Truy Tìm Ma Sói Chương 21 đến Chương 30 Tác Giả: Mèo Ping Ping

 Chương 21: Những Đoạn Đường Tối

Ysino Valen đứng trong căn phòng tối tăm của Tòa Tháp Vĩnh Cửu, ngập tràn suy tư. Câu nói của Caelus vẫn vang vọng trong tâm trí anh như một lời nguyền không thể xóa mờ: "Ngươi chính là con cháu của kẻ đã tạo ra ma sói."

Cảm giác lạnh lẽo như lan tỏa khắp cơ thể anh. Mọi thứ anh biết về mình, về gia tộc Valen, giờ đây bỗng chốc sụp đổ. Tổ tiên của anh đã tạo ra ma sói? Không thể nào. Điều này mâu thuẫn với mọi gì anh từng học, mọi điều anh từng tin. Anh là một thám tử, một chiến binh trong cuộc chiến giữa ánh sáng và bóng tối, không phải một phần của bóng tối đó.



"Caelus," Ysino cất tiếng, giọng anh khàn đi vì sự căng thẳng. "Tôi không tin vào những gì ông nói. Gia tộc Valen đã luôn đứng về phía ánh sáng. Làm sao tôi có thể liên quan đến thứ như ma sói được?"

Caelus không đáp ngay, thay vào đó, ông đi tới một chiếc bàn dài bày đầy những cuốn sách cổ xưa. Những trang sách mờ ảo, in hình những ký tự kỳ lạ và các biểu tượng mà Ysino chưa bao giờ thấy. Ông lật một trang sách, ánh mắt đăm chiêu.

"Ngươi có thể không tin, nhưng lịch sử không thể bị thay đổi. Dòng máu Valen đã từng sở hữu sức mạnh vô biên. Tuy nhiên, sức mạnh ấy không phải là nguồn gốc của sự tốt đẹp. Lịch sử của các ngươi bị tẩy xóa một cách tàn nhẫn, và chỉ có ngươi mới có thể giải quyết được điều đó." Caelus quay lại nhìn Ysino, ánh mắt của ông đầy sự bí ẩn.

Ysino chớp mắt, không thể hiểu nổi. "Vậy tôi phải làm gì? Tôi không thể chỉ đứng nhìn khi những ma sói này tiếp tục tàn phá Gloomfury."

"Đúng," Caelus đáp lại, giọng ông trở nên nghiêm nghị hơn. "Để phá vỡ lời nguyền, ngươi phải đến Mộ Địa Cổ, nơi các tổ tiên của ngươi đã từng giấu một bí mật tối tăm. Nhưng ngươi không thể thực hiện một mình. Ngươi cần phải tìm những người có khả năng đối phó với sức mạnh mà ngươi sắp đối mặt."

Ysino cảm thấy như mọi thứ đều đang trượt khỏi tầm kiểm soát của mình. Mộ Địa Cổ... một nơi không ai dám đặt chân đến, nơi chứa đựng những bí mật mà ngay cả các thám tử vĩ đại nhất cũng chưa bao giờ dám khám phá. Nhưng anh không có sự lựa chọn. Anh phải tìm ra sự thật, dù nó có thể khiến anh mất đi tất cả những gì mình từng tin tưởng.


Ngày hôm sau, Ysino và Fiona lên đường. Họ đã chuẩn bị kỹ càng và vội vã rời khỏi Tòa Tháp Vĩnh Cửu khi không gian bắt đầu trở nên ngột ngạt và kỳ quái hơn. Họ phải đi qua những khu rừng sâu, vượt qua những đầm lầy bùn lầy và đi theo những con đường mà thậm chí bản đồ cổ xưa cũng không ghi lại.

Fiona nhìn về phía trước, đôi mắt của cô đầy lo lắng. "Ysino, tôi không nghĩ chúng ta có thể đối mặt với những gì đang chờ đợi ở Mộ Địa Cổ. Những sinh vật và bóng tối trong đó rất nguy hiểm."

Ysino nắm chặt tay cô, ánh mắt anh đầy quyết tâm. "Nếu chúng ta không đi, Gloomfury sẽ không bao giờ có được sự yên bình. Chúng ta sẽ không thể cứu họ nếu không giải quyết được nguồn gốc của lời nguyền này."


Sau nhiều ngày di chuyển, cuối cùng họ cũng đến được Mộ Địa Cổ – một vùng đất hoang vu, tối tăm, nơi mà không khí dường như ngừng thở. Mộ Địa Cổ không chỉ là nơi chôn cất những người chết, mà còn là ngôi mộ của những bí mật không thể tưởng tượng. Cả khu vực này được bao phủ bởi một lớp sương mù dày đặc, những bóng cây khẳng khiu vươn lên trời, giống như những bàn tay ma quái vươn ra từ lòng đất.

"Chúng ta phải cẩn thận," Ysino cảnh giác, vạch ra con đường dẫn vào sâu trong khu vực. "Nơi này không bình thường."

Khi họ tiến sâu vào, những tiếng thì thầm lạ kỳ vang vọng trong không gian, như thể có những linh hồn đang gọi tên họ từ những ngôi mộ cũ kỹ. Mỗi bước đi của họ giống như bước vào một cái bẫy không lối thoát. Đột nhiên, một cơn gió lạnh lẽo ập đến, làm mái tóc của Fiona bay tung.

"Có ai đó đang theo dõi chúng ta," Fiona thì thầm, và Ysino cảm nhận được sự căng thẳng trong cơ thể cô.

Đột nhiên, một bóng đen lao ra từ đám sương mù, nhanh đến mức không kịp nhìn rõ. Fiona kịp lao về phía trước để đỡ đòn tấn công, nhưng không kịp. Con ma sói vung tay ra, khiến cô ngã xuống đất.

Ysino hét lên, rút kiếm và lao về phía kẻ địch. "Cẩn thận!" anh hét.

Con ma sói, với ánh mắt đỏ rực và bộ lông xù xì, nhanh chóng quay lại đối diện với Ysino. Kẻ địch này không phải là một sinh vật bình thường. Nó có đôi mắt phản chiếu sự điên cuồng và sự đau đớn không thể nào tưởng tượng được.

"Đây chỉ là khởi đầu," ma sói gầm lên, giọng của nó như vọng lại từ một vực thẳm. "Ngươi không thể chạy trốn khỏi lời nguyền này!"

Ysino đứng vững, tay cầm chặt thanh kiếm. Anh biết rằng anh đã bước vào một cuộc chiến không chỉ để bảo vệ Gloomfury, mà còn để giải thoát chính bản thân mình khỏi những lời nguyền tăm tối. Và cuộc hành trình này sẽ đẩy anh đến tận cùng của sự thật.

Tiếp theo...

Chương 22: Cuộc Đối Mặt Cuối Cùng

Gió lạnh vù vù xung quanh, những tán cây rậm rạp lay động trong bóng tối, tạo nên âm thanh như tiếng thì thầm của những linh hồn đã khuất. Ysino Valen đứng vững trước con ma sói đang đối diện, ánh mắt anh lạnh lẽo như băng. Con quái vật này, với bộ lông đen bóng và đôi mắt đỏ rực, không phải là lần đầu tiên anh phải đối mặt với những sinh vật này, nhưng nó lại có điều gì đó đặc biệt nguy hiểm, như thể nó biết rõ mọi bí mật của anh.

"Ngươi là kẻ đã gây ra những tội ác này," Ysino gầm lên, thanh kiếm trong tay anh tỏa sáng như ánh sáng cuối cùng trong đêm tối. "Để cứu Gloomfury, ta sẽ không ngần ngại diệt ngươi."

Ma sói cười khẩy, giọng nó nghe như vọng từ một vực thẳm xa xôi, đầy sự khinh bỉ. "Ngươi không biết gì cả, Ysino Valen. Ngươi không thể thoát khỏi số phận đã định. Ngươi là con cháu của kẻ đã tạo ra ta, và giờ đây, ngươi sẽ là kẻ kết thúc ta."

Ysino cảm thấy một cảm giác tê dại lan tỏa từ đầu đến chân. Câu nói đó lại một lần nữa xác nhận điều mà anh chưa từng dám tin vào: anh và ma sói này có một mối liên kết, một sự ràng buộc từ những thế hệ trước.

Fiona, dù bị thương, vẫn cố gắng đứng dậy, vẻ mặt cô quyết tâm. "Ysino, đừng để nó lừa dối anh. Chúng ta cần phải tìm ra nguồn gốc thực sự của nó, không phải chỉ diệt trừ mà không hiểu được sự thật."

Ysino nhìn cô, ánh mắt của anh vừa quyết đoán vừa bối rối. Anh biết Fiona nói đúng, nhưng trong khoảnh khắc này, anh không thể dừng lại. Ma sói trước mắt anh là một mối nguy hiểm không thể lường trước, và nó phải bị ngừng lại, dù cái giá phải trả là gì đi nữa.

"Đừng lo lắng," Ysino nói, giọng anh mạnh mẽ hơn bao giờ hết. "Tôi sẽ không để nó hủy hoại chúng ta. Hãy để tôi đối mặt với nó."

Với một động tác nhanh nhẹn, Ysino vung kiếm, lao về phía ma sói. Con quái vật né tránh như một cơn gió, đôi mắt đỏ ngầu của nó không ngừng thay đổi sắc thái. Những sợi lông dài trên cơ thể nó bay văng ra, tạo thành một màn chắn sắc lẹm như dao. Ysino không do dự, tiếp tục tấn công. Mỗi nhát chém của anh là một đòn quyết định, nhưng ma sói nhanh chóng lùi lại, nó di chuyển như một bóng ma.

Cuộc chiến trở nên căng thẳng hơn bao giờ hết. Ysino thở hổn hển, mồ hôi ướt đẫm trán, nhưng không cho phép bản thân ngừng lại. Ma sói này quá mạnh mẽ, và anh cảm nhận được sức mạnh kỳ lạ mà nó sở hữu. Một sức mạnh không phải đến từ những sinh vật bình thường, mà từ một nguồn gốc tăm tối.

“Cái gì khiến ngươi trở nên như vậy?” Ysino hét lên, hy vọng tìm ra câu trả lời, dù hắn đã biết nó sẽ không dễ dàng.

"Ngươi không hiểu đâu, Valen," ma sói đáp lại, giọng nó thay đổi, lạ lẫm và đầy đau đớn. "Ngươi và ta đều là những nạn nhân của một lời nguyền cổ xưa. Dòng máu của ngươi đã tạo ra ta, và giờ đây, ngươi sẽ tiếp tục câu chuyện ấy. Cả hai chúng ta đều không thể thoát."

Lời nói của ma sói khiến Ysino cảm thấy như một chiếc búa đập vào tâm trí anh. Anh không thể ngừng suy nghĩ về những lời Caelus đã nói trước đó: “Ngươi là con cháu của kẻ đã tạo ra ma sói.” Câu nói ấy giờ đây rõ ràng hơn bao giờ hết, và nó đâm sâu vào anh như một mũi dao. Anh không thể tưởng tượng nổi điều này, nhưng tất cả những dấu hiệu, tất cả những sự kiện, đều chỉ vào một sự thật tăm tối – rằng anh không thể thoát khỏi số phận của mình.

Fiona, đứng bên cạnh, thấy được sự mệt mỏi và sự khủng hoảng trong ánh mắt Ysino. Cô nhận ra điều gì đó quan trọng mà anh vẫn chưa nhận ra. “Ysino, đừng để nó chi phối tâm trí anh. Anh không phải là kẻ tạo ra nó, anh là người có thể phá vỡ nó!”

Ysino hít một hơi thật sâu, cố gắng lấy lại bình tĩnh. Anh không thể để mình bị đánh bại bởi những lời của ma sói. Anh có thể là con cháu của kẻ tạo ra chúng, nhưng anh không phải là kẻ tiếp tay cho chúng. Anh có quyền chọn lựa và quyết định tương lai của mình.

"Đúng," Ysino nói, giọng anh đầy quyết tâm. "Tôi sẽ không để số phận quyết định cho tôi. Tôi sẽ kết thúc chuyện này một lần và mãi mãi."

Là một thám tử, Ysino hiểu rõ rằng không chỉ có sự đối mặt với bạo lực mới là cách giải quyết vấn đề. Anh quay lại nhìn Fiona, nhận ra rằng mình không thể làm điều này một mình. Cùng với cô, họ có thể tìm ra cách phá vỡ lời nguyền, và chỉ khi đó, anh mới có thể hiểu được nguồn gốc thực sự của những con ma sói này.

Trong khi đó, ma sói đang gầm rú, cố gắng tấn công lần nữa, nhưng Ysino đã chuẩn bị cho nó. Anh không chỉ chiến đấu bằng sức mạnh, mà còn chiến đấu bằng trí tuệ và sự kiên trì. Đột nhiên, một tiếng nổ lớn vang lên từ phía sau, ánh sáng chói lòa chiếu rọi khắp khu vực, khiến ma sói phải lùi lại trong hoảng loạn.

Ysino nhận ra ngay lập tức – đây là cơ hội của anh. Cùng lúc đó, anh lao tới, thanh kiếm vung lên, nhắm thẳng vào điểm yếu của con quái vật.

Mọi thứ diễn ra trong một khoảnh khắc. Một nhát chém cuối cùng, và ma sói ngã xuống đất, gầm gừ một tiếng cuối cùng rồi tan biến vào trong không khí.

Ysino đứng đó, mệt mỏi nhưng không thể thở phào nhẹ nhõm. Cuộc chiến này mới chỉ là bắt đầu. Mộ Địa Cổ vẫn còn rất nhiều điều ẩn chứa, và anh biết rằng chỉ khi hiểu được tất cả, anh mới có thể tự do khỏi lời nguyền khủng khiếp này.

Chương 23: Sự Thức Tỉnh Của Quá Khứ

Cảnh tượng xung quanh Ysino Valen vẫn mờ mịt, tiếng gió hú từng cơn rít qua những cây cổ thụ dọc hai bên con đường. Lúc này, cảm giác chiến thắng vẫn chưa thể xua tan được nỗi lo sợ đang đè nặng trong lòng anh. Con ma sói đã bị đánh bại, nhưng một câu hỏi cứ quanh quẩn trong tâm trí Ysino: liệu sự kết thúc này có thực sự là sự giải thoát hay chỉ là một phần trong kế hoạch tăm tối mà anh chưa nhìn thấy?

Anh nhìn về phía Fiona, cô đang đứng bên cạnh với vẻ mặt đầy lo âu. Máu vẫn chảy từ vết thương ở cánh tay phải của cô, nhưng vẻ kiên cường trong đôi mắt của Fiona không hề phai mờ.

“Ysino, chúng ta phải rời khỏi đây ngay,” Fiona lên tiếng, giọng cô khẩn cấp nhưng vẫn không thiếu sự bình tĩnh. “Ma sói chỉ là bước đầu tiên trong một trò chơi lớn hơn, và ta chỉ vừa mới bắt đầu hiểu được phần nào của nó.”

Ysino im lặng, vẫn chưa thể quyết định sẽ làm gì tiếp theo. Cảm giác căng thẳng trong anh không dứt, bởi vì anh biết rõ rằng đằng sau con ma sói này là một mạng lưới phức tạp mà anh chưa đủ sức để phá vỡ. Đó là một sự thật mà ngay cả các thám tử lão luyện nhất cũng không thể tiếp cận.

“Fiona, tôi cảm thấy có gì đó không ổn,” Ysino nói, tay nắm chặt thanh kiếm vẫn dính đầy máu. "Chúng ta không thể cứ thế rời đi mà không tìm hiểu rõ hơn. Có một điều gì đó, một bí mật mà chúng ta chưa phát hiện ra.”

Fiona nhìn anh với vẻ thấu hiểu. Cô biết rõ anh đang nói đến điều gì. Mối liên kết giữa Ysino và ma sói không phải là tình cờ, mà là sự gắn kết do một thế lực tối tăm nào đó tạo ra. Điều này càng được củng cố khi họ khám phá ra rằng Ysino chính là con cháu của người đã khai sinh ra loài ma sói.

“Anh đã nghe về Cái Đêm Cuối Cùng chưa?” Fiona đột ngột hỏi.

Ysino quay lại, ánh mắt có phần ngạc nhiên. “Cái Đêm Cuối Cùng? Là sao?”

Fiona ngập ngừng, đôi tay cô run rẩy khi nói tiếp. “Đó là một huyền thoại cổ xưa, được kể lại từ những thế hệ trước. Theo truyền thuyết, vào một đêm tối trời, khi trăng tròn sáng nhất, những con ma sói sẽ thức tỉnh trong một cuộc chiến sinh tử, và trong khi chúng chiến đấu, một thực thể còn tăm tối hơn sẽ xuất hiện – một sinh vật có khả năng thao túng mọi ma sói và biến chúng thành công cụ trong một kế hoạch hủy diệt toàn cầu.”

Ysino lắng nghe, ánh mắt anh tối lại. Những gì Fiona vừa nói nghe như một lời tiên tri. Liệu anh có đang đứng trước sự khởi đầu của một cuộc chiến mà không ai có thể ngờ tới?

“Nhưng cái gì liên quan đến tôi?” Ysino hỏi, không giấu nổi sự bất an trong giọng nói.

Fiona nhìn thẳng vào mắt anh, nắm lấy tay anh một cách quyết đoán. "Vì anh là dòng dõi của người sáng tạo ra loài ma sói, Ysino. Anh có thể là chìa khóa để giải quyết mọi thứ, hoặc cũng có thể là người sẽ kéo tất cả xuống vực thẳm."

Ysino cảm thấy mình như đang lạc vào một mê cung không lối thoát. Từng bước đi của anh trong suốt hành trình này không hề ngẫu nhiên, mà tất cả đều dẫn đến một điểm chung: anh là một phần của những gì đang diễn ra. Những lời của Fiona càng khiến anh cảm thấy nặng nề hơn. Nếu anh thực sự là chìa khóa, thì liệu anh có đủ sức mạnh để đối mặt với cái mà họ sẽ phải đối đầu?

“Cái Đêm Cuối Cùng là sự thật, đúng không?” Ysino thì thầm, không phải hỏi Fiona mà là tự hỏi chính mình.

Fiona gật đầu, vẻ mặt cô trầm ngâm. "Tất cả những gì chúng ta đang làm chỉ là giành lấy chút ít thời gian. Cuối cùng, nếu không tìm ra nguồn gốc thực sự của loài ma sói, chúng ta sẽ chẳng bao giờ có thể ngừng lại cuộc chiến này."

Ysino cảm thấy ngực mình như thắt lại, từng mảnh ký ức từ quá khứ bất chợt ùa về. Những hình ảnh mơ hồ về một người đàn ông mà anh chưa từng gặp, nhưng trong một giấc mơ kỳ lạ, anh thấy rõ ông ta đang đứng trong một khu rừng hoang vắng, ánh sáng từ vầng trăng chiếu xuống người ông, và trong tay ông cầm một chiếc huy hiệu mang hình dạng con sói.

Đột nhiên, một tiếng động nhẹ từ phía sau khiến Ysino quay lại. Đó là một bóng người, thấp thoáng trong bóng tối. Cả anh và Fiona ngay lập tức đứng thẳng, tay nắm chặt vũ khí. Nhưng khi bóng người bước ra khỏi khu rừng, Ysino nhận ra đó là Caelus, người bạn thân mà anh từng biết.

“Caelus! Anh làm gì ở đây?” Ysino hỏi, cảm giác bất an trở lại.

Caelus chỉ mỉm cười, nhưng nụ cười của anh không có chút gì vui vẻ. "Ta đã đến đây để ngừng các ngươi làm việc ngu xuẩn."

Fiona lập tức cất lời: “Anh là ai? Và tại sao lại nói như vậy?”

Caelus không trả lời ngay. Thay vào đó, anh nhìn Ysino, đôi mắt đầy sự lạ lẫm. “Ysino, sự thật mà ngươi đang tìm kiếm, ngươi sẽ không bao giờ chịu nổi khi biết được đâu.”

Ysino bước về phía Caelus, lòng anh như dâng trào. "Tôi sẽ làm bất cứ điều gì để chấm dứt tất cả. Ngươi nói đi, tôi cần biết mọi thứ."

Caelus thở dài, rồi rút từ trong áo một quyển sách cũ, bìa sách đã mòn rách nhưng lại phát ra một thứ ánh sáng lạ. "Đây là tất cả những gì ngươi cần biết, nhưng sau khi mở nó ra, mọi thứ sẽ không còn như trước nữa."

Ysino cầm quyển sách, cảm thấy nó nặng trĩu như mang cả sự sống và cái chết. Mọi thứ xung quanh anh như lắng lại, và khi anh mở quyển sách ra, những lời viết trong đó bắt đầu sáng lên với ánh sáng kỳ bí.

Tiếp theo…

Chương 24: Quyển Sách Cấm

Ánh sáng từ những dòng chữ trong quyển sách cũ bừng lên, như muốn hút cạn không gian xung quanh. Ysino Valen đứng đó, cảm giác như toàn bộ thực tại đang bị xáo trộn. Những ký tự cổ ngữ tự di chuyển, như thể có một bàn tay vô hình đang dẫn dắt chúng.

Fiona lo lắng tiến lại gần, nhưng khi chỉ vừa chạm vào bìa sách, một luồng năng lượng mạnh mẽ bắn ra khiến cô lùi lại vài bước. “Ysino! Dừng lại! Quyển sách này không bình thường!”

Ysino không đáp, ánh mắt anh dán chặt vào những dòng chữ đang sống động trước mặt. Trong đầu anh vang lên một giọng nói lạ lùng, trầm đục và ám ảnh:
"Ngươi muốn biết sự thật? Sự thật là ngươi đã mang theo bóng tối này ngay từ khi sinh ra."

Những hình ảnh bất ngờ hiện lên trong tâm trí anh: một người đàn ông với bộ râu xám, đôi mắt rực đỏ đứng trong căn hầm đầy ánh sáng ma quái; một nghi lễ kỳ dị với những tiếng gầm gừ của sói vang vọng. Và chính giữa đó, anh nhìn thấy một đứa bé – chính là mình, đang được đặt giữa vòng tròn đầy những biểu tượng kỳ lạ.

Fiona hét lớn, kéo Ysino khỏi dòng suy nghĩ. “Ysino! Anh không thể để quyển sách kiểm soát mình! Hãy tỉnh lại!”

Nhưng mọi thứ đã quá muộn. Những ký tự từ quyển sách tỏa sáng, bao phủ cả người Ysino. Một cơn đau buốt chạy dọc sống lưng, khiến anh ngã quỵ xuống đất. Mồ hôi túa ra trên trán, và anh cảm thấy như có thứ gì đó đang trỗi dậy từ bên trong cơ thể mình.

Caelus đứng từ xa, đôi mắt sáng quắc đầy toan tính. Anh ta cười nhạt:
“Đó chính là sự trừng phạt cho dòng máu của ngươi, Ysino. Ngươi nghĩ rằng mình có thể chống lại được định mệnh sao? Ngươi chính là mảnh ghép cuối cùng để mở ra cánh cổng đưa thực thể tối cao trở lại.”

Ysino gầm lên, âm thanh không còn giống một con người. Từ lòng bàn tay anh, móng vuốt bén nhọn mọc ra, và đôi mắt anh chuyển dần sang màu vàng rực của loài sói. "Caelus! Ngươi đã biết tất cả từ trước, và ngươi đã lợi dụng ta!"

Caelus nhún vai, nụ cười càng thêm lạnh lùng. “Ta chỉ làm điều cần thiết để sự thật được phơi bày. Ngươi là chìa khóa, và giờ ngươi đã thức tỉnh.”

Fiona không thể đứng nhìn thêm. Cô lao tới, cố gắng giật lấy quyển sách từ tay Ysino, nhưng bị một luồng năng lượng đẩy bật ra. Quyển sách không còn là vật vô tri – nó đang sống, hút lấy sức mạnh của Ysino để hiện thực hóa một mục tiêu nào đó.

“Ysino, anh phải đấu tranh! Đừng để nó kiểm soát anh!” Fiona hét lên trong tuyệt vọng.

Dường như lời nói của Fiona chạm đến phần ý thức còn sót lại trong anh. Ysino cắn chặt răng, cố gắng kiểm soát bản thân, chống lại sức mạnh hoang dại đang trỗi dậy. Anh nhìn quyển sách, cảm nhận sự kết nối kỳ lạ giữa mình và nó.

"Không ai, kể cả định mệnh, có thể ép buộc ta," Ysino gầm lên, từng lời nói như đang chống lại cả thế giới. Anh dùng sức mạnh cuối cùng, ném quyển sách xuống đất và chém mạnh bằng thanh kiếm bạc.

Quyển sách phát ra một tiếng nổ lớn, khiến cả không gian rung chuyển. Những ký tự sáng rực tan biến, để lại một mảnh giấy nhỏ rơi xuống trước mặt anh. Ysino nhặt lên, nhận ra đó là một bản đồ, với một điểm đánh dấu ở trung tâm – ngôi làng Valtoria, nơi mọi chuyện bắt đầu.

“Đây là nơi chứa đựng sự thật,” Fiona nói, giọng cô trầm mặc. "Nếu chúng ta muốn chấm dứt tất cả, chúng ta phải đến đó."

Ysino nhìn bản đồ, lòng đầy quyết tâm. "Nếu đây là con đường duy nhất, ta sẽ đi đến tận cùng."

Caelus, lúc này đã lùi lại trong bóng tối, chỉ để lại một lời cuối:
“Các ngươi không biết mình đang đối đầu với thứ gì đâu. Nhưng hãy nhớ, cái giá phải trả cho sự thật sẽ còn lớn hơn cả mạng sống.”

Fiona đỡ lấy Ysino, cả hai nhìn nhau, không nói thêm lời nào. Bóng tối bao trùm mọi thứ, nhưng trong đôi mắt của Ysino, một tia sáng nhỏ nhoi vẫn đang bùng cháy. Anh biết rằng, cuộc chiến thực sự giờ mới bắt đầu. Tiếp theo…

Chương 25: Valtoria - Lời Nguyền Cổ Xưa

Hành trình đến Valtoria không dễ dàng. Ngôi làng bị bỏ hoang nằm sâu trong một thung lũng u ám, bao quanh bởi những ngọn núi cao ngất và rừng rậm rạp. Càng tiến gần, Ysino và Fiona càng cảm nhận được không khí lạnh lẽo, như thể thời gian tại đây đã ngừng lại từ lâu.

Trời vừa nhá nhem tối khi họ đặt chân đến lối vào làng. Những căn nhà mục nát, những cánh cửa gỗ nghiêng ngả, và những con đường lát đá đầy rêu phong tạo nên khung cảnh ma quái. Không gian im lặng đến mức tiếng gió lùa qua những cành cây cũng khiến người ta rùng mình.

“Chúng ta thực sự phải vào đây sao?” Fiona khẽ hỏi, mắt không rời những bóng đen mờ ảo giữa các ngôi nhà.

Ysino siết chặt thanh kiếm bạc bên hông. “Chúng ta không còn lựa chọn nào khác. Tất cả manh mối đều dẫn đến nơi này.”

Họ tiến vào trung tâm làng, nơi một quảng trường lớn lộ ra. Ở giữa quảng trường là một cây cổ thụ khổng lồ đã chết, những cành cây khô cằn vươn ra như những bàn tay gớm ghiếc. Xung quanh gốc cây, những tấm bia đá được xếp thành vòng tròn, khắc đầy ký hiệu kỳ lạ.

“Đây là… một nghi lễ,” Fiona lầm bầm, đôi mắt dừng lại ở những biểu tượng. “Nó giống như những gì chúng ta thấy trong quyển sách cấm.”

Ysino bước lại gần gốc cây. Mặt đất dưới chân anh rung nhẹ, và một giọng nói bất ngờ vang lên từ sau lưng. “Chào mừng trở về, hậu duệ của Valen.”

Họ quay phắt lại, đối diện với một người đàn ông già nua khoác áo choàng đen. Đôi mắt ông ta sâu thẳm, ánh lên một tia sáng ma quái. “Ta đã chờ đợi ngươi, Ysino Valen.”

“Ông là ai?” Ysino hỏi, giọng anh pha chút cảnh giác.

“Ta là Janus, người canh giữ lời nguyền của Valtoria. Và ngươi là chìa khóa cuối cùng để phá vỡ nó.”

Janus chỉ tay về phía cây cổ thụ. “Ngươi biết vì sao nơi này lại bị bỏ hoang không? Vì nơi đây đã bị phong ấn. Những linh hồn của ngôi làng, những người từng sống ở đây, tất cả đã bị hiến tế để phong tỏa con quái vật bên dưới gốc cây này – con sói đầu đàn đầu tiên.”

Ysino cảm thấy một cơn lạnh chạy dọc sống lưng. “Ý ông là sao? Con sói đó liên quan gì đến tôi?”

Janus cười khan. “Ngươi nghĩ rằng ngươi chỉ đơn thuần là một người truy lùng sự thật sao? Không, Ysino, dòng máu chảy trong ngươi chính là kết tinh của cả ngôi làng này. Ngươi mang trong mình một phần sức mạnh của con sói đầu đàn, và chỉ ngươi mới có thể giải phóng hoặc tiêu diệt nó.”

Fiona lắc đầu. “Đó là lời nói dối. Ysino không phải quái vật. Anh ấy đang cố gắng cứu những người vô tội.”

“Cứu ư?” Janus bước lại gần, đôi mắt ánh lên vẻ điên loạn. “Chỉ có một cách để chấm dứt mọi chuyện – đối mặt với sự thật. Ngươi phải kích hoạt nghi lễ này và để số phận định đoạt.”

Janus đưa ra một con dao bạc, chuôi dao được chạm khắc tinh xảo với hình một con sói. “Nếu ngươi muốn tiêu diệt lời nguyền, hãy sử dụng nó. Nhưng nhớ rằng, sự thật sẽ không bao giờ dễ chịu.”

Ysino nhận lấy con dao, ánh mắt đầy mâu thuẫn. Anh quay lại nhìn Fiona, người đang nhìn anh với ánh mắt tràn đầy lo lắng.

“Ysino, anh không cần làm điều này. Chúng ta có thể tìm cách khác.”

“Không,” anh đáp, giọng trầm hẳn. “Đây là điều mà ta phải làm. Không chỉ vì những người đã chết, mà còn vì chính bản thân ta.”

Anh bước đến gần cây cổ thụ. Khi mũi dao chạm vào vỏ cây, một tiếng gầm vang vọng từ sâu dưới lòng đất. Mặt đất rung chuyển, và những tấm bia đá xung quanh phát sáng. Từ gốc cây, một luồng khói đen bốc lên, xoáy thành hình dạng của một con sói khổng lồ với đôi mắt đỏ rực.

“Ngươi đã triệu hồi ta, hậu duệ của Valen,” con sói nói, giọng nó như tiếng gió gào thét. “Ngươi đến đây để tiêu diệt ta, hay để trở thành một phần của ta?”

Ysino đứng vững, ánh mắt không hề nao núng. “Ta đến để kết thúc lời nguyền này. Nhưng không phải bằng cách trở thành ngươi.”

Con sói gầm lên, lao tới với tốc độ kinh hoàng. Ysino vung dao bạc, chém thẳng vào cơ thể khói đen của nó. Một tiếng nổ lớn vang lên, ánh sáng bùng lên rực rỡ. Ysino cảm thấy cả cơ thể anh như bị xé toạc, nhưng trong ánh sáng đó, anh nhìn thấy bóng dáng của chính mình – một con người, không phải quái vật.

Cơn rung chuyển dừng lại. Con sói biến mất, và cây cổ thụ nứt toác, để lộ một ánh sáng trắng bên trong. Janus đứng lặng, đôi mắt hiện lên sự hài lòng kỳ lạ.

“Ngươi đã làm được, Ysino Valen. Nhưng đây chỉ mới là khởi đầu.”

Ysino quỳ xuống, hơi thở gấp gáp. Fiona chạy đến, đỡ lấy anh. “Anh ổn chứ?”

“Ổn,” anh đáp, nhưng trong mắt anh vẫn còn đó sự mơ hồ. “Nhưng câu trả lời cuối cùng vẫn chưa rõ ràng.”

Janus quay lưng, bóng dáng hòa vào bóng tối. “Ngươi đã giải phóng phong ấn. Hãy chuẩn bị, vì thứ đang đến sẽ còn đáng sợ hơn tất cả những gì ngươi từng đối mặt.”

Fiona nhìn theo, thì thầm: “Chuyện này… vẫn chưa kết thúc.”

Ysino gật đầu. “Không, vẫn chưa.” Tiếp theo…

Chương 26: Huyết Ấn Trên Bầu Trời

Sau cuộc đối đầu với linh hồn sói đầu đàn tại Valtoria, Ysino và Fiona quyết định trở lại nhà trọ trong làng lân cận để hồi phục và suy ngẫm về những sự kiện vừa qua. Màn đêm buông xuống, nhưng không mang lại sự yên bình. Một cảm giác bất an bủa vây như thể có ai đó đang dõi theo họ từ bóng tối.


Sự báo hiệu trong bóng đêm

Ysino ngồi bên cửa sổ phòng trọ, ánh mắt nhìn ra bầu trời u ám. Không trăng, không sao, chỉ có những tầng mây đen dày đặc che khuất mọi ánh sáng. Fiona bước vào, mang theo một chiếc khay nhỏ với hai cốc trà nóng.

“Anh cần nghỉ ngơi,” cô nói, đặt khay lên bàn. “Chuyện ở Valtoria quá nguy hiểm. Chúng ta cần một kế hoạch rõ ràng trước khi đi tiếp.”

Ysino nhấp một ngụm trà, đôi mắt vẫn xa xăm. “Có điều gì đó không ổn, Fiona. Con sói đầu đàn không phải nguồn cơn của mọi chuyện. Lời nguyền còn sâu xa hơn thế.”

Fiona ngồi xuống đối diện, vẻ lo lắng hiện rõ. “Ý anh là sao? Chúng ta đã phá vỡ phong ấn mà.”

Ysino im lặng một lúc lâu trước khi đáp: “Phong ấn không chỉ là để giam giữ con sói. Nó còn là một cửa ngõ. Một thứ gì đó lớn hơn, nguy hiểm hơn, đang đến.”


Huyết ấn trên bầu trời

Đột nhiên, cả căn phòng rung chuyển dữ dội. Một tiếng gào dài từ xa vọng lại, như tiếng hú của hàng ngàn con sói hòa quyện trong nỗi đau đớn và giận dữ. Ysino và Fiona lao ra khỏi phòng, hướng mắt về phía bầu trời.

Ở đường chân trời, một ánh đỏ rực bùng lên, vẽ nên hình ảnh của một biểu tượng khổng lồ – một dấu ấn hình đầu sói với đôi mắt sáng rực màu máu. Dấu ấn đó tỏa ra một luồng sức mạnh kỳ dị, làm không khí trở nên ngột ngạt.

“Đó là… Huyết Ấn,” Fiona thì thầm, đôi mắt mở to kinh hãi. “Trong truyền thuyết, nó chỉ xuất hiện khi ma thuật cổ xưa bị kích hoạt.”

Ysino siết chặt nắm tay. “Điều đó chứng minh một điều: lời nguyền chưa kết thúc. Chúng ta đã chạm vào một tầng sâu hơn của nó.”


Manh mối trong ngọn lửa

Khi họ trở lại phòng, Ysino lấy cuốn sách cổ từ ba lô. Anh mở tới trang cuối cùng – nơi mà trước đó chỉ là một trang trống. Giờ đây, các dòng chữ kỳ lạ xuất hiện, phát sáng yếu ớt trong bóng tối.

Fiona ngạc nhiên: “Cuốn sách này… đang thay đổi.”

“Không phải cuốn sách,” Ysino nói, giọng trầm ngâm. “Mà là phong ấn đã kích hoạt những bí mật bị che giấu trong nó.”

Dòng chữ tiết lộ về một thực thể được gọi là Cổ Lang Vương – kẻ thống trị mọi ma sói và cũng là nguồn gốc của lời nguyền. Nó không bị phong ấn tại Valtoria mà ẩn sâu trong một địa điểm còn nguy hiểm hơn: Huyệt Lang Hồn, nơi giao thoa giữa cõi sống và cõi chết.

Fiona lắc đầu. “Nếu chúng ta đến đó, anh biết chuyện gì sẽ xảy ra. Cổ Lang Vương không chỉ là một con sói, mà là một thực thể siêu nhiên. Nó sẽ hủy diệt mọi thứ.”

Ysino nhắm mắt lại, hít một hơi thật sâu. “Nhưng nếu chúng ta không đối mặt với nó, lời nguyền này sẽ tiếp tục lan rộng. Thế giới sẽ không còn chốn an toàn.”


Bóng đêm bao trùm

Đêm hôm đó, Ysino không tài nào ngủ được. Những hình ảnh từ cuộc đối đầu tại Valtoria và biểu tượng huyết ấn trên bầu trời cứ lởn vởn trong đầu anh. Mỗi khi nhắm mắt, anh lại nghe thấy tiếng thì thầm kỳ lạ, gọi tên anh trong bóng tối.

Đột nhiên, một tiếng gõ cửa vang lên. Ysino mở cửa, chỉ để thấy một người đàn ông lạ mặt đứng đó. Ông ta mặc áo choàng đen, tay cầm một cây gậy gỗ khắc đầy ký hiệu.

“Ysino Valen,” ông ta cất giọng trầm thấp. “Ta là Ezekiel, người dẫn đường. Nếu ngươi muốn kết thúc lời nguyền, ngươi phải theo ta.”

Ysino nhìn sâu vào đôi mắt lạnh lẽo của Ezekiel. Anh biết người đàn ông này không phải con người bình thường, nhưng thời gian không cho phép anh ngần ngại.

“Đi đâu?” Ysino hỏi, tay đặt lên chuôi kiếm bạc.

Ezekiel chỉ về phía ánh sáng đỏ xa xăm trên bầu trời. “Huyệt Lang Hồn. Ngươi đã được chọn, không thể trốn tránh.”

Fiona bước ra sau lưng Ysino, ánh mắt đề phòng. “Làm sao chúng tôi có thể tin ông?”

Ezekiel mỉm cười. “Ngươi không cần tin ta. Nhưng nếu không theo ta, các ngươi sẽ không bao giờ tìm được con đường đến đó.”

Ysino gật đầu. “Được. Nhưng hãy nhớ, nếu ông lừa chúng tôi, cây gậy đó sẽ là thứ duy nhất ông có thể tự vệ.”


Cuộc hành trình mới bắt đầu

Dưới ánh sáng yếu ớt của Huyết Ấn, Ysino, Fiona và Ezekiel bắt đầu hành trình đến Huyệt Lang Hồn. Con đường phía trước đầy nguy hiểm, nhưng Ysino biết rằng đây là bước đi cần thiết. Không chỉ để phá vỡ lời nguyền, mà còn để đối mặt với số phận của chính mình.

Trên lưng ngựa, Ysino liếc nhìn bầu trời đỏ rực. Anh thì thầm với chính mình: “Cổ Lang Vương… Ta sẽ tìm ngươi. Và kết thúc tất cả.”

Tiếp theo...

Chương 27: Huyệt Lang Hồn

Trời mờ sáng khi đoàn người Ysino, Fiona, và Ezekiel dừng chân trước một khu rừng dày đặc, rậm rạp đến mức ánh sáng hầu như không thể lọt qua. Không khí ở đây dường như nặng nề hơn, từng cơn gió mang theo hơi lạnh và mùi máu thoảng qua khiến Fiona phải rùng mình.

Ezekiel dừng lại, gậy gỗ trên tay khẽ rung lên như đang phản ứng với một thứ gì đó vô hình. Ông quay lại nhìn hai người, ánh mắt nghiêm trọng. “Huyệt Lang Hồn nằm sâu bên trong khu rừng này. Nhưng để đến được đó, các ngươi sẽ phải vượt qua những thử thách mà ngay cả những kẻ can đảm nhất cũng không thể tưởng tượng nổi.”

Ysino siết chặt thanh kiếm bạc, ánh mắt rực lên quyết tâm. “Nếu đã đi đến đây, chúng tôi không có ý định quay lại.”


Cửa ngõ linh hồn

Khi họ bước vào rừng, không gian xung quanh trở nên kỳ lạ một cách đáng sợ. Cây cối dường như đang chuyển động, dù không có gió. Mỗi bước chân vang lên như thể đang dẫm lên những tiếng thì thầm. Fiona cảm giác như có hàng ngàn cặp mắt đang dõi theo họ, nhưng khi quay lại, chỉ thấy bóng tối bao trùm.

Bỗng nhiên, họ dừng lại trước một cây cổ thụ khổng lồ, thân cây chằng chịt những vết khắc kỳ lạ giống như ngôn ngữ cổ xưa. Ở giữa thân cây là một cái hốc đen sâu hút, như cánh cổng dẫn đến một nơi khác.

“Đây là cửa ngõ dẫn đến Huyệt Lang Hồn,” Ezekiel nói, giọng ông trầm hơn bao giờ hết. “Nhưng để vượt qua, các ngươi phải đối mặt với bóng tối sâu thẳm nhất trong tâm trí mình. Nếu thất bại… linh hồn các ngươi sẽ bị giam cầm mãi mãi ở đây.”

Fiona lùi lại một bước, nhưng Ysino đã tiến lên. “Nếu đây là cái giá phải trả, tôi sẵn sàng.”


Cơn ác mộng trong bóng tối

Khi Ysino bước vào hốc cây, bóng tối nuốt chửng anh ngay lập tức. Anh cảm thấy như bị kéo vào một không gian vô tận, nơi mọi giác quan đều bị tước đoạt. Rồi, bất ngờ, ánh sáng bùng lên, và anh thấy mình đứng giữa một khung cảnh quen thuộc: ngôi làng cũ của anh.

Nhưng ngôi làng không như anh nhớ. Những ngôi nhà cháy rụi, xác người nằm la liệt trên mặt đất. Tiếng khóc than vang lên từ khắp nơi. Ở trung tâm ngôi làng, một hình bóng cao lớn xuất hiện – đó là cha anh, nhưng đôi mắt ông đỏ rực như máu, hàm răng lộ ra sắc nhọn như sói.

“Ysino,” giọng ông vang lên, khàn đặc và lạnh lẽo. “Con đã để mọi người chết. Con là nguyên nhân của tất cả.”

Ysino lùi lại, tim đập thình thịch. “Không… điều đó không đúng! Cha… đây chỉ là ảo giác!”

“Ảo giác?” Bóng dáng cha anh cười khan. “Hay đó là sự thật mà con cố gắng lảng tránh? Hãy nhìn đi, Ysino! Chính sự yếu đuối của con đã dẫn đến tất cả những đau khổ này.”

Ysino cảm thấy đôi tay mình run rẩy. Nhưng anh biết, đây là thử thách của cánh cổng. Anh nhắm mắt lại, hít thở sâu, và nói to: “Ta không sợ bóng tối trong tâm hồn mình! Sai lầm không định nghĩa ta, mà cách ta đối mặt với nó mới nói lên con người ta!”

Lời nói của Ysino như một lưỡi kiếm xé toạc bóng tối. Ảo giác tan biến, và anh thấy mình đứng trước một cánh cửa khổng lồ bằng đá, khắc hình đầu sói.


Huyệt Lang Hồn

Khi cả ba người cuối cùng bước qua cánh cửa đá, họ bước vào một không gian rộng lớn như một hang động, nhưng không phải tự nhiên. Các bức tường phủ đầy những ký tự cổ phát sáng yếu ớt, và ở trung tâm là một bệ đá cao, nơi một chiếc ngai vàng trống không được khắc từ xương và bạc.

“Đây là nơi Cổ Lang Vương từng ngự trị,” Ezekiel nói, giọng ông vang vọng khắp không gian. “Nhưng hắn không ở đây. Chúng ta đến quá muộn.”

Fiona bước tới bệ đá, ánh mắt cô đầy nghi hoặc. “Nếu hắn không ở đây, vậy nguồn gốc lời nguyền nằm ở đâu?”

Ysino nhìn xung quanh, cảm giác như không gian này đang sống. “Không, Fiona. Hắn không biến mất. Hắn đang ở rất gần.”

Ngay lúc đó, mặt đất rung chuyển dữ dội. Từ những bức tường, một luồng sáng đỏ rực lan tỏa, và từ bóng tối sâu thẳm của hang động, một giọng nói trầm đục, lạnh lẽo vang lên:

“Các ngươi đã đến… nhưng không phải để phá vỡ lời nguyền. Mà để trở thành một phần của nó.”

Từ bóng tối, một đôi mắt đỏ rực mở ra, và hình dáng khổng lồ của Cổ Lang Vương dần dần hiện rõ. Một con sói to lớn với bộ lông đen bóng loáng, mỗi bước đi của hắn như làm rung chuyển không gian. Hắn nhìn thẳng vào Ysino, như muốn xuyên thấu tâm hồn anh.

“Ngươi,” hắn gầm gừ. “Ngươi mang trong mình máu của kẻ đã phản bội ta. Và ngươi sẽ trả giá cho điều đó.”


Cuộc đối mặt định mệnh

Ysino không chùn bước. Anh rút kiếm bạc ra, ánh sáng của nó phản chiếu đôi mắt rực lửa của Cổ Lang Vương. “Nếu ngươi là nguồn gốc của lời nguyền, ta sẽ kết thúc tất cả tại đây.”

Fiona và Ezekiel đứng sau anh, sẵn sàng chiến đấu. Nhưng Cổ Lang Vương chỉ cười lớn, âm thanh của hắn vang vọng như tiếng sấm.

“Để xem… kẻ mang máu sói có thể làm gì trước cơn thịnh nộ của ta.”

Cuộc đối đầu định mệnh bắt đầu, và số phận của tất cả nằm trong tay Ysino.

Chương 28: Máu Lang Trong Huyết Quản

Cuộc chiến giữa Ysino và Cổ Lang Vương diễn ra trong một không gian u tối và đầy rẫy sự chết chóc. Từng bước chân của Cổ Lang Vương làm nền đất rung chuyển, như thể chính ngọn núi này đang sụp đổ dưới sức mạnh của hắn. Ánh sáng từ thanh kiếm bạc của Ysino lóe lên từng tia sáng yếu ớt, chống lại bóng tối đang lan tràn.


Sức mạnh tiềm tàng

Cổ Lang Vương không chỉ là một con sói khổng lồ. Hắn là hiện thân của cơn giận dữ và bóng tối, từng cú vồ của hắn nhanh như tia chớp, khiến Ysino phải lăn tròn để né tránh. Thanh kiếm bạc xẹt qua không khí, nhưng hắn dường như không hề hấn gì, bộ lông đen như thép cứng phản chiếu mọi đòn tấn công.

Fiona đứng phía xa, tay cầm cây trượng phép, hô lớn: "Ysino, máu của ngươi có thể khống chế hắn! Hãy nhớ, ngươi không phải chỉ là con người!"

Ysino quay đầu lại, ánh mắt bối rối. Anh chưa bao giờ chấp nhận phần lang sói trong mình, phần bản năng mà anh luôn cho rằng đã phá hủy cuộc đời mình. Nhưng giờ đây, lời của Fiona khiến anh phải đối mặt với sự thật: để chống lại quái vật, anh phải trở thành một phần của nó.

Ezekiel lẩm bẩm một câu thần chú, phóng ra một vòng sáng xung quanh Ysino, tạo ra một lá chắn tạm thời. “Dừng việc sợ hãi đi, chàng trai! Dòng máu trong ngươi không phải là lời nguyền, mà là món quà! Sử dụng nó trước khi tất cả chúng ta bị hủy diệt!”


Cuộc biến hình định mệnh

Cổ Lang Vương gầm lên một tiếng chấn động. “Ngươi nghĩ máu sói trong người ngươi có thể chống lại ta sao? Đó chỉ là một mảnh nhỏ từ kẻ đã phản bội ta. Ngươi chẳng là gì cả!”

Lời nói của hắn đánh mạnh vào tâm trí Ysino. Nhưng thay vì hoảng loạn, một cơn giận dữ trỗi dậy trong lòng anh, lần đầu tiên không bị che giấu bởi lý trí hay sự sợ hãi. Ysino cảm nhận được máu trong người mình sôi sục, như một ngọn lửa bừng cháy. Những tiếng tim đập vang vọng trong đầu anh, ngày một lớn hơn.

Anh buông thanh kiếm bạc xuống, ánh mắt chuyển từ ngơ ngác sang kiên định. "Nếu đây là thứ ngươi sợ hãi, thì ta sẽ sử dụng nó để hạ gục ngươi."

Từ sâu trong cơ thể Ysino, một luồng năng lượng trỗi dậy. Anh hét lên đau đớn khi đôi tay dần biến đổi thành những móng vuốt sắc nhọn. Cơ thể anh cao lớn hơn, cơ bắp cuồn cuộn, và đôi mắt chuyển sang màu vàng rực. Ysino đã chấp nhận máu sói trong mình, hòa quyện nó với bản chất con người để trở thành một chiến binh thực sự.


Trận chiến ngang tài

Sự biến đổi của Ysino làm Cổ Lang Vương sững sờ. Lần đầu tiên, hắn lùi lại một bước. Nhưng ngay sau đó, hắn gầm lên và lao tới, như muốn nghiền nát kẻ thù. Ysino nhảy vọt lên không trung, móng vuốt của anh chạm vào cơ thể Cổ Lang Vương, để lại một vệt máu dài trên lớp lông đen bóng.

“Ngươi không bất khả chiến bại!” Ysino hét lên, từng cú đấm và móng vuốt của anh mạnh mẽ như sấm sét. Cổ Lang Vương đáp trả bằng những cú quật đuôi và hàm răng sắc nhọn, nhưng giờ đây, Ysino không còn né tránh. Anh đối mặt với mọi đòn tấn công, chấp nhận đau đớn để tung ra những đòn phản công chí mạng.

Ezekiel và Fiona đứng từ xa, tạo ra các vòng tròn phép hỗ trợ. Những luồng sáng từ các câu thần chú của họ yếu dần, nhưng sự quyết tâm trong mắt họ chưa bao giờ mờ đi. Họ biết rằng đây là khoảnh khắc quyết định.


Chiến thắng hay bi kịch

Sau một loạt đòn tấn công, cả hai bên đều thấm mệt. Cổ Lang Vương đứng thở hồng hộc, những vết thương trên cơ thể hắn chảy máu không ngừng. Ysino cũng không khá hơn, với những vết cắt sâu và hơi thở dồn dập. Nhưng đôi mắt vàng rực của anh vẫn sáng ngời, thể hiện ý chí không thể khuất phục.

“Đến đây!” Ysino hét lớn, lao thẳng vào Cổ Lang Vương với tất cả sức lực còn lại. Thanh kiếm bạc trên tay anh phát sáng rực rỡ, hòa quyện với sức mạnh của máu sói. Cổ Lang Vương gầm lên lần cuối, tung ra một đòn tấn công toàn lực.

Hai luồng sức mạnh va chạm, tạo ra một tiếng nổ chói tai. Ánh sáng chói lòa bao trùm khắp không gian, khiến mọi thứ như ngừng lại trong khoảnh khắc.


Lời nguyền tan biến

Khi ánh sáng tan đi, Cổ Lang Vương đã biến mất, để lại một mảng sáng nhàn nhạt trên bệ đá. Ysino quỳ gối, thanh kiếm bạc cắm xuống đất, hơi thở anh nặng nề. Không gian xung quanh dần yên tĩnh lại, và những ký tự trên tường bắt đầu mờ đi.

Fiona và Ezekiel chạy đến bên anh. Fiona đặt tay lên vai Ysino, mắt cô rưng rưng. “Anh đã làm được. Lời nguyền đã tan biến.”

Ysino ngẩng đầu lên, nhìn bệ đá trống rỗng. Anh không cảm thấy chiến thắng, mà chỉ thấy trống rỗng. “Ta đã giết hắn, nhưng những gì hắn để lại sẽ luôn tồn tại. Cả thế giới này sẽ không bao giờ ngừng ám ảnh bởi những gì Cổ Lang Vương đã làm.”

Ezekiel gật đầu. “Đó là cái giá của sức mạnh, chàng trai. Nhưng ngươi đã chứng minh rằng con người có thể vượt qua bóng tối trong chính mình.”

Ysino đứng dậy, đôi mắt anh trở lại bình thường. “Nếu có một bài học ta học được hôm nay, thì đó là: không có ánh sáng nào không được sinh ra từ bóng tối.”

Chương 29: Lời Thú Tội Trong Bóng Tối

Khi Ysino Valen bước ra khỏi ngôi đền cổ, ánh trăng mờ nhạt len lỏi qua những tán cây rừng rậm rạp. Không khí dường như nhẹ nhàng hơn, nhưng trong lòng anh, những gánh nặng chưa hề vơi đi. Cuộc chiến với Cổ Lang Vương đã kết thúc, nhưng những câu hỏi còn dang dở vẫn bám riết lấy tâm trí anh.

Fiona và Ezekiel đi phía sau, im lặng. Cả hai biết rằng Ysino cần thời gian để đối diện với những gì vừa xảy ra. Tuy nhiên, bóng tối quanh họ không chỉ là sự vắng mặt của ánh sáng. Nó mang theo những lời thì thầm, những âm thanh lạ kỳ như tiếng lá xào xạc, nhưng không có gió.


Bóng tối còn sót lại

“Chúng ta thực sự đã thoát khỏi hắn chưa?” Fiona thì thầm, ánh mắt lo âu nhìn quanh.

Ezekiel dừng bước, bàn tay siết chặt cây trượng phép. “Lời nguyền trên ngôi làng có lẽ đã bị phá vỡ, nhưng bóng tối không dễ dàng tan biến như vậy. Ta cảm nhận được... một thứ gì đó vẫn còn ở đây.”

Ysino quay lại, ánh mắt anh lạnh lùng. “Cổ Lang Vương đã bị tiêu diệt. Nhưng những tội lỗi của hắn có thể vẫn ám ảnh nơi này. Ta cần tìm ra sự thật cuối cùng.”

Câu nói của Ysino khiến Fiona bất giác rùng mình. Cô nhớ lại những gì đã đọc trong các ghi chép cổ xưa: bóng tối không biến mất, nó chỉ chuyển sang một hình thái khác.


Bằng chứng không ngờ

Khi nhóm trở lại ngôi làng, họ nhận ra sự thay đổi. Những cánh cửa gỗ cọt kẹt nay đã đóng kín, không có bóng người nào ra ngoài dù trời đã rạng sáng. Cảm giác yên bình mà họ kỳ vọng lại biến thành sự u ám kỳ lạ.

Ysino dẫn đầu, bước vào trung tâm ngôi làng. Anh nhận thấy một thứ khác thường: một biểu tượng kỳ lạ được vẽ bằng máu trên mặt đất. Đó là hình ảnh một con sói, nhưng mắt nó bị khắc chéo, như thể ai đó muốn ngăn chặn cái nhìn của nó.

“Biểu tượng này... chưa từng có ở đây trước khi chúng ta rời đi,” Fiona nói, giọng cô run rẩy.

Ysino cúi xuống, ngón tay chạm vào vết máu còn mới. “Có người cố ý để lại nó. Ai đó muốn gửi thông điệp.”


Người dẫn lối bất ngờ

Đúng lúc ấy, một bóng người từ trong bóng tối xuất hiện. Đó là bà cụ mà Ysino từng gặp khi mới đến làng. Bà bước đi chậm rãi, đôi mắt sâu hoắm như nhìn thấu tâm can anh.

“Các người nghĩ rằng đã kết thúc ư?” Bà cụ nói, giọng khàn khàn đầy ma mị. “Đó chỉ là khởi đầu. Mỗi thế hệ đều phải đối mặt với Cổ Lang Vương của riêng mình.”

Ysino nhíu mày. “Ý bà là gì? Ta đã tiêu diệt hắn.”

“Ngươi đã tiêu diệt cơ thể hắn,” bà cụ đáp. “Nhưng linh hồn hắn... đã tìm thấy một vật chủ mới. Và không ai khác, chính là ngươi.”

Câu nói ấy như một nhát dao xuyên thấu tâm trí Ysino. Anh lùi lại một bước, lắc đầu. “Không thể nào. Ta không cảm thấy gì cả.”

Bà cụ nở một nụ cười kỳ lạ. “Ngươi có chắc không? Ngươi không thấy mình khác đi sao? Những cơn giận dữ, những tiếng thì thầm trong đầu. Đó không phải là ngươi, Ysino Valen. Đó là hắn.”


Sự đối mặt với bản thân

Ysino đứng im lặng. Anh không muốn tin, nhưng sâu trong lòng, anh biết có điều gì đó không ổn. Từ sau trận chiến, anh cảm nhận được một sự thay đổi trong bản thân mình. Những giấc mơ kỳ lạ, những cơn đau thoáng qua, và sự thôi thúc muốn hủy diệt.

Fiona bước lên, đặt tay lên vai anh. “Ysino, chúng ta sẽ tìm cách. Ngươi không phải một mình trong chuyện này.”

Ezekiel gật đầu. “Nếu linh hồn hắn thật sự bám vào ngươi, thì chúng ta phải trục xuất nó trước khi quá muộn.”

Ysino hít một hơi sâu. “Ta sẽ không để hắn kiểm soát. Nếu có một cơ hội để tiêu diệt hắn hoàn toàn, ta sẽ làm. Dù phải đánh đổi mọi thứ.”

Bà cụ chỉ tay về phía khu rừng. “Linh hồn hắn đang yếu đi, nhưng nếu ngươi không hành động, hắn sẽ chiếm lấy ngươi hoàn toàn. Đi đến Hố Vực Sâu – nơi hắn bị phong ấn lần đầu. Đó là cơ hội duy nhất của ngươi.”


Hành trình mới bắt đầu

Ysino quay đầu lại nhìn Fiona và Ezekiel. “Ta không thể làm điều này một mình.”

Fiona nắm chặt cây trượng của mình. “Chúng ta đã đồng hành cùng ngươi từ đầu. Ta không có ý định dừng lại.”

Ezekiel mỉm cười. “Ngươi nghĩ ta sẽ bỏ lỡ cơ hội đối đầu với bóng tối ư? Đi thôi.”

Cả ba người rời khỏi làng, tiến sâu vào khu rừng với ánh sáng mờ nhạt của bình minh dẫn lối. Nhưng lần này, họ biết rằng cuộc chiến không chỉ là với kẻ thù bên ngoài, mà còn là với bóng tối bên trong mỗi người.

 

Chương 30: Hố Vực Sâu – Cánh Cửa Của Bóng Tối

Khu rừng trước mặt dần mở ra, để lộ một khung cảnh ghê rợn. Một vực sâu khổng lồ hiện ra giữa lòng đất, như một vết thương bị xé toạc. Đáy vực chìm trong màn sương dày đặc, chỉ để lại những tiếng rì rầm kỳ lạ vọng lên, như tiếng thì thầm của những linh hồn bị giam cầm.

Ysino Valen dừng lại ở rìa vực, ánh mắt sắc lạnh nhìn xuống dưới. Anh không thể cảm nhận gì ngoài một sức hút kỳ quái, như thể có thứ gì đó đang gọi anh từ đáy sâu.

“Đây là nơi sao?” Fiona đứng cạnh anh, giọng cô run run. “Nơi mà mọi thứ bắt đầu... và có thể cũng là nơi nó kết thúc.”

Ezekiel siết chặt cây trượng. “Ngươi đã sẵn sàng chưa, Ysino? Vì một khi bước vào, không có đường lui.”

Ysino quay sang nhìn hai người đồng hành của mình. “Ta không có lựa chọn nào khác. Nếu để hắn kiểm soát ta, mọi thứ sẽ bị hủy diệt.”


Hành trình xuống vực

Ba người bắt đầu hành trình xuống Hố Vực Sâu bằng một con đường dốc dựng đứng, đầy những tảng đá sắc nhọn và dây leo kỳ dị. Không khí trở nên lạnh lẽo hơn khi họ tiến gần đến đáy vực. Một thứ mùi tanh nồng nặc bốc lên, làm Fiona phải che mũi.

“Nơi này không chỉ là một cái vực sâu thông thường,” Ezekiel nói, ánh mắt cảnh giác. “Ta có thể cảm nhận được năng lượng của bóng tối đang tụ lại. Nó như đang chờ đợi chúng ta.”

Bất ngờ, một tiếng gầm vang lên từ phía trước, làm cả nhóm dừng bước. Từ trong bóng tối, những sinh vật quái dị xuất hiện. Chúng có hình dáng như những con sói, nhưng đôi mắt rực sáng đỏ ngầu và cơ thể đầy vết sẹo giống như bị khâu vá.

“Cổ Lang Quái!” Fiona hét lên, vung cây trượng để tạo ra một lá chắn bảo vệ.

“Không được lùi lại!” Ysino rút thanh kiếm của mình, ánh sáng từ lưỡi kiếm chiếu rọi bóng tối. Anh lao vào, chém thẳng vào một con quái vật đang lao tới.

Ezekiel niệm chú, tạo ra những ngọn lửa xanh lam, bao trùm lấy kẻ địch. Cả nhóm phối hợp nhịp nhàng, nhưng số lượng quái vật không ngừng tăng lên, như thể vực sâu này là nguồn gốc của chúng.


Lời gọi của bóng tối

Khi trận chiến kết thúc, Ysino nhận ra mình đã tiến xa hơn hai người đồng hành. Anh đứng giữa một khoảng không gian trống trải, xung quanh chỉ là bóng tối.

“Ysino...” Một giọng nói thì thầm vang lên, không rõ từ đâu.

Anh xoay người, tay siết chặt thanh kiếm. “Ai ở đó?”

“Tại sao ngươi lại chống lại ta?” Giọng nói ấy tiếp tục, lần này rõ ràng hơn, như vang vọng từ trong đầu anh. “Chúng ta giống nhau. Ta không phải kẻ thù của ngươi, mà là đồng minh.”

Ysino nhắm mắt, cố gắng chống lại sự xâm nhập vào tâm trí. Nhưng hình ảnh của hắn – Cổ Lang Vương – hiện lên rõ ràng. Một hình bóng khổng lồ, với đôi mắt đỏ rực và hàm răng sắc nhọn, nhìn chằm chằm vào anh từ bóng tối.

“Ngươi nghĩ rằng tiêu diệt ta là cứu thế giới sao?” Cổ Lang Vương nói. “Không, Ysino Valen. Ngươi sẽ chỉ thay thế ta. Ngươi sẽ trở thành ta.”


Sự đấu tranh nội tâm

Fiona và Ezekiel cuối cùng cũng tìm thấy Ysino, nhưng họ bị chặn lại bởi một lớp màn năng lượng đen đặc.

“Ysino!” Fiona hét lên, đập mạnh vào lớp màn. Nhưng Ysino dường như không nghe thấy.

Bên trong, Ysino đang đối mặt với chính mình – hoặc đúng hơn là với hình bóng của Cổ Lang Vương trong tâm trí.

“Ngươi không thể thoát khỏi ta, Ysino,” bóng tối nói, giọng đầy quyến rũ. “Hãy chấp nhận sức mạnh này. Hãy để ta dẫn dắt ngươi.”

Ysino siết chặt thanh kiếm. “Ta không cần ngươi. Ta sẽ tiêu diệt ngươi, một lần và mãi mãi.”

Nhưng bóng tối cười khẩy. “Ngươi không thể tiêu diệt một thứ mà chính ngươi đã mang trong mình. Ta là một phần của ngươi, Ysino. Một phần mà ngươi không thể từ bỏ.”


Ánh sáng trong bóng tối

Fiona và Ezekiel không bỏ cuộc. Họ cùng niệm chú, kết hợp sức mạnh để phá vỡ lớp màn năng lượng. Ánh sáng từ phép thuật của họ dần làm suy yếu bóng tối, và Ysino cảm nhận được điều đó.

“Không, ngươi sai rồi,” Ysino nói, ánh mắt anh bừng sáng. “Ta có thể từ bỏ bóng tối. Ta có đồng đội. Họ là ánh sáng dẫn lối ta.”

Anh nâng thanh kiếm lên, tập trung toàn bộ ý chí của mình. Ánh sáng từ thanh kiếm bùng lên mạnh mẽ, xua tan bóng tối trong tâm trí anh.

“Không!!!” Cổ Lang Vương gào thét, hình bóng của hắn tan biến như làn khói trước sức mạnh của ánh sáng.


Cánh cửa mở ra

Lớp màn năng lượng vỡ tan, Fiona và Ezekiel lao đến bên Ysino. Cả ba nhìn nhau, thở phào nhẹ nhõm. Nhưng trước mặt họ, một cánh cửa đá khổng lồ từ từ mở ra, để lộ ánh sáng mờ ảo từ bên trong.

“Đây là nơi hắn bị phong ấn lần đầu,” Ezekiel nói, giọng trầm. “Cũng có thể là nơi mọi thứ sẽ chấm dứt.”

Ysino bước tới, ánh mắt kiên định. “Đây là cơ hội duy nhất của chúng ta. Chúng ta sẽ kết thúc điều này, một lần và mãi mãi.”

TÁC GIẢ: Mèo Ping Ping

“Tác phẩm này là sáng tác độc quyền của Mèo Ping Ping. Mọi hình thức sao chép, chỉnh sửa, hoặc sử dụng mà không có sự đồng ý đều được xem là vi phạm bản quyền.”

Tác Phẩm được viết nên bằng tâm huyết và sáng tạo của Mèo Ping Ping, Đừng sao chép nếu chưa được phép!"

"Mèo Ping Ping trân trọng từng chữ, từng dòng trong tác phẩm này. Xin đừng sao chép, chỉnh sửa nếu không có sự đồng ý."

Nếu Muốn có thể liên hệ với mình qua email: meopingping@gmail.com thank you everybody!

Cập Nhập Chuyện Nhanh Nhất Tại Website Bên Dưới!

Truy Cập Website: https://meopingping.blogspot.com/

Website Truyeenjyy.vip: - Link: https://truyenyy.link/tr/5m77dgdm

► (Fan Page) https://www.facebook.com/profile.php?id=61568212627080

YouTube:► https://www.youtube.com/@MeoPingPingPro

👉 "Ủng hộ tác giả một Ly Cafe để mình có sức ‘cày’ thêm nhiều chương hot cho các bạn nhé! Donate của các bạn là động lực lớn cho mình đấy!

👉 Số tài khoản: 8006215034915

👉  Ngân hàng: Agribank

Kết nối với Mèo Ping Ping: email: meopingping@gmail.com

Đăng nhận xét

0 Nhận xét