CHUYỆN LINH DỊ TÁN HỒN QUÁN CHƯƠNG 21 - 25

 TÁN HỒN QUÁN – PHẦN 21

(Cánh cửa đóng lại, nhưng có thực sự kết thúc? Hay chỉ là một vòng lặp mới của bóng tối?)




1. LỮ KHÁCH ĐẦU TIÊN

Đêm nay, con đường hoang vu lại có một kẻ lữ hành.

Anh ta đội một chiếc nón cũ, khoác trên vai chiếc balo rách, lầm lũi bước đi giữa màn sương lạnh.

Bất giác… anh ta nhìn thấy ánh đèn le lói phía trước.

Một tấm biển hiện ra trong bóng tối:

🕯️ "TÁN HỒN QUÁN – NƠI DÀNH CHO NHỮNG KẺ LẠC LỐI"

👁 Quán trọ… lại xuất hiện.


2. CHỦ QUÁN MỚI

Bên trong, quán trọ không có gì thay đổi.

Bàn ghế cũ kỹ.
Ngọn nến leo lét cháy.
Không gian tĩnh lặng đến đáng sợ.

Người lữ khách tiến đến quầy tiếp tân.

Sau quầy, một người đàn ông lặng lẽ ngồi đó.

👁 Mái tóc dài, che đi nửa khuôn mặt.
👁 Bộ áo dài đen vẫn như cũ.
👁 Nhưng ánh mắt… không còn là của kẻ canh giữ năm xưa.

Người lữ khách lên tiếng:

  • "Một đêm trọ, bao nhiêu?"

Người tiếp tân mỉm cười, giọng nói vang lên:

  • "Một đêm… chỉ cần một thứ."

👁 Lời nói quen thuộc.

👁 Lời nguyền lại bắt đầu.


3. BÍ MẬT CHƯA KẾT THÚC

Đêm khuya, lữ khách ngồi trong phòng.

Gió lạnh len qua khe cửa, mang theo những tiếng thì thầm.

Anh ta cảm thấy có điều gì đó không đúng.

👁 Trong gương, phản chiếu một bóng người đứng phía sau.

👁 Nhưng khi quay lại… chẳng có ai cả.

Anh ta thì thầm:

  • "Nơi này… có gì đó không ổn…"

Ngay lúc đó, cánh cửa phòng mở ra.

👁 Người tiếp tân bước vào.

👁 Trên tay hắn… là một chiếc gương.

  • "Ngươi có muốn biết… gương phản chiếu điều gì không?"

👁 Lữ khách không thể cử động.

👁 Bóng tối nuốt chửng tất cả.


4. VÒNG LUÂN HỒI CHƯA DỪNG

Sáng hôm sau.

Cánh cửa quán trọ lại mở ra.

Một vị khách mới bước vào.

👁 Người tiếp tân vẫn ngồi đó.

👁 Và sau quầy…

👁 Một bóng người nữa vừa bị nhốt lại.

🕯️ TÁN HỒN QUÁN – Vòng luân hồi không bao giờ kết thúc.


(Hết phần 21. Nhưng… ai là kẻ tiếp theo?)


TÁN HỒN QUÁN – PHẦN 22

(Không có ai trốn thoát khỏi lời nguyền, chỉ có kẻ mới thay thế… nhưng ai là người tạo ra tất cả?)


1. NGƯỜI LỮ HÀNH KHÔNG DANH TÍNH

Đêm nay, một người khách mới lại xuất hiện.

👁 Hắn khoác áo choàng đen, che kín khuôn mặt.
👁 Hắn không sợ hãi, không do dự.
👁 Hắn biết mình đang đi đến đâu.

Tấm biển hiện lên trong màn sương:

🕯️ "TÁN HỒN QUÁN – ĐÂY KHÔNG PHẢI LÀ NƠI NGƯƠI NÊN ĐẾN"

Nhưng hắn vẫn bước vào.


2. SỰ TRẦM LẶNG TRƯỚC CƠN BÃO

Quán trọ không có gì thay đổi.

Người tiếp tân vẫn ngồi đó.

👁 Mái tóc dài che đi nửa khuôn mặt.
👁 Chiếc áo dài đen phẳng phiu.
👁 Ánh mắt lạnh lẽo như không còn là con người.

Hắn cất giọng:

  • "Một đêm trọ, có điều kiện gì?"

Người tiếp tân khẽ nhếch môi:

  • "Một đêm, chỉ cần một thứ."

👁 Không khí lạnh lẽo hơn.

👁 Người khách chậm rãi tháo chiếc mũ trùm.

Và lúc này, người tiếp tân giật mình.

👁 Hắn nhận ra… đây không phải một lữ khách bình thường.

👁 Mà là kẻ đã tạo ra vòng luân hồi này.


3. NGUỒN GỐC LỜI NGUYỀN

Người khách ngồi xuống, đặt một chiếc đồng hồ cũ lên bàn.

🕰 Kim đồng hồ không chạy, nhưng mỗi giây trôi qua, có thứ gì đó đang thay đổi.

Hắn cất giọng:

  • "Đã bao nhiêu kẻ thay thế ta rồi?"

Người tiếp tân cứng đờ, không nói.

Người khách tiếp tục:

  • "Ngươi tưởng mình là chủ nhân quán trọ này sao? Không… ngươi chỉ là một phần của nó."

👁 Bóng tối sau quầy trào lên như một thực thể sống.

👁 Bàn tay người tiếp tân run rẩy.

Người khách cười nhạt:

  • "Ta đến để lấy lại thứ thuộc về ta."

👁 Kim đồng hồ bắt đầu quay ngược.


4. KHI LỜI NGUYỀN BỊ PHÁ VỠ

👁 Quán trọ rung chuyển.

👁 Những bức tường nứt ra.

👁 Hàng trăm, hàng ngàn linh hồn gào thét.

Người tiếp tân quỳ xuống, đau đớn nắm lấy đầu mình.

Hắn hét lên:

  • "KHÔNG! TA… KHÔNG THỂ…"

Nhưng quá muộn.

Người khách nắm chặt chiếc đồng hồ, bóp vỡ nó trong tay.

💥 ẦM!

👁 Quán trọ sụp đổ.

👁 Những linh hồn tan biến.

👁 Và người tiếp tân… biến mất.


5. AI LÀ KẺ THAY THẾ?

Sáng hôm sau.

Trên con đường hoang vắng.

Không còn quán trọ nào cả.

Chỉ có một tấm biển mục nát nằm trên mặt đất:

🕯️ "TÁN HỒN QUÁN – CHÚNG TA RỒI SẼ GẶP LẠI."

👁 Và trong màn sương… một người tiếp tân mới đang lặng lẽ mở mắt.


(Hết phần 22. Nhưng… câu chuyện thật sự đã kết thúc chưa? Hay lại bắt đầu một vòng lặp khác?)


TÁN HỒN QUÁN – PHẦN 23

(Lời nguyền tưởng chừng đã bị phá vỡ… nhưng thực chất, nó chỉ đang chuyển mình sang một hình thái mới.)


1. NGƯỜI TRỞ VỀ

Đêm khuya, sương phủ dày đặc.

Trên con đường hoang vu, một bóng người lặng lẽ bước đi.

👁 Hắn khoác trên mình chiếc áo choàng dài màu xám, khuôn mặt bị che khuất bởi chiếc nón rộng vành.
👁 Nhưng đôi mắt kia… như đã từng chứng kiến hàng ngàn linh hồn lạc lối.

Tấm biển cũ kỹ lại xuất hiện:

🕯 "TÁN HỒN QUÁN – ĐÃ ĐÓNG CỬA."

Người lữ hành cười nhạt.

  • "Đóng cửa sao? Lời nguyền này… không thể bị xóa bỏ dễ dàng vậy đâu."

Hắn giơ tay lên.

💀 Bàn tay xương xẩu đặt lên cánh cửa gỗ mục nát.

🌑 Bóng tối cuộn trào, nuốt chửng tất cả.

Và khi ánh sáng trở lại… TÁN HỒN QUÁN đã mở cửa một lần nữa.


2. QUÁN TRỌ TRỖI DẬY

Bên trong quán, ánh đèn leo lét cháy, vẫn là không gian cũ kỹ quen thuộc.

👁 Những bàn ghế phủ bụi, nhưng vẫn ngay ngắn như có người đã sắp đặt.
👁 Gian quầy tiếp tân vẫn còn đó… nhưng không có ai đứng sau nó.

Người lữ hành bước vào, nhìn quanh một lượt.

  • "Ngươi chưa xuất hiện sao? Không sao, ta sẽ giúp ngươi thức tỉnh."

Hắn rút từ trong áo ra một chiếc gương đồng cũ kỹ, phủ đầy những ký tự cổ xưa.

👁 Tấm gương rung lên, phản chiếu không gian không phải của thế giới này.

👁 Trong gương, một bóng người dần hiện ra…


3. NGƯỜI TIẾP TÂN MỚI

Sau quầy tiếp tân, một đôi mắt mở ra.

👁 Hắn ta mặc áo dài đen.
👁 Mái tóc dài che nửa khuôn mặt.
👁 Nhưng ánh mắt trống rỗng, như một con rối không hồn.

Người lữ hành mỉm cười.

  • "Vậy là ngươi đã được chọn."

👁 Người tiếp tân mới không nói, chỉ lặng lẽ nhìn hắn.

Người lữ hành đặt tấm gương xuống quầy, gõ nhẹ ba tiếng.

💀 Cánh cửa quán trọ chậm rãi mở ra…

🌑 Những linh hồn lạc lối… lại tìm đường quay về.


4. VÒNG LẶP CHƯA DỪNG

Sáng hôm sau.

Một người khách lạ bước vào quán.

  • "Một đêm trọ, có điều kiện gì?"

Người tiếp tân mới cúi đầu, giọng nói vang lên, lạnh lẽo:

  • "Một đêm, chỉ cần một thứ."

👁 TÁN HỒN QUÁN chưa bao giờ biến mất.
👁 Nó chỉ đổi chủ.
👁 Và lời nguyền… lại bắt đầu một vòng luân hồi mới.


(Hết phần 23. Nhưng… ai thực sự là kẻ thao túng tất cả?)


TÁN HỒN QUÁN – PHẦN 24

(Không phải ai cũng rời khỏi nơi này một cách nguyên vẹn. Hoặc có lẽ… họ chưa từng rời đi.)


1. NGƯỜI KHÁCH KỲ LẠ

Một đêm trăng lạnh.

🚪 Cánh cửa TÁN HỒN QUÁN lại mở ra.

👁 Một người khách bước vào.

Người này mặc áo măng tô đen, đội mũ rộng vành, toàn thân tỏa ra hơi lạnh kỳ dị.

Hắn nhìn thẳng vào quầy tiếp tân.

  • "Ta muốn một phòng."

Người tiếp tân không chớp mắt, giọng vô hồn:

  • "Một đêm, chỉ cần một thứ."

Người khách khẽ cười.

  • "Vậy ta sẽ đưa ngươi… một bí mật."

Bầu không khí trong quán chợt lặng đi.

👁 Người tiếp tân khẽ nghiêng đầu, như thể đang lắng nghe.

👁 Tường quán bắt đầu rạn nứt.

👁 Những chiếc đèn lồng dần đổi màu, ánh sáng đỏ quạch lan tỏa.


2. BÍ MẬT CHƯA AI BIẾT

Người khách rút từ trong túi ra một vật.

👁 Đó là một tấm bùa cũ, trên đó có ghi những ký tự cổ xưa.

  • "Quán trọ này… không đơn giản chỉ là nơi trú chân của linh hồn lạc lối."

  • "Nó vốn dĩ… là một cánh cổng."

👁 Người tiếp tân hơi sững lại.

  • "Một cánh cổng để đi đến nơi mà không ai nên bước vào."

💀 BÙM!

Căn phòng chấn động mạnh.

🌑 Tấm bùa trên tay người khách bỗng bốc cháy.

  • "Ngươi đã thức tỉnh chưa?"


3. AI MỚI THỰC SỰ LÀ CHỦ NHÂN?

Người tiếp tân cúi đầu.

👁 Ánh mắt hắn bắt đầu thay đổi.

Từ vô hồn, nay trở nên sâu thẳm như một vực xoáy.

  • "Ngươi… biết quá nhiều."

Người khách bật cười.

  • "Bởi vì ta đã từng là một trong các ngươi."

💀 ẦM!

Cánh cửa sau quầy tiếp tân mở toang.

👁 Bên trong không phải là một căn phòng… mà là một không gian vô tận.

👁 Những linh hồn bị lãng quên, những lời nguyền chưa được phá giải… tất cả đều bị giam giữ ở đó.

🌑 BÍ MẬT THẬT SỰ CỦA TÁN HỒN QUÁN… ĐANG DẦN ĐƯỢC LỘ RA.


(Hết phần 24. Nhưng người khách này thực sự là ai? Và hắn muốn gì?)


TÁN HỒN QUÁN – PHẦN 25

(Khi bí mật dần hé lộ, ai mới thực sự là kẻ thao túng tất cả?)


1. KẺ KHÔNG THUỘC VỀ NƠI NÀY

🌑 Đằng sau cánh cửa quầy tiếp tân, không phải một căn phòng bình thường.

👁 Đó là một không gian vô tận, nơi chứa đựng những linh hồn bị lãng quên.

💀 Tiếng rên rỉ vang lên từ trong bóng tối, những cánh tay khẳng khiu vươn ra.

Người khách áo đen bình thản bước tới, ánh mắt không chút sợ hãi.

Hắn đặt tay lên ngực, lầm rầm:

  • "Hỡi những linh hồn bị lãng quên, ta đến để đưa các ngươi đi."

👁 Không gian lập tức rung chuyển.

👁 Những linh hồn đang quằn quại bỗng nhiên dừng lại.

👁 Một thực thể nào đó… đang thức tỉnh.


2. CHỦ NHÂN THẬT SỰ

💀 ẦM!

Cánh cửa đóng sầm lại.

Người tiếp tân lặng lẽ đứng sau quầy, giọng nói trầm xuống:

  • "Ngươi… rốt cuộc là ai?"

Người khách áo đen khẽ nhếch môi, cởi chiếc mũ rộng vành.

👁 Khuôn mặt hắn… trông quen thuộc một cách đáng sợ.

👁 Đó chính là khuôn mặt của người tiếp tân.

🌑 Hai kẻ giống hệt nhau… đang đứng đối diện.

Người khách áo đen nhếch môi:

  • "Ta không phải ngươi."

  • "Nhưng ta chính là phần còn lại… mà ngươi đã quên."

Người tiếp tân bỗng nhiên cứng đờ.

💀 Một dòng ký ức xa xăm ùa về.

👁 Hắn nhớ ra… mình vốn không phải là một phần của quán trọ này.

👁 Hắn đã từng là một con người.


3. LỜI NGUYỀN LUÂN HỒI

🔥 Tấm gương đồng cũ kỹ trên quầy tiếp tân bỗng nứt toác.

🌑 Một giọng nói trầm đục vang lên từ trong quán:

  • "Không ai có thể rời khỏi nơi này."

💀 ẦM!

Người tiếp tân bất giác lùi lại, cảm giác một luồng sức mạnh vô hình đang trói chặt lấy hắn.

👁 Người khách áo đen vẫn đứng đó, bình thản.

Hắn cúi xuống, nhặt lấy một mảnh gương vỡ, giơ lên trước mặt người tiếp tân.

  • "Nhìn đi. Nhìn kỹ vào chính ngươi."

👁 Trong gương, phản chiếu không chỉ một gương mặt…

👁 Mà là hàng chục, hàng trăm khuôn mặt chồng chất lên nhau.

🌑 Mỗi một khuôn mặt là một linh hồn đã từng bị giam giữ.

🌑 Và hắn… chỉ là một trong số đó.


4. AI MỚI LÀ KẺ BỊ NGUYỀN RỦA?

Người tiếp tân chợt hiểu ra.

👁 Hắn chưa bao giờ là chủ nhân của TÁN HỒN QUÁN.

👁 Hắn chỉ là một nạn nhân khác… của lời nguyền luân hồi.

Người khách áo đen mỉm cười, quay lưng đi.

  • "Giờ thì ngươi có hai lựa chọn."

  • "Hoặc ở lại… như một phần của quán trọ này mãi mãi."

  • "Hoặc nhớ ra ngươi đã từng là ai… và phá vỡ vòng lặp này."

👁 Người tiếp tân lặng người.

👁 Lần đầu tiên, hắn cảm thấy… sợ hãi.

💀 TÁN HỒN QUÁN đã nuốt chửng bao nhiêu linh hồn?

💀 Liệu có ai thực sự thoát ra khỏi nơi này chưa?

🌑 Hay tất cả chỉ là một vòng lặp không bao giờ kết thúc?

CẢM ƠN BẠN ĐÃ THƯỞNG THỨC CÂU CHUYỆN CỦA CHÚNG TÔI!
🎉
Cảm ơn bạn đã dành thời gian theo dõi và ủng hộ những câu chuyện linh dị trên fanpage. Sự đồng hành và yêu mến của bạn chính là động lực để chúng tôi tiếp tục mang đến những nội dung giải trí chất lượng và ý nghĩa hơn nữa!
💡
Đừng quên ghé thăm shop Mèo Béo Funny – thiên đường mua sắm online với những sản phẩm siêu dễ thương và độc đáo!
👉
Click ngay để khám phá: Shop Mèo Béo Mèo Béo FUNNY
🌟
Mua sắm vui vẻ, nhận hàng siêu chất – đảm bảo khiến bạn hài lòng!
🌟
MUA SẮM ONLINE CỰC VUI!
🌟
Hàng chất – Giá hời – Deal ngập tràn!
▶
Ủng hộ Shopee Mèo Ping Ping:
💬
Xem thêm chi tiết ở phần bình luận và mô tả video nhé!
🛒✨

Chúc bạn luôn cười tươi như Mèo Béo và có những trải nghiệm tuyệt vời cùng fanpage của chúng tôi! Hẹn gặp lại trong những câu chuyện tiếp theo!
🐾


Post a Comment

0 Comments