"Hệ Thống Ẩn Tu: Ta Chỉ Là Người Giao Hàng" ( Chương 71 - 75) Tiên Hiệp Đô Thị

 CHƯƠNG 71: PHÁP HỘI THANH SƠN – LỤC ĐÔNG BỊ ÉP RA MẶT


Sáng sớm hôm sau, tại quảng trường trung tâm thành Thanh Sơn.

Hơn trăm tu sĩ tụ hội dưới một màn sương mù mỏng nhẹ, ánh sáng mặt trời chiếu xuống, xuyên qua tầng khí linh, tạo nên một khung cảnh thần bí như cõi tiên.

Tám đạo quang hà từ bốn phương trời đáp xuống. Mỗi người đều là nhân vật cấp trưởng lão, áo bào hoa lệ, khí tức sâu không lường được.

Phía sau họ, là hàng trăm đệ tử thuộc các môn phái lớn: Ngọc Dương Tông, Thiên Linh Các, Cửu Huyền Sơn, Hỏa Minh Cốc

Bọn họ không hẹn mà cùng tụ hội, lý do duy nhất – "Người mở Tàng Luân Hồi" đang ẩn thân tại Thanh Sơn thành.

Một vị trưởng lão tóc trắng râu bạc, là Tôn Giả Ngũ Trùng Cảnh của Thiên Linh Các, bước lên trước, ôm quyền nói lớn:

“Lần pháp hội này, không phân môn phái, chỉ luận thực lực. Ai thắng, được quyền lĩnh hội phù văn Luân Hồi mà người kia để lại.”

“Chư vị đồng đạo, không cần truy người, chỉ cần đợi hắn… tự hiện thân.”




Ở cuối quảng trường, Lục Đông đứng giữa đám đông, tay cầm túi điểm tâm nóng, mắt nheo lại đầy bất đắc dĩ.

“Lại trò ép người xuất thủ…” – hắn thầm nghĩ.

Nhiệm vụ hệ thống: Giữ ẩn thân càng lâu càng tốt – mỗi lượt bị chú ý sẽ trừ điểm ẩn tàng
【Thưởng: Kinh nghiệm +1000, Kỹ năng “Vọng Cổ Ảnh Thân” – cấp trung】

Lục Đông lùi về sau vài bước, định rút lui khỏi khu vực pháp hội thì…

Ầm!

Một thiếu niên tu sĩ tên Trần Phi, đệ tử hạch tâm của Ngọc Dương Tông, đứng giữa pháp đài, chỉ tay về phía Lục Đông hét lớn:

“Ngươi! Người giao hàng kia! Vừa rồi ta cảm nhận được dao động phù văn từ người ngươi! Ngươi có liên quan!”

Cả quảng trường lặng đi.

Tất cả ánh mắt đổ dồn về phía Lục Đông.

“Hử? Tên phàm nhân đó sao?”

“Nhìn dáng vẻ như không biết tu luyện…”

“Nhưng hắn cầm bánh bao bằng tay trái, trong khi tay phải có linh khí lưu động… là dấu hiệu người từng khai mở trận pháp!”

Lục Đông cười khổ, cúi đầu:

“Tại hạ chỉ là người phàm, không hiểu linh phù, cũng không biết Tàng Luân Hồi gì cả.”

“Láo xược! Thử một chiêu thì rõ!” – Trần Phi không kiêng nể, phi thân lên, tay kết ấn, xuất ra một đạo Liệt Hỏa Quyền, thiêu đốt không gian, áp thẳng về phía Lục Đông.

Trong mắt mọi người, một kẻ phàm nhân như hắn hẳn sẽ bị đánh bay chỉ trong một hơi thở.

Nhưng…

Ngay khi quyền kình sắp chạm đến, Lục Đông khẽ nghiêng vai, bước nhẹ sang trái nửa tấc – động tác đơn giản đến cực điểm.

ẦM!!!

Cú đấm của Trần Phi đập thẳng xuống mặt đất sau lưng hắn, nổ tung, bụi mù tung lên, đá vụn văng khắp nơi.

Còn Lục Đông vẫn đứng đó, tay không rời túi bánh, miệng vẫn nhai từ tốn:

“Ta đã nói, không biết đánh nhau.”

“Ngươi… ngươi né được?” – Trần Phi kinh hãi lùi lại ba bước.

Tất cả tu sĩ đồng loạt biến sắc.

Một phàm nhân, né được quyền pháp chứa 3 phần Hỏa Ý?

“Không thể nào!”


Trên cao, các trưởng lão sắc mặt trầm xuống.

Một người của Hỏa Minh Cốc lẩm bẩm:

“Nếu hắn chỉ là người thường, thì sao vừa rồi lại tránh được theo đúng quỹ đạo linh khí?”

Một vị khác, ánh mắt sắc bén như điện:

“Ngụy trang rất khéo… nhưng hắn giấu không được với ta!”

Vừa nói xong, vị đại năng nọ vung tay, từ không trung rơi xuống một đạo ánh sáng màu xám, biến thành Kính Tâm Ấn – pháp khí chuyên soi rõ linh căn, khí tức.

Ánh sáng chạm vào người Lục Đông…

Trống rỗng.

“Không có tu vi?”

“Làm sao có thể? Hắn là phàm nhân thật?”


Lục Đông thở dài, quay người bỏ đi.

Nhưng khi hắn xoay lưng, chỉ một tích tắc, ánh mắt hắn lóe lên tia sáng sắc bén như lưỡi dao đã được mài hàng ngàn năm.

Kỹ năng "Ẩn Linh Giả Cốt" – cấp cao: Kích hoạt hoàn tất
【Thành công qua mặt tất cả thần thức cấp Nguyên Anh trở xuống】

“Các ngươi muốn tìm người mở Luân Hồi Tàng?”
“Tốt thôi. Nhưng ta vẫn chưa muốn ra tay…”

“Chờ thêm đi.”


Cuối chương 71

Chương 72: Một trận biến cố bất ngờ – có kẻ từ ngoại vực đột nhiên giáng lâm!
✦ Kẻ bị cho là “phàm nhân” bắt đầu thu hút sự chú ý của một vị... lão tổ chân chính.
✦ Lục Đông âm thầm cài đặt thế cục, chuẩn bị cho một cuộc càn quét không ai ngờ đến.

 

CHƯƠNG 72: NGOẠI VỰC GIÁNG LÂM – LỤC ĐÔNG ÂM THẦM BÀY CỤC


Sau khi pháp hội tạm thời lắng xuống, tin đồn về “phàm nhân thần bí né được Linh Hỏa Quyền” như gió lan đi khắp các môn phái. Dù không ai công khai thừa nhận, nhưng trong lòng nhiều trưởng lão đã bắt đầu ghi nhớ ba chữ: Lục Đông.

Tuy nhiên, lúc này, một biến cố lớn đang lặng lẽ xảy ra bên ngoài thế giới phàm trần.


Ngoại vực – giới vực thứ 13: Huyết Tinh U Giới.

Một bóng người mặc hắc bào, không có mặt mũi rõ ràng, đang đứng giữa biển mây máu đặc quánh. Sau lưng hắn là cánh cửa không gian nứt vỡ, từng luồng hắc khí không ngừng lan ra, thẩm thấu vào cõi trời đất.

“Luân Hồi Tàng... lại có người dám mở khóa giai đoạn thứ hai tại phàm giới?” – giọng nói lạnh băng vang lên, từng chữ như mang theo hồn phách run rẩy.

Hắn đưa tay chỉ về phía hư không, bóp nát một viên hắc châu, đôi mắt sáng đỏ rực:

“Được. Để ta đích thân đến Thanh Sơn. Một tên tiểu tu giới mà cũng muốn mơ tưởng huyết văn của Hắc Tổ ta?”


Thành Thanh Sơn, hậu viện tiệm điểm tâm “Đông Lai Hương”.

Lục Đông đang tưới cây, tay trái chậm rãi rắc linh phấn nuôi dưỡng một gốc Huyền Mộc Linh Hoa – loại linh dược gần tuyệt chủng, thường chỉ thấy trong bí cảnh trung cấp.

Bên cạnh hắn, một giọng máy móc vang lên trong đầu:

Hệ thống cảnh báo: Có dao động từ Dị Vực cấp B trở lên đang tiến nhập cõi giới
【Tọa độ xâm nhập cách ngươi 1800 dặm – tốc độ tiếp cận: 120 km/h】
【Đề nghị: Bố trí trận pháp phòng hộ cấp Nguyên Anh trở lên】
【Phần thưởng kích hoạt ẩn: +1 “Thiên Tượng Cơ Sát Trận” bản giản lược】

Lục Đông nhíu mày, nhẹ nhàng ngắt một nụ hoa, thả vào ấm trà đang sôi.

“Cuối cùng... cũng đến rồi à.”


Đêm đó, tại khu rừng ngoài ô Thanh Sơn.

Trời đất đột nhiên nổi gió. Cây cối gãy đổ, linh khí nhiễu loạn. Một khe nứt không gian xuất hiện, từ trong đó bước ra chính là tên hắc bào nhân đến từ Huyết Tinh U Giới.

Hắn hít sâu một hơi:

“Khí tức tầm thường, nhưng Luân Hồi Ấn đã lưu lại ở đây… Chỉ cần bóp chết kẻ đó, bí mật Tàng Lục sẽ thuộc về ta!”

Hắn tung một đạo huyết chú, hàng trăm luồng khí đen như xúc tu bò ra khắp mặt đất.

Nhưng chưa kịp hành động, một tiếng “phốc” rất nhỏ vang lên.

Một hạt cát lơ lửng trong không khí – bình thường đến mức không ai để ý – bỗng phát nổ.

ẦM!!!

Hắc bào nhân bị đánh bay hơn trăm trượng, lưng va vào một cột đá – cột đá tự dưng từ dưới đất trồi lên.

Trên đó khắc ba chữ cổ ngữ: Thiên Tượng Trận.

“Trận pháp?! Là ai dám bày cục trước cả khi ta đến?!” – Hắn rống lên.

Giữa không trung, hơn ba mươi cột đá sáng lên, tạo thành một vòng thiên cơ nghịch chuyển, vây kín hắn.


Ở rất xa, trong hậu viện nhỏ.

Lục Đông vẫn đang nhâm nhi trà nóng, ngẩng đầu nhìn lên trời, chỉ thản nhiên nói một câu:

“Dò mạch trời đất, dùng cỏ dại làm dẫn, nhặt bụi đá làm cột… ngươi phá nổi sao?”

Hệ thống thông báo: Kẻ xâm nhập đã bị giam giữ trong Thiên Tượng Trận. Thời hạn còn lại: 1 giờ 45 phút
【Kích hoạt chuỗi nhiệm vụ mới: “Linh Huyết Chi Tâm” – đánh cắp hạch tâm dị giới trước khi hắn phá trận】
【Phần thưởng: +3 cấp tu vi tạm thời / +1 tuyệt kỹ ẩn thân / mở khóa tầng 3 của hệ thống】


Lục Đông đứng dậy, nhẹ nhàng phủi tro tàn trên áo.

“Cứ tưởng có thể yên ổn vài ngày… nhưng mà, cũng đến lúc cho lũ này biết — phàm nhân... cũng có thể bày thiên cơ.”

“Giết một tên dị vực, không tính là thể hiện đâu nhỉ?”

Nụ cười nhàn nhạt nở trên môi hắn, yên tĩnh như nước giếng sâu — nhưng lại chứa bóng của cơn bão đang đến.


Cuối chương 72

Chương 73: Lục Đông tiến vào khe không gian – chiến một chiêu đoạt “Linh Huyết Hạch Tâm”
✦ Một lời bình thản, khiến dị giới rung động
✦ Một bước ẩn nhẫn, chôn vùi toàn cục

 

CHƯƠNG 73: NHẤT BỘ NHẬP GIỚI – LẶNG THẦM TRẢI MỘT CHIÊU


Bầu trời trên thành Thanh Sơn vẫn u tối một cách dị thường, nhưng trong tiệm điểm tâm “Đông Lai Hương”, mọi việc vẫn diễn ra như thường nhật.

Khách ăn sáng, người uống trà, tiểu nhị đi lại rộn ràng.

Chỉ có một người... không còn ở đó.

Lục Đông, chủ quán, vừa rửa tay xong thì lặng lẽ đi vào hậu viện, nơi ánh sáng chiếu rọi qua mái ngói nứt. Một bước chân nhẹ nhàng — nhưng lại xé mở không gian.

Kích hoạt nhiệm vụ ẩn: "Nhất Bộ Nhập Giới"
【Tiến vào khe dị vực – đoạt hạch tâm huyết khí, thời gian còn lại: 1 giờ 12 phút】
【Cảnh báo: Không được để lộ thân phận tu sĩ trước mặt sinh linh Dị Giới. Vi phạm sẽ khiến hệ thống tự đóng toàn bộ hỗ trợ trong 3 ngày】
【Phần thưởng (ẩn): ?】


Trong không gian vặn xoắn – nơi biên giới giữa phàm giới và Huyết Tinh U Giới.

Lục Đông đứng giữa sương mù đỏ đặc, xung quanh là xác côn trùng khổng lồ, cùng vô số tinh linh Dị Giới đã hóa đá. Tất cả đều chết không một tiếng động.

Ánh mắt Lục Đông vẫn nhàn nhạt, không một chút cảm xúc. Hắn rút từ tay áo ra một mảnh ngọc bội nhỏ, khắc bằng cổ văn không người hiểu, nhẹ nhàng ném xuống đất.

Ầm.

Một trận pháp nhỏ, chỉ bằng bàn tay, bùng lên ánh sáng lam u ám — mở ra lối đi duy nhất về phía trung tâm giới vực.


Trung tâm Huyết Tinh U Giới – nơi “Linh Huyết Hạch Tâm” đang ngủ say.

Đó là một hạt châu đỏ như máu, nhưng bên trong ẩn chứa thiên đạo huyết mạch.

Bên cạnh hạch tâm, ba tên sinh linh áo giáp đỏ đang thủ hộ, thân hình cao lớn, toàn thân quấn đầy xích sắt, khí tức tương đương Nguyên Anh hậu kỳ.

Một bước bất cẩn, Lục Đông sẽ bị phát hiện.

Kích hoạt kỹ năng ẩn thân: “Vô Tướng – Trì Ảnh”
【Tạm thời ẩn toàn bộ linh khí, khí tức, thần niệm – thời gian duy trì: 18 phút】

Lục Đông không vội. Hắn ngồi xuống một tảng đá gần đó, rút ra một nhánh trúc tím khô, lặng lẽ vót thành cây sáo. Những âm thanh khẽ vang lên, rất nhẹ — nhưng lan đến từng khe hở nhỏ trong không gian.

“Âm sát đạo…”

“Không phải dùng để giết người. Mà để mở khóa.”

Ầm — một cánh cửa nhỏ sau lưng ba tên giáp đỏ từ từ hé mở, không một ai phát giác.


Lục Đông bước vào bên trong. Một căn phòng ngầm, trống trơn. Chỉ có một bàn đá, bên trên là "Linh Huyết Hạch Tâm".

Nhiệm vụ chính: Thu lấy hạch tâm – hoàn thành 100%
【Hệ thống thưởng tặng: +3 cấp tu vi tạm thời (giữ trong 7 ngày)】
【Mở khóa kỹ năng mới: "Phản Kình – Nhất Khí Hồi Tổ"】
【Kích hoạt quyền truy cập tầng ba: Cấm thuật huyền cấp】
【Đang quay lại...】

Lục Đông lặng lẽ thu hạch tâm vào túi trữ vật. Không làm lễ, không tán thưởng. Cũng không cười.

Chỉ lặng lẽ lui bước, lại dùng âm thanh sáo trúc, dần dần rút lui khỏi giới vực.


Phía xa xa, tên hắc bào nhân lúc này vẫn đang bị giam trong trận pháp, cả người rách rưới, khí tức tan loãng.

“Là ai... ai lại có thể hiểu thiên cơ như vậy...?”

Bỗng một giọng nói vang lên bên tai hắn, không có âm điệu, không rõ nam nữ:

“Phàm nhân thôi mà.”


Lục Đông xuất hiện lại trong hậu viện tiệm điểm tâm khi bình minh vừa lên.

Hắn ngồi xuống bên lò trà, pha một bình Bách Diệp Hương, mắt vẫn bình thản.

“Trận sắp hết thời gian. Hắn sẽ thoát được. Đúng như dự đoán.”

Hệ thống: Có muốn xóa toàn bộ dấu vết hiện diện tại Dị Giới không?
【Giá: -20% linh lực tổng cộng trong 3 ngày】
【Thao tác xóa dấu vết – xác nhận】

Lục Đông gật đầu.

“Linh lực... ta chẳng mấy khi dùng.”

 

CHƯƠNG 74: MỘT NỒI CHÈ, CHẤN ĐỘNG DỊ GIỚI


Bên ngoài tiệm điểm tâm Đông Lai Hương, gió đầu thu đã bắt đầu mang theo chút se lạnh. Lục Đông nhẹ nhàng kéo tay áo, nhóm lửa, bắt lên một nồi chè đậu xanh hạt sen.

Hắn vẫn làm như mọi ngày: lặng lẽ, điềm đạm, không hấp dẫn một ai chú ý.

Thế nhưng bên trong thành Thanh Sơn, một luồng khí tức hỗn loạn như sóng ngầm lan ra khắp ngõ ngách, khiến nhiều tu sĩ ẩn tàng bắt đầu lộ diện. Kẻ nào cũng lặng lẽ truyền âm, trong lòng hoảng hốt:

“Động tĩnh kia... là giới vực chấn động! Ai dám trộm vật trong Huyết Tinh U Giới?!”


Cùng lúc đó – tại Huyết Tinh U Giới.

Ba gã hộ vệ áo giáp đỏ đang quỳ gối, thân hình run rẩy trước một quái ảnh hư ảo ngồi trên ngai máu. Thân hình quái vật đó mờ nhạt, như được dệt bằng sương đỏ, không rõ mặt mũi, nhưng mỗi cái phất tay đều làm giới khí nứt ra từng khe.

“Hạch tâm huyết khí... đã bị trộm?”

“Không một vết tích? Không cảm ứng pháp tắc? Không sát khí tu sĩ?”

“Cử toàn giới! Mở lệnh Truy Tung Huyết Ấn. Dù kẻ đó là phàm nhân... cũng phải bóc sạch từng tế bào hắn để tế luyện lại huyết hạch!”


Lúc này, ở Đông Lai Hương.

Một nồi chè vừa được mở nắp.

Hương thơm thanh mát từ đậu xanh, thoảng mùi gạo nếp, quyện cùng hạt sen nhỏ vừa chín tới. Lục Đông gắp một hạt sen, bỏ vào miệng.

Hệ thống: Cảnh báo – Dị Giới đã phát động “Truy Tung Huyết Ấn”. Xác suất lần ra khí tức linh hồn chủ nhân: 0.001%
【Kích hoạt khiên "Ẩn Thức Tàng Khí" cấp 3: hoàn toàn vô hiệu truy tung】
【Đề xuất: Giữ trạng thái khiêm tốn, giảm thiểu tất cả dao động linh lực】
【Gợi ý: Hôm nay nên khuyến mãi chè miễn phí – gia tăng "ẩn cư giá trị"】

Lục Đông khẽ cười:

“Ra là có cả chiêu này... hệ thống cũng biết đạo làm người rồi.”


Bên ngoài cửa tiệm, vài người ăn xin, vài ông già gánh rau, vài tên tiểu tử lang thang… từng người một bước vào ngửi mùi chè.

“Cho ta một chén.”

“Lục ca, chè hôm nay mùi lạ ghê, ngọt dịu mà lại thanh!”

Lục Đông nhẹ giọng, nụ cười hiền lành:

“Chè hôm nay nấu bằng lửa tâm, dùng nước sương sáng sớm, thanh nhiệt giải hỏa.”

Một tiểu đồng hỏi đùa:

“Lục ca, huynh từng luyện đan không? Vị chè này như đang tẩy linh hồn đấy!”

Lục Đông lắc đầu:

“Ta... chỉ biết nấu ăn thôi.”


Giới trên – tại thánh địa Phong Linh Cốc.

Một vị lão tổ đang bế quan đột nhiên mở mắt. Đồng tử co rút, tay run run nắm lấy ngọc giản:

“Sát khí ở Thanh Sơn… vừa thoáng qua một tia cực vi... Không giống bất kỳ tu sĩ nào...”

Một thanh âm trẻ trung vang bên tai lão:

“Lão tổ, ngài lại nghi thần nghi quỷ. Thanh Sơn ngoài một tiệm điểm tâm ra thì có gì đâu?”

Lão tổ chậm rãi nói:

“...Tiệm điểm tâm ấy... lần trước ngươi ăn gì ở đó?”

“Chè đậu xanh. Thơm thật, nhưng không linh lực gì cả.”

Lão tổ im lặng một lát.

“Đi điều tra đi. Tìm chủ quán.”


Chiều xuống. Đông Lai Hương đóng cửa sớm.

Lục Đông ngồi bên cạnh nồi chè đã nguội, nhắm mắt.

Trong tâm thần thức, hệ thống đang tự động xử lý hàng loạt đạo truy tung từ Dị Giới. Có những truy sát thần hồn, có những cổ chú đạo vận, thậm chí có cả tế máu cổ ngữ.

Nhưng chẳng có cái nào tìm thấy hắn.

Vì Lục Đông... chẳng để lại dấu vết.


Chúc mừng ký chủ: Hoàn thành toàn bộ ẩn nhiệm vụ giới vực
【Ẩn danh giá trị tăng lên: 99.9%】
【Được công nhận là “Ẩn Tu Giới Đệ Nhất – Hình Không Lưu Tích”】
【Kích hoạt đặc quyền mới: “Tự động tầm bảo xung quanh – vô cảm ứng đạo vận”】
【Hệ thống tặng thưởng thêm: Một mảnh pháp tắc “Ẩn” – có thể dung nhập linh hồn】


Lục Đông mở mắt, rót chén trà. Lửa sắp tắt, nồi chè còn chút đáy.

Hắn không tu luyện. Cũng chẳng phi hành.

Chỉ ngồi đó, bình yên mà... nghĩ đến việc sáng mai nên nấu món gì.


Cuối chương 74

Chương 75: Tông môn truy tung – ba phái hợp lực, đổ dồn về một tiệm chè
✦ Trong khi đó, Lục Đông... bỗng được mời đi thi nấu ăn
✦ Một trận tỷ thí... lại khiến thiên kiêu giới tu sĩ tẩu hỏa nhập ma vì no bụng

 

CHƯƠNG 75: MỘT CHÉN CANH GÀ, CHẤN ĐỘNG BA PHÁI


Sáng sớm hôm sau.

Tại con hẻm nhỏ phía đông thành Thanh Sơn, sương chưa tan hết, chiếc bảng gỗ trước cửa Đông Lai Hương lại được treo lên:

“Mở cửa – hôm nay có canh gà thuốc bắc. Miễn phí cho ba người đầu tiên.”

Lục Đông lau bàn, nhóm lửa. Động tác ung dung, áo vải sám, gió nhẹ lướt qua gương mặt thanh đạm như chưa từng vướng bụi trần.


Cùng lúc đó – tại Thiên Kiếm Tông.

Một vị trưởng lão tóc bạc mở trận kính, nghiêm giọng:

“Ba phái chúng ta – Thiên Kiếm, Vân Mộc, và Huyền Nguyệt – đã xác định. Dị động ở Thanh Sơn phát ra từ một điểm duy nhất...”

“Một tiệm ăn tên là... Đông Lai Hương.”


Tại Vân Mộc Cốc.

Một nữ tu áo trắng nhíu mày:

“Đông Lai Hương? Ta từng ghé qua... chỉ là một tiệm nhỏ bán chè, bán canh. Chủ quán là phàm nhân... không một chút linh lực dao động.”

Một trưởng lão khác thì thở dài:

“Chính vì không có dao động mới đáng sợ. Dị Giới truy tung còn không tìm được... e rằng là cao nhân ẩn tu, đã bước nửa bước vào Chân Linh cảnh.”


Trở lại tiệm Đông Lai Hương.

Một thanh niên lưng đeo kiếm đi vào, mặt nghiêm túc:

“Chủ quán, nghe nói huynh nấu canh gà ngon?”

Lục Đông ngẩng lên, mỉm cười:

“Ừm, không ngon lắm, nhưng cũng không làm người ta đau bụng.”

“Ta là đệ tử Thiên Kiếm Tông. Được phép tham gia chứ?”

“Ngồi đi. Hôm nay miễn phí ba phần đầu tiên.”


Nồi canh sôi nhẹ. Gà ta chặt khúc, sắc thuốc cẩn thận: đảng sâm, kỳ tử, bạch truật, một nhánh địa hoàng... đều là thảo dược bình thường, nhưng được nấu đúng lửa, đúng tâm, bỗng như biến thành linh dược.

Hơi canh dâng lên. Một hương thơm mộc mạc, không ngấy, không gắt – như gió thu thoảng qua cánh đồng quê.

Thiếu niên Thiên Kiếm Tông uống một ngụm, sững người.

“Là... đạo vận! Trong canh này có đạo vận!”


Hệ thống:

Chúc mừng ký chủ – thành công kích hoạt “Ẩn Đạo Ẩm Thực” cấp độ 1
【Hiệu ứng: Món ăn không có linh lực hiển hiện, nhưng khi người có căn cơ tu sĩ ăn vào – tăng cảm ngộ, mở mạch, dưỡng khí, hóa sát】
【Chú ý: Đừng nấu quá ngon. Dễ gây... nghi ngờ.】

Lục Đông đặt thìa xuống, nghiêm túc:

“Ta chỉ hầm canh.”


Giờ Ngọ. Cửa tiệm chật kín.

Không ai hò hét, không ai đánh nhau. Nhưng trong tiệm nhỏ, có bốn vị Kim Đan kỳ, ba tên Nguyên Anh tầng thấp, và thậm chí một tán tu Hoá Thần cảnh giả dạng ông cụ mua rau, đang xếp hàng... xin canh gà.

Lục Đông vẫn nở nụ cười nhẹ:

“Xin lỗi, chỉ nấu được ba phần miễn phí. Còn lại nếu các vị muốn, xin đợi tối mai.”

Một vị nữ tu Vân Mộc Cốc nheo mắt:

“Chủ quán đạo hữu, có hứng nấu cho Thiên Kiêu Luận Đạo Đại Hội sắp tới không? Đổi lại, bất kỳ điều kiện gì... chỉ cần huynh nói.”

Lục Đông ngạc nhiên:

“Luận đạo mà... cũng cần nấu ăn?”


Vị tán tu giả dạng ông cụ mỉm cười.

“Đạo... ở khắp nơi. Mùi vị của món ăn này, so với một bài thiên đạo khẩu quyết, còn sâu sắc hơn.”

“Ngươi không cần ra tay. Nhưng một khi đã nấu – thì giới tu hành... sẽ không thể lờ đi sự tồn tại của ngươi nữa đâu.”


Bên ngoài tiệm. Trên mái nhà. Ba đạo thần niệm lặng lẽ thoáng qua.

Là ba đại lão của ba tông phái – đồng thời gật đầu với nhau, đều có một ý niệm:

Không thể khinh thường nữa.


Bên trong tiệm. Lục Đông ngồi lại, nhìn nồi canh gà cạn đáy.

“Hệ thống, có cách nào hầm canh mà không để đám người kia cảm ứng ra linh khí không?”

【Hệ thống: Có. Nhưng cần luyện thêm kỹ năng phụ – Ẩn Đạo Trù Nghệ cấp 2. Đề xuất: học nấu súp bắp cải muối kiểu nhân gian, hiệu quả che giấu linh vị cao.】

Lục Đông gật đầu:

“Được rồi. Tối nay làm cải chua hầm sườn. Mùi... đủ nặng, át được cả pháp tắc.”


Cuối chương 75

Chương 76: Đông Lai Hương bị ép mời vào Thiên Kiêu Luận Đạo Hội
✦ Lục Đông: “Ta chỉ muốn nấu ăn.”
✦ Nhưng một chén cải chua hầm sườn... lại khiến một vị nguyên anh tu sĩ khóc giữa đại điện

 

Đăng nhận xét

0 Nhận xét