Chương 01: Dưới Chân Núi Thiên Sơn
Ánh bình minh le lói chiếu xuống chân núi Thiên Sơn, nơi
những căn nhà tranh rách nát nằm chen chúc giữa cánh rừng u tịch. Ở đây, cuộc
sống của người dân trôi qua bình lặng nhưng cũng đầy cơ cực. Trong số đó, có
một cậu bé gầy gò với đôi mắt sáng ngời, đang chăm chỉ bổ củi dưới tán cây cổ
thụ.
Cậu là Triệu Thiên Phong, 12 tuổi, mồ côi cha mẹ từ
nhỏ. Cha cậu từng là một người thợ săn giỏi nhất vùng nhưng đã mất trong một
trận săn gấu dữ. Mẹ cậu, vì thương nhớ chồng mà lâm bệnh, chẳng bao lâu cũng
rời xa cậu. Từ đó, Thiên Phong một mình sống lay lắt bằng nghề chặt củi, săn
bắt lặt vặt, nhưng trong lòng luôn cháy bỏng một khát khao: vượt qua số phận.
“Phong à, củi sáng nay đủ rồi, con mau vào ăn chút cơm đi!”
– giọng nói khàn khàn của bà Lý, người hàng xóm già, vang lên từ xa.
“Con ra thêm ít củi nữa, bà ạ! Hôm nay có phiên chợ, biết
đâu bán được thêm vài xu!” – Thiên Phong đáp, lau mồ hôi trên trán.
Dù cơ cực nhưng Thiên Phong chưa bao giờ than vãn. Cậu luôn
cố gắng nhiều hơn để không phải trở thành gánh nặng cho ai.
Buổi chiều hôm đó, khi Thiên Phong đang gùi củi xuống chợ,
cậu bỗng nghe tiếng kêu cứu yếu ớt từ trong rừng sâu. Bản tính tò mò và lòng
nhân hậu thôi thúc cậu men theo âm thanh đó.
Cảnh tượng trước mắt khiến cậu không khỏi sửng sốt: một ông
lão râu tóc bạc trắng, toàn thân đẫm máu, đang tựa vào gốc cây. Xung quanh ông
lão là những vết chém sâu hoắm, chứng tỏ vừa xảy ra một trận giao tranh khốc
liệt.
“Ông ơi, ông có sao không?!” – Thiên Phong vội vàng chạy đến
đỡ ông lão dậy.
Nhưng thay vì bỏ chạy, Thiên Phong cắn răng cõng ông lão về
căn nhà nhỏ của mình. Cậu không biết rằng quyết định đó sẽ thay đổi cuộc đời
mình mãi mãi.
Sau vài ngày chăm sóc, ông lão dần hồi phục. Ông lặng lẽ
quan sát cậu bé nghèo mà kiên cường này, lòng thầm cảm kích. Ông lão tự xưng là
Lão Vân, một kẻ lang bạt giang hồ. Tuy nhiên, trong ánh mắt sắc bén và
phong thái trầm ổn của ông, không khó để nhận ra ông không phải người thường.
“Đúng vậy. Nhưng võ công không chỉ để mạnh mẽ. Nếu không có
tâm chính nghĩa, người học võ sẽ chỉ là một kẻ tàn bạo, làm hại giang hồ. Ngươi
có dám hứa với ta, nếu học võ, cả đời này sẽ không phản bội chính nghĩa?”
Ngày hôm sau, bài học không phải là quyền cước hay kiếm pháp
như Thiên Phong mong đợi. Lão Vân đưa cho cậu một chiếc bao tải lớn, ra lệnh
cậu gùi nó lên đỉnh núi Thiên Sơn.
“Trong bao tải này là đá. Ngươi phải gùi lên đỉnh núi rồi
mang xuống mà không được nghỉ giữa chừng. Đây là bài học về sức bền và ý chí.”
Dưới cái nắng gắt, Thiên Phong gắng sức leo lên từng bước.
Đôi chân cậu run rẩy, đôi vai rát bỏng vì sức nặng, nhưng cậu không hề than
vãn. Mỗi lần tưởng như gục ngã, cậu lại nhớ đến lời hứa với chính mình: phải
mạnh mẽ để thay đổi số phận.
Những ngày tháng khổ luyện của Thiên Phong bắt đầu từ đó, mở
ra hành trình vươn mình từ một cậu bé nghèo khó thành một huyền thoại võ lâm.
Chương 02: Lời Thề Dưới Ánh
Trăng
Ba tháng trôi qua, những ngày tập luyện gian khổ dưới sự chỉ
dạy của Lão Vân đã biến Triệu Thiên Phong từ một cậu bé gầy gò thành một thiếu
niên rắn rỏi. Tuy nhiên, những bài học ban đầu chỉ tập trung vào rèn luyện sức
bền, sự kiên nhẫn và tinh thần thép, khiến Thiên Phong đôi lúc tự hỏi: “Liệu
đây có thực sự là võ công không?”
Một buổi tối, khi ánh trăng sáng vằng vặc trên bầu trời, Lão
Vân gọi Thiên Phong ra sân. Trên tay ông là một thanh kiếm gỗ cũ kỹ, nhưng
trong ánh mắt ông ánh lên sự nghiêm nghị khác thường.
“Tiểu tử, hôm nay ta sẽ dạy ngươi điều đầu tiên về kiếm
đạo,” Lão Vân nói, giọng trầm ấm nhưng đầy uy lực. “Kiếm không chỉ là vũ khí.
Nó là sự kéo dài của tâm trí ngươi. Nếu tâm ngươi bất định, kiếm sẽ vô dụng.
Nếu tâm ngươi kiên định, kiếm sẽ trở thành sức mạnh bảo vệ những gì ngươi trân
quý.”
Thiên Phong nhìn ông đầy kinh ngạc, nhưng rồi cậu cầm kiếm
gỗ lên, tập trung cao độ. Cậu vung kiếm thật nhẹ, cố gắng giữ cho ngọn lửa
không tắt. Nhưng dù cố gắng bao nhiêu lần, mỗi nhát chém của cậu đều làm lửa
vụt tắt.
“Con đã thất bại rồi, thưa sư phụ…” – Thiên Phong cúi đầu,
giọng đầy tiếc nuối.
Lão Vân cười nhẹ: “Không sao. Đừng nghĩ quá nhiều về ngọn
lửa. Hãy cảm nhận. Hãy để kiếm trở thành một phần của ngươi.”
Những ngày tiếp theo, Thiên Phong miệt mài luyện tập. Cậu
không chỉ học cách cầm kiếm mà còn học cách hòa mình với thiên nhiên. Cậu lắng
nghe tiếng gió, cảm nhận nhịp điệu của mọi thứ xung quanh. Và cuối cùng, vào
một đêm, nhát kiếm của cậu nhẹ như gió, ngọn nến vẫn cháy sáng rực rỡ.
Hai người kia rút kiếm lao tới, nhưng chỉ trong chớp mắt,
Lão Vân đã hạ gục cả hai bằng những chiêu thức nhanh như chớp. Thiên Phong nhìn
thấy tất cả, lòng đầy khâm phục nhưng cũng nặng trĩu nỗi lo: “Sư phụ ta rốt
cuộc là ai? Vì sao họ lại muốn hại ông?”
Dưới ánh trăng sáng, lời thề của Thiên Phong vang vọng như
một lời tuyên chiến với số phận. Cậu không biết rằng, những lời này sẽ trở
thành ánh sáng dẫn đường cho hành trình gian nan phía trước, nơi cậu phải đối
mặt với cả những kẻ thù nguy hiểm lẫn bóng tối trong chính trái tim mình.
Hành trình từ một cậu bé nghèo đến một cao thủ võ lâm bắt
đầu từ đây, và mỗi bước đi đều khắc sâu trong ký ức giang hồ.
Chương 03: Lửa Thử Vàng, Gian
Nan Thử Sức
Mặt trời lên cao, ánh nắng len qua từng tán cây trên núi
Thiên Sơn, nơi Triệu Thiên Phong đang miệt mài tập luyện. Những bài tập của Lão
Vân ngày càng khắc nghiệt: từ leo núi với bao tải đá nặng gấp đôi cơ thể đến
tập đánh kiếm trong dòng nước chảy xiết. Tuy nhiên, với ý chí mạnh mẽ và lòng
quyết tâm, Thiên Phong dần tiến bộ vượt bậc, thể lực ngày càng sung mãn, nội
công bắt đầu có dấu hiệu phát triển.
Nhưng Thiên Phong không biết rằng, phía sau những bài tập đó
là sự chuẩn bị cho một thử thách lớn hơn – một bước ngoặt trong cuộc đời cậu.
Một tên cướp cười lớn, vung đao định chém xuống người đàn
ông. Đúng lúc đó, Thiên Phong lao tới, dùng kiếm gỗ đánh bật thanh đao khỏi tay
hắn.
“Thằng nhãi này là ai? Muốn chết à?” – một tên khác quát
lên, rút đao xông tới.
Thiên Phong, tuy chưa trải qua trận chiến thực sự nào, nhưng
nhờ những bài học của Lão Vân, cậu nhanh chóng né tránh và phản công. Dù chỉ sử
dụng kiếm gỗ, cậu tận dụng sự nhanh nhẹn và trí óc để hạ từng tên cướp một.
Khi bọn cướp nhận ra không thể thắng nổi cậu, chúng tháo
chạy tán loạn. Người dân xung quanh hò reo vui mừng, cảm ơn rối rít. Nhưng
trong lòng Thiên Phong không hề nhẹ nhõm.
Thiên Phong nhìn xuống tay mình, phát hiện lòng bàn tay đầy
mồ hôi, đôi chân vẫn chưa hết run sau trận chiến.
“Phong, hôm nay ngươi may mắn vì đối thủ của ngươi là những
tên cướp không có võ công. Nhưng nếu lần sau ngươi gặp phải kẻ mạnh hơn, liệu
ngươi có đủ sức bảo vệ mọi người không?”
Thiên Phong cúi đầu, lòng trĩu nặng. Cậu nhận ra rằng sự
liều lĩnh của mình không phải là sức mạnh thực sự, mà chỉ là một ngọn lửa bốc
đồng, dễ dàng bị dập tắt khi gặp gió lớn.
Từ đó, Lão Vân bắt đầu dạy Thiên Phong cách đọc hiểu đối
thủ. Ông dạy cậu nhận biết từng động tác nhỏ nhất, cách đọc vị ý đồ qua ánh
mắt, bước chân. Đồng thời, Thiên Phong bắt đầu luyện tập “Huyền Phong Bộ” – một
loại khinh công cho phép di chuyển nhanh như gió, né tránh và phản công với tốc
độ đáng kinh ngạc.
Những bài tập này không chỉ thử thách thể lực mà còn đòi hỏi
sự nhạy bén và bình tĩnh. Cậu phải nhảy qua các tảng đá trơn trượt, tránh những
nhát kiếm bất ngờ từ Lão Vân, và đôi khi phải đối đầu với cơn đói khi luyện tập
liên tục hàng giờ.
Kết quả dần hiện rõ: Thiên Phong trở nên linh hoạt hơn, các
chiêu thức của cậu không còn đơn thuần là sức mạnh mà chứa đựng sự tinh tế,
chính xác.
Một đêm, khi Thiên Phong đang tập luyện, một bóng đen bất
ngờ xuất hiện trước cửa nhà. Đó là một người đàn ông trung niên, khuôn mặt đầy
vết sẹo, ánh mắt sắc lạnh.
“Lão Vân! Ngươi vẫn sống sót sau chừng đó năm sao?” – hắn
nói, giọng lạnh lùng.
Nhưng trong ánh mắt Thiên Phong, không có sự sợ hãi, chỉ có
quyết tâm. Cậu biết đây không chỉ là một trận chiến, mà là cơ hội để chứng minh
mình đã trưởng thành.
Trận đấu bắt đầu. Người đàn ông sử dụng một thanh đao lớn,
vung những đường chém mạnh mẽ và dứt khoát. Thiên Phong, với khinh công mới học
được, liên tục né tránh, chờ đợi cơ hội phản công.
Từng đường kiếm của cậu không chỉ nhanh mà còn sắc bén, nhắm
vào những điểm yếu của đối thủ. Sau một hồi giằng co, Thiên Phong cuối cùng hạ
được hắn bằng một cú phản đòn hiểm hóc, khiến thanh đao rơi khỏi tay đối thủ.
Sau trận chiến đó, Thiên Phong nhận ra một điều quan trọng:
mỗi thử thách không chỉ rèn luyện kỹ năng mà còn giúp cậu hiểu rõ bản thân,
nhận ra giá trị của chính nghĩa và lòng kiên nhẫn.
Từ một cậu bé nghèo, Thiên Phong đang dần trở thành một kiếm
khách đầy tiềm năng, mở đầu cho hành trình đầy gian truân trên con đường trở
thành huyền thoại võ lâm
Chương 04: Bí Ẩn Trong Động
Hắc Thạch
Một buổi sáng sớm, khi Triệu Thiên Phong vừa kết thúc bài
tập khinh công trên núi, một người dân trong thôn hốt hoảng chạy đến báo tin:
“Phong, bên trong Động Hắc Thạch gần đây xuất hiện những
tiếng động lạ. Người trong thôn không ai dám lại gần, nhưng có lời đồn rằng bên
trong động giấu một báu vật vô giá. Chỉ có điều… những kẻ bước vào đều không
quay trở lại!”
Quyết tâm tìm hiểu sự thật, Thiên Phong lập tức lên đường.
Động Hắc Thạch nằm sâu trong khu rừng rậm. Cửa động là một
tảng đá lớn phủ đầy rêu xanh, tỏa ra bầu không khí lạnh lẽo. Khi bước vào,
Thiên Phong cảm nhận rõ sự âm u, tiếng gió rít như những tiếng thì thầm ma
quái.
Bên trong động là một mê cung đá phức tạp. Những bức tường
khắc đầy ký hiệu kỳ lạ, tựa như lời cảnh báo cổ xưa. Thiên Phong cẩn thận tiến
từng bước, ánh sáng từ ngọn đuốc nhỏ bé trong tay chỉ đủ soi sáng vài bước chân
phía trước.
Đột nhiên, một tiếng gầm vang lên, làm cả lòng động rung
chuyển. Từ trong bóng tối, một đôi mắt đỏ rực xuất hiện. Một con báo lớn, lông
đen tuyền như hắc thạch, lao tới với tốc độ kinh hoàng.
Thiên Phong nhanh chóng né cú vồ đầu tiên của con báo, nhưng
móng vuốt sắc nhọn của nó khiến cậu không khỏi lạnh sống lưng. Cậu cầm chắc
thanh kiếm gỗ, sử dụng “Huyền Phong Bộ” để né tránh, đồng thời tìm cơ hội phản
công.
Con báo không chỉ nhanh mà còn rất thông minh. Nó liên tục
di chuyển, không để Thiên Phong có cơ hội ra đòn. Tuy nhiên, sau nhiều ngày
luyện tập, cậu đã học được cách quan sát và phán đoán.
Chờ đúng khoảnh khắc con báo lao tới, Thiên Phong lăn người
né tránh rồi dùng thanh kiếm gỗ đập mạnh vào chân trước của nó. Tiếng gầm đau
đớn vang lên, con báo khựng lại. Cậu không bỏ lỡ cơ hội, nhảy lên tung một cú
đập quyết định vào đầu nó, khiến con thú ngã gục.
Sau khi hạ được con báo, Thiên Phong tiến sâu hơn vào lòng
động. Cuối cùng, cậu đến một căn phòng rộng lớn, nơi ánh sáng từ các tinh thạch
trên trần hang tỏa ra ánh sáng mờ ảo.
Giữa phòng là một chiếc hộp đá cũ kỹ, được khắc đầy những ký
hiệu cổ xưa. Khi mở nắp hộp, cậu phát hiện bên trong là một cuốn sách bọc lụa
vàng, trên bìa ghi rõ ba chữ: "Thiên Phong Kiếm."
Cậu cẩn thận mở sách, phát hiện đây là một bí kíp kiếm pháp
thượng thừa. Những chiêu thức trong sách không chỉ mạnh mẽ mà còn linh hoạt,
đòi hỏi người học phải có sự kết hợp nhuần nhuyễn giữa nội công và khinh công.
Thiên Phong thở dài, biết rằng sở hữu bí kíp này sẽ không
chỉ mang đến cơ hội, mà còn đầy rẫy hiểm nguy. Tuy nhiên, cậu không hề nao
núng. Cậu hiểu rằng, để thực hiện lời thề bảo vệ chính nghĩa, cậu phải trở nên
mạnh mẽ hơn.
Từ ngày đó, Thiên Phong bắt đầu học “Thiên Phong Kiếm” dưới
sự hướng dẫn của Lão Vân. Mỗi chiêu thức đều đòi hỏi sự chính xác, nhịp nhàng
và tập trung cao độ. Dần dần, cậu không chỉ nắm vững các chiêu thức, mà còn học
cách kết hợp chúng với khinh công và nội công, tạo nên những đòn thế vừa nhanh
vừa mạnh.
Nhưng Thiên Phong không biết rằng, tin tức về cuốn bí kíp
Thiên Phong Kiếm đã bắt đầu lan rộng trong giang hồ. Nhiều kẻ tham lam, thậm
chí cả những cao thủ khét tiếng, đã bắt đầu để mắt đến cậu.
Một hành trình đầy gian truân và hiểm nguy đang chờ đợi phía
trước. Nhưng Triệu Thiên Phong không hề nao núng. Với lòng quyết tâm và ý chí sắt
đá, cậu sẵn sàng đối mặt với mọi thử thách để khắc tên mình vào lịch sử võ lâm.
Chương 05: Bóng Ma Giang Hồ
Từ khi sở hữu bí kíp Thiên Phong Kiếm, Triệu Thiên
Phong không còn là cậu bé nghèo ngày nào. Tuy nhiên, cuộc sống của cậu cũng
không còn yên bình. Những ánh mắt lén lút, những kẻ lạ mặt xuất hiện ngày một
nhiều xung quanh thôn, như báo hiệu một cơn bão sắp ập đến.
Lời vừa dứt, một kẻ trong nhóm vung kiếm lao tới. Hắn nhanh,
nhưng Thiên Phong còn nhanh hơn. Sử dụng khinh công Huyền Phong Bộ, cậu
lướt qua như một cơn gió, chỉ một cú phản đòn, thanh kiếm gỗ của cậu đã đánh
bật vũ khí trên tay đối thủ.
Ông ta lao tới, xuất chiêu nhanh và mạnh đến mức khiến Thiên
Phong chao đảo. Đây là lần đầu tiên cậu phải đối đầu với một cao thủ thực thụ.
Lão Vân, đứng từ xa quan sát, không hề can thiệp. Ông biết
đây là bài học lớn cho Thiên Phong.
Người đàn ông áo choàng đen liên tục tấn công, mỗi chiêu đều
nhắm vào điểm yếu của Thiên Phong. Cậu chỉ có thể né tránh, dần dần bị dồn vào
thế bí. Nhưng ngay lúc tưởng chừng không còn lối thoát, cậu nhớ đến một chiêu
trong Thiên Phong Kiếm mà mình vừa học: “Lôi Phong Kích”.
Tập trung toàn bộ nội lực, Thiên Phong thực hiện chiêu thức.
Một luồng kiếm khí mạnh mẽ phát ra, khiến người đàn ông phải lùi lại vài bước.
Cơ hội thoát thân đã xuất hiện, nhưng cậu không chọn rút lui.
“Đây là cơ hội để vượt qua giới hạn bản thân!” – Thiên Phong
tự nhủ.
Dồn toàn bộ sức mạnh, cậu lao lên tấn công. Đòn đánh của cậu
không còn là những chiêu thức vụng về, mà trở nên sắc bén, đầy uy lực. Cuối
cùng, sau một cú xoay kiếm chuẩn xác, cậu hạ gục người đàn ông, khiến ông ta
ngã quỵ xuống.
Nói xong, ông ta ra hiệu cho thuộc hạ rút lui.
Những ngày tiếp theo, Thiên Phong vừa luyện kiếm, vừa học
thêm về chiến thuật và tâm lý từ Lão Vân. Nhưng cậu không hề hay biết, những
thế lực lớn trong giang hồ đã bắt đầu chú ý đến cậu.
Một cơn sóng ngầm đang trỗi dậy. Liệu Triệu Thiên Phong có
đủ sức vượt qua những thử thách lớn hơn? Và ai đang đứng sau tất cả những âm
mưu này?
Hành trình của cậu vẫn còn rất dài, và mỗi bước đi là một sự
đánh đổi đầy đau thương nhưng cũng đầy hy vọng.
Chương 06: Võ Lâm Hội Đường
Tin tức về trận chiến giữa Triệu Thiên Phong và người của Huyết
Ảnh Đường lan nhanh như cơn gió. Cái tên cậu bé nhà nghèo từ thôn nhỏ bắt
đầu vang xa khắp các nẻo giang hồ. Và như lời tiên đoán của Lão Vân, sự chú ý
này không mang lại điều tốt lành.
Một buổi sáng, khi Thiên Phong đang luyện kiếm, một người
đưa tin xuất hiện trước cổng nhà cậu. Người này mặc áo dài trắng, thái độ cung
kính:
“Công tử là Triệu Thiên Phong?”
Thiên Phong gật đầu. Người đưa tin rút từ trong tay áo một
tấm thiệp đỏ, trên đó có ghi dòng chữ sắc nét:
"Kính mời Triệu Thiên Phong đến tham dự Đại Hội Võ Lâm
tại Võ Lâm Hội Đường. Đây là cơ hội để các anh hùng so tài và khẳng định bản
thân. Kẻ thắng cuộc sẽ nhận được danh hiệu 'Kiếm Khách Đệ Nhất' và một phần
thưởng bất ngờ."
Võ Lâm Hội Đường nằm ở trung tâm núi Hoa Sơn, nơi quy tụ anh
hùng khắp bốn phương. Con đường đến đây đầy hiểm trở, với những vực sâu hun hút
và những ngọn núi trập trùng.
Trên đường đi, Thiên Phong gặp gỡ nhiều nhân vật thú vị. Có
người hiền hòa, có kẻ ngạo mạn, nhưng tất cả đều mang theo mục tiêu riêng. Một
trong số đó là một thiếu nữ tên Lâm Tuyết Nhạn, con gái của một môn phái lớn.
Tuyết Nhạn nhìn cậu, trong lòng thoáng chút cảm phục.
Đại Hội Võ Lâm chính thức bắt đầu. Hàng trăm cao thủ từ các
môn phái lớn nhỏ tề tựu dưới mái nhà lớn của Võ Lâm Hội Đường. Những trận đấu
loại diễn ra, mỗi chiêu mỗi thức đều thể hiện sự tinh hoa của võ thuật.
Thiên Phong vượt qua các vòng đấu một cách thuyết phục,
nhưng điều này lại khiến cậu trở thành tâm điểm của sự ghen ghét. Trong một
trận đấu, đối thủ của cậu – một cao thủ từ Thiết Sa Môn – đã sử dụng ám
chiêu.
Khi đối phương phóng ra những mũi phi tiêu tẩm độc, Thiên
Phong nhờ vào khinh công Huyền Phong Bộ đã tránh được trong gang tấc.
Cậu sử dụng một chiêu thức từ Thiên Phong Kiếm – “Phong Lôi Trảm”
– và hạ gục đối phương chỉ trong một đòn duy nhất.
Sau trận đấu, Thiên Phong được mời vào một căn phòng riêng.
Tại đây, cậu gặp Minh Chủ Võ Lâm – Lăng Bạch Dương.
Rời khỏi phòng Minh Chủ, Thiên Phong cảm thấy trong lòng bất
an. Cậu cảm nhận được có điều gì đó bất thường tại Đại Hội Võ Lâm này.
Thiên Phong giật mình, hiểu rằng bản thân đã bị cuốn vào một
âm mưu lớn hơn cậu tưởng.
Trận chung kết Đại Hội Võ Lâm đang đến gần. Thiên Phong biết
rằng không chỉ phải đối mặt với những đối thủ mạnh nhất, mà còn phải tìm cách
sống sót trước âm mưu của Hắc Minh Giáo.
Liệu cậu có thể vượt qua thử thách này và bảo vệ bí kíp Thiên
Phong Kiếm? Hay tất cả sẽ chỉ là khởi đầu cho một bi kịch lớn?
Hành trình của cậu vẫn tiếp tục, với mỗi bước đi là một sự
lựa chọn quyết định vận mệnh của chính mình.
Chương 07: Lời Thách Thức
Trong Bóng Tối
Thiên Phong không ngủ được đêm ấy. Lời đối thoại giữa hai kẻ
bí ẩn vẫn vang vọng trong đầu cậu. Tại sao Hắc Minh Giáo lại quyết tâm
đoạt lấy bí kíp Thiên Phong Kiếm? Và tại sao cả Minh Chủ Võ Lâm cũng có
vẻ biết điều gì đó nhưng lại không hề ngăn cản?
Trời vừa hửng sáng, tiếng trống khai hội vang lên, báo hiệu
ngày diễn ra trận chung kết Đại Hội Võ Lâm. Thiên Phong bước vào đấu trường,
giữa ánh mắt dõi theo của hàng trăm cao thủ và nhân sĩ võ lâm.
Đối thủ của cậu là Trác Lâm, một kiếm khách trẻ tuổi, danh
tiếng lẫy lừng từ phái Thiên Sơn. Trác Lâm sở hữu kiếm pháp Thiên Sơn Tuyết
Ảnh Kiếm, nổi danh với tốc độ và sự tinh tế.
Trận đấu bắt đầu. Trác Lâm xuất chiêu trước, kiếm ảnh như
tuyết rơi dày đặc, che khuất tầm nhìn của Thiên Phong.
Thiên Phong bình tĩnh, sử dụng Huyền Phong Bộ để né
tránh, đồng thời quan sát kỹ từng động tác của đối thủ.
“Keng!”
Tiếng kiếm va chạm vang lên khi Thiên Phong phản đòn bằng
chiêu thức Phong Lôi Trảm. Sức mạnh từ chiêu này khiến Trác Lâm phải lùi
lại vài bước, ánh mắt thoáng chút bất ngờ.
“Hóa ra ngươi không chỉ dựa vào may mắn!” – Trác Lâm nghiến
răng, lao lên tấn công mạnh mẽ hơn.
Hai người so chiêu liên tục, mỗi đòn đánh đều khiến khán giả
nín thở. Cuối cùng, Thiên Phong vận dụng chiêu Lôi Phong Kích từ Thiên
Phong Kiếm, tạo ra một luồng kiếm khí mạnh mẽ, đẩy Trác Lâm ra ngoài vòng
đấu.
Tiếng reo hò vang dội khắp đấu trường. Triệu Thiên Phong trở
thành người chiến thắng, nhưng niềm vui chiến thắng chưa kéo dài, thì biến cố
xảy ra.
Từ trên mái nhà, một nhóm người mặc áo đen, đeo mặt nạ lao
xuống. Dẫn đầu là một kẻ với khí chất lạnh lùng, tự xưng là Hắc Diện Lang – thủ
lĩnh Hắc Minh Giáo.
Các cao thủ trong đấu trường đồng loạt đứng dậy, nhưng không
ai dám hành động. Danh tiếng của Hắc Minh Giáo quá lớn, và không ai muốn
trở thành mục tiêu của bọn chúng.
Hắc Diện Lang xuất chiêu đầu tiên. Đao pháp của hắn vừa mạnh
mẽ vừa tàn bạo, khiến Thiên Phong phải liên tục né tránh. Nhưng càng né, cậu
càng cảm nhận được sức ép từ đối thủ.
“Sức mạnh của hắn vượt xa tất cả những gì mình từng đối
mặt!” – Thiên Phong thầm nghĩ.
Lão Vân đứng từ xa, ánh mắt lo lắng. Ông biết Thiên Phong
chưa đủ kinh nghiệm để đối đầu với một cao thủ như Hắc Diện Lang. Nhưng đây
cũng là cơ hội để cậu vượt qua chính mình.
Thiên Phong quyết định thay đổi chiến thuật. Cậu không chỉ
phòng thủ mà bắt đầu sử dụng những chiêu thức tinh túy nhất của Thiên Phong
Kiếm. Kiếm khí bùng nổ, tạo ra một cơn lốc xoáy cuốn lấy Hắc Diện Lang.
Dù vậy, Hắc Diện Lang vẫn ung dung cười nhạt. Hắn vận dụng
nội lực, phá tan kiếm khí của Thiên Phong và phản công bằng một đòn chí mạng.
Trong khoảnh khắc sinh tử, Thiên Phong bất ngờ nhớ lại một
câu trong bí kíp: “Kiếm không chỉ là vũ khí, mà còn là ý chí. Lấy tâm hòa
kiếm, lấy ý dẫn lực.”
Cậu nhắm mắt, tập trung toàn bộ sức mạnh và ý chí vào thanh
kiếm. Khi Hắc Diện Lang lao tới, Thiên Phong bất ngờ tung ra một chiêu thức mới
– “Phong Vũ Thần Kiếm”.
Một luồng ánh sáng chói lòa bùng lên, khiến cả đấu trường
chìm trong cơn gió lốc. Khi mọi thứ lắng xuống, Hắc Diện Lang đã bị đánh bại,
nằm bất động trên mặt đất.
Dù chiến thắng, Thiên Phong không cảm thấy vui mừng. Cậu
biết rằng trận chiến này chỉ là khởi đầu. Sự xuất hiện của Hắc Minh Giáo
và âm mưu của bọn chúng là một lời cảnh báo: từ nay, cậu đã chính thức bước vào
trung tâm của cuộc tranh đoạt trong giang hồ.
Thiên Phong gật đầu, ánh mắt không còn sự ngây thơ của một
cậu bé nghèo ngày nào. Giờ đây, cậu đã là một kiếm khách thực thụ, nhưng con
đường phía trước còn đầy chông gai và máu lửa.
Liệu Thiên Phong có đủ sức mạnh và trí tuệ để đối mặt với
những thử thách tiếp theo? Và bí mật thật sự của Thiên Phong Kiếm là gì?
Giang hồ vẫn đang chờ đợi một cuộc đối đầu lớn hơn…
Chương 08: Bí Mật Dưới Lòng
Đất
Sau trận đấu với Hắc Diện Lang, cả giang hồ đều biết đến cái
tên Triệu Thiên Phong. Nhưng đi kèm với danh tiếng là những nguy hiểm tiềm
tàng. Không chỉ Hắc Minh Giáo mà nhiều thế lực khác cũng bắt đầu để mắt
đến cậu, coi cậu như một mục tiêu hoặc mối đe dọa.
Những lời này như ngọn lửa âm ỉ trong lòng Thiên Phong, thúc
đẩy cậu tìm kiếm sự thật.
Một đêm, khi Thiên Phong đang luyện kiếm, một mảnh giấy được
bắn vào phòng cậu qua cửa sổ. Trên giấy chỉ viết vỏn vẹn:
"Nếu muốn biết bí mật thật sự của Thiên Phong Kiếm, hãy
đến Huyền Cổ Động ở phía Tây núi Thiên Sơn. Nhưng hãy nhớ, không phải mọi sự
thật đều mang lại niềm vui."
Đường đến Huyền Cổ Động không dễ dàng. Thiên Phong phải vượt
qua những ngọn núi hiểm trở và những khu rừng rậm rạp. Cậu cảm nhận được ánh
mắt dõi theo mình từ trong bóng tối – có lẽ là do Hắc Minh Giáo hoặc một
thế lực khác.
Khi đến gần cửa động, Thiên Phong gặp một người đàn ông
trung niên với dáng vẻ kỳ bí, tự xưng là Tạ Huyền – một lãng khách từng trải.
Thiên Phong cảm nhận được thiện ý từ Tạ Huyền và quyết định cùng
ông ta tiến vào động.
Bên trong Huyền Cổ Động là một mê cung với vô số đường hầm.
Những bức tường đá khắc đầy ký tự cổ xưa, nhưng chúng dường như chứa đựng những
thông điệp bí ẩn.
Không lâu sau khi bước vào, Thiên Phong và Tạ Huyền bị tấn
công bởi những cơ quan cạm bẫy: mũi tên bắn ra từ tường, hố chông ngụy trang
dưới đất, và những bức tường di động muốn ép họ đến chết.
Thiên Phong dùng Huyền Phong Bộ để né tránh linh
hoạt, trong khi Tạ Huyền chứng tỏ kinh nghiệm dày dặn của mình khi phát hiện và
vô hiệu hóa các cơ quan.
Sau nhiều giờ lang thang, cả hai đến trước một cánh cửa đá
khổng lồ, trên đó khắc hình một thanh kiếm và những dòng chữ cổ.
Thiên Phong làm theo, và một ánh sáng chói lòa bùng lên. Cánh
cửa từ từ mở ra, để lộ một căn phòng lớn.
Thiên Phong cảm thấy một áp lực vô hình đè nặng lên vai. Cậu
không chỉ phải bảo vệ bí kíp mà còn phải đối mặt với những thế lực sắp tới.
Khi Thiên Phong và Tạ Huyền rời khỏi Huyền Cổ Động, họ bị
bao vây bởi một nhóm người mặc áo đen. Kẻ dẫn đầu không ai khác chính là Hắc
Diện Lang, nay đã hồi phục sau trận thua trước đó.
Cuộc chiến một lần nữa bùng nổ, nhưng lần này, Thiên Phong
đã thay đổi. Cậu không chỉ mạnh mẽ hơn mà còn mang trong mình sự tự tin từ bí
kíp mới học được.
Liệu Thiên Phong có thể vượt qua Hắc Diện Lang và giữ bí mật
của Thiên Phong Kiếm? Và lời tiên tri về cơn bão giang hồ có thực sự trở
thành hiện thực? Hành trình của cậu chỉ mới bắt đầu, nhưng giang hồ đã sẵn sàng
cuốn cậu vào một vòng xoáy mới…
Chương 09: Cơn Bão Trong Lòng
Võ Lâm
Ánh trăng soi sáng cánh rừng u tối. Xung quanh Thiên Phong,
không gian bị bao trùm bởi sát khí lạnh lẽo. Đối diện cậu là Hắc Diện Lang, thủ
lĩnh Hắc Minh Giáo, cùng hàng chục thuộc hạ mặc áo đen.
Hắc Diện Lang không để Thiên Phong có thêm thời gian suy
nghĩ. Hắn ra hiệu, và ngay lập tức thuộc hạ của hắn lao lên như những bóng ma.
Thiên Phong dùng Huyền Phong Bộ để né tránh, sau đó
phản công bằng chiêu Phong Lôi Trảm. Kiếm khí rít lên, chém gãy một hàng
cây, buộc đối thủ phải lùi lại.
Hắn rút thanh đao lớn từ sau lưng, tung ra một chiêu đầy uy
lực. Lưỡi đao vẽ nên một vệt sáng đỏ rực trong không khí, phá tan phòng thủ của
Thiên Phong.
Lời nói của Tạ Huyền như ngọn lửa thắp sáng trong lòng Thiên
Phong. Cậu hít một hơi thật sâu, tập trung tinh thần.
“Kiếm không chỉ là vũ khí, mà là sự mở rộng của tâm. Nếu tâm
không sợ hãi, kiếm sẽ không run rẩy!”
Thiên Phong đổi chiến thuật, sử dụng những chiêu thức mới
học từ bí kíp Thiên Phong Kiếm. Thanh kiếm trong tay cậu bắt đầu tỏa ra
ánh sáng mờ nhạt, như thể hòa quyện với sức mạnh nội tâm.
Khi Hắc Diện Lang lao tới, Thiên Phong bất ngờ tung ra chiêu
Phong Vũ Liên Hoàn Kích. Hàng loạt kiếm khí bắn ra, bao phủ lấy đối thủ.
Hắc Diện Lang bị đẩy lùi, lần đầu tiên trong trận chiến, sự
ngạo mạn trên gương mặt hắn biến mất.
“Ngươi… đã đạt đến cảnh giới đó rồi sao?” – Hắn lẩm bẩm, ánh
mắt hiện rõ sự nghi hoặc.
Tin tức về cuộc chiến giữa Thiên Phong và Hắc Minh Giáo
nhanh chóng lan rộng khắp giang hồ. Nhiều người ca ngợi cậu là một kiếm khách
trẻ tuổi đầy tiềm năng, nhưng cũng không ít kẻ coi cậu là mối đe dọa.
Một ngày nọ, Thiên Phong nhận được thư triệu tập từ Minh Chủ
Võ Lâm. Trong thư chỉ viết ngắn gọn:
"Hãy đến Vạn Kiếm Sơn Trang. Giang hồ đang đứng trước
cơn bão lớn, và ngươi là nhân tố không thể thiếu."
Thiên Phong hiểu rằng, cuộc triệu tập này không chỉ là lời
mời. Đó là bước ngoặt, nơi cậu sẽ phải đối mặt với những thế lực lớn nhất giang
hồ.
Trên đường đến Vạn Kiếm Sơn Trang, Thiên Phong bất ngờ gặp
lại một bóng hình quen thuộc – cô gái áo xanh từng cứu cậu ngày nhỏ.
Khi Thiên Phong đến Vạn Kiếm Sơn Trang, cậu cảm nhận được
bầu không khí căng thẳng. Các cao thủ từ khắp nơi đã tụ tập, ánh mắt dõi theo
cậu đầy nghi hoặc.
Những lời của Minh Chủ như một lời báo hiệu. Bóng tối của âm
mưu, sự thù hận, và lòng tham bắt đầu lan rộng.
Liệu Thiên Phong có đủ sức mạnh và trí tuệ để đối mặt với
những sóng gió phía trước? Giang hồ không bao giờ ngủ yên, và cậu đang đứng
giữa tâm bão…
Chương 10: Âm Mưu Dưới Ánh
Kiếm
Vạn Kiếm Sơn Trang, nơi được mệnh danh là "thánh địa võ
lâm," giờ đây tràn ngập sát khí ngầm. Hàng trăm cao thủ từ khắp nơi tề tựu
về đây, từ những môn phái danh tiếng đến những tổ chức bí ẩn. Mỗi ánh mắt đều
chất chứa sự nghi hoặc, tò mò, và tham vọng.
Triệu Thiên Phong, một thiếu niên từng vô danh, giờ trở
thành tâm điểm của mọi sự chú ý.
Tại đại sảnh, Minh Chủ Lăng Bạch Dương ngồi trên ghế cao
nhất, uy nghiêm như một vị vua. Ông đưa ánh mắt sắc bén quét qua đám đông, rồi
dừng lại ở Thiên Phong.
“Triệu Thiên Phong, ngươi mang theo bí kíp của Thiên
Phong Kiếm. Hãy nói, ngươi dự định làm gì với nó?” – Giọng nói của ông vang
lên đầy quyền uy.
Lời nói của cậu khiến nhiều người gật gù tán thưởng, nhưng
cũng làm dấy lên sự đố kỵ từ những thế lực khác.
Đó là Hỏa Kỳ Lân, bang chủ Liệt Diệm Bang, nổi tiếng
tàn bạo và dối trá.
Cả đại sảnh im lặng. Không ai ngờ một thiếu niên trẻ tuổi
lại dám thách thức Hỏa Kỳ Lân.
Hỏa Kỳ Lân không do dự, tung ra một chưởng lửa rực cháy về
phía Thiên Phong. Áp lực nóng rực khiến mọi người xung quanh phải lùi lại.
Nhưng Thiên Phong không nao núng. Cậu vận dụng Huyền
Phong Bộ để tránh đòn, sau đó dùng chiêu Phong Lôi Trảm phản công.
Thanh kiếm trong tay cậu như một tia sét rạch ngang bầu trời, phá tan chưởng
lửa.
Trận chiến kéo dài, Hỏa Kỳ Lân dù mạnh nhưng không thể áp
đảo được Thiên Phong. Cậu không chỉ chiến đấu bằng sức mạnh mà còn bằng sự khéo
léo và sự điềm tĩnh hiếm có.
Khi đêm buông xuống, Thiên Phong cảm nhận được sự bất an.
Tại Vạn Kiếm Sơn Trang, không phải ai cũng lộ rõ mục đích của mình. Cậu biết,
bên dưới bề mặt bình yên là những âm mưu đen tối đang âm thầm diễn ra.
Cậu do dự một lúc, rồi quyết định đến điểm hẹn.
Tại đình nhỏ, Thiên Phong gặp một người đàn ông trung niên
vận áo đen, khuôn mặt ẩn sau chiếc khăn che.
Người này tự xưng là Tiêu Trần, từng là cánh tay phải của
Minh Chủ nhưng nay bị lưu đày vì một âm mưu chính trị.
Thiên Phong lặng người. Những lời này, nếu là sự thật, sẽ
khiến lòng tin của cậu vào Minh Chủ lung lay.
Thiên Phong ngỡ ngàng, trái tim như thắt lại. Liệu đây có
phải sự thật, hay chỉ là một màn kịch để lôi kéo cậu?
Trước khi Thiên Phong kịp hỏi thêm, từ trong bóng tối, một
mũi tên lao thẳng về phía cậu. Tiêu Trần kịp thời đẩy cậu ra, nhưng chính ông
ta lại trúng mũi tên.
“Chạy đi… hãy tìm hiểu sự thật…” – Tiêu Trần nói rồi gục
xuống, hơi thở tắt lịm.
Thiên Phong không có thời gian đau buồn. Cậu cảm nhận được
sát khí xung quanh, lập tức rút kiếm phòng thủ. Những kẻ ám sát xuất hiện, tất
cả đều mang huy hiệu của Hắc Minh Giáo.
Bằng kỹ năng của mình, Thiên Phong vừa đánh vừa rút lui, cố
gắng thoát khỏi vòng vây.
Khi trở về phòng, Thiên Phong không
thể ngủ. Cậu ngồi bên cửa sổ, ánh trăng chiếu sáng khuôn mặt đầy trăn trở.
“Lời Tiêu Trần nói có đúng không? Nếu Minh Chủ thực sự đứng
sau Hắc Minh Giáo, vậy ta phải làm gì?”
Thiên Phong hiểu rằng, sự thật có thể rất đau đớn, nhưng cậu
không thể quay lưng lại với nó. Cậu quyết định sẽ ở lại Vạn Kiếm Sơn Trang, âm
thầm điều tra để làm sáng tỏ tất cả.
Trong khi Thiên Phong trăn trở, bên ngoài giang hồ đã bắt
đầu hỗn loạn. Những tin đồn về bí kíp Thiên Phong Kiếm lan rộng, kéo
theo những trận chiến đẫm máu.
Liệu Thiên Phong có thể vượt qua những âm mưu và nguy hiểm
để bảo vệ chính nghĩa? Và bí mật thật sự của Lăng Bạch Dương là gì?
Hành trình của cậu chưa kết thúc, nhưng sóng gió đã thực sự
bắt đầu...
TÁC GIẢ: Mèo Ping Ping
“Tác phẩm này là sáng tác độc quyền của
Mèo Ping Ping. Mọi hình thức sao chép, chỉnh sửa, hoặc sử dụng mà không có sự đồng
ý đều được xem là vi phạm bản quyền.”
Tác Phẩm được
viết nên bằng tâm huyết và sáng tạo của Mèo Ping Ping, Đừng sao chép nếu chưa
được phép!"
"Mèo Ping Ping trân trọng từng chữ, từng
dòng trong tác phẩm này. Xin đừng sao chép, chỉnh sửa nếu không có sự đồng
ý."
Nếu Muốn có thể liên hệ với mình qua
email: meopingping@gmail.com thank you
everybody!
Cập Nhập Chuyện Nhanh Nhất Tại Website Bên
Dưới!
Truy Cập Website: https://meopingping.blogspot.com/
Website
Truyeenjyy.vip: - Link: https://truyenyy.link/tr/5m77dgdm
► (Fan Page) https://www.facebook.com/profile.php?id=61568212627080
YouTube:► https://www.youtube.com/@MeoPingPingPro
👉 "Ủng hộ tác
giả một Ly Cafe để mình có sức ‘cày’ thêm nhiều chương hot cho các bạn nhé!
Donate của các bạn là động lực lớn cho mình đấy!
👉 Số tài khoản:
8006215034915
👉 Ngân hàng: Agribank
▶ Kết nối với Mèo
Ping Ping: email: meopingping@gmail.com
0 Nhận xét