Chương 66: Huyết Thạch Nguyên Chủng – Thiên mệnh phản tổ, đoạn mạch thiên cơ!
Ánh sáng đỏ rực từ Bắc Long Thai rọi sáng cả vùng
trời, từng luồng linh khí cổ xưa như thủy triều tuôn ra, khiến không gian quanh
Thiên Huyễn Đài như bị bóp méo.
Các tu sĩ còn sống sót trong trận huyết chiến trước đó đều
kinh hãi lùi lại, không dám tiến gần.
Chỉ có Hạ Dương, đứng một mình trước mép khe không
gian mở ra từ Bắc Long Thai, đôi mắt đen sâu như biển cổ, lặng im nhìn vào thứ
đang dần lộ ra từ sâu trong khe nứt…
1. Huyết Thạch Nguyên Chủng –
Dị vật thượng cổ
Đó là một hòn đá màu máu, hình dáng tựa như tim
người, to cỡ nắm tay, xung quanh tỏa ra từng đợt linh quang đỏ sẫm. Mỗi nhịp
“đập” của nó, thiên địa lại rung động theo.
“Là Huyết Thạch Nguyên Chủng! Truyền thuyết nói nó sinh ra
từ máu của Thiên Long cổ xưa khi trời đất mới thành hình, chứa trong mình mệnh
cách thiên đạo lẫn… sát khí phản tổ.”
Ngọc Huyền trưởng lão thất thanh, đôi mắt đầy
hoảng loạn.
“Không thể để nó thức tỉnh! Một khi Huyết Thạch sống dậy,
thiên cơ sẽ đảo loạn, căn cơ đại lục lung lay!”
2. Hạ Dương nhìn thấu thiên
cơ – Định mệnh phản tổ
Gió lớn nổi lên, cuồng phong kéo đến như gào thét. Bầu trời
tối sầm, mây đen tụ hội.
Hạ Dương vẫn không động.
Từ trong lòng bàn tay hắn, một chiếc lệnh phù đá vỡ đôi
bay ra, tự động bay đến gần Huyết Thạch.
Chữ cổ hiện lên:
"Thiên mệnh khả nghịch, phản tổ khả tồn."
Chữ sáng rực trời, đồng thời, không gian quanh Hạ Dương chấn
động. Một luồng thiên cơ huyền ảo từ trên trời giáng xuống, rơi thẳng
vào đầu hắn.
Mọi người trừng mắt.
“Đó… là thiên đạo trực tiếp giáng linh?!”
“Sao có thể?! Một tán tu vô danh sao có thể khiến thiên đạo
phản ứng?”
Vào lúc này, Hạ Dương nhắm mắt, thân thể nhẹ rung
lên.
Bên trong thần thức, hắn đang đối mặt với huyền tượng
Thiên Mệnh Chi Đồ, đồ hình mờ ảo như bản đồ tinh tú, vận hành theo một chu
kỳ nghịch chuyển — đại diện cho kẻ sinh ra để nghịch lại số mệnh.
3. Bí mật thân thế – Cội
nguồn Thiên Nguyên Tông lộ diện
Một đoạn ký ức cũ trỗi dậy…
Mười lăm năm trước, đêm mưa gió, tại Thiên Nguyên Tông
thời điểm diệt môn, chưởng môn Lăng Tử Bạch trước khi chết đã truyền một
đạo nguyên thần vào thể xác Hạ Dương lúc ấy chỉ mới mười lăm tuổi.
Trong đạo nguyên thần ấy cất giấu Thiên Mệnh Ấn Quyết,
một bộ công pháp nghịch thiên bị tiên đạo liệt vào hàng “Cấm Thiên Bảng”.
Chính vì thế, hắn mang trong người thiên cơ phản tổ – không
thể bước lên tiên lộ chính tông, không thể bị để lộ khí tức thật, bằng không sẽ
dẫn đến Thiên Đạo Lôi Kiếp dị biến, thậm chí bị chính các đại thế lực
đương thời truy sát.
4. Hạ Dương lựa chọn – Bước
vào bí cảnh Bắc Long Thai
Ánh mắt hắn lúc này không còn nhu hòa chất phác như thường
ngày ở thôn làng nữa.
Một luồng khí tức mênh mông, không giống linh lực, cũng
chẳng phải yêu khí, mà là khí tức Bản Nguyên, chầm chậm lan ra.
“Kẻ nào nghịch thiên, phải trả giá.”
Một giọng nói già nua từ hư không vọng tới — là ý niệm
thiên đạo, đang muốn trừng phạt kẻ dám nghịch mệnh.
Nhưng Hạ Dương chỉ khẽ mỉm cười:
“Trời có đạo, người có tâm. Thiên đạo không cho ta sống, ta
sẽ... đi con đường không có trong thiên đạo.”
Nói rồi, hắn bước vào khe nứt không gian, tiến thẳng vào Bắc
Long Thai, mang theo Huyết Thạch Nguyên Chủng và khí tức thiên cơ
phản tổ vào bí cảnh.
Khoảnh khắc hắn biến mất, bầu trời rực đỏ, từng tia lôi điện
xé rách tầng mây — nhưng tất cả đều bị chặn ngoài khe nứt, không thể chạm vào
hắn.
5. Hậu ảnh chấn động – Chính
ma cùng động
Sau khi Hạ Dương biến mất:
- Thiên
Huyễn Môn, Thái Dương Kiếm Tông lập tức ra lệnh phong tỏa
toàn bộ Thiên Huyễn Sơn.
- Huyết
Linh Môn rút lui trong điên cuồng, nhưng đã tổn thất nặng nề.
- Tên
Hạ Dương từ một kẻ vô danh, được bí mật đưa vào danh sách “Thập Đại Dị
Nhân” của tu tiên giới, thậm chí còn cao hơn cả những thiên tài chân
truyền.
Chương 67: Không Gian Loạn Thế – Địa Long Tâm Mạch và Hồi Ức
Máu Tiên
Bắc Long Thai, nơi được lưu truyền là một
trong cửu đại cấm địa thời Thái Cổ, giờ phút này đang bị phá mở từng tầng không
gian.
Không có ánh sáng. Chỉ có hắc vụ đậm đặc như mực đen
đặc quánh, quấn quanh từng tấc không gian. Mỗi bước đi, tựa như bước vào vực
sâu vô tận, vạn kiếp bất phục.
Hạ Dương bước từng bước, thân hình gầy gò,
áo vải thô sơ, chẳng có chút linh quang hộ thể, nhưng bóng lưng hắn giữa loạn
cảnh lại vững như thái sơn, cô độc mà uy nghiêm.
1. Không Gian Loạn Thế – Lối
đi vô hồi
Tiến vào Bắc Long Thai, linh thức lập tức bị triệt tiêu. Mọi
cảm quan đều trở nên rối loạn.
Một mảnh phù văn cổ ngữ bay ra từ ống tay áo, xoay
tròn rồi tan vào hư vô.
Ngay lập tức, trước mắt hiện ra một cảnh tượng kinh người —
một bức tường long cốt dài hàng trăm trượng, uốn lượn như rồng thật,
phía dưới là Địa Long Tâm Mạch – nơi hội tụ nguyên lực cổ địa.
Bên dưới long cốt, linh quang đỏ tím đan xen, hình thành một
vùng huyết trì – nơi máu của tiên nhân cổ đại từng chảy ra khi bị phong
ấn.
2. Hồi ức máu tiên – Cấm đoạn
quá khứ
Vừa chạm vào Địa Long Tâm Mạch, Huyết Thạch Nguyên Chủng
trong người Hạ Dương đột nhiên sáng rực.
Một dòng ký ức như sóng dữ ập đến, không hề báo trước.
Một trận chiến cổ xưa hiện lên…
- Vô
số cường giả mặc giáp tiên kim, tay cầm tiên binh, vây giết một người toàn
thân đẫm máu – kẻ phản tổ đầu tiên.
- Trong
lúc lâm tử, hắn ném ra một viên huyết thạch – chính là nguyên chủng hiện
giờ trong tay Hạ Dương.
- Hắn
hét lớn: “Kẻ mang Nguyên Chủng… sẽ là người mở lại Thiên Mạch, nghịch lộ
tiên đồ, phản diệt thiên cơ!”
Cảnh tượng vụt tắt. Hạ Dương quỳ một gối, sắc mặt trắng
nhợt, máu chảy nơi khóe miệng.
“Là truyền thừa huyết mạch sao… Không. Là gánh vác thiên số
còn dang dở.”
3. Cửu Trọng Long Ấn – Bí
quyết của kẻ nghịch đạo
Dưới Địa Long Tâm Mạch, Hạ Dương phát hiện một trụ đá cổ
khắc Cửu Trọng Long Ấn, được bảo hộ bởi trận pháp tự xoay nghịch thời
không.
Trên trụ có khắc một dòng chữ máu cổ:
“Kẻ hữu duyên, truyền Long Ấn – kẻ vô tâm, tất hủy thân.”
Không nói một lời, Hạ Dương vận chuyển Vô Tự Thiên Quyết
– công pháp nghịch đạo được phong ấn trong nguyên thần.
Linh lực ngưng tụ thành một chỉ.
"Kết!"
Chỉ vừa điểm xuống, trận pháp rung chuyển, Cửu Trọng Long Ấn
hóa thành từng đoạn tinh quang, nhập thẳng vào đan điền Hạ Dương, khắc sâu vào
nguyên hồn.
Sát na ấy, hắn thấy chân thân của Địa Long, một sinh
vật dài ngàn trượng, mắt đỏ như lửa, ngẩng đầu nhìn hắn — không gầm thét, mà...
cúi đầu.
4. Địa Long Tâm Mạch – Khởi
động Thiên Nguyên Môn Cổ
Khi Long Ấn được truyền thụ, mạch đất chấn động.
Một luồng khí tức thần bí khởi động. Dưới chân Địa Long Tâm
Mạch, một cửa đá cổ khổng lồ trồi lên.
Trên cánh cửa là ba chữ:
"Thiên Nguyên Môn."
Hạ Dương cau mày. Đây… chính là thánh địa tổ môn của
Thiên Nguyên Tông khi xưa – đã bị xóa tên khỏi bản đồ tu chân giới từ hơn nghìn
năm.
“Thì ra, tổ môn chưa từng bị hủy diệt hoàn toàn. Mà là… tự
phong ấn.”
“Mình… là người thừa kế cuối cùng?”
Cửa đá vang vọng âm thanh, thanh âm uy nghiêm:
“Kẻ mang Long Ấn, Nguyên Chủng cùng tồn – được phép nhập tổ
môn, nhưng… phải chấp nhận nghịch thiên chi khổ.”
5. Kết thúc chương – Hắn là
ai trong thiên mệnh?
Hạ Dương bước qua cánh cửa, từng bước lặng lẽ, thân ảnh biến
mất trong ánh sáng u lam nhàn nhạt.
Không một tiếng động, không một câu thề nguyện.
Nhưng thiên địa ghi nhớ.
Cùng lúc đó, tại Vô Tận Hải, Thái Dương Kiếm Tông, Âm Linh
Cốc, Vạn Trùng Sơn… tất cả các đại thế lực đều đồng loạt cảm ứng được dao
động của Long Mạch cổ xưa.
Các lão tổ đồng loạt mở mắt:
“Thiên Nguyên… tái hiện?”
“Một kẻ mang huyết của phản tổ… đã trở lại?”
Chương 68: Thiên Nguyên Cổ Môn – Bí Ẩn Đạo Tạng và Lời Mời
Huyền Bí
Sau khi bước qua cánh cửa đá cổ khắc ba chữ “Thiên Nguyên
Môn”, Hạ Dương bước vào một thế giới hoàn toàn khác — một vùng đất
bị phong ấn vượt thời gian, tách biệt với tu chân giới bên ngoài, bị che
phủ bởi tầng tầng sát trận và ảo trận cổ xưa.
Không gian nơi đây mờ nhạt như khói sương, phong cảnh cổ
kính tang thương, từng ngọn núi, từng tảng đá, từng mái điện đã đổ nát đều
phảng phất khí tức tiên đạo xưa cũ.
1. Tàn Tích Tông Môn – Thiên
Nguyên Cổ Địa
Thiên Nguyên Môn năm xưa từng là tông môn cổ xưa đứng đầu
Vạn Linh vực, truyền thuyết nói có thể kết nối với “Đạo Nguyên Thiên”, chạm
tới tầng giới cao nhất của tu chân đạo lộ.
Giờ đây, chỉ còn lại một vùng đổ nát u tịch, nhưng
trong từng viên đá rêu phong vẫn còn tàng ẩn khí tức tiên đạo, ẩn chứa
những trận pháp phức tạp vượt xa hiểu biết của các tu sĩ hiện tại.
Hạ Dương khoanh chân ngồi giữa quảng trường trung tâm, trước
một tòa đạo bia cao mười trượng, phủ đầy bụi đất. Trên đó có một dòng chữ:
"Kẻ đến đây là hậu nhân truyền thừa, ắt đã qua được
Long Mạch Khảo."
"Nếu có tâm phục hưng đạo tông, hãy dùng huyết tế mở
Đạo Tạng Bí Các."
Không chút do dự, Hạ Dương rút một thanh trâm ngọc từ tay
áo, điểm một giọt máu từ ngón tay lên bia đá.
ẦM ——
Đại địa rung chuyển. Cả vùng cổ địa bắt đầu biến hóa.
Giữa lòng đất, một quầng sáng cổ ngữ hình xoáy hiện
ra, rồi từ từ trồi lên một tòa tháp đá bảy tầng — Đạo Tạng Bí Các,
nơi cất giữ toàn bộ truyền thừa công pháp, linh khí, và thánh điển của
Thiên Nguyên Môn.
2. Đạo Tạng Bí Các – Trí Tuệ
Ngàn Năm Tích Lũy
Hạ Dương bước vào tầng đầu tiên, nơi chứa hàng vạn ngọc
giản, mỗi cái đều chứa linh văn truyền thừa.
Nhưng lạ kỳ thay, không có lấy một trận pháp bảo vệ — như
thể tất cả đã sớm bị thời gian bào mòn.
Bỗng, một ảo ảnh lão giả râu dài mặc đạo bào màu tro xám
hiện lên từ ngọc giản trung tâm.
“Ngươi… là kẻ được Long Mạch thừa nhận?”
Hạ Dương không nói, chỉ hơi cúi đầu.
“Tốt. Nếu ngươi có thể vượt qua Tam Trọng Tâm Kiểm,
thì có tư cách chọn ba loại truyền thừa trong Đạo Tạng.”
3. Tam Trọng Tâm Kiểm – Tâm,
Chí, Đạo
Tầng một – Tâm Kiểm:
Một biển lửa vô tận hiện lên. Trong đó, những ký ức đau đớn,
những ảo ảnh phản bội, sỉ nhục, tổn thương… từ thời thơ ấu cho đến lúc phiêu
bạc một mình khắp các vực giới, tất cả đều ùa về như thủy triều.
Nhưng Hạ Dương… không hề dao động.
Một câu nhẹ nhàng vang lên trong tâm:
“Tâm bất động, cảnh bất chuyển. Ta là ta, không bị quá khứ
trói buộc.”
Tầng hai – Chí Kiểm:
Hắn bị nhốt trong một cảnh ảo mộng: có thể sống an nhàn
cả đời, không chiến tranh, không tu luyện, có gia đình, con cháu đề huề.
Nhưng Hạ Dương chỉ nhìn thoáng qua.
“Nếu ta chọn bình thường, thì ngày xưa đã không bước lên đạo
lộ này.”
Tầng ba – Đạo Kiểm:
Một giọng nói từ cõi vô thanh cất lên:
“Ngươi có dám… phản lại thiên đạo, tự viết đạo lý của riêng
mình?”
Không do dự, Hạ Dương đáp:
“Thiên đạo vô tình, ta không nghịch đạo vì hận, mà vì nhân
tâm đáng trọng hơn mệnh trời!”
Ngay lập tức, ánh sáng từ Đạo Tạng rực rỡ, ba luồng ánh sáng
từ ba tầng khác nhau bay đến, xoay quanh Hạ Dương.
4. Ba Môn Truyền Thừa – Lựa
Chọn Của Hắn
- [Vô
Cực Ẩn Diệt Quyết]: Công pháp tuyệt kỹ dành cho
người ẩn tu, có thể triệt tiêu toàn bộ khí tức, kể cả khi đang chiến đấu.
Kẻ ở Đại Thành cảnh, có thể lẩn vào giữa đại chiến Kim Đan – Nguyên Anh mà
không bị phát hiện.
- [Nguyên
Long Chân Quyết]: Bí pháp luyện thể kết hợp
Long Mạch, rèn luyện thân thể đến mức “Kim Cốt Bất Diệt”, có thể tay không
đón linh binh.
- [Thiên
Tâm Diệu Ngôn]: Bí thuật ngôn pháp, chỉ
truyền cho Tông Chủ Thiên Nguyên, có thể một lời định sinh tử, mê hoặc
lòng người, xoay chuyển cục diện chỉ trong một lời nói.
Hạ Dương chọn cả ba — không bởi lòng tham, mà bởi mỗi một
truyền thừa đều phù hợp với con đường hắn đã âm thầm bước suốt bao năm qua.
5. Lời mời từ Đạo Tạng – Hồi
sinh tông môn?
Khi hắn thu hồi truyền thừa, hư ảnh lão đạo lại hiện lên:
“Ngươi đã đủ tư cách — liệu ngươi có nguyện… trở thành Tân
Chủ Thiên Nguyên Môn?”
Hạ Dương im lặng hồi lâu, ánh mắt bình thản, nhưng sâu thẳm
lại như ẩn chứa lôi đình.
“Ta không cầu danh, cũng không khát quyền. Nhưng… nếu có
ngày Thiên Nguyên Môn còn một hơi thở, ta nguyện bảo vệ cho đến cùng.”
Hư ảnh biến mất, nhưng giữa không trung, tấm Lệnh phù tổ
môn bằng đồng cổ bay đến, tự động nhập vào linh hồn hắn — trở thành Ấn
Chủ Đạo Thống.
6. Chuyển Biến Đại Cục – Kẻ
ẩn tu, đã có căn cơ
Giờ đây, Hạ Dương đã trở thành người nắm giữ chân truyền bí
thuật, Long Ấn, Nguyên Chủng, và cả quyền khởi động lại một tông môn từng đứng
trên đỉnh thiên đạo.
Nhưng hắn vẫn im lặng rút lui, lặng lẽ phong tỏa Đạo
Tạng, rời khỏi Thiên Nguyên Cổ Môn, trở về thôn cũ nơi đầu núi hoang.
Trên người không hề có một tia linh quang, vẫn là áo vải,
nón rơm, thảnh thơi đốn củi nấu nước như một tiều phu.
Chương 69: Huyết Phù Lệnh – Ngũ Cốc Môn Diệt Môn
Vẫn là ánh chiều tà rải xuống vùng sơn thôn hẻo lánh, chim
rừng ríu rít, khói bếp lững lờ bay lên từ mái nhà tranh đơn sơ nơi cuối thôn. Hạ
Dương ngồi bên hiên nhà, lặng lẽ vo gạo nấu cơm, gương mặt bình thản, ánh
mắt vô vi, như thể chỉ là một tiều phu già chẳng màng thế sự.
Nhưng chính trong yên bình ấy... sát cơ đang lặng lẽ ngấm
ngầm lan đến.
1. Tin đồn lan truyền – Huyết
Phù Lệnh tái hiện
Tại Thanh Châu, một vùng đất rộng lớn cách thôn núi
Hạ Dương hàng ngàn dặm, bỗng nhiên xuất hiện một đạo phù lệnh màu máu.
Người nhìn thấy mô tả: nó bay từ trên trời, rực cháy giữa không trung, mang
theo khí tức ma huyết, rồi nổ tung thành từng ký hiệu huyết văn rải khắp mười
ba thành trấn.
Tên gọi của nó... là “Huyết Phù Lệnh”.
Huyết Phù Lệnh xưa kia là tín vật huyết sát của một nhánh
tàn dư Ma Tông cổ đại, mỗi lần nó hiện thế đều kéo theo một cuộc đại tàn
sát. Kẻ bị chỉ đích danh, không ai sống sót.
Mà lần này... trên phù văn máu đỏ, lại hiện lên ba chữ
lớn — “Ngũ Cốc Môn”.
2. Ngũ Cốc Môn – Hư danh giả
đạo, tội nghiệt chồng chất
Ngũ Cốc Môn vốn là một tiểu môn phái ở rìa Thanh Châu,
chuyên trồng linh cốc, bán linh thảo. Bề ngoài hành thiện, giúp đỡ dân tu nghèo
khổ, nhưng thực chất lại là một ổ tham lam, dối trá, buôn bán thân thể thiếu
nữ phàm nhân đổi lấy tài nguyên tu luyện.
Chúng từng đụng đến một nhóm trẻ con trong thôn quê phía
tây Thanh Châu — trong số đó, có một đứa trẻ từng được Hạ Dương chữa trị
khi lang thang cầu thực, tặng cho một viên Tụ Khí đan.
Cái chết oan của bọn trẻ tuy không ai hay, nhưng Hạ Dương
biết.
Và Huyết Phù Lệnh… chính là hắn truyền ra.
3. Đêm diệt môn – Bóng đen
giáng lâm
Đêm đó, trời không trăng không sao, gió thổi từ phương bắc
mang theo tiếng kèn ai oán vô hình.
Ngũ Cốc Môn đang giữa tiệc rượu chúc mừng môn chủ Trình Tán
Phi đột phá Trúc Cơ hậu kỳ, thì bầu trời đột nhiên tối sầm.
Một bóng đen từ phương xa lướt đến, như lướt trên gió, không
mang linh áp, không có pháp lực dao động, nhưng khiến cả môn phái phát lạnh
như bị Quỷ Môn khai mở.
Không ai thấy rõ mặt hắn.
Hắn chỉ bước đi từng bước, từng bước nhẹ nhàng… nhưng mỗi
bước, là một trưởng lão Ngũ Cốc Môn rơi đầu.
Không có máu văng.
Chỉ một ánh kiếm lạnh lẽo không hình, không tiếng, xuyên qua
cổ họng.
4. Lời tuyên phán
Trình Tán Phi run rẩy, toàn thân vận khởi toàn bộ pháp lực.
Hắn triệu xuất pháp khí hạ phẩm “Linh Phong Tiễn”, nhưng chưa kịp bắn ra, tay
đã rơi xuống đất.
"Ngươi... là ai? Vì sao... diệt cả môn ta?!"
Người kia không đáp, chỉ đưa tay khẽ búng.
Một đạo phù văn màu đen từ ngón tay bay ra, hóa thành
dòng chữ giữa hư không:
“Tội ngươi: bắt phàm nhân luyện đan, hãm hại trẻ nhỏ, hút
linh cốt người sống.”
“Thiên đạo không trị, ta thay trời hỏi tội.”
Hắn không xưng danh. Không báo thù cho ai. Không để lại tên
tuổi.
Chỉ tay áo vung nhẹ — cả đại điện Ngũ Cốc Môn sụp đổ trong
tĩnh lặng.
5. Trở lại sơn thôn – Kẻ tiều
phu bình thường
Sáng hôm sau, tại thôn núi nhỏ bé, Hạ Dương lại ngồi chẻ
củi.
Lão trưởng thôn chống gậy tới, miệng lẩm bẩm:
“Đêm qua kỳ lạ lắm... mấy con chim đêm bay loạn, núi rúng
động. Như có yêu tà.”
Hạ Dương mỉm cười:
“Chắc chỉ là gió lớn thôi ạ.”
Bên tay, một thanh tiểu đao gỉ sét cắm trên khúc gỗ —
không ai biết, tối qua nó từng chém xuyên qua mười ba tu sĩ Trúc Cơ.
Trên cán đao, một tia huyết quang nhạt nhòa tan biến.
6. Chấn động Thanh Châu – Ai
ra tay?
Tin Ngũ Cốc Môn bị diệt trong một đêm, không ai sống
sót, lan truyền khắp Thanh Châu tu giới như một tiếng sét giữa ngày xuân.
Tất cả môn phái đều đồn đoán:
- Là
ai có thể hành động mà không phát ra một gợn linh lực?
- Là
ai có thể xuyên qua đại trận hộ môn Ngũ Cốc Môn dễ như đi dạo?
- Là
ai dám tuyên “thay trời hành đạo”, diệt sạch một môn?
Một vài kẻ từng quen biết Hạ Dương năm xưa, nghe phong
thanh, bất giác tái mặt:
“Chẳng lẽ là hắn… ‘kẻ tiều phu ở núi Tây Diệp’?”
Nhưng không ai dám hỏi thẳng.
Vì người từng hỏi… đã không còn trong thiên hạ.
Chương 70: Linh Huyết Cổ Đàm – Bóng Đen Từ Thiên Kiếm Tông
Màn sương mỏng như tơ lụa phủ xuống núi Tây Diệp, bao
bọc thôn nhỏ trong vẻ tĩnh mịch hoang vu. Gà rừng vừa gáy sáng, Hạ Dương
đã dậy sớm, cầm rìu ra sau nhà chẻ củi, động tác chậm rãi nhưng vững vàng, như
thể chỉ là một lão nông không màng thế sự.
Nhưng trong lòng hắn, hôm nay trời không bình yên.
1. Dị động tại Cổ Đàm
Cách thôn núi năm dặm về phía bắc, trong một khe đá sâu
không đáy, có một vùng hồ nhỏ gọi là Linh Huyết Cổ Đàm. Truyền thuyết kể
lại: nơi đây từng là nơi đấu pháp sinh tử giữa một Ma tu Đại Thừa kỳ và một
vị Thánh nữ Phật Tông, máu chảy thành đàm, linh khí biến dị, hóa thành địa
mạch tà dị, cực kỳ nguy hiểm.
Thường ngày chẳng ai dám bén mảng.
Thế nhưng hôm nay — đàm nước đột nhiên sôi trào, âm
khí bốc lên tận trời, từng tầng hắc vụ cuồn cuộn bao phủ cả dãy núi.
Tiếng gào rú thê lương như ma quỷ vang vọng mười dặm,
khiến đám tu sĩ lang bạt trong rừng cũng phải run rẩy bỏ chạy.
Mà giữa trung tâm Cổ Đàm, một chiếc phi kiếm dài ba thước
đang lơ lửng — chính là Huyền Nha Kiếm, bảo vật trấn môn của Thiên
Kiếm Tông.
2. Thiên Kiếm Tông cử người
thăm dò
Tại tổng đàn Thiên Kiếm Tông cách đó ngàn dặm, khi cảm ứng
được linh khí cổ tà dao động, tức thì phái một gã nội môn đệ tử –
Khúc Linh Phong, Kim Đan trung kỳ, đi dò xét.
Khúc Linh Phong là kẻ kiêu ngạo, sinh ra trong nhánh phụ của
Trưởng Lão hội, tâm cơ thâm sâu, tu luyện kiếm đạo tàn khốc, từng đồ sát một
thôn man tộc chỉ vì bị nhìn thẳng mắt.
Lần này nhận lệnh, y mang theo một thanh kiếm xương ma tộc,
thần thức dò quét suốt đường đi, ánh mắt lạnh lẽo như dao mổ.
“Khu vực này hẻo lánh, không có tu sĩ mạnh. Nếu Huyền Nha
Kiếm thật ở đây, ta đoạt lấy trước rồi về sau lập công báo cáo cũng không
muộn…”
3. Đụng độ tại sơn lâm
Khi Khúc Linh Phong đi qua rừng trúc gần thôn của Hạ
Dương, thần thức vô tình quét qua căn nhà tranh đơn sơ.
Y cảm nhận một luồng khí tức mơ hồ, giống như không có tu
vi, nhưng lại có tử khí cực nhạt, rất khác lạ.
Y hạ xuống, bước vào sân trước:
“Lão trượng, quanh đây có thấy gì bất thường?”
Hạ Dương ngẩng đầu, gương mặt nhu hòa:
“Chỉ là tiếng sấm trong khe núi phía bắc. Thường thôi. Các
vị tiên gia cứ yên tâm tra xét.”
Khúc Linh Phong liếc nhìn, cảm thấy tên tiều phu này chẳng
có lấy một tia linh lực, liền khinh thường rời đi.
Nhưng khi quay lưng, bàn tay hắn bỗng run nhẹ — từ sau
gáy tỏa ra một luồng lạnh lẽo vô hình. Tựa như… đang bị quái vật cổ xưa
theo dõi.
4. Huyết Bạo Cổ Linh
Khúc Linh Phong đến Linh Huyết Cổ Đàm, vừa thả thần thức
thăm dò, thì một cột máu phun thẳng lên trời.
Từ trong nước, một xác khô toàn thân mọc gai huyết,
mang theo oán khí cả vạn năm, gào lên thảm thiết, vung móng vuốt lao đến.
Đó là Huyết Bạo Cổ Linh – tàn hồn sinh ra từ cuộc đại
chiến năm xưa, bị phong ấn dưới đàm, giờ gặp khí tức kiếm đạo từ Huyền Nha Kiếm
mà sống lại.
Khúc Linh Phong biến sắc:
“Tà vật! Cút!”
Y tung Huyết Linh Kiếm, nhưng chỉ vài chiêu đã bị đánh
văng mấy trượng, một bên cánh tay bị độc khí ăn mòn thối rữa.
Vào lúc tuyệt vọng, một bóng người áo xám bước ra từ
sương mù, không phát ra tiếng động.
Không cần nói, không cần giải thích.
Hạ Dương chỉ giơ tay khẽ bấm quyết.
Một lưỡi kiếm vô hình chém ra — không ánh sáng, không
sóng linh lực, nhưng chém xuyên đầu lâu Huyết Bạo Cổ Linh, hóa thành bụi
máu lặng lẽ.
5. Lộ một phần thực lực
Khúc Linh Phong nhìn Hạ Dương mà chân tay run rẩy.
“Ngươi... là ai?!”
Hạ Dương không trả lời. Chỉ liếc mắt.
Ánh mắt ấy khiến Khúc Linh Phong như bị xuyên thủng tâm
hồn, cảm thấy bản thân như con kiến đối diện với thiên lôi.
Hắn vội vàng thu kiếm, lảo đảo rút lui khỏi cổ đàm, thậm chí
không dám ngoái đầu nhìn lại.
6. Bóng đen về Thiên Kiếm
Tông
Khúc Linh Phong sau khi chạy về tông môn, run rẩy thuật lại:
“Có một tán tu ở ẩn... sâu không lường được. Ra tay... không
mang linh lực, nhưng chỉ một chiêu diệt tà linh!”
Thiên Kiếm Tông cao tầng bắt đầu nghi ngờ:
- Ai
là người có thể ẩn khí tức đến mức thần thức Kim Đan không nhìn ra?
- Ai
đủ sức một chiêu diệt cổ linh tồn tại từ thời Đại Thừa tranh đấu?
Một cái tên được nhắc thầm trong bóng tối...
“Chẳng lẽ là... tàn niệm của Ma Kiếm Thánh năm xưa? Hay
là... hậu nhân của Cổ Kiếm Môn đã bị diệt?”
Chưa ai nghĩ tới — chỉ là một lão tiều phu đang chẻ củi
giữa thôn quê.
✨ Mời
bạn ghé thăm blog của mình để cùng đọc những truyện tiên hiệp và linh dị
hay nhất.
✅ Xem thông tin chi tiết tại đây 👉 https://bit.ly/meopingping 🔗
👉 Xem sản phẩm chi
tiết tại đây 👉 https://bit.ly/sanphamphongthuy
🌿 Hãy theo dõi để không bỏ lỡ những câu chuyện mới được cập
nhật mỗi tuần nhé!
0 Comments