khiến đất đá xung quanh bốc
hơi. Thiên Phong vội xoay người né tránh, nhưng sức nóng từ chiêu thức đã khiến
cậu cảm thấy như bị lửa đốt.
“Không thể chỉ phòng thủ mãi!” Thiên Phong nghĩ, lập tức
phản công bằng thanh kiếm bạc trong tay.
Thiên Phong không trả lời. Cậu tập trung vào từng chiêu
thức, sử dụng sự linh hoạt của mình để né tránh và phản công. Mỗi đường kiếm
của cậu đều sắc bén và chính xác, nhưng Độc Hỏa Hàn vẫn dễ dàng hóa giải.
Trận chiến dưới ánh trăng
Cuộc chiến kéo dài trong sự căng thẳng. Thanh Vũ ở bên ngoài
quan sát, lòng không ngừng lo lắng.
“Phong ca đang bị áp đảo. Nếu cứ tiếp tục thế này, e
rằng...”
Nhưng đúng lúc ấy, Thiên Phong bỗng thay đổi chiến thuật.
Cậu dừng tấn công và chuyển sang phòng thủ hoàn toàn, giống như khi đối đầu với
lão nhân trên võ đài đá.
Thiên Phong không đáp. Cậu bình tĩnh quan sát từng động tác
của đối phương, chờ đợi thời cơ thích hợp.
Khi Độc Hỏa Hàn tung một chiêu kiếm mạnh mẽ, Thiên Phong bất
ngờ xoay người né tránh, đồng thời tung một đòn phản công bất ngờ nhắm thẳng
vào sơ hở của hắn.
“Chết đi!” Độc Hỏa Hàn gầm lên, cố gắng chống đỡ, nhưng
thanh kiếm bạc trong tay Thiên Phong đã xuyên qua lớp phòng thủ, chạm tới vai
hắn.
Sự xuất hiện của kẻ bí ẩn
Khi Thiên Phong định tung đòn quyết định, một bóng đen khác
từ trên cao lao xuống. Đó là một người mặc áo choàng đen, khuôn mặt che kín,
chỉ để lộ đôi mắt sắc lạnh.
“Đủ rồi, Độc Hỏa Hàn. Hắn đã chứng minh được tư cách của
mình.”
Nói xong, người áo đen quay đi, mang theo Độc Hỏa Hàn rời
khỏi.
Hướng về đỉnh núi
Thiên Phong lắc đầu, ánh mắt nhìn về phía đỉnh núi Cửu Linh.
Trong lòng cậu dấy lên một cảm giác khó tả, vừa hứng thú vừa lo lắng.
“Câu trả lời nằm ở phía trước. Chúng ta không thể dừng lại.”
Ánh trăng vẫn sáng, chiếu rọi con đường gập ghềnh và đầy bí
ẩn. Thiên Phong tiếp tục tiến bước, quyết tâm khám phá mọi điều đang chờ đợi
trên đỉnh núi Cửu Linh.
Chương 24: Bí Mật Của Núi Cửu
Linh
Sau trận chiến căng thẳng với Độc Hỏa Hàn, Thiên Phong và
Thanh Vũ tiếp tục tiến sâu vào núi Cửu Linh. Cảnh vật nơi đây ngày càng kỳ dị,
với những thân cây to lớn uốn lượn như rắn, và tiếng gió rít vang vọng như
tiếng khóc than của những linh hồn bị mắc kẹt.
Dọc đường đi, Thiên Phong cảm nhận được luồng khí lạnh chạy
dọc sống lưng. Thanh Vũ, tuy cố tỏ ra bình tĩnh, cũng không giấu nổi nét lo
lắng trên khuôn mặt.
“Phong ca, ngọn núi này không chỉ có cao thủ canh giữ. Dường
như còn ẩn chứa những điều ma quái...” Thanh Vũ khẽ nói.
“Bất kể là gì, chúng ta phải tiến lên. Bí mật thật sự nằm
trên đỉnh núi,” Thiên Phong đáp, ánh mắt kiên định.
Tảng Đá Huyền Bí
Đến một thung lũng nhỏ nằm sâu trong núi, cả hai chợt dừng
bước trước một tảng đá lớn kỳ lạ. Tảng đá đen bóng, trên bề mặt khắc chi chít
những ký tự cổ. Dường như chúng không thuộc về bất kỳ ngôn ngữ nào mà Thiên
Phong từng biết.
Thanh Vũ bước đến gần, giơ tay chạm vào tảng đá, nhưng ngay
lập tức bị bật ngược lại bởi một luồng sức mạnh vô hình.
“Phong ca, đây không phải tảng đá bình thường!” Thanh Vũ kinh
ngạc thốt lên.
Thiên Phong tiến lại gần, ánh mắt chăm chú quan sát. Bất
chợt, thanh kiếm bạc trong tay cậu phát ra ánh sáng rực rỡ, như đáp lại luồng
năng lượng từ tảng đá.
“Ngọn lửa thiêng?” Thiên Phong nhíu mày, tự hỏi điều này có
nghĩa là gì.
Bỗng nhiên, một luồng sáng đỏ rực từ tảng đá bắn lên bầu
trời, chiếu sáng khắp khu vực. Cả thung lũng rung chuyển, và từ mặt đất, một
cánh cửa đá dần dần hiện ra, mở ra con đường dẫn vào lòng núi.
“Đây là... lối vào thử thách?” Thanh Vũ thốt lên, giọng đầy
kinh ngạc.
Thử Thách Ngọn Lửa Thiêng
Không chút do dự, Thiên Phong bước qua cánh cửa đá, theo sau
là Thanh Vũ. Con đường dẫn xuống sâu dưới lòng núi, không khí trở nên nóng bức
đến mức khó thở.
Khi đến cuối con đường, họ phát hiện một căn phòng lớn, ở giữa
là một bệ đá khổng lồ. Trên bệ đá, một ngọn lửa màu xanh lơ cháy rực, không tỏa
nhiệt nhưng lại mang theo áp lực nặng nề.
“Lão trượng, ngọn lửa này có gì đặc biệt?” Thiên Phong hỏi.
“Đây là thử thách cuối cùng dành cho những kẻ tìm kiếm sức
mạnh trên đỉnh núi Cửu Linh. Nếu ngươi vượt qua, ngọn lửa sẽ ban cho ngươi sức
mạnh không ai sánh bằng. Nhưng nếu thất bại, ngươi sẽ trở thành tro bụi.”
Bước Vào Ngọn Lửa
Thiên Phong chậm rãi tiến về phía bệ đá. Áp lực từ ngọn lửa
khiến cơ thể cậu như bị đè nặng, từng bước chân trở nên khó khăn.
Khi cậu chạm vào ngọn lửa, một cơn đau nhói xuyên qua toàn
thân, như thể hàng ngàn mũi kim đâm vào da thịt. Tuy nhiên, Thiên Phong không
lùi bước. Cậu nhắm mắt, tập trung toàn bộ ý chí để vượt qua cảm giác đau đớn.
Trong tâm trí, những ký ức đau khổ thời thơ ấu ùa về: cảnh
mẹ cậu nằm bệnh mà không có thuốc chữa, cảnh cha cậu gục ngã trước gánh nặng
cơm áo gạo tiền. Những ký ức ấy không làm cậu yếu đuối, mà ngược lại, trở thành
động lực mạnh mẽ.
“Tâm hồn ngươi có đủ trong sáng để chịu đựng khổ đau mà
không đánh mất bản thân?” Một giọng nói vang lên trong đầu Thiên Phong.
“Ta không chỉ chịu đựng khổ đau, mà sẽ vượt qua nó, để trở
thành người mà gia đình và bằng hữu có thể tự hào!” cậu đáp, giọng đầy quả
quyết.
Ngọn lửa bùng lên mạnh mẽ, bao bọc toàn thân Thiên Phong.
Nhưng thay vì thiêu đốt, nó thấm sâu vào cơ thể cậu, mang theo cảm giác ấm áp
và sức mạnh vô biên.
Khi ánh sáng từ ngọn lửa tan biến, Thiên Phong mở mắt. Cơ
thể cậu tỏa ra một luồng khí thế mạnh mẽ, đôi mắt sáng rực như có lửa cháy bên
trong.
Người Giữ Lửa
Thiên Phong gật đầu, nhìn về phía con đường dẫn lên đỉnh
núi. Giờ đây, cậu không chỉ mang theo hy vọng của bản thân, mà còn là trách
nhiệm bảo vệ ngọn lửa thiêng và khám phá những bí mật phía trước.
Ánh sáng từ ngọn lửa vẫn cháy âm ỉ trong tim cậu, soi sáng
con đường mờ mịt phía trước. Hành trình của Triệu Thiên Phong trên con đường
trở thành cao thủ võ lâm lại bước sang một chương mới.
Chương 25: Kẻ Thù Trong Bóng
Tối
Sau khi vượt qua thử thách của ngọn lửa thiêng, Triệu Thiên
Phong cùng Thanh Vũ tiếp tục tiến bước. Họ không hề hay biết rằng, từ lâu, hành
trình của họ đã lọt vào mắt của những thế lực ngầm trong võ lâm.
Tin tức về một thiếu niên nghèo vượt qua thử thách ngọn lửa
thiêng đã lan truyền khắp giang hồ. Một số người coi Thiên Phong là biểu tượng
của ý chí kiên cường, nhưng kẻ khác lại xem cậu là mối đe dọa cần phải loại bỏ.
Ám Khí Độc Và Kẻ Bí Ẩn
Trong một đêm yên ả, khi hai người dựng trại dưới chân núi,
một âm thanh nhẹ vang lên giữa không trung. Thiên Phong lập tức cảm nhận được
điều bất thường, nhanh chóng rút kiếm.
Phập! Một ám khí nhỏ, được tẩm độc, ghim
sâu vào thân cây gần đó.
“Thanh Vũ, cẩn thận!” Thiên Phong hét lớn.
Nhưng đã quá muộn. Một bóng đen từ trên cao lao xuống như
tia chớp, tấn công Thanh Vũ.
Thiên Phong nhanh chóng vung kiếm, đỡ lấy đòn tấn công.
Tiếng kim loại va chạm chói tai vang lên, ánh sáng từ lưỡi kiếm chói lòa trong
màn đêm.
“Kẻ nào?! Sao dám tập kích ta trong bóng tối?” Thiên Phong
quát, ánh mắt đầy giận dữ.
Kẻ áo đen không trả lời, chỉ vung tay tung ra hàng loạt ám
khí. Những vật nhỏ, sắc bén và tẩm độc, bay về phía Thiên Phong như mưa.
Lửa Thiêng Trỗi Dậy
Thiên Phong không lùi bước. Cậu kích hoạt sức mạnh ngọn lửa
thiêng bên trong, toàn bộ cơ thể phát ra ánh sáng rực rỡ, khiến ám khí tan biến
trước khi chạm vào da thịt.
“Ngọn lửa thiêng của ta không dễ bị đánh bại!” Thiên Phong
hét lên, lao về phía đối thủ.
Thanh Vũ lúc này đã hồi phục, nhanh chóng hỗ trợ. Cả hai
phối hợp nhuần nhuyễn, từng đòn tấn công dồn dập ép kẻ áo đen vào thế khó.
Tuy nhiên, kẻ áo đen tỏ ra rất thành thục trong việc sử dụng
khinh công và các kỹ năng chiến đấu linh hoạt. Dù bị áp đảo, hắn vẫn có thể né
tránh phần lớn các đòn đánh của Thiên Phong.
“Ngươi nghĩ có thể thắng ta chỉ vì chút sức mạnh đó sao?” Kẻ
áo đen cười lạnh, ném xuống đất một quả cầu nhỏ.
Ngay lập tức, một làn khói đen dày đặc lan tỏa, che phủ toàn
bộ khu vực.
“Chạy sao? Không dễ thế đâu!” Thiên Phong hét lên, vận dụng
sức mạnh ngọn lửa để xua tan khói mù. Nhưng khi khói tan, kẻ áo đen đã biến
mất.
Manh Mối Đầu Tiên
Thiên Phong và Thanh Vũ nhanh chóng kiểm tra khu vực xung
quanh, nhưng chỉ phát hiện một vật kỳ lạ rơi lại – một mảnh lụa đen có khắc
biểu tượng hình rắn cuộn tròn.
Kế Hoạch Phản Công
Sáng hôm sau, Thiên Phong quyết định thay đổi kế hoạch. Thay
vì trực tiếp tiếp tục hành trình, cậu chọn một con đường vòng để đến vùng trung
tâm võ lâm, nơi có thể tìm hiểu thêm về Hắc Xà Hội.
“Thanh Vũ, chúng ta cần biết rõ ai là kẻ đứng sau vụ này.
Nếu không, những kẻ như hắn sẽ còn xuất hiện nhiều lần nữa,” Thiên Phong nói,
ánh mắt đầy quyết tâm.
Bóng Tối Bắt Đầu Phủ Lên
Giang Hồ
Khi hai người rời khỏi khu vực núi Cửu Linh, tại một nơi xa
xôi, trong căn phòng tối chỉ được chiếu sáng bởi ánh nến, một người đàn ông bí
ẩn cầm trên tay bản danh sách dài.
“Triệu Thiên Phong... Một kẻ quá nguy hiểm để sống sót.”
Giọng nói trầm đục vang lên, đầy sát khí.
Hắn ra hiệu, và từ trong bóng tối, những sát thủ của Hắc Xà
Hội đồng loạt quỳ xuống, chờ lệnh.
“Bất kể giá nào, hãy mang đầu hắn về đây.”
Những cơn sóng ngầm trong giang hồ bắt đầu nổi lên. Liệu
Thiên Phong có đủ sức đối mặt với những thử thách sắp tới, hay ngọn lửa thiêng
trong cậu sẽ bị dập tắt bởi bóng tối?
Hành trình chinh phục võ lâm của Thiên Phong đã bước sang
một giai đoạn đầy hiểm nguy, nơi mà chỉ một sai lầm nhỏ cũng có thể khiến cậu
trả giá bằng mạng sống.
Chương 26: Bóng Ma Quá Khứ
Rời khỏi núi Cửu Linh, Thiên Phong và Thanh Vũ bước vào một
ngôi làng nhỏ nằm giữa thung lũng xanh mướt. Làng Lạc Yên, nơi từng được biết
đến với sự thanh bình, nay lại bao trùm bởi không khí u ám. Những cánh cửa khép
hờ, ánh mắt người dân đầy cảnh giác mỗi khi thấy người lạ.
Lời Cảnh Báo Bí Ẩn
Thiên Phong ghé vào một quán trà nhỏ ven đường để hỏi thăm.
Chủ quán, một ông lão gầy guộc với đôi mắt sâu thẳm, nhìn cậu chằm chằm như
muốn dò xét.
“Tiểu tử, ngươi không nên ở lại đây lâu. Làng này gần đây
liên tiếp xảy ra những vụ mất tích kỳ lạ. Tốt nhất là đi ngay trước khi quá
muộn.”
Thiên Phong nghe vậy liền cảm thấy có gì đó không ổn. Bóng
ma áo đen này rất có thể liên quan đến Hắc Xà Hội, hoặc tệ hơn, một thế lực
khác còn nguy hiểm hơn.
Truy Tìm Dấu Vết
Đêm đó, thay vì rời đi, Thiên Phong và Thanh Vũ quyết định ở
lại. Họ dựng trại bên ngoài làng, ở vị trí có thể quan sát rõ mọi động tĩnh.
Giữa lúc hai người đang canh chừng, một tiếng hét vang lên
từ phía trong làng. Thiên Phong lập tức lao đến, Thanh Vũ bám sát theo sau.
Gặp Gỡ Kẻ Ác
Tại trung tâm làng, một bóng đen cao lớn với đôi mắt đỏ rực
đang kéo lê một người phụ nữ trẻ. Tiếng gào khóc của cô vang lên giữa màn đêm
tĩnh mịch.
“Dừng lại!” Thiên Phong hét lớn, vung kiếm chém thẳng vào
bóng đen.
Bóng đen xoay người, để lộ một khuôn mặt đầy sẹo, đôi mắt
tràn đầy hung ác. Hắn không phải là người thường mà là một kẻ bị điều khiển bởi
tà thuật.
“Ngươi là ai mà dám xen vào chuyện của ta?” Giọng hắn trầm
đục, đầy sát khí.
Thiên Phong không trả lời, nhanh chóng lao vào tấn công.
Thanh Vũ cũng phối hợp, dùng kiếm khí để ngăn chặn đường lui của kẻ địch.
Tuy nhiên, tên áo đen không dễ bị khuất phục. Hắn sử dụng
những đòn đánh mạnh mẽ và phi tự nhiên, khiến Thiên Phong phải liên tục né
tránh.
Sức Mạnh Bí Ẩn
Trong lúc giao đấu, Thiên Phong nhận ra một luồng hắc khí
bao quanh tên áo đen, khiến hắn có sức mạnh vượt xa người thường. Đó chắc chắn
là một dạng tà thuật, nhưng nguồn gốc từ đâu thì vẫn là một bí ẩn.
Cậu sử dụng ngọn lửa thiêng để áp chế hắc khí. Mỗi khi ngọn
lửa bùng lên, bóng đen tỏ ra đau đớn, nhưng hắn vẫn không chịu bỏ cuộc.
“Ngọn lửa này… Là sức mạnh từ truyền thuyết!” Tên áo đen rít
lên, đôi mắt lộ vẻ kinh hãi.
Sau một trận chiến ác liệt, Thiên Phong cuối cùng cũng giành
được thế thượng phong. Một đường kiếm chính xác chém đứt cánh tay kẻ địch, buộc
hắn phải bỏ chạy vào màn đêm.
Bí Ẩn Lộ Diện
Hành Trình Tiếp Tục
Sáng hôm sau, Thiên Phong và Thanh Vũ lên đường, hướng về
phía Thung Lũng Hắc Ám. Hành trình càng ngày càng trở nên nguy hiểm, nhưng
Thiên Phong không hề nao núng.
“Mỗi bước đi là một thử thách, nhưng ta sẽ không dừng lại.
Võ lâm cần một người đứng lên chống lại cái ác, và nếu số phận chọn ta, ta sẽ
không chối từ!”
Cuộc phiêu lưu của cậu bé nhà nghèo vẫn tiếp tục, với những
bí ẩn và hiểm nguy mới đang chờ đợi phía trước.
Chương 27: Thung Lũng Hắc Ám
Thiên Phong và Thanh Vũ tiếp tục hành trình tiến vào Thung
Lũng Hắc Ám, nơi được người đời đồn đại là một vùng đất chết chóc, đầy rẫy tà
khí. Con đường dẫn đến thung lũng ngày càng hoang vắng, cây cối dần trở nên khô
héo, và bầu không khí lạnh lẽo bao trùm mọi thứ.
Điềm Báo Quỷ Dị
Họ bước qua cánh cổng đá đổ nát, tiến vào lòng thung lũng.
Mặt đất khô cằn, nứt nẻ, những vết máu khô loang lổ trên bề mặt tạo thành một
cảnh tượng đáng sợ.
Chạm Trán Với Lũ Tà Linh
Không lâu sau, từ trong màn sương mù, những bóng dáng lờ mờ
bắt đầu hiện ra. Đó là một nhóm tà linh – những kẻ từng bị nguyền rủa và mất đi
nhân tính.
Chúng lao vào như những con thú hoang, miệng phát ra những
tiếng cười quái dị. Thanh Vũ lập tức rút kiếm, chém bay một tà linh đang lao
tới. Nhưng chúng không ngừng lại, mà càng ngày càng đông hơn.
Cậu vận nội lực, tay trái rút ra ngọn lửa thiêng mà mình đã
thuần thục luyện tập bấy lâu. Ngọn lửa bùng lên dữ dội, quét sạch những bóng tà
linh đang vây quanh.
“Tà linh vốn không thể chịu nổi sức mạnh của lửa thiêng.
Nhưng cậu phải cẩn thận, không được để bị chúng chạm vào!” Thanh Vũ nhắc nhở,
vừa nói vừa cố gắng phòng thủ.
Ngôi Làng Bị Nguyền Rủa
Sau khi vượt qua lũ tà linh, Thiên Phong và Thanh Vũ tìm
thấy một ngôi làng bị bỏ hoang ở giữa thung lũng. Những căn nhà đổ nát, dây leo
phủ kín, và không khí nặng nề bao trùm khắp nơi.
Họ bước vào ngôi nhà lớn nhất, dường như từng là nơi cư ngụ
của trưởng làng. Bên trong, một bức tranh cũ kỹ treo trên tường thu hút sự chú
ý của Thiên Phong.
Trên bức tranh là hình ảnh một người đàn ông mặc áo đen, đôi
mắt đỏ rực, tay cầm một cây trượng kỳ lạ. Dưới chân hắn là những bóng người quỳ
rạp, tựa như đang bị hắn khống chế.
Cuộc Gặp Gỡ Định Mệnh
Khi cả hai bước ra khỏi ngôi làng, một giọng cười lạnh lẽo
vang lên từ trong bóng tối.
“Ta đã chờ các ngươi.”
Từ trong màn sương, một bóng người cao lớn xuất hiện. Hắn
chính là kẻ áo đen mà họ đã giao đấu trước đó, nhưng lần này, khí thế của hắn
mạnh mẽ hơn rất nhiều.
“Ngươi vẫn dám quay lại?” Thiên Phong hỏi, tay siết chặt
chuôi kiếm.
Không đợi Thiên Phong trả lời, hắn lao đến với tốc độ kinh
hồn. Thanh Vũ vừa kịp đỡ đòn thì bị đánh bật ra xa. Thiên Phong nhanh chóng
tung kiếm, nhắm thẳng vào ngực hắn, nhưng cú đâm bị chặn lại bởi một lớp hắc
khí dày đặc.
“Ngươi không thể thắng ta đâu, tiểu tử!” Hắn gầm lên, đòn
tấn công dồn dập hơn bao giờ hết.
Sức Mạnh Bên Trong
Cậu nhắm mắt lại, tập trung toàn bộ nội lực vào thanh kiếm.
Ngọn lửa thiêng bắt đầu sáng rực, lan tỏa một luồng ánh sáng mạnh mẽ.
“Ngươi nghĩ chút tà thuật này có thể làm khó ta sao? Đón
lấy!” Thiên Phong quát lớn, vung kiếm mạnh mẽ.
Hướng Về Phía Trước
Khi tên áo đen biến mất, Thiên Phong và Thanh Vũ nhìn nhau.
Cả hai đều biết rằng, hành trình phía trước sẽ còn nhiều hiểm nguy hơn nữa.
“Chúng ta đã làm được một bước, nhưng vẫn chưa phải là kết
thúc. Phong ca, cậu sẽ tiếp tục chứ?” Thanh Vũ hỏi, giọng đầy lo lắng.
“Ta sẽ không dừng lại. Những người như hắn không thể để tồn
tại. Chúng ta phải tiếp tục, vì chính nghĩa và vì những người vô tội.”
Ánh mặt trời le lói phía chân trời, nhưng bóng tối vẫn chưa
hoàn toàn biến mất. Với sự quyết tâm không lay chuyển, Thiên Phong bước tiếp,
hướng về trung tâm của Thung Lũng Hắc Ám, nơi những bí mật đen tối nhất đang
chờ đợi cậu.
Chương 28: Bí Mật Của Lời
Nguyền
Rời khỏi thung lũng, Thiên Phong và Thanh Vũ tiếp tục hành
trình, nhưng bóng tối của trận chiến vừa qua vẫn đè nặng trong lòng họ. Dường
như tên áo đen kia chỉ là một phần của âm mưu lớn hơn. Bằng cách nào đó, hắn đã
sử dụng tà thuật để thao túng cả một vùng đất.
Những Tấm Bản Đồ Kỳ Lạ
Trong ngôi làng bị bỏ hoang, Thiên Phong đã kịp lấy một tấm
bản đồ cũ từ căn nhà của trưởng làng. Trải tấm bản đồ ra, cậu và Thanh Vũ nhìn
thấy những ký hiệu lạ lùng được vẽ bằng mực đỏ, như đánh dấu một chuỗi các địa
điểm quan trọng trong khu vực.
Cả hai nhanh chóng lên đường, nhưng chưa đầy nửa ngày, họ đã
nhận ra mình đang bị theo dõi.
Tử Thần Trong Rừng
Trên con đường dẫn tới Thạch Sơn Tự, cả hai phải băng qua
một khu rừng rậm rạp. Những tiếng lá xào xạc, tiếng cú kêu vọng từ xa khiến
không gian thêm phần âm u.
Ngay lúc đó, từ trên cây, một bóng đen lao xuống với tốc độ
kinh hồn. Đó là một con dã thú khổng lồ, bộ lông đen bóng, đôi mắt đỏ ngầu, và
những móng vuốt sắc nhọn như dao găm.
Thiên Phong không do dự, lập tức vung kiếm đỡ đòn tấn công
của nó. Thanh Vũ lao vào hỗ trợ, nhưng con quái thú quá nhanh nhẹn, khiến cả
hai gặp khó khăn trong việc phối hợp.
“Đây không phải dã thú bình thường! Nó bị tà khí chi phối!”
Thiên Phong nói lớn, vừa lùi lại vừa tránh đòn.
Thanh Vũ gật đầu, tung một chiêu kiếm đầy nội lực, nhưng chỉ
làm con thú bị thương nhẹ. Thiên Phong tập trung, kích hoạt ngọn lửa thiêng
trên thanh kiếm của mình.
“Đừng để nó tiếp cận! Ta sẽ kết liễu nó!”
Ngọn lửa bùng lên dữ dội, ánh sáng chói lòa khiến con thú
gầm rú đau đớn. Một đường kiếm mạnh mẽ từ Thiên Phong chém thẳng vào tim con
quái thú, khiến nó ngã gục.
Trước khi chết, con thú hóa thành một luồng khói đen, tan
biến vào không khí.
Lời Cảnh Báo Từ Quá Khứ
Khi tiến gần tới Thạch Sơn Tự, cả hai bất ngờ gặp một lão
nhân kỳ lạ, đang ngồi bên vệ đường, vẻ mặt như đang chờ đợi họ.
“Các ngươi là người muốn đến Thạch Sơn Tự?” Lão nhân cất
giọng khàn khàn, ánh mắt sắc lạnh nhìn thẳng vào Thiên Phong.
Nói xong, lão nhân biến mất như một làn khói, để lại sự bối
rối cho cả hai.
Thạch Sơn Tự
Thạch Sơn Tự hiện ra giữa rừng sâu, một ngôi chùa cổ kính
phủ đầy rêu phong. Khi bước vào, Thiên Phong và Thanh Vũ nhận thấy không khí
trong chùa rất kỳ lạ, vừa thanh tịnh, vừa ẩn chứa sự nguy hiểm.
Bên trong chính điện, một pho tượng lớn bằng đồng khắc hình
một vị tăng nhân đang ngồi thiền, hai tay chắp lại. Trước mặt tượng là một
chiếc hộp nhỏ, được bao phủ bởi một lớp phù chú cổ xưa.
Thanh Vũ tiến lại gần, nhưng vừa chạm vào chiếc hộp, một
luồng sức mạnh vô hình đẩy ngược cậu ra xa. Thiên Phong lập tức tiến tới, vận
nội lực để trấn áp luồng sức mạnh ấy.
Chiếc hộp dần dần mở ra, bên trong là một viên ngọc sáng lấp
lánh, tỏa ra ánh sáng vàng rực rỡ.
Sứ Mệnh Mới
Khi Thiên Phong cầm lấy viên ngọc, cả ngôi chùa dường như
rung chuyển. Một luồng sức mạnh truyền thẳng vào người cậu, nhưng đồng thời,
một hình ảnh hiện lên trong đầu: tên áo đen đang đứng trước một cánh cổng lớn,
chuẩn bị mở ra điều gì đó kinh hoàng.
Với viên ngọc trong tay, Thiên Phong tiếp tục hành trình,
mang theo sự quyết tâm và gánh nặng của một sứ mệnh lớn lao hơn bao giờ hết.
Chương 29: Bóng Tối Sau Cánh
Cổng
Sau khi rời khỏi Thạch Sơn Tự với viên ngọc thiêng trong
tay, Thiên Phong và Thanh Vũ không có thời gian nghỉ ngơi. Viên ngọc không chỉ
là một bảo vật mạnh mẽ mà còn là chìa khóa mở ra bí mật về tà khí đang lan tràn
khắp võ lâm.
Con Đường Chông Gai
Bản đồ cũ dẫn họ tới một nơi gọi là Cổng Hắc Ám, nằm
sâu trong vùng núi phía nam. Tương truyền rằng đây là nơi từng diễn ra trận
chiến huyền thoại giữa hai cao thủ: một kẻ sử dụng tà khí để tạo ra sức mạnh vô
biên, và người còn lại hy sinh mạng sống để phong ấn tà khí.
Thanh Vũ gật đầu, ánh mắt lộ rõ quyết tâm.
Kẻ Thù Chặn Đường
Khi tới gần Cổng Hắc Ám, họ bị phục kích bởi một nhóm sát
thủ mặc áo choàng đen. Chúng không nói một lời, chỉ lao vào tấn công với kiếm,
dao, và ám khí.
Thiên Phong vung kiếm, sử dụng những chiêu thức mà sư phụ đã
truyền dạy. Thanh Vũ cũng không kém cạnh, bảo vệ Thiên Phong khỏi các đòn đánh
từ phía sau.
Với nội lực dâng tràn, Thiên Phong vận dụng Hỏa Long
Quyết, tạo ra một lưỡi kiếm lửa cuồng nộ, chém sạch bọn sát thủ trong chớp
mắt.
Cánh Cổng Hiện Ra
Cổng Hắc Ám cuối cùng hiện ra giữa rừng rậm âm u. Đó là một
cánh cổng đá khổng lồ, phủ đầy rêu phong, với những ký tự cổ xưa khắc trên bề
mặt. Tà khí bốc lên từ cánh cổng khiến không khí xung quanh lạnh lẽo đến mức
ngột ngạt.
Cả hai quay lại, thấy một bóng người xuất hiện trong bộ áo
choàng đen, tay cầm một thanh trường kiếm phát ra ánh sáng đen huyền bí.
“Hắn là thủ lĩnh của bọn chúng!” Thanh Vũ nói nhỏ, siết chặt
kiếm trong tay.
Trận Chiến Dưới Bóng Cổng
Thiên Phong không nói gì, lập tức lao lên. Thanh kiếm của
cậu và thanh kiếm của Hắc Vương va chạm, tạo ra những tia lửa sáng chói giữa
bóng tối. Thanh Vũ nhanh chóng hỗ trợ, nhưng Hắc Vương quá mạnh, chỉ một chiêu
đã đẩy lui cả hai.
“Thiên Phong, dùng viên ngọc đi!” Thanh Vũ hét lên.
Thiên Phong gật đầu, cầm viên ngọc, tập trung toàn bộ nội
lực vào đó. Một luồng sáng vàng chói lòa phát ra, khiến Hắc Vương phải lùi lại
vài bước.
“Không thể nào! Ngươi làm sao biết cách kích hoạt nó?” Hắc
Vương gầm lên.
Thiên Phong không trả lời. Cậu vận dụng toàn bộ sức mạnh từ
viên ngọc, kết hợp với chiêu thức cuối cùng của Hỏa Long Quyết. Một con
rồng lửa khổng lồ xuất hiện, lao thẳng vào Hắc Vương.
Hắc Vương chống trả quyết liệt, nhưng tà khí trong cơ thể
hắn không thể chống lại sức mạnh chính nghĩa. Chỉ sau vài khắc, hắn bị nuốt
chửng bởi ngọn lửa rực cháy.
Cánh Cổng Hé Mở
Khi trận chiến kết thúc, viên ngọc trong tay Thiên Phong bắt
đầu phát sáng mãnh liệt. Cánh Cổng Hắc Ám tự động mở ra, để lộ một thế giới u
ám bên trong.
Thiên Phong và Thanh Vũ nhìn nhau, hiểu rằng đây chỉ mới là
khởi đầu.
“Bên trong cánh cổng là gì?” Thanh Vũ hỏi, giọng đầy lo
lắng.
“Ta không biết. Nhưng nếu muốn bảo vệ võ lâm, chúng ta phải
bước tiếp.” Thiên Phong nói, ánh mắt đầy kiên định.
Cả hai bước vào cánh cổng, chuẩn bị đối mặt với những thử
thách lớn hơn và một âm mưu còn kinh khủng hơn đang chờ đợi họ.
Chương 30: Thế Giới Sau Cánh
Cổng
Cánh Cổng Hắc Ám dẫn Thiên Phong và Thanh Vũ tới một vùng
đất lạ lùng. Mặt đất phủ đầy tro bụi, bầu trời luôn trong trạng thái hoàng hôn
đỏ rực, và không khí dày đặc năng lượng tà khí khiến mỗi hơi thở đều nặng nề.
Trước mắt họ là một thành trì cũ nát, với những bức tường đổ
vỡ và hàng loạt tượng đá bị tàn phá. Một dòng sông đen chảy ngang, phát ra âm
thanh rì rầm kỳ dị như đang thì thầm lời nguyền rủa.
“Đây là nơi nào?” Thanh Vũ lên tiếng, ánh mắt ngập tràn nghi
hoặc.
Thiên Phong siết chặt viên ngọc trong tay, cảm nhận nó rung
nhẹ như muốn chỉ dẫn một điều gì đó. “Ta không biết, nhưng rõ ràng nơi này
không thuộc về thế giới mà chúng ta từng biết.”
Người Canh Cổng
Thiên Phong gật đầu. “Chúng ta đến đây để tiêu diệt tà khí
và bảo vệ võ lâm. Ngài là ai?”
Ông lão khẽ cười, nhưng ánh mắt không giấu được sự nghiêm
trọng. “Ta là Người Canh Cổng, người cuối cùng còn sống sót từ trận
chiến phong ấn tà khí năm xưa. Nếu ngươi muốn đi tiếp, ngươi phải chứng minh
rằng mình đủ sức mạnh và ý chí để vượt qua thử thách.”
Không đợi Thiên Phong trả lời, ông lão vung trượng, và một
cơn lốc đen xoáy mạnh mẽ bủa vây họ.
Thử Thách Tâm Ma
Thiên Phong cảm thấy đầu óc quay cuồng, cơ thể như bị kéo
vào một giấc mơ kỳ quái. Cậu mở mắt ra, thấy mình đang đứng ở quê hương, trước
căn nhà nhỏ nơi cha mẹ cậu từng sống. Nhưng khung cảnh không còn yên bình – nhà
cửa cháy rụi, người dân hoảng loạn chạy trốn, và một toán quân áo đen đang cướp
bóc.
Khi mở mắt ra lần nữa, khung cảnh biến mất, chỉ còn lại một
khoảng không tĩnh lặng.
Chứng Nhận của Người Canh
Cổng
Thiên Phong tỉnh lại, thấy mình vẫn đứng trước Người Canh
Cổng. Ông lão khẽ gật đầu, nụ cười trên môi đầy hài lòng.
“Ngươi đã vượt qua tâm ma của chính mình. Ngươi xứng đáng để
đi tiếp.”
Ông đưa cho Thiên Phong một tấm bùa cổ. “Hãy giữ lấy. Nó sẽ
bảo vệ ngươi trước những cạm bẫy trong thành trì này. Nhưng nhớ kỹ, đây chỉ là
khởi đầu. Những gì chờ đợi ngươi phía trước còn khủng khiếp hơn nhiều.”
Thiên Phong nhận lấy tấm bùa, cảm nhận được năng lượng ấm áp
từ nó. “Cảm ơn ngài. Ta sẽ không phụ lòng tin của ngài.”
Bước Chân Vào Thành Trì
Cánh cổng lớn từ từ mở ra. Thiên Phong và Thanh Vũ bước vào,
đối diện với một mê cung khổng lồ. Ánh sáng từ viên ngọc trong tay cậu chiếu
rọi lối đi, nhưng bầu không khí lạnh lẽo khiến mỗi bước chân đều trở nên nặng
nề.
“Chúng ta đã đến được đây, không thể quay đầu lại.” Thanh Vũ
nói, ánh mắt kiên định.
Thiên Phong gật đầu, nhìn thẳng về phía trước. Trong sâu
thẳm trái tim, cậu biết rằng hành trình này không chỉ là để bảo vệ võ lâm, mà
còn là để chứng minh rằng một người như cậu – từ tay trắng, từ nghèo khổ – có
thể làm nên điều phi thường.
Vùng đất u ám này không chỉ là nơi thử thách sức mạnh, mà
còn là nơi quyết định vận mệnh của cả võ lâm.
TÁC GIẢ: Mèo Ping Ping
“Tác phẩm này là sáng tác độc quyền của
Mèo Ping Ping. Mọi hình thức sao chép, chỉnh sửa, hoặc sử dụng mà không có sự đồng
ý đều được xem là vi phạm bản quyền.”
Tác Phẩm được
viết nên bằng tâm huyết và sáng tạo của Mèo Ping Ping, Đừng sao chép nếu chưa
được phép!"
"Mèo Ping Ping trân trọng từng chữ, từng
dòng trong tác phẩm này. Xin đừng sao chép, chỉnh sửa nếu không có sự đồng
ý."
Nếu Muốn có thể liên hệ với mình qua
email: meopingping@gmail.com thank you
everybody!
Cập Nhập Chuyện Nhanh Nhất Tại Website Bên
Dưới!
Truy Cập Website: https://meopingping.blogspot.com/
Website
Truyeenjyy.vip: - Link: https://truyenyy.link/tr/5m77dgdm
► (Fan Page) https://www.facebook.com/profile.php?id=61568212627080
YouTube:► https://www.youtube.com/@MeoPingPingPro
👉 "Ủng hộ tác
giả một Ly Cafe để mình có sức ‘cày’ thêm nhiều chương hot cho các bạn nhé!
Donate của các bạn là động lực lớn cho mình đấy!
👉 Số tài khoản:
8006215034915
👉 Ngân hàng: Agribank
▶ Kết nối với Mèo
Ping Ping: email: meopingping@gmail.com
0 Nhận xét