Chương 41: Kẻ Đứng Sau Màn Sương
Ysino Valen nắm chặt thanh kiếm phát sáng, ánh sáng yếu ớt
từ lưỡi kiếm dường như đang chống lại bóng tối nặng nề đang bao trùm lâu đài.
Trước mặt anh, bóng đen khổng lồ lấp ló giữa những cột đá đổ nát, hơi thở nặng
nề của nó tạo ra những cơn gió lạnh thấu xương. Giọng nói mờ ảo vang lên lần
nữa, kéo dài và rít lên như kim loại bị cào xé.
"Ysino Valen... Người anh hùng được chọn để dập tắt
bóng tối, ngươi thật ngây thơ. Ngươi nghĩ rằng mình có thể thay đổi số phận
sao?"
Fiona và Ezekiel đứng bên cạnh, mỗi người nắm chặt vũ khí
của mình. Họ không nói gì, nhưng ánh mắt toát lên sự quyết tâm. Dù không biết
kẻ thù là ai hay điều gì sắp xảy ra, họ đã chọn ở lại bên Ysino đến cuối cùng.
Tiếng gầm của bóng tối
Quái vật trước mặt Ysino nhấc những móng vuốt khổng lồ của
nó, đập mạnh xuống đất. Một cơn chấn động lan ra, khiến sàn đá vỡ vụn. Ysino
nhanh chóng lao lên, thanh kiếm trong tay anh vung lên với một đường chém sáng
rực. Tuy nhiên, khi lưỡi kiếm chạm vào cơ thể con quái, nó phát ra âm thanh
chói tai như đâm vào thép, không hề gây tổn hại.
"Chỉ có ánh sáng thực sự mới có thể phá vỡ bóng tối
này, Ysino," giọng nói bí ẩn tiếp tục vang lên. "Ngươi, dù mạnh mẽ
đến đâu, vẫn chỉ là một con rối trong tay số phận."
Ysino đáp lại bằng một tiếng gầm phẫn nộ. Anh lao vào tấn
công liên tục, nhưng mỗi đòn đánh của anh đều bị chặn đứng bởi sức mạnh siêu
nhiên từ bóng tối bao phủ kẻ thù.
Fiona và Ezekiel cũng gia nhập trận chiến, tung ra các phép
thuật hỗ trợ và đòn đánh từ xa. Nhưng mọi nỗ lực đều vô ích. Con quái vật như
thể đang chơi đùa với họ, phản lại mọi đòn tấn công mà không tốn chút sức lực.
Bí mật trong lời nói
Trong lúc trận chiến diễn ra, Ysino bắt đầu nhận ra điều bất
thường. Giọng nói kia không hề thuộc về con quái vật đang chiến đấu với họ. Nó
phát ra từ một nơi khác, như thể có ai đó đang điều khiển mọi thứ từ trong bóng
tối.
"Đây không phải trận chiến thực sự," Ysino nói,
ánh mắt anh sắc bén khi tập trung vào từng chi tiết nhỏ. "Chúng ta đang bị
đánh lạc hướng."
Fiona kinh ngạc. "Ý anh là sao? Chúng ta đang chiến đấu
với gì đây nếu không phải kẻ thù?"
"Đây chỉ là một ảo ảnh, hoặc tệ hơn, một con rối được
tạo ra để kéo dài thời gian," Ysino đáp, giọng đầy chắc chắn. Anh đưa ánh
mắt quét quanh căn phòng, tìm kiếm dấu hiệu của kẻ đứng sau thực sự.
Đúng lúc đó, anh nhận ra một ánh sáng yếu ớt le lói từ phía
cuối căn phòng—một vòng tròn pháp thuật cổ xưa, được khắc trên sàn đá. Nó tỏa
ra thứ ánh sáng đỏ ma quái, với những ký hiệu không thể giải thích được.
"Đó!" Ysino hét lên, chỉ tay về phía vòng tròn.
"Đó là nơi hắn đang ẩn nấp!"
Không chút do dự, Ysino lao về phía vòng tròn, bỏ lại con
quái vật khổng lồ phía sau. Fiona và Ezekiel, hiểu ý anh, lập tức tạo một hàng
rào phép thuật để ngăn con quái vật truy đuổi.
Gặp mặt kẻ chủ mưu
Khi đến gần vòng tròn, Ysino cảm nhận được một luồng năng
lượng khủng khiếp. Anh dừng lại ngay trước khi bước vào, đôi mắt chăm chú nhìn
vào bóng hình đang xuất hiện từ giữa ánh sáng đỏ.
Đó là một người đàn ông cao lớn, mặc áo choàng đen dài phủ
kín cơ thể. Gương mặt hắn ta nửa sáng nửa tối, đôi mắt đỏ rực nhìn thẳng vào
Ysino, chứa đầy sự khinh miệt và quyền lực.
"Cuối cùng thì ngươi cũng tìm đến ta," hắn nói,
giọng lạnh lẽo như băng giá. "Ta là Azarel, kẻ đã tạo nên mọi cơn ác mộng
mà ngươi đối mặt. Nhưng ta không phải là kẻ thù thực sự của ngươi, Ysino Valen.
Ta chỉ là người giữ cánh cổng giữa bóng tối và ánh sáng."
Ysino siết chặt thanh kiếm. "Vậy kẻ thù thực sự của ta
là ai?"
Azarel cười lớn, tiếng cười vang vọng khắp lâu đài.
"Ngươi sẽ không bao giờ sẵn sàng để đối mặt với hắn đâu. Nhưng ngươi không
có lựa chọn. Mọi thứ ngươi làm đến giờ đều chỉ là một bước nhỏ trên con đường định
mệnh. Hãy chuẩn bị, Ysino, vì cơn ác mộng thực sự sắp bắt đầu."
Nói xong, Azarel giơ tay, một làn sóng năng lượng đen tối
bùng nổ từ vòng tròn. Ysino chỉ kịp nhảy lùi lại khi cả căn phòng bị bao phủ
bởi một bóng tối không thể xuyên qua. Khi ánh sáng trở lại, Azarel và vòng tròn
pháp thuật đã biến mất, để lại một không gian trống rỗng và yên tĩnh đến rợn
người.
Kết thúc đêm dài
Ysino đứng giữa căn phòng trống, hơi thở anh nặng nề. Anh đã
tìm ra kẻ đứng sau, nhưng câu trả lời mà anh nhận được chỉ khiến mọi thứ thêm
mơ hồ. Kẻ thù thực sự là ai? Và tại sao định mệnh lại chọn anh để đối mặt với
bóng tối này?
Fiona và Ezekiel bước tới, nhìn anh bằng ánh mắt lo lắng.
"Chúng ta đã làm được gì đó, đúng không?" Fiona
hỏi, giọng cô run run.
Ysino gật đầu, nhưng trong lòng anh biết rằng cuộc chiến
thực sự vẫn chưa bắt đầu. Anh ngẩng lên nhìn bầu trời qua cửa sổ vỡ, nơi ánh
sáng ban mai đang dần hé lộ.
"Hành trình này chưa kết thúc," anh nói.
"Nhưng chúng ta sẽ sẵn sàng cho bất cứ điều gì phía trước."
Chương 42: Bí Ẩn Đằng Sau Ánh Trăng Máu
Ánh trăng máu lại một lần nữa phủ khắp vùng đất, mang theo
hơi lạnh của bóng tối len lỏi vào từng ngõ ngách. Ysino Valen, Fiona, và
Ezekiel đứng trước lối vào của một hang động kỳ bí, nơi ánh sáng đỏ thẫm từ mặt
trăng dường như bị hút vào trong bóng tối dày đặc.
Cả ba đã lần theo những dấu vết còn sót lại từ vòng tròn
pháp thuật của Azarel. Những ký hiệu cổ xưa khắc trên đá chỉ đường họ đến hang
động này, nơi được mệnh danh là Huyệt Nguyệt Sói.
"Đây là nơi cuối cùng của hành trình này," Ysino
nói, giọng trầm thấp nhưng chắc nịch. "Nhưng cũng có thể là nơi bắt đầu
của mọi ác mộng."
Fiona siết chặt cây quyền trượng phát sáng, còn Ezekiel kiểm
tra lại thanh kiếm bạc được rèn đặc biệt để chống lại ma sói. Họ không biết
điều gì đang chờ đợi mình, nhưng họ đều biết rằng phía trước là một thử thách
lớn hơn bất cứ thứ gì từng đối mặt.
Hang động của sự thật
Bước vào trong hang động, nhóm của Ysino bị choáng ngợp bởi
cảnh tượng kỳ lạ. Những bức tường đá phủ kín bởi những dòng chữ cổ xưa phát ra
ánh sáng yếu ớt. Chúng kể về một truyền thuyết xa xưa, về một người bị nguyền
rủa mang trong mình sức mạnh của cả con người lẫn ma sói.
Fiona đọc lướt qua các dòng chữ, ánh mắt cô tối lại.
"Người được nhắc đến ở đây... không ai khác chính là Azarel. Nhưng hắn
không phải là ma sói cuối cùng. Hắn chỉ là một kẻ giữ chìa khóa dẫn đến bí mật
lớn hơn."
Bất ngờ, một tiếng gầm rợn người vang lên từ sâu trong hang.
Âm thanh đó kéo dài, vang dội như đến từ một sinh vật khổng lồ.
"Chúng ta không đơn độc," Ezekiel cảnh giác, nâng
kiếm lên.
Ysino tiến bước, ánh sáng từ thanh kiếm của anh làm rực sáng
không gian phía trước. Nhưng càng đi sâu, không khí càng trở nên nặng nề, như
thể hang động đang nuốt chửng họ từng chút một.
Đối mặt với kẻ săn mồi
Họ dừng lại trước một không gian rộng lớn, nơi ánh trăng máu
xuyên qua một khe nứt trên trần hang, chiếu thẳng xuống mặt đất. Ở trung tâm,
một sinh vật khổng lồ nửa người nửa sói đang đứng, cơ thể nó phát ra khí tức
chết chóc.
"Đó là... ma sói thực sự," Fiona thốt lên, giọng
cô lạc đi vì sợ hãi.
Sinh vật kia quay lại, để lộ đôi mắt đỏ rực và nụ cười đầy
nanh sắc nhọn. "Các ngươi đã đến đây. Dũng cảm lắm, nhưng cũng ngu ngốc
không kém. Ta là Fenros, kẻ mang dòng máu của nguyên tổ ma sói. Và hôm nay, các
ngươi sẽ không rời khỏi đây."
Ysino không nói lời nào, anh lập tức lao vào tấn công. Thanh
kiếm phát sáng của anh nhằm thẳng vào ngực của Fenros, nhưng sinh vật này nhanh
như chớp, tránh né dễ dàng. Nó phản công bằng một cú vồ mạnh, khiến Ysino bị
hất văng ra xa.
Ezekiel và Fiona cũng tham gia trận chiến. Các đòn phép
thuật của Fiona làm chậm lại chuyển động của Fenros, trong khi Ezekiel tận dụng
thời cơ để tấn công bằng thanh kiếm bạc. Nhưng Fenros quá mạnh mẽ, các đòn tấn
công của họ dường như không gây được nhiều thương tổn.
Bí mật từ ánh trăng
Giữa lúc trận chiến căng thẳng, Ysino nhớ lại những ký hiệu
cổ xưa trên tường hang. Anh nhận ra một điều: ánh trăng máu không chỉ là biểu
tượng của sức mạnh bóng tối, mà còn là chìa khóa để phong ấn Fenros.
"Fiona, Ezekiel! Tạo cho tôi một cơ hội!" Ysino
hét lớn.
Fiona lập tức tạo ra một màn chắn ma thuật để bảo vệ Ysino,
trong khi Ezekiel tiếp tục tấn công để giữ chân Fenros. Ysino tập trung toàn bộ
năng lượng vào thanh kiếm của mình, ánh sáng từ lưỡi kiếm dần chuyển từ màu
trắng sang đỏ rực, đồng điệu với ánh trăng máu.
"Ánh sáng và bóng tối phải được cân bằng!" Ysino
gầm lên, lao thẳng vào Fenros với tốc độ không thể tưởng tượng.
Thanh kiếm của anh đâm xuyên qua ngực Fenros, và ngay lập
tức, ánh trăng máu trên cao bùng lên dữ dội. Một tiếng gầm thét vang lên, kéo
dài như thể Fenros đang bị xé toạc khỏi thế giới này.
Hồi kết tạm thời
Khi ánh sáng tan đi, Fenros không còn nữa. Chỉ còn lại một
không gian yên tĩnh, với Ysino đứng đó, thanh kiếm cắm sâu xuống đất. Anh thở
dốc, cơ thể gần như kiệt sức.
Fiona và Ezekiel chạy đến, ánh mắt đầy lo lắng.
"Chúng ta làm được rồi sao?" Ezekiel hỏi, giọng
anh pha chút nghi hoặc.
Ysino lắc đầu. "Fenros đã bị phong ấn, nhưng đây chỉ là
khởi đầu. Có điều gì đó lớn hơn đang chờ đợi chúng ta. Azarel... hắn vẫn còn
sống, và hắn đang chờ ta."
Fiona cúi đầu, ánh mắt cô đăm chiêu. "Vậy thì chúng ta
phải chuẩn bị cho điều tồi tệ nhất. Nhưng dù thế nào đi nữa, chúng ta sẽ không
bỏ rơi anh."
Ysino mỉm cười nhẹ, nhưng trong lòng anh biết, cuộc chiến
thực sự vẫn còn đang chờ đợi ở phía trước.
Chương 43: Vòng Lặp Kinh Hoàng
Sau trận chiến tại Huyệt Nguyệt Sói, Ysino Valen cùng
đồng đội nhanh chóng rời khỏi hang động. Tuy nhiên, nỗi bất an vẫn đeo bám anh.
Fenros đã bị phong ấn, nhưng dấu ấn ma thuật trên cánh tay Ysino lại bắt đầu
nóng lên, như một lời cảnh báo ngầm.
"Chúng ta cần tìm Azarel trước khi hắn ra tay lần
nữa," Ysino nói, ánh mắt sắc bén nhìn về phía chân trời nhuốm đỏ bởi ánh
mặt trời đang lặn.
Fiona đồng tình: "Nhưng làm thế nào để tìm hắn? Fenros
có vẻ như chỉ là một phần trong kế hoạch lớn hơn của hắn."
Ezekiel chợt nhớ đến cuộn da dê cổ mà họ lấy được từ phòng
nghi lễ của Fenros. "Có thể cuộn da này sẽ cho chúng ta manh mối. Hãy trở
về ngôi làng để giải mã nó."
Sự tĩnh lặng đáng ngờ
Họ trở về ngôi làng nơi mọi chuyện bắt đầu, nhưng khung cảnh
giờ đây khác lạ. Đường phố vắng tanh, không một bóng người. Những ngôi nhà bị
bỏ hoang, cửa sổ mở toang như bị ai đó vội vã bỏ chạy.
Ysino cẩn trọng tiến vào trung tâm làng. Đài phun nước, từng
là nơi tụ tập của dân làng, giờ đây cạn khô. Trên tường đá, những ký hiệu kỳ lạ
được vẽ bằng máu hiện lên rõ ràng dưới ánh sáng nhạt nhòa của trăng non.
Fiona rùng mình. "Chuyện gì đã xảy ra ở đây? Chúng ta
chỉ rời đi vài ngày..."
Ezekiel quỳ xuống, chạm tay vào đất. "Không có dấu hiệu
của sự sống. Cả ngôi làng này... như thể đã bị xóa sổ."
Ysino bước tới một căn nhà gần đó, phát hiện ra những dấu
chân dẫn về phía quảng trường trung tâm. "Có người hoặc thứ gì đó đã lùa
dân làng đi. Chúng ta cần tìm hiểu chuyện gì đã xảy ra."
Cuộn da bí ẩn
Họ quay lại nhà thờ bỏ hoang để giải mã cuộn da dê. Fiona
trải cuộn da ra bàn, những ký tự cổ phát sáng mờ mờ khi cô đọc to một câu thần
chú giải mã. Dần dần, các dòng chữ hiện lên rõ hơn.
Cuộn da kể về một Vòng Lặp Máu – một nghi lễ đen tối
để triệu hồi nguyên tổ ma sói, kẻ đã từng tạo ra lời nguyền ma sói lan tràn
khắp vùng đất. Để hoàn thành nghi lễ, Azarel cần hy sinh linh hồn của cả một
ngôi làng dưới ánh trăng máu.
"Chúng ta đến muộn rồi," Fiona nói, giọng cô run
lên. "Azarel đã dùng dân làng làm vật hiến tế."
Ysino siết chặt nắm tay, đôi mắt anh lóe lên sự giận dữ.
"Hắn không thể thoát được. Chúng ta phải ngăn hắn, ngay cả khi phải trả
giá bằng mọi thứ."
Dẫn lối bởi bóng tối
Manh mối cuối cùng trên cuộn da chỉ về Đỉnh Hắc Sương,
một nơi bị nguyền rủa nằm ở phía bắc. Ysino dẫn đầu đoàn, cả nhóm không ngừng
nghỉ tiến về phía ngọn núi.
Trên đường đi, bóng tối ngày càng dày đặc, dù mặt trời vẫn
còn trên cao. Những âm thanh lạ lùng vọng lên từ trong rừng, như tiếng cười
khúc khích của trẻ con xen lẫn tiếng rên rỉ ma quái.
Ezekiel dừng bước, đôi mắt anh quét qua những tán cây xào
xạc. "Chúng ta đang bị theo dõi."
Fiona lùi lại, giơ cao quyền trượng. Một bóng đen vụt qua,
nhanh như chớp. Cả ba lập tức tạo thành vòng tròn, sẵn sàng chiến đấu.
Từ trong bóng tối, một giọng nói vang lên, lạnh lẽo và ngọt
ngào như chất độc. "Ysino Valen, ngươi đến đúng lúc. Đêm nay, mọi thứ sẽ
kết thúc, hoặc... bắt đầu lại từ đầu."
Azarel bước ra từ bóng tối, dáng vẻ bình thản nhưng đầy uy
quyền. Hắn khoác trên người một chiếc áo choàng đen thẫm, ánh mắt đỏ như máu
dán chặt vào Ysino.
Lời đề nghị nguy hiểm
Azarel nở nụ cười mỉa mai. "Ngươi không hiểu sao,
Ysino? Ngươi không phải là kẻ săn đuổi. Ngươi chính là một phần của nghi lễ.
Máu của ngươi là chìa khóa cuối cùng để mở cánh cổng dẫn đến quyền lực tuyệt
đối."
Ysino nhíu mày, nhưng không hề nao núng. "Ta sẽ không
để ngươi thực hiện âm mưu của mình."
Azarel cười lớn. "Thật sao? Ngươi nghĩ rằng ngươi có
thể chiến thắng ta? Hãy nhìn vào cánh tay ngươi, Ysino. Lời nguyền trên đó
chính là bằng chứng cho thấy ngươi không khác gì ta. Chúng ta cùng một dòng
máu, cùng một định mệnh."
Ysino nhìn vào cánh tay bị nguyền rủa của mình, nơi những ký
hiệu kỳ dị bắt đầu phát sáng dữ dội. Cơn đau buốt chạy dọc cơ thể anh, nhưng
anh không để nó làm lung lay ý chí.
"Ngươi nói đúng," Ysino trả lời, giọng anh lạnh
lùng. "Ta có thể là một phần của nghi lễ này. Nhưng ta cũng sẽ là kẻ phá
hủy nó."
Azarel nheo mắt, sự thích thú trong ánh nhìn biến mất.
"Vậy thì ngươi sẽ phải trả giá đắt, Ysino Valen."
Chương 44: Bóng Tối Bùng Phát
Azarel giơ cao bàn tay, vạch một đường trong không khí. Một
luồng sức mạnh đen tối tỏa ra, như nuốt chửng ánh sáng xung quanh. Trời đất
rung chuyển, không gian quanh đỉnh Hắc Sương biến dạng, tạo thành một
kết giới ma thuật.
Ysino Valen và đồng đội bị bao vây, bóng tối dày đặc đan xen
với tiếng gió hú, như những lời thì thầm đến từ vực thẳm. Những linh hồn bị
nguyền rủa xuất hiện, đôi mắt trắng dã, hình hài méo mó, hướng về phía họ.
"Đây là kết thúc, hay chỉ là khởi đầu?" Azarel
nói, giọng hắn như vang lên từ khắp mọi nơi.
Ysino siết chặt chuôi kiếm, đôi mắt ánh lên quyết tâm.
"Nếu đây là con đường ngươi chọn, ta sẽ khiến ngươi hối hận."
Cuộc tấn công bất ngờ
Azarel phất tay, những linh hồn lao tới. Chúng di chuyển như
những cơn lốc xoáy, lạnh lẽo và hung bạo. Fiona giơ cao quyền trượng, tạo ra
một vòng sáng bảo vệ quanh nhóm.
"Ta không thể giữ được lâu đâu!" Fiona hét lên.
Ezekiel lập tức bắn ra những mũi tên phép, nhưng chúng xuyên
qua lũ linh hồn như thể chúng chỉ là ảo ảnh.
Ysino lao lên, vung kiếm chém vào không khí, đường kiếm của
anh bùng nổ với ánh sáng xanh lục từ lời nguyền trên tay. Lần này, ánh sáng
dường như có tác dụng. Những linh hồn kêu rên trước khi tan biến vào hư không.
"Chúng ta cần nhắm vào Azarel! Hắn là nguồn sức mạnh
của chúng!" Ysino hét.
Trận chiến trên đỉnh Hắc Sương
Ysino lao thẳng về phía Azarel, kiếm trong tay bùng cháy với
ngọn lửa ma thuật. Azarel cười lạnh, triệu hồi một lưỡi hái đen ngòm, tràn đầy
sức mạnh hắc ám.
Cả hai lao vào nhau, mỗi đòn tấn công đều khiến mặt đất rung
chuyển. Kiếm của Ysino chạm vào lưỡi hái của Azarel, tạo ra những tia lửa ma
thuật.
Fiona và Ezekiel không đứng yên. Họ cố gắng phá vỡ kết giới
để giúp Ysino, nhưng mọi nỗ lực dường như vô ích.
"Chúng ta cần tìm cách làm suy yếu hắn!" Fiona hét
lên.
Ezekiel nhớ lại cuộn da dê. "Nó nói rằng, ánh sáng
thuần khiết là thứ duy nhất có thể phá hủy vòng lặp này. Chúng ta cần tập hợp
sức mạnh!"
Đánh đổi cuối cùng
Ysino dồn hết sức vào một nhát chém, đẩy lùi Azarel. Nhưng
lời nguyền trên tay anh ngày càng đau đớn hơn, như thể muốn nuốt chửng anh.
"Ngươi không thể chiến thắng, Ysino. Ngươi đang chống
lại chính bản thân mình," Azarel nói, giọng đầy mỉa mai.
Ysino không đáp, chỉ siết chặt tay hơn. Anh quay lại nhìn
Fiona và Ezekiel. "Hãy tạo ra ánh sáng. Phần còn lại, để ta lo."
Fiona gật đầu, bắt đầu niệm chú. Ezekiel rút ra một viên đá
ma thuật, tập trung toàn bộ sức mạnh vào nó. Ánh sáng dần bừng lên, xua tan
bóng tối quanh đỉnh núi.
Azarel gầm lên, cố gắng ngăn cản, nhưng Ysino đã kịp chặn
đường hắn. "Ngươi sẽ không chạm vào họ."
Ánh sáng xé tan bóng tối
Khi ánh sáng đạt đến cực điểm, kết giới của Azarel bắt đầu
nứt toác. Ysino lao vào, thanh kiếm của anh xuyên qua ngực Azarel. Hắn hét lên
trong đau đớn, cơ thể hắn bị ánh sáng bao phủ, tan biến từng mảnh.
Nhưng đúng lúc đó, lời nguyền trên tay Ysino phát sáng mạnh
mẽ, kéo anh vào một cơn xoáy của sức mạnh hắc ám. Fiona hét lên, nhưng không
kịp. Ysino biến mất trong ánh sáng lóa mắt.
Kết thúc hay khởi đầu?
Khi mọi thứ yên tĩnh trở lại, Fiona và Ezekiel tìm kiếm
Ysino, nhưng anh không còn ở đó. Đỉnh Hắc Sương chỉ còn lại ánh trăng
lạnh lẽo chiếu xuống.
"Anh ấy đâu rồi?" Fiona hỏi, nước mắt rơi lã chã.
Ezekiel lắc đầu, giọng trầm buồn. "Anh ấy đã hy sinh...
để phá hủy vòng lặp."
Nhưng sâu trong rừng, một bóng người xuất hiện. Đôi mắt sáng
lên trong đêm tối, mang theo bí ẩn của một linh hồn vừa bước ra từ địa ngục.
Chương 45: Lời Nguyền Bất Tận
Bóng tối trong khu rừng vẫn đặc quánh như một tấm màn chết
chóc, nhưng mọi thứ dường như đã thay đổi. Không khí mang theo mùi của đất ẩm
trộn lẫn với hương thơm kỳ lạ, như thể nơi này vừa trải qua một nghi lễ cổ xưa.
Ysino Valen đứng giữa khu rừng, đôi mắt sáng như hai ngọn đuốc trong màn đêm.
Anh không còn là chính mình, nhưng cũng chưa hoàn toàn trở thành thứ gì khác.
Hồi sinh trong bóng tối
Ysino cảm thấy cơ thể mình nhẹ nhàng nhưng đầy bất ổn. Anh
đưa tay lên, nhận ra vết xăm lời nguyền trên cổ tay đã biến mất, thay vào đó là
một dấu ấn kỳ lạ, như một ngôi sao năm cánh bị xiềng xích bởi những đường nét
phức tạp.
“Ta đang ở đâu?” Ysino tự hỏi, giọng anh vang vọng trong
không gian trống rỗng.
Ysino quay lại, đối mặt với một người phụ nữ mặc áo choàng
trắng, mái tóc bạc dài chảy như dòng suối. Đôi mắt bà không có tròng, chỉ toàn
một màu đen sâu thẳm.
“Ngươi là ai?” Ysino hỏi, tay đặt lên chuôi kiếm theo phản
xạ.
“Ta là Thủ Hộ Giả của Rừng Đen. Ngươi, Ysino Valen, là kẻ đã
phá vỡ vòng lặp, nhưng đồng thời cũng đã mở ra một con đường mới... cho những
bóng ma đang khao khát tự do.”
Sự thật rùng rợn
Người phụ nữ đưa tay chỉ về phía trước. Bóng tối xung quanh
như rẽ ra, để lộ những cảnh tượng kỳ dị: các linh hồn bị giam cầm, co quắp và
đau đớn trong ánh sáng mờ nhạt.
“Ngươi đã giải phóng họ, nhưng cái giá là ngươi sẽ phải gánh
lấy tất cả nỗi đau và lời nguyền mà chúng từng mang theo.”
Ysino lùi lại, cảm giác lạnh lẽo xuyên thấu xương. “Ta không
hiểu... Tại sao lại là ta?”
“Bởi ngươi là người duy nhất đủ mạnh mẽ để chịu đựng. Nhưng
điều đó không có nghĩa ngươi sẽ tồn tại mãi mãi.”
Người phụ nữ đưa cho Ysino một chiếc gương nhỏ, bề mặt gương
phủ một lớp sương mờ. Khi anh nhìn vào, hình ảnh phản chiếu không phải là mình,
mà là một con sói đen khổng lồ với đôi mắt đỏ rực.
“Linh hồn của Ma Sói đã chọn ngươi làm vật chứa. Từ giờ,
ngươi sẽ trở thành cánh cửa kết nối giữa hai thế giới.”
Lựa chọn nghiệt ngã
Ysino không thể tin vào tai mình. Anh cảm thấy một sự giằng
xé khủng khiếp bên trong, như thể hai linh hồn đang tranh giành quyền kiểm soát
cơ thể anh.
“Không! Ta không phải là quái vật!” Ysino hét lên, đôi tay
siết chặt chiếc gương đến mức nó nứt vỡ.
Người phụ nữ không hề nao núng. “Ngươi có hai lựa chọn: chấp
nhận sức mạnh của Ma Sói và trở thành kẻ bảo vệ ranh giới này, hoặc chống lại
nó... và tan biến như những linh hồn khác.”
Ysino cúi đầu, mồ hôi lạnh chảy dọc sống lưng. Anh nhớ tới
Fiona và Ezekiel, những người đã cùng anh vượt qua bao khó khăn. Họ đã tin
tưởng anh, chiến đấu bên anh. Liệu anh có thể quay lại với họ, hay anh sẽ trở
thành một kẻ bị nguyền rủa mãi mãi?
Quyết định cuối cùng
“Ta chấp nhận,” Ysino nói, giọng anh run rẩy nhưng kiên
định.
Người phụ nữ mỉm cười bí hiểm. “Tốt. Nhưng hãy nhớ, mỗi lần
ngươi sử dụng sức mạnh, một phần linh hồn ngươi sẽ bị gặm nhấm. Đến cuối cùng,
ngươi sẽ phải đối mặt với chính bóng tối trong tim mình.”
Bà biến mất, để lại Ysino một mình trong khu rừng. Nhưng lần
này, anh cảm thấy một sức mạnh mới đang trào dâng trong cơ thể. Anh nghe thấy
tiếng động từ xa: Fiona và Ezekiel đang gọi tên anh.
Ysino quay lại, đôi mắt lóe lên ánh sáng đỏ. “Ta sẽ bảo vệ
các ngươi... dù phải trả bất cứ giá nào.”
Chương 46: Cuộc Gặp Gỡ Định Mệnh
Ánh trăng bạc mờ nhạt xuyên qua tán cây rừng dày đặc, chiếu
sáng từng bước đi đầy trăn trở của Ysino Valen. Dấu ấn ngôi sao năm cánh trên
tay anh dường như phát sáng yếu ớt, như nhắc nhở anh về bản chất mới của mình:
kẻ mang lời nguyền của Ma Sói.
Ysino vừa bước đi vừa cảm nhận sức mạnh kỳ lạ chảy trong
huyết quản. Nó không chỉ tăng cường giác quan của anh mà còn thì thầm những lời
nói u ám vào tâm trí anh, thôi thúc anh cắn xé, phá hủy. Nhưng anh kiên quyết
chống lại nó, tập trung vào giọng gọi xa xăm của Fiona và Ezekiel.
Hành trình trở lại
Ysino di chuyển nhanh như một chiếc bóng, từng bước chân anh
nhẹ nhàng nhưng dứt khoát. Khi băng qua một con suối cạn, anh dừng lại để soi
mình trong làn nước. Khuôn mặt anh dường như thay đổi: sắc nét hơn, đôi mắt
mang ánh đỏ mờ, và trên trán thấp thoáng hiện ra một đường vân như móng vuốt.
“Ta vẫn là ta,” anh lẩm bẩm, siết chặt nắm tay để kiểm soát
bản thân.
Bất ngờ, anh nghe thấy tiếng động phía trước. Cảm giác sắc
bén mới giúp anh nhận ra đó là tiếng bước chân của hai người đang tiến gần.
Ysino nấp sau một thân cây lớn, tay sẵn sàng rút kiếm.
“Ysino!” Giọng của Fiona vang lên, nhẹ nhàng nhưng lo lắng.
Ysino thở phào nhẹ nhõm và bước ra khỏi chỗ ẩn nấp. “Fiona!
Ezekiel!”
Cả hai quay lại, ánh mắt ngạc nhiên xen lẫn nhẹ nhõm khi
thấy Ysino. Nhưng họ nhanh chóng nhận ra điều gì đó bất thường.
“Ysino... anh có ổn không?” Fiona hỏi, giọng run rẩy.
Ezekiel nhìn chằm chằm vào dấu ấn trên tay Ysino. “Cậu... đã
làm gì? Dấu ấn đó không phải thứ mà một con người bình thường nên có.”
Ysino không trả lời ngay. Anh biết việc giải thích sẽ không
dễ dàng, nhưng họ cần phải biết sự thật. “Tôi đã chấp nhận lời nguyền để cứu
chúng ta, để tìm ra kẻ thực sự đứng sau tất cả chuyện này. Nhưng điều đó có
nghĩa tôi không còn hoàn toàn là con người nữa.”
Bí ẩn mới được hé lộ
Fiona nhìn Ysino với ánh mắt pha lẫn sợ hãi và đồng cảm. Cô
biết anh không còn lựa chọn nào khác, nhưng điều này đặt ra một câu hỏi lớn:
làm thế nào họ có thể tin tưởng Ysino khi anh không còn là chính mình?
Ezekiel cắn môi, ánh mắt nghiêm trọng. “Nếu lời nguyền đã
gắn bó với cậu, thì chúng ta không còn thời gian nữa. Nó sẽ đưa chúng ta đến
gần hơn với kẻ chủ mưu. Nhưng Ysino... liệu cậu có thể kiểm soát được không?”
“Ta không biết,” Ysino đáp, giọng anh lạnh lẽo. “Nhưng chúng
ta phải đi tiếp. Đêm nay, mọi chuyện sẽ kết thúc.”
Những dấu hiệu lạ lùng
Ba người tiếp tục di chuyển sâu vào khu rừng. Dọc đường, họ
bắt gặp những dấu hiệu kỳ lạ: các biểu tượng cổ xưa được khắc trên cây, những
vòng đá nhỏ xếp thành hình bát giác, và các vũng máu đã khô đọng lại trên mặt
đất.
Ezekiel cúi xuống xem xét một vết khắc. “Đây là ngôn ngữ cổ
của dòng họ Luthren. Nó nói về một nghi lễ hiến tế để triệu hồi linh hồn mạnh
nhất từ thế giới bên kia.”
Ysino cảm nhận một luồng lạnh buốt chạy dọc sống lưng. Anh
nhìn chằm chằm vào một vòng đá gần đó, nơi phát ra thứ ánh sáng yếu ớt màu đỏ.
“Chúng đang chuẩn bị điều gì đó lớn hơn,” anh nói. “Chúng ta
phải ngăn chặn trước khi quá muộn.”
Đối mặt với kẻ thù trong bóng tối
Cả ba tiến gần đến một khu vực trống trải giữa rừng. Tại
đây, ánh sáng đỏ từ các vòng đá giao nhau, tạo thành một biểu tượng khổng lồ
trên mặt đất. Ở trung tâm là một người đàn ông mặc áo choàng đen, đang lẩm bẩm
những câu thần chú kỳ lạ.
“Đó là hắn!” Fiona hét lên. “Kẻ đã tấn công chúng ta tại
làng Euron!”
Ysino không chần chừ. Anh lao thẳng tới, rút kiếm và chém
vào kẻ thù. Nhưng ngay khi lưỡi kiếm của anh chạm vào bóng áo choàng, một sức
mạnh vô hình bắn ngược lại, đẩy anh lùi về phía sau.
Người đàn ông quay lại, gương mặt tái nhợt với đôi mắt trống
rỗng. Hắn mỉm cười nham hiểm. “Ngươi đã trở lại, Ma Sói. Và lần này, ngươi sẽ
không thể thoát.”
Ysino cảm thấy một cơn đau nhói trong đầu. Tiếng thì thầm
của Ma Sói trở nên lớn hơn, như muốn chiếm lấy anh ngay tại đây. Nhưng anh siết
chặt nắm tay, ép bản thân đứng vững.
“Ngươi không thể kiểm soát ta!” Ysino hét lên.
Người đàn ông cười lớn. “Chúng ta sẽ xem, Ysino Valen. Hãy
để lời nguyền quyết định số phận của ngươi.”
Chương 47: Bản Giao Kèo Với Bóng Tối
Bầu không khí nặng nề bao trùm khu rừng. Ánh sáng đỏ từ biểu
tượng trên mặt đất dường như nhảy múa theo từng câu thần chú của kẻ mặc áo
choàng đen. Ysino Valen, vẫn đứng vững sau cú phản lực mạnh mẽ, đưa tay chạm
nhẹ vào dấu ấn trên tay mình. Nó tỏa ra một sức nóng bỏng rát, như một lời cảnh
báo.
Sự xung đột bên trong
Tiếng thì thầm từ sâu thẳm tâm trí anh vang lên rõ ràng hơn
bao giờ hết:
"Chấp nhận ta, và ngươi sẽ có sức mạnh để tiêu diệt
hắn. Từ chối, và tất cả sẽ kết thúc ở đây."
Ysino nghiến chặt răng, cố gắng chống lại sức hấp dẫn đầy
cám dỗ. Anh không thể để lời nguyền kiểm soát mình, nhưng hắn quá mạnh. Hắn
không chỉ là kẻ đứng sau chuỗi sự kiện kinh hoàng mà còn là ngọn nguồn của nỗi
đau trong thị trấn.
“Ysino! Đừng để hắn đánh bại anh!” Giọng Fiona kéo anh trở
lại thực tại.
Ezekiel cũng lao lên, sử dụng thanh gươm bạc để vẽ một vòng
tròn bảo vệ xung quanh họ. “Dùng thời gian này mà suy nghĩ đi, nhưng nhanh lên!
Hắn đang chuẩn bị nghi thức cuối cùng.”
Nghi lễ huyết tế
Kẻ mặc áo choàng đen giơ cao một chiếc dao sắc nhọn, chạm
vào lòng bàn tay hắn và để máu nhỏ xuống trung tâm biểu tượng. Ánh sáng đỏ bùng
lên mạnh mẽ, như muốn nuốt chửng tất cả. Từ phía dưới mặt đất, những bóng đen
mờ ảo dần hiện lên, hình dạng của những con sói khổng lồ, hàm răng sắc nhọn, và
đôi mắt cháy đỏ.
“Đội quân sói của ta đã sẵn sàng,” hắn cười khan, giọng nói
như tiếng kim loại va vào nhau. “Những kẻ phản bội sẽ phải trả giá. Và ngươi,
Ma Sói mang lời nguyền, sẽ là công cụ cuối cùng của ta!”
Lựa chọn khó khăn
Ysino cảm nhận rõ ràng áp lực đang đè nặng lên mình. Anh
quay sang Fiona và Ezekiel.
“Nếu ta không thể kiềm chế được mình… hãy kết liễu ta,” anh
nói, giọng khàn đặc nhưng kiên định.
“Không! Anh phải chiến đấu! Anh không thể để lời nguyền kiểm
soát anh!” Fiona hét lên, mắt cô ngấn nước.
Ezekiel gật đầu, ánh mắt cương nghị. “Nếu đến lúc, ta sẽ làm
điều cần thiết. Nhưng trước tiên, hãy cho chúng ta thấy Ysino Valen mạnh mẽ mà
chúng ta biết.”
Ysino gật đầu, rồi bước vào trung tâm vòng sáng.
Đối mặt với bóng tối
“Ngươi không thể đánh bại ta,” kẻ mặc áo choàng đen lên
tiếng, giọng đầy tự mãn. “Lời nguyền sẽ sớm biến ngươi thành con rối của ta.”
Ysino nhắm mắt, hít sâu. Anh cảm nhận được sức mạnh từ lời
nguyền đang cuộn trào, nhưng anh cũng cảm nhận được một tia sáng le lói trong
lòng mình—ý chí bảo vệ những người anh yêu thương và thị trấn này.
“Ta không phải con rối của ngươi,” Ysino mở mắt, đôi mắt anh
rực lên ánh vàng sắc bén. “Ta sẽ chứng minh lời nguyền không định đoạt được số
phận ta!”
Kẻ thù hét lớn, vung tay triệu hồi đội quân sói bóng tối lao
về phía Ysino.
Sức mạnh được giải phóng
Khi bóng tối tràn đến, dấu ấn trên tay Ysino phát sáng mạnh
mẽ, bao phủ anh trong một luồng ánh sáng vàng rực rỡ. Anh lao vào đội quân sói,
sử dụng kiếm và móng vuốt kết hợp, từng cú chém và cú đấm đều mang theo sức
mạnh áp đảo.
Ezekiel và Fiona cũng không đứng ngoài. Ezekiel dùng vũ khí
bạc tấn công các bóng đen còn Fiona yểm trợ bằng những viên đạn bạc.
Cuộc chiến dữ dội kéo dài. Cuối cùng, chỉ còn lại kẻ mặc áo
choàng đen đứng đó, đôi mắt hắn hiện lên sự ngạc nhiên và giận dữ.
Kết liễu kẻ thù
Ysino bước tới, mũi kiếm chỉ thẳng vào hắn. “Kết thúc thôi.”
Hắn bật cười. “Ngươi nghĩ giết ta là mọi chuyện chấm dứt
sao? Lời nguyền sẽ mãi ám ảnh ngươi, Ysino Valen!”
“Có thể,” Ysino đáp. “Nhưng ta sẽ dùng sức mạnh này để bảo
vệ, không phải hủy diệt.”
Anh đâm thanh kiếm vào tim hắn. Một tiếng hét chói tai vang
lên khi cơ thể hắn tan biến thành tro bụi, kéo theo ánh sáng đỏ từ vòng nghi lễ
cũng dần biến mất.
Sau cuộc chiến
Fiona và Ezekiel chạy tới, cả hai nhìn Ysino với ánh mắt vừa
lo lắng vừa khâm phục.
“Anh đã làm được,” Fiona nói, giọng nghẹn ngào.
Ysino gật đầu, nhưng anh biết đây chỉ là khởi đầu. Lời
nguyền vẫn ở đó, và bóng tối vẫn rình rập. Nhưng giờ đây, anh không còn một
mình.
Chương 48: Hậu Trường Bóng Tối
Sau chiến thắng nghẹt thở trước kẻ mặc áo choàng đen, Ysino
Valen cùng đồng đội trở về thị trấn. Mặt trời bắt đầu hé lộ ở đường chân trời,
xóa tan lớp sương mù ma quái. Nhưng bên trong lòng Ysino, một bóng tối khác vẫn
đang âm ỉ cháy.
Thị trấn và sự im lặng kỳ lạ
Khi bước vào trung tâm thị trấn, họ nhận ra không khí nặng
nề lạ thường. Người dân đứng rải rác, ánh mắt họ vừa chứa sự sợ hãi vừa nghi
ngờ.
“Mọi người không vui mừng sao? Chúng ta đã tiêu diệt kẻ gieo
rắc tai họa!” Fiona lên tiếng, giọng cô vẫn còn vương chút mệt mỏi.
Nhưng không ai trả lời. Một người đàn ông lớn tuổi, lưng
còng, tiến tới và lên tiếng:
“Các người đã đánh thức một thứ còn tồi tệ hơn.”
Ysino nhíu mày. “Ông nói rõ hơn đi.”
“Ngọn nguồn của tất cả lời nguyền... không phải ở đây. Thứ
các người tiêu diệt chỉ là một phần của nó. Trận chiến thực sự chỉ mới bắt
đầu.”
Lời cảnh báo từ bóng tối
Ysino, Fiona, và Ezekiel quay về quán trọ để thảo luận. Trên
đường đi, Ysino cảm nhận rõ dấu ấn trên tay mình đang nóng lên một cách bất
thường.
“Có vẻ như chúng ta vừa chạm vào một tầng sâu hơn của lời nguyền,”
Ezekiel nhận xét. “Cảm giác không ổn chút nào.”
Khi về tới phòng, Ysino ngồi xuống, nhắm mắt và cố gắng giao
tiếp với nguồn sức mạnh đang trú ngụ trong mình. Nhưng thay vì trả lời, hắn
xuất hiện trong một giấc mơ sống động.
Giấc mơ và lời thì thầm
Trong giấc mơ, Ysino đứng giữa một cánh rừng đen tối, nơi
ánh sáng mặt trăng bị chặn bởi những tán cây rậm rạp. Một giọng nói quen thuộc
vang lên từ xa:
“Ngươi tưởng rằng tiêu diệt ta là kết thúc? Lời nguyền đã ăn
sâu vào máu ngươi. Nó không chỉ gắn bó với ngươi mà còn với tất cả những người
xung quanh ngươi.”
Ysino quay lại, thấy hình bóng của kẻ mặc áo choàng đen hiện
lên một cách mờ nhạt.
“Ngươi chỉ là con rối của một trò chơi lớn hơn, Valen. Và
ngươi sẽ không bao giờ chiến thắng nó.”
Ysino hét lớn: “Ta không phải con rối của bất cứ ai! Ngươi
là gì? Kẻ đứng sau mọi chuyện là ai?”
Nhưng kẻ đó chỉ cười, một tiếng cười vang vọng khắp không
gian. Cánh rừng biến mất, để lại Ysino đứng giữa một sa mạc vô tận, nơi ánh
trăng biến thành đôi mắt đỏ rực nhìn chằm chằm vào anh.
Manh mối trong lời nguyền
Ysino tỉnh dậy, mồ hôi ướt đẫm. Anh nhìn xuống tay mình,
thấy dấu ấn sáng rực hơn trước. Fiona và Ezekiel đang đứng bên cạnh, ánh mắt
đầy lo lắng.
“Có chuyện gì?” Fiona hỏi.
“Ta thấy hắn... trong giấc mơ. Nhưng hắn nói rằng mọi chuyện
chưa kết thúc. Có một kẻ khác, lớn hơn, điều khiển tất cả từ phía sau.”
Ezekiel đặt tay lên cằm, suy tư. “Điều này khớp với những gì
ông lão trong thị trấn nói. Chúng ta cần tìm hiểu sâu hơn về nguồn gốc lời
nguyền.”
Ysino gật đầu. “Có lẽ kẻ thù thật sự vẫn đang đợi ta. Và ta
sẽ tìm ra hắn.”
Một cuốn sách cổ bị lãng quên
Để tìm thêm manh mối, họ ghé thăm thư viện cũ của thị trấn,
nơi được cho là lưu giữ những tài liệu liên quan đến lịch sử và truyền thuyết
địa phương. Người thủ thư, một phụ nữ lớn tuổi với ánh mắt sắc sảo, đưa cho họ
một cuốn sách dày cộp với bìa da đã sờn.
“Cuốn sách này ghi lại những truyền thuyết về dòng máu bị
nguyền rủa. Nhưng hãy cẩn thận, một số trang trong đó chứa ma thuật hắc ám.
Đừng đọc nếu các người không sẵn sàng.”
Ysino mở cuốn sách, các trang giấy vàng úa hiện lên những
hình ảnh và dòng chữ kỳ lạ. Ở một trong những trang cuối, anh phát hiện biểu
tượng giống hệt dấu ấn trên tay mình, cùng với dòng chữ:
"Chỉ kẻ mang lời nguyền mới có thể mở ra cánh cổng cuối
cùng."
Cánh cổng và sự thật được che giấu
Cuốn sách nhắc đến một cánh cổng bí mật nằm sâu trong một
hang động ở phía bắc thị trấn, nơi được cho là chứa nguồn gốc thực sự của lời
nguyền. Nhưng nó cũng cảnh báo rằng kẻ bước qua cánh cổng sẽ phải đối mặt với
"bản ngã bóng tối" của chính mình.
Ysino đóng sách lại, ánh mắt kiên định.
“Chúng ta sẽ đi. Đây có thể là cơ hội duy nhất để kết thúc
tất cả.”
Fiona lo lắng: “Nhưng điều gì sẽ xảy ra nếu anh không thể
vượt qua thử thách?”
Ysino mỉm cười nhạt. “Nếu ta thất bại, hãy đảm bảo rằng lời
nguyền này sẽ không lan rộng thêm nữa.”
Hành trình mới bắt đầu
Họ chuẩn bị lên đường vào buổi sáng hôm sau. Dù sự sợ hãi
vẫn hiện hữu trong lòng, Ysino biết rằng anh không thể quay đầu lại. Cánh cổng
bí mật đang chờ đợi, và sự thật về lời nguyền ma sói sẽ sớm được hé lộ.
Chương 49: Cánh Cổng Cuối Cùng
Ánh sáng ban mai chiếu xuống từ những đám mây mỏng manh, và
không khí trong lành mang lại sự tĩnh lặng kỳ lạ cho vùng đất hoang vu này.
Ysino Valen, Fiona, và Ezekiel đang đứng trước một hang động sâu hun hút, một
cái miệng đen ngòm nuốt chửng mọi ánh sáng. Cánh cổng ma quái mà họ tìm kiếm
bấy lâu nay đang đợi họ ở phía bên trong.
“Chúng ta đã đến đây,” Ysino nói, giọng anh trầm đục, đầy
quyết tâm nhưng cũng lẫn chút lo lắng. Ánh mắt anh không rời khỏi hang động,
nơi ẩn chứa sự thật mà anh đã tìm kiếm suốt bao nhiêu năm qua.
Fiona đặt tay lên vai anh. “Chúng ta sẽ cùng nhau vượt qua.
Không ai bị bỏ lại phía sau.” Giọng cô nhẹ nhàng nhưng đầy sức mạnh, mang lại
cho Ysino một chút yên tâm.
“Cánh cổng này không chỉ là một thử thách,” Ezekiel lên
tiếng, đôi mắt anh lóe lên sự nghiêm túc. “Theo sách cổ, đó là nơi mà những bản
ngã bị nguyền rủa được giải phóng. Những ai không thể đối mặt sẽ bị tiêu diệt
hoặc... trở thành một phần của lời nguyền.”
Ysino cảm nhận được sự căng thẳng trong không khí. Anh hít
một hơi thật sâu, rồi bước vào hang động, mỗi bước đi dường như càng thêm nặng
nề. Dẫn đầu là ánh sáng nhỏ từ đèn dầu mà họ mang theo, chỉ đủ để soi sáng một
đoạn ngắn phía trước.
Cánh cổng mở ra...
Khi họ tiến sâu vào hang, một không gian rộng lớn bất ngờ
hiện ra trước mắt. Cả ba đứng lặng người, nhìn thấy một cánh cửa khổng lồ làm
từ đá đen, những ký tự cổ xưa được khắc đầy trên đó, tỏa ra một ánh sáng mờ
nhạt như thể tự chúng biết đang đợi ai đó. Giống như một sinh vật sống, cánh
cửa như có linh hồn.
“Đây là cánh cổng cuối cùng,” Fiona thì thầm, mắt cô không
rời khỏi những dấu vết kỳ lạ trên cửa.
Ysino bước lên trước, tay hắn vươn ra nắm lấy chiếc chuông
kim loại treo bên cạnh cửa, theo như sách cổ mô tả. Khi hắn gõ nhẹ chuông, một
tiếng vang vọng xuyên qua hang động, khiến không gian xung quanh trở nên lạ lẫm
và mờ ảo. Ngay lập tức, cánh cửa bắt đầu chuyển động, chầm chậm mở ra.
Đối diện với bản ngã
Cánh cửa mở ra một không gian đen tối, một căn phòng khổng
lồ với những cột đá xung quanh, mỗi cột như một ký ức bị che giấu. Ở chính giữa
phòng là một bàn đá cổ, nơi đặt một chiếc gương lớn. Gương không phản chiếu gì
ngoài bóng tối, và Ysino biết rằng đó chính là nơi mà bản ngã của anh sẽ hiện
lên.
“Làm thế nào để tiếp tục?” Fiona hỏi, giọng cô giờ đây đã có
chút lo lắng.
Ysino không trả lời ngay mà tiến lại gần chiếc gương. Đột
nhiên, mặt gương bắt đầu mờ dần, rồi hiện ra một hình ảnh—đó là một kẻ mặc áo
choàng đen, khuôn mặt hắn là một phiên bản khác của chính Ysino, nhưng với đôi
mắt đỏ rực và nụ cười đầy ác ý. Hình ảnh này không chỉ là một phản chiếu, mà là
một phần của chính bản ngã bị nguyền rủa của Ysino, người mà anh đã luôn cố
gắng chống lại trong suốt hành trình.
“Khi ngươi đối mặt với ta, ngươi sẽ hiểu ra mọi thứ,” giọng
nói của kẻ trong gương vang lên, sâu thẳm và lạnh lẽo. “Ngươi và ta không khác
biệt. Ngươi là phần sáng, ta là phần tối. Cùng nhau, chúng ta là một. Nhưng nếu
ngươi từ chối, ngươi sẽ không thể thoát khỏi ta.”
Ysino cảm nhận được sức nặng của lời nói đó. Mỗi bước tiến
vào thế giới của gương là một bước gần hơn với sự thật đen tối về bản thân. Một
phần trong anh muốn từ bỏ, muốn quay lại, nhưng sự kiên cường trong anh đã
không cho phép điều đó.
“Ta không phải là ngươi,” Ysino gằn giọng. “Ta sẽ không trở
thành một phần của ngươi.”
Hắn nhắm mắt lại và bước tới, không để cho hình ảnh trong
gương lay chuyển. Một luồng ánh sáng mạnh mẽ phát ra từ tay anh, đánh tan bóng
tối. Gương vỡ vụn, để lại một không gian trống rỗng.
Cửa ải cuối cùng
Khi gương vỡ, một luồng khí lạnh xộc vào căn phòng. Mặt đất
rung chuyển, và từ dưới nền xuất hiện một cánh cửa nhỏ khác, dẫn vào một phòng
tối đen. Hình ảnh của Ysino trong gương không còn nữa, thay vào đó là một con
đường dẫn vào nơi chưa biết.
Fiona nhìn anh, đôi mắt sáng lên sự lo lắng và hy vọng. “Đây
là con đường cuối cùng?”
Ysino nhìn cô, sau đó quay sang Ezekiel. “Đúng vậy, chúng ta
phải đi tiếp. Đây là thử thách cuối cùng mà ta phải đối mặt.”
Chuyến hành trình không có hồi kết
Cánh cửa nhỏ mở ra, và một làn sương mù dày đặc ùa vào.
Ysino bước qua, dẫn đầu như một người tiên phong trong thế giới mà anh biết là
đầy nguy hiểm và thử thách.
Chuyến hành trình này có thể chưa kết thúc, nhưng Ysino
Valen đã tìm ra được câu trả lời cho chính mình. Lời nguyền ma sói, kẻ thù thực
sự, và bản ngã đen tối đều đã được anh đối mặt. Và dù con đường phía trước còn
nhiều thử thách, anh đã sẵn sàng bước tiếp, tìm kiếm sự thật, và bảo vệ những
người mình yêu thương.
Chương 50: Phút Giây Cuối Cùng
Ánh sáng từ những đám mây phía trên bầu trời mờ dần, và
không khí trở nên nặng nề hơn bao giờ hết. Ysino Valen đứng đối diện với cánh
cửa cuối cùng, cánh cửa cuối cùng của hành trình dài đầy thử thách, nguy hiểm
và cả những bóng ma quá khứ. Trái tim anh đập mạnh, không phải vì sự sợ hãi, mà
là vì sự hiểu biết về những gì sắp sửa xảy ra. Bên cạnh anh, Fiona và Ezekiel
vẫn im lặng, mỗi người đều mang trong mình những suy nghĩ riêng.
Những vết thương trên cơ thể Ysino từ các trận chiến trước
đây vẫn còn nhức nhối, nhưng anh không quan tâm đến chúng nữa. Anh đã đi qua
rất nhiều địa ngục trong hành trình này, nhưng chưa bao giờ cảm thấy mình gần
đến đích như bây giờ. Mắt anh nhìn về phía cánh cửa đen tối, nơi ánh sáng của
thế giới này dường như không còn có thể chiếu rọi. Đó là một thế giới khác—một
nơi mà anh sẽ phải đối mặt với cái ác, cái bóng tối lớn nhất trong chính tâm
hồn mình.
Fiona quay sang Ysino, ánh mắt đầy lo lắng nhưng cũng đầy
tin tưởng. “Anh có chắc rằng chúng ta phải bước vào không? Mọi thứ đã trở nên quá
khốc liệt rồi...”
Ysino mỉm cười nhẹ nhàng, một nụ cười hiếm hoi, nhưng đầy
quyết tâm. “Không còn lựa chọn nào khác, Fiona. Nếu chúng ta không bước qua,
nếu chúng ta không đối mặt với nó, mọi thứ sẽ không bao giờ kết thúc. Tất cả
những gì chúng ta đã làm sẽ trở thành vô nghĩa.”
Anh quay lại nhìn cánh cửa. Mỗi chi tiết trên đó đều mang
một ý nghĩa sâu sắc, như một bức tranh đầy bi kịch được vẽ lên bởi tay của
chính quá khứ.
Cánh cửa cuối cùng
Khi Ysino bước qua ngưỡng cửa, mọi thứ bỗng chốc chìm trong bóng
tối. Không gian xung quanh trở nên mờ mịt, như thể không còn thời gian hay
không gian nữa. Chỉ có những tiếng bước chân của họ vang lên trong cái không
gian im lặng này.
Đột nhiên, một giọng nói vang lên, sâu thẳm và đầy đe dọa,
khiến cho không khí như bị dồn nén lại. “Cuối cùng, ngươi cũng đến được đây,
Ysino Valen. Nhưng ngươi sẽ không thể thoát khỏi số phận của mình. Ta là một
phần trong ngươi, và ngươi sẽ không thể tách rời ta.”
Giọng nói ấy, nhẹ nhàng mà ám ảnh, đến từ một hình bóng mờ
ảo xuất hiện phía trước. Đó là một phiên bản khác của Ysino—từ trong bóng tối,
hắn nhìn thấy chính mình trong hình dạng đó: một Ysino với đôi mắt đỏ rực,
khuôn mặt u tối và ánh nhìn đầy căm hận.
Ysino Valen dừng lại, nhưng không sợ hãi. Anh nhìn chằm chằm
vào bản ngã đen tối ấy, hiểu rằng đây chính là khoảnh khắc quyết định. “Ngươi
không phải là ta. Ngươi chỉ là bóng ma của quá khứ. Và ta sẽ không để ngươi kéo
ta xuống hố sâu.”
Bóng tối cười nhạt, và bóng ma kia bước ra một bước. “Thật
đáng tiếc, ngươi không thể trốn thoát khỏi chính mình. Mọi thứ ngươi đã làm,
mọi chiến đấu, chỉ là để tìm lại chính ngươi, để quay lại với ta. Ngươi là ta,
và ta là ngươi.”
Ysino hít một hơi thật sâu, nắm chặt tay lại. Anh biết rằng
đây là trận chiến cuối cùng, không phải với kẻ thù bên ngoài, mà chính là với
bóng tối trong lòng mình.
“Không. Ta sẽ không để ngươi chiến thắng,” Ysino thét lên,
mắt anh sáng rực lên một ánh sáng kỳ lạ. Đột nhiên, ánh sáng trong căn phòng
vụt sáng lên, chiếu rọi lên khắp mọi ngóc ngách, vỡ tung mọi bóng tối xung
quanh.
Chuyến hành trình kết thúc
Khi ánh sáng cuối cùng lóe lên, bóng ma kia tan biến, không
còn dấu vết nào. Mọi thứ dần trở lại yên bình, như thể thế giới này đã tìm được
sự cân bằng. Cánh cửa phía trước từ từ đóng lại, nhưng Ysino biết rằng mình đã
vượt qua được thử thách lớn nhất. Anh không chỉ đánh bại ma sói, không chỉ xóa
bỏ lời nguyền mà còn đã chiến thắng được chính bản thân mình.
Fiona và Ezekiel tiến lại gần. “Anh đã làm được, Ysino,”
Fiona nói với giọng dịu dàng, nhưng cũng đầy ngưỡng mộ.
Ysino không trả lời ngay mà chỉ nhìn về phía xa xăm, nơi mặt
trời đang từ từ mọc. “Đúng vậy. Cuối cùng, ta đã thoát khỏi bóng tối... nhưng
hành trình này không phải chỉ của một mình ta. Mọi người đã đồng hành cùng ta,
và nếu không có các ngươi, ta sẽ không thể làm được.”
Anh quay sang nhìn họ, một ánh nhìn chứa đầy sự biết ơn. Và
như thế, câu chuyện của Ysino Valen, người chiến thắng bóng tối trong chính
lòng mình, khép lại. Nhưng anh biết rằng, dù hành trình này đã kết thúc, những
thử thách mới sẽ tiếp tục. Cuộc sống, luôn thay đổi và đầy bất ngờ, vẫn tiếp
tục chờ đợi anh ở phía trước.
Chương 51: Hồi Kết
Ánh sáng đầu tiên của buổi bình minh chiếu qua cửa sổ, phủ
lên bầu trời những vệt màu đỏ rực, tạo nên một khung cảnh huyền bí nhưng cũng
đầy thanh thản. Ysino Valen đứng đó, trên đỉnh đồi, nơi ánh sáng mới mẻ từ mặt
trời chiếu sáng khắp ngôi làng yên bình phía dưới. Một làng đã từng chìm trong
bóng tối, nhưng giờ đây, với sự hy sinh và nỗ lực không ngừng, đã tìm thấy sự
cứu rỗi.
Mọi chuyện giờ đã kết thúc. Những cơn ác mộng về ma sói đã
tan biến. Ngôi làng nơi Ysino đã trải qua biết bao trận chiến giờ đây đã được
giải thoát khỏi lời nguyền của bóng tối. Những người sống sót, những người đã
theo chân anh trong hành trình dài này, cũng tìm được chút bình yên. Mỗi người
đều có một câu chuyện riêng để kể, một con đường riêng để đi, nhưng họ đều biết
rằng, cuộc sống tiếp tục, và chính bản thân họ mới là người quyết định nó sẽ đi
đâu.
Fiona đứng bên cạnh anh, ánh mắt vẫn đầy sự tin tưởng và yêu
mến. “Anh đã làm được, Ysino. Mọi thứ đã kết thúc,” cô nhẹ nhàng nói, tay vươn
ra nhẹ nhàng chạm vào cánh tay anh. “Chúng ta đã chiến đấu và thắng.”
Ysino nhìn về phía xa, nơi không còn bóng tối đe dọa. Những
ký ức về những trận chiến ác liệt, những nỗi đau và hy sinh vẫn còn đọng lại
trong tâm trí anh, nhưng bây giờ, anh cảm nhận được sự nhẹ nhõm, như thể một
phần bản thân đã được gỡ bỏ. Mọi sự đấu tranh giờ đã kết thúc.
“Không phải là tôi thắng... mà là tất cả chúng ta,” Ysino
trả lời, giọng anh ấm áp nhưng cũng chứa đựng sự trầm tư. “Mọi người đều đã có
một phần trong chiến thắng này.”
Ezekiel đứng phía sau, nhìn vào khung cảnh đầy bình yên
trước mắt, đôi mắt hắn lạnh lùng nhưng cũng đầy tự hào. “Câu chuyện của chúng
ta, Ysino, sẽ được ghi lại trong lịch sử. Không phải vì những chiến thắng trên
chiến trường, mà vì chúng ta đã không bỏ cuộc khi đối mặt với cái ác, với sự
đen tối trong lòng mỗi người.”
Ysino không nói gì, chỉ đứng im, nhìn xuống ngôi làng mà anh
đã bảo vệ bằng tất cả sức mạnh và trí tuệ của mình. Những ngày tháng dài đằng
đẵng đã qua, và mặc dù anh cảm thấy mệt mỏi, có phần kiệt quệ, nhưng cũng rất
tự hào vì đã hoàn thành được sứ mệnh mà mình đặt ra.
Một Năm Sau
Một năm đã trôi qua kể từ khi Ysino và đồng đội đánh bại ma
sói và giải cứu ngôi làng. Mọi thứ đã thay đổi rất nhiều. Ngôi làng, giờ đây,
đã trở thành một nơi phát triển mạnh mẽ. Những người sống sót đã dựng lại nhà
cửa, mở rộng ruộng vườn, và cuộc sống quay trở lại bình thường. Các cuộc trò
chuyện về những ngày cũ đã dần nhường chỗ cho những hy vọng mới.
Ysino vẫn sống cùng Fiona và Ezekiel trong một ngôi nhà nhỏ
ở đầu làng. Anh tiếp tục làm công việc mình yêu thích, giúp đỡ người dân trong
làng, điều tra những hiện tượng kỳ lạ, nhưng giờ đây, mỗi lần đối mặt với những
nguy hiểm, anh không còn cảm giác lo sợ hay mệt mỏi như trước. Anh biết rằng,
bất cứ điều gì đến, anh sẽ đủ mạnh mẽ để đối mặt với nó.
Một buổi sáng đẹp trời, khi Ysino đi dạo trên con đường mòn
giữa làng, anh gặp lại những người quen cũ. Những đứa trẻ vẫn thường xuyên chạy
quanh, chơi đùa dưới sự bảo vệ của anh và những người dân trong làng. Một nụ
cười thoáng qua trên khuôn mặt của Ysino, một nụ cười giản dị nhưng đầy hạnh
phúc. Anh biết, cuộc sống này không phải là một cuộc chiến liên tục, mà là một
hành trình tìm kiếm sự bình yên và hạnh phúc.
Kết thúc
Ysino Valen, người đã một lần đối mặt với ma sói và cái ác
từ tận sâu trong lòng, giờ đây đã tìm thấy được sự bình an trong chính trái tim
mình. Anh không chỉ là người chiến thắng trong những trận chiến ngoài kia, mà
còn là người chiến thắng trong chính cuộc đấu tranh nội tâm.
Câu chuyện của Ysino có thể đã kết thúc ở đây, nhưng đối với
anh, cuộc hành trình mới thực sự bắt đầu. Những ký ức về ma sói, về những kẻ
thù và những thử thách không bao giờ phai nhạt, nhưng anh đã học được cách sống
cùng với chúng, và dù thế giới này còn đầy những mối nguy hiểm, anh tin rằng
chỉ cần có tình bạn, lòng dũng cảm và niềm tin, mọi chuyện đều có thể vượt qua.
Hết.
Lời Cảm Ơn
Tôi muốn dành lời cảm ơn chân thành đến tất cả các bạn đã
đồng hành cùng tôi trong hành trình kể chuyện này. Câu chuyện "Ai Là Ma
Sói" không chỉ là một tác phẩm giả tưởng về những cuộc phiêu lưu, điều tra
và ma sói, mà còn là một câu chuyện về lòng dũng cảm, sự hy sinh và tình bạn.
Cảm ơn các bạn đã không chỉ đọc mà còn cảm nhận từng bước đi
của Ysino Valen. Chính các bạn đã làm cho câu chuyện này trở nên có ý nghĩa hơn
bao giờ hết. Những ý kiến đóng góp, sự quan tâm và tình yêu dành cho nhân vật
và nội dung là động lực lớn nhất để tôi tiếp tục viết và hoàn thiện những
chương tiếp theo.
Tôi cũng xin gửi lời cảm ơn đặc biệt đến những người bạn,
người thân đã luôn đứng phía sau tôi trong suốt quá trình sáng tạo. Các bạn là
nguồn cảm hứng vô giá, là những người luôn tạo ra môi trường giúp tôi phát huy
tối đa khả năng sáng tạo.
Cuối cùng, tôi xin gửi lời cảm ơn đến tất cả những ai đã tin
tưởng và yêu mến câu chuyện này. Hy vọng rằng, dù câu chuyện đã khép lại, nhưng
những cảm xúc và bài học mà nó mang lại vẫn sẽ tiếp tục đồng hành cùng bạn
trong suốt hành trình của cuộc sống.
Xin cảm ơn và hẹn gặp lại trong những câu chuyện khác.
TÁC GIẢ: Mèo Ping Ping
“Tác phẩm này là sáng tác độc quyền của
Mèo Ping Ping. Mọi hình thức sao chép, chỉnh sửa, hoặc sử dụng mà không có sự đồng
ý đều được xem là vi phạm bản quyền.”
Tác Phẩm được
viết nên bằng tâm huyết và sáng tạo của Mèo Ping Ping, Đừng sao chép nếu chưa
được phép!"
"Mèo Ping Ping trân trọng từng chữ, từng
dòng trong tác phẩm này. Xin đừng sao chép, chỉnh sửa nếu không có sự đồng
ý."
Nếu Muốn có thể liên hệ với mình qua
email: meopingping@gmail.com thank you
everybody!
Cập Nhập Chuyện Nhanh Nhất Tại Website Bên
Dưới!
Truy Cập Website: https://meopingping.blogspot.com/
Website
Truyeenjyy.vip: - Link: https://truyenyy.link/tr/5m77dgdm
► (Fan Page) https://www.facebook.com/profile.php?id=61568212627080
YouTube:► https://www.youtube.com/@MeoPingPingPro
👉 "Ủng hộ tác
giả một Ly Cafe để mình có sức ‘cày’ thêm nhiều chương hot cho các bạn nhé!
Donate của các bạn là động lực lớn cho mình đấy!
👉 Số tài khoản:
8006215034915
👉 Ngân hàng: Agribank
▶ Kết nối với Mèo
Ping Ping: email: meopingping@gmail.com
0 Nhận xét