ẨN TU ĐẠO GIẢ (CHƯƠNG 156 - 160 )TIÊN HIỆP HỆ THỐNG

 Chương 156: Dư Âm Một Chiêu, Truy Sát Ngầm Khởi


Sau trận chiến tại đỉnh Lạc Vân, cái tên Khương Dạ Minh như một cơn lốc cuốn phăng sự ngạo nghễ của thiên kiêu các tông môn.

Chỉ một ngón tay, phá tan tuyệt chiêu của Trần Hạo. Không ai rõ hắn dùng pháp thuật gì, cũng không ai cảm nhận được tu vi thật sự của hắn.

Lý Trường Phong – thiên tài của Vạn Linh Cốc – chỉ thốt ra một câu:

“Một chiêu nhập đạo.”

Chỉ câu ấy thôi, khiến bao lão tổ ẩn thế đang theo dõi đại chiến đều chấn động tâm thần.




Ba ngày sau. Tại hậu sơn Thái Âm Cung.

Trong một thạch điện băng lãnh, Lục Thiên Mộng lặng lẽ quỳ gối trước một tòa tượng băng, giọng khẽ run:

“Sư tôn, đệ tử lần đầu nhìn thấy một kẻ khiến ta không thể dò xét... Hắn tên là Khương Dạ Minh.”

Bức tượng băng không có phản ứng gì, nhưng qua vài hơi thở, một tiếng thở dài như từ thời viễn cổ vọng ra:

“Nếu hắn thật sự bước vào cảnh giới ‘Đạo chi sơ’, thì toàn bộ tông môn thiên kiêu... đều không phải đối thủ.”

“Loại người này... không thể để yên.”


Cùng thời điểm, tại Tàng Kinh Các của Thiên Cơ Tông.

Từ Thanh Viễn đang đối chiếu một tấm thiên cơ đồ cổ. Hắn nhíu mày khi thấy một điểm đen vô danh, như vết mực loang ra giữa một bức tranh hoàn mỹ.

“Thiên cơ hỗn loạn. Càng lúc càng rối loạn sau khi hắn ra tay.”

“Sư phụ, người có thể tra ra lai lịch của hắn không?”

Sau tấm màn chướng khí là một giọng già nua đáp:

“Tấm che thiên mệnh, không thể phá. Hắn không có số trong thiên đạo này.”

“Ngươi tránh xa hắn ra. Kẻ đó... không thuộc về thế giới này.”


Trong khi đó, Khương Dạ Minh lại đang ngồi trong một thạch động nhỏ cách chiến trường hơn nghìn dặm.

Hắn nhàn nhã uống trà, bên cạnh là một lò luyện đan nhỏ nửa tàn nửa cháy. Trước mặt là một đạo phù giản đang tự động bay múa — một pháp trận ẩn tàng khí tức bậc cao.

“Hệ thống, kiểm tra thành quả đột phá mấy ngày qua.”

[Ký chủ đã lĩnh ngộ bước đầu Đạo chi ý – "Vô Tranh Vô Hình".
Kích hoạt kỹ năng bị động: Không để lại linh khí dao động dưới cấp Đại Thừa.
Thưởng: +1 tầng công pháp "Hoang Dã Hóa Linh Quyết".
Cảnh giới hiện tại: Kết Đan đỉnh phong, ẩn tàng tu vi thành Trúc Cơ trung kỳ.]

Khương Dạ Minh nhếch môi cười nhạt.

“Cũng tạm đủ để sống tiếp...”


Nhưng đúng lúc này, phía ngoài động phủ, một cơn dao động cực nhỏ lướt qua.

Hắn khẽ nghiêng đầu, nhấc một lá trà thả vào nước, vừa đúng lúc một tiếng vút gió sắc bén xé gió lao tới.

Một thanh phi kiếm tẩm độc gào thét xuyên vào động phủ, mang theo linh lực ẩn tàng của một Nguyên Anh hậu kỳ tu sĩ!

“Chết đi!”

Ầm!

Cả động phủ nổ tung, đá vụn bay tung tóe.

Kẻ tập kích lập tức hiện thân – một lão giả áo đen, mặt che khăn, mang ký hiệu của Huyết Ảnh Các – tổ chức sát thủ ngầm chuyên nhận diệt trừ thiên tài.

Nhưng khi lão chuẩn bị kết ấn lần hai…

“Xong rồi à?” – một giọng trầm khàn, không chút hoảng hốt, vang lên sau lưng lão.

Khương Dạ Minh bước ra từ làn khói đá vụn, áo xám không nhiễm bụi trần, chỉ nhẹ nhàng phủi tay, ánh mắt u lãnh như hồ nước mùa thu.

Một đạo phù văn màu bạc bay quanh cổ tay hắn, vô hình vô ảnh, như ẩn chứa thiên uy.

“Ngươi không đến để giết ta. Ngươi đến để dẫn dụ ta ra ngoài.”

Áo đen lão giả sững người. Nhưng còn chưa kịp phản ứng, một đạo tử quang lặng yên chém ngang qua cổ họng lão, không tiếng động, không khí tức.

Phập!
Cái đầu rơi xuống đất mà thần hồn chưa kịp phản ứng đã bị thanh tử quang hóa thành hư vô.


Hệ thống thông báo:

[Đã giết ẩn sát giả của Huyết Ảnh Các – Thưởng: Tàng Hình Phù cấp Thiên.
Kích hoạt chuỗi nhiệm vụ: "Săn Bàn Tay Trong Bóng Tối"]


Khương Dạ Minh quay người rời đi, để lại đống đổ nát và một xác chết không còn dấu vết pháp lực.

“Thiên kiêu tông môn? Huyết Ảnh Các? Cả đám các ngươi cứ đến đi.”

“Đạo lộ còn dài. Cổ đạo chưa khai.”

“Nhưng nhớ lấy… kẻ như ta, không muốn nổi danh, nhưng cũng không chấp nhận bị dắt mũi.”


Chương 157: Sóng Ngầm Dâng Lên, Đạo Tâm Khó Ẩn


Sáng sớm hôm sau, sương mù bao phủ khắp rừng trúc hoang dã phía Tây núi Thanh Hà. Trong đám sương ấy, có một bóng người lặng lẽ tiến bước, chẳng lưu chút khí tức nào.

Khương Dạ Minh, tay áo rũ xuống, bước đi như đang ngắm cảnh, ánh mắt tĩnh lặng như mặt nước hồ thu.

Trên vai hắn là một chiếc hồ lô bằng đồng cũ kỹ, lâu lâu phát ra tiếng "lạch cạch", như có vật sống bên trong.

"Ngươi giết sát thủ của Huyết Ảnh Các rồi, vậy là có người sẽ tiếp tục bám theo,"
giọng nói hệ thống vang lên đều đều, không chút cảm xúc.

"Ta biết." – Khương Dạ Minh khẽ đáp, ánh mắt không hề dao động.

"Vậy sao không rời khỏi khu vực tông môn? Tựa như trước đây ngươi luôn làm?"

Khương Dạ Minh ngẩng đầu nhìn trời.

“Lần này khác. Chúng đã bắt đầu dòm ngó những kẻ vô can quanh ta. Nếu cứ lui mãi… sẽ có người thay ta chết.”

Hệ thống im lặng một lúc. Sau đó vang lên âm thanh nhắc nhở:

[Kích hoạt chi nhánh nhiệm vụ: “Che Giấu Đạo Tâm – Vào Vai Kẻ Yếu”.
Yêu cầu: Ẩn tu vi, nhập Thái Linh Tông làm tạp dịch đệ tử.
Thưởng sau hoàn thành: Ngẫu nhiên đan phương Địa cấp / Một lần tẩy tủy toàn thân.]


Một ngày sau, tại chân núi Thái Linh Tông.

Giữa hàng trăm người đang xếp hàng chờ khảo nghiệm nhập môn, có một kẻ tóc rối, áo xám, mang theo túi càn khôn cũ nát đứng lẫn trong đám người.

Không ai chú ý hắn. Thậm chí cả đệ tử phụ trách khảo nghiệm cũng định bỏ qua.

“Tên họ gì?” – giọng nói thiếu kiên nhẫn vang lên.

“Khương Dạ Minh.” – hắn đáp nhẹ.

“Cảnh giới?”

“…Trúc Cơ sơ kỳ.” – hắn khẽ nói, dù thực tế, hắn đã nửa bước bước vào Nguyên Anh sơ kỳ nhờ hấp thụ Tinh Hồn Huyết Sát của sát thủ Huyết Ảnh Các.

Vị đệ tử khảo nghiệm liếc mắt, hừ lạnh một tiếng, đập con dấu đỏ “Tạp dịch” lên bảng ngọc:

“Đi qua bên kia, tuyến số 3.”


Nửa tháng sau. Trong khu tạp dịch đệ tử Thái Linh Tông.

Khương Dạ Minh khoác áo vải thô, mỗi ngày vác nước, chẻ củi, luyện tập “Bổ Nguyên Quyết” – công pháp cấp thấp của tạp dịch đệ tử.

Hắn ẩn mình, không gây chú ý. Nhưng cũng trong nửa tháng này, đã có ba đệ tử nửa đêm bị giết mất xác, thủ pháp cực kỳ gọn gàng, không ai tra ra được.

Chỉ có hắn biết: ba kẻ đó là nội ứng của Huyết Ảnh Các được cài vào dò xét hắn.

Hắn chẳng để lại dấu vết nào.


Tối hôm đó.

Một thanh niên áo tím – Tư Không Vũ, nội môn đệ tử và thiên kiêu Thái Linh Tông – dẫn theo vài đệ tử thân tín tới khu tạp dịch.

“Ngươi là Khương Dạ Minh?”

Khương Dạ Minh ngẩng lên, lau mồ hôi, chắp tay:

“Tại hạ chính là, có chuyện gì sao?”

Tư Không Vũ híp mắt cười lạnh:

“Nghe nói ngươi từng khiến một hộ pháp nội môn của ta ‘vô cớ mất tích’? Có can đảm như vậy, thì theo ta lên đại điện một chuyến.”

Khương Dạ Minh nhún vai, giọng bình thản:

“Ta chỉ là tạp dịch đệ tử. Nội môn hộ pháp mất tích, sao lại liên quan đến ta?”

“Ngươi không đi?” – Tư Không Vũ nhướng mày, tay siết chặt hông kiếm.

Ngay lúc ấy, một luồng thần niệm mơ hồ quét qua từ hư không. Ánh mắt Tư Không Vũ hơi biến, nhưng vẫn gằn giọng:

“Nếu không đi, đừng trách ta…”

“Hửm?” – Khương Dạ Minh chậm rãi bước tới một bước, ánh mắt phẳng lặng nhìn thẳng vào hắn.

Ngay khoảnh khắc ấy, cả không khí như ngưng đọng.

Tư Không Vũ bất giác cảm thấy đầu óc nặng nề, thần hồn như bị một luồng khí tức cổ xưa chèn ép… chỉ một cái nhìn, mà toàn thân hắn như đắm trong biển máu chết chóc.

Một hơi thở sau, Khương Dạ Minh khẽ nghiêng đầu, mỉm cười, nhấc thùng nước lên.

“Ta vẫn sẽ đến, nếu đó là ý tông môn.”

Nụ cười ấy, khiến cả đám đệ tử theo Tư Không Vũ lạnh sống lưng.


Sau khi họ rời đi, một giọng nữ nhẹ nhàng vang lên phía sau hắn:

“Không cần ra tay quá sớm như vậy đâu, Khương sư huynh.”

Khương Dạ Minh quay lại, thấy một thiếu nữ áo lục, dung mạo thanh nhã, đang tựa vào gốc cây trúc.

“Ngươi là ai?”

“Tống Linh Nhược – chân truyền đệ tử của Thái Linh Tông.” – nàng mỉm cười.

“Ta đã theo dõi huynh từ ngày đầu vào tông môn. Chúng ta… đều giống nhau. Che giấu, nhẫn nhịn, chờ thời cơ.”

Ánh mắt nàng lóe lên vẻ hiểu rõ.

“Huynh không đến để tu hành.”
“Huynh đến để… giết ai đó, đúng không?”


Chương 158: Lộ Diện Một Phần Chân Tướng


Sau lời nói đầy ẩn ý của Tống Linh Nhược, Khương Dạ Minh không đáp ngay. Hắn chỉ nhẹ nhàng gác thùng nước xuống, ngước nhìn lên bầu trời xám đang dần kéo mây.

“Ngươi theo dõi ta từ ngày đầu?” – giọng hắn đều đều, không vui không giận.

Tống Linh Nhược mỉm cười, ngón tay vuốt nhẹ mớ tóc bên tai, bước lại gần:

“Không phải theo dõi. Là quan sát.”
“Ta có thể nhận ra loại người như huynh… người không muốn gây chú ý, nhưng bất kỳ ai đụng vào cũng không còn cơ hội để hối hận.”

Nàng ngừng lại, giọng trầm thấp:

“Chúng ta đều là loại người như thế. Ẩn nhẫn… để sống sót.”

Khương Dạ Minh nhìn nàng một lúc lâu rồi mới thản nhiên hỏi:

“Ngươi tiếp cận ta… vì mục đích gì?”

Tống Linh Nhược không giấu giếm:

“Trong tông môn này, có một bóng tối sâu hơn bất kỳ ai có thể tưởng. Huyết Ảnh Các chỉ là bề nổi. Phía sau chúng… là một nhánh bí ẩn trong chính Thái Linh Tông – Phân chi Thất Sát.”

“Ta có kẻ thù trong đó. Còn huynh… hiển nhiên cũng có mục tiêu riêng.”

Khương Dạ Minh nhíu mày, không nói gì. Một tiếng “ting” vang lên trong đầu:

[Nhiệm vụ ẩn phụ: Liên minh tạm thời – Hợp tác với người nắm giữ ‘Chìa khóa Thất Sát’.]
Hoàn thành: Kích hoạt bản đồ bí cảnh 'Địa Cung Tàn Hồn'.

Ánh mắt hắn lóe lên một tia sáng lạnh, rồi nhanh chóng biến mất.


Ba ngày sau.

Một nhóm đệ tử nội môn được triệu tập đến Phong Vân Đài, lấy lý do “luyện khí tổ hợp” – một nhiệm vụ đội nhóm nhằm rèn luyện phối hợp chiến đấu.

Đứng đầu đội là Tư Không Vũ, bên cạnh hắn là Hà Ngọc Thành – một trong những thiên kiêu nổi bật nhất Thái Linh Tông.

Tư Không Vũ liếc thấy trong danh sách có một cái tên liền nheo mắt:

“Khương Dạ Minh… tên tạp dịch đó cũng được chọn?”

Một đệ tử bên cạnh cười nhạt:

“Chắc là ai đó muốn dọn rác cùng lúc.”

Tư Không Vũ cười lạnh:

“Tốt. Vừa hay ta có chuyện chưa tính sổ.”


Trên đường đến Phong Vân Đài.

Tống Linh Nhược nhẹ nhàng lướt đến bên Khương Dạ Minh, đưa hắn một ngọc phù.

“Tổ hợp lần này là cái bẫy. Đêm trước ta nghe được Hà Ngọc Thành dùng truyền âm phù bàn kế với Tư Không Vũ. Trong đội ngũ có ít nhất ba tên từ Phân chi Thất Sát.”

“Chúng muốn đẩy huynh chết trong chiến đấu.”

“Còn ta… sẽ châm ngòi cho kế hoạch bùng ngược lại.”

Khương Dạ Minh nhận ngọc phù, vẫn giữ vẻ mặt bình thản như thường lệ, nhưng đáy mắt đã sớm hiện lên sát ý.


Phong Vân Đài.

Một trăm đệ tử được phân làm mười nhóm, chia nhau tiến vào Ảo Cảnh Huyết Phong, nơi mô phỏng trận địa có yêu thú tàn sát khắp nơi.

Mỗi nhóm phải sống sót, vượt ải, và phối hợp hoàn thành ba nhiệm vụ: Giải trận, tiêu diệt yêu linh, chiếm lĩnh huyễn bàn.

Khi bước vào cảnh giới ảo, xung quanh Khương Dạ Minh bỗng chỉ còn sáu người – toàn bộ đều là người Tư Không Vũ sắp xếp.

“Khương huynh, ngươi ở cuối đi.” – một kẻ lên tiếng, cười nhạt.

“Để phòng ngừa ngươi vướng chân tụi ta.”

Khương Dạ Minh không nói gì, lặng lẽ đi cuối. Nhưng mỗi bước hắn đi qua, đều có hư ảnh linh văn lặng lẽ ẩn vào mặt đất.


Khi đến giữa khu rừng ảo, sát khí đột nhiên bùng lên.

“Lên!” – Tư Không Vũ quát lớn.

Ba người phía trước đồng loạt quay lại vung kiếm đánh thẳng vào Khương Dạ Minh.

Nhưng…

Ầm!!!

Ngay giây phút đó, ba kẻ đánh tới như bị quái lực kéo ngược về phía sau, ngã vật xuống đất.

“Trận văn?” – Hà Ngọc Thành biến sắc.

Tư Không Vũ rít lên:

“Ngươi bày sẵn trận?”

“Không…” – Khương Dạ Minh chậm rãi giơ tay lên, ánh mắt thâm sâu như vực:
“Ta chỉ… chừa cho các ngươi một con đường chết.”

Ầm ầm ầm!!!

Toàn bộ khu vực xung quanh vang lên âm thanh nổ đùng đoàng. Lôi phù, hỏa châm, phong nhận – vô số pháp khí từ hư không bắn ra, bao phủ sáu tên đệ tử.

Tiếng kêu thảm thiết vang lên trong nháy mắt.

Tư Không Vũ toàn thân bị thương, khóe miệng đầy máu:

“Ngươi… không phải Trúc Cơ…”

Khương Dạ Minh khẽ mỉm cười, ánh mắt bình thản như chưa từng chém giết:

“Ta từng nói ta là Trúc Cơ… khi nào?”

Một cơn gió nhẹ lướt qua, thi thể ba người trước hắn hóa thành tro tàn.

Phía xa, Tống Linh Nhược nhẹ nhàng bước ra, nhìn cảnh tượng trước mắt, ánh mắt lóe lên vẻ tán thưởng.


Chương 159: Địa Cung Tàn Hồn Mở Ra – Sát Cơ Từng Bước


Khi trận pháp cuối cùng tan biến, Khương Dạ Minh lặng lẽ thu hồi vài tấm phù lục còn sót lại, ánh mắt vẫn đạm mạc như cũ.
Bên cạnh, Tống Linh Nhược đứng trong màn bụi mờ mịt, y phục trắng như tuyết khẽ lay động trong gió.

“Không ngờ ngươi lại chuẩn bị kín đáo như vậy… Đến cả Phân chi Thất Sát cũng không đoán được.” – Nàng khẽ cười, nhưng ánh mắt lại sắc lạnh như băng.

“Giết gà không cần dùng đao lớn.” – Khương Dạ Minh đáp nhàn nhạt, rồi quay lưng bước đi.

Nhưng đúng lúc này — hệ thống vang lên.

[Đinh! Hoàn thành nhiệm vụ ẩn: Đối kháng Thiên Kiêu Nội Môn.]
[Nhận được: Thưởng linh thạch thượng phẩm ×100, Hư Hỏa Chi Tâm (một phần), Bản đồ chi tiết ‘Địa Cung Tàn Hồn’.]
[Kích hoạt nhiệm vụ kế tiếp: Tầm bảo địa cung – Giải bí ẩn Thất Sát.]

Khương Dạ Minh thoáng dừng chân, mí mắt hơi giật. Hư Hỏa Chi Tâm – chính là tài liệu trọng yếu luyện chế Hư Ảnh Linh Thể, công pháp hỗ trợ hắn tấn thăng Nguyên Anh sau này.

Hắn giấu đi vẻ kinh ngạc, đưa mắt nhìn Tống Linh Nhược, hỏi thẳng:

“Ngươi muốn gì từ địa cung?”

Nữ tử áo trắng yên lặng một lúc, rồi đáp khẽ:

“Tàn hồn của một người thân.”

“Và một đoạn ký ức bị người khác cắt đi.”


Ba ngày sau.

Tại vùng đất hoang tàn phía đông bắc Thái Linh Sơn, một khe nứt sâu hàng trăm trượng bất ngờ xuất hiện giữa lòng đất, tỏa ra khí tức âm u.

Địa Cung Tàn Hồn — tàn tích của Cổ Tông U Hồn Đạo, một thế lực từng bị toàn bộ chính đạo hợp lực tiêu diệt hơn tám trăm năm trước.

Tuy nhiên, theo những mẩu ghi chép rải rác trong tàng thư các, bên trong địa cung tồn tại một đoạn “Bất Tử Chi Kinh” chưa từng hoàn chỉnh, là pháp quyết nghịch thiên có thể đảo nghịch sinh tử – thu hút vô số ánh mắt đỏ ngầu tham lam.

Lần này, Thái Linh Tông công bố “mở cửa địa cung để thử luyện,” nhưng kẻ hiểu rõ đều biết, đây chỉ là cái cớ để các thế lực tranh giành cơ duyên.


Trong đại điện Băng Ngọc.

Mười vị thiên kiêu nội môn và ba trưởng lão Kim Đan hậu kỳ tề tựu một chỗ.

Một lão giả tóc bạc — Trưởng lão Tào Húc, vuốt chòm râu, ánh mắt nặng nề:

“Trong địa cung, yêu hồn tàn linh vô số. Mỗi người được ban xuống một phù ấn hộ mệnh, chỉ có thể dùng một lần. Sau khi vỡ, lập tức được truyền ra ngoài.”

“Ngoài ra, ai chiếm được vật mang ‘Khí tức Cổ Vương’ sẽ lập tức được tiến cử vào tổ nội bí cảnh – tranh suất Thánh Địa Nam Vực.”

Cả đại điện liền xôn xao.

“Khí tức Cổ Vương” – đó là vật chỉ có trong các pháp bảo chí tôn thời cổ, hoặc truyền thừa đại đạo.

Mắt Tư Không Vũ sáng lên, bên cạnh là Lý Tĩnh Huyền – một trong ba đại thiên kiêu. Hắn hừ lạnh:

“Mấy tên như Khương Dạ Minh mà cũng đòi mơ tới cơ duyên Cổ Vương, thật không biết tự lượng sức.”

Tào Húc liếc mắt lạnh lùng:

“Khương Dạ Minh đã được danh chính ngôn thuận ban cho thân phận khách khanh tông môn. Ai dám khinh thường, cứ thử.”

Không ai dám phản bác nữa. Nhưng ánh mắt các thiên kiêu đều đã mang sát ý âm trầm.


Bên ngoài Địa Cung.

Trời tối mịt, mây đen tụ hội. Trước cửa động khắc hình Cự Linh Mị Ảnh, ba chục người đứng thành hàng.

Tống Linh Nhược lặng lẽ đứng sau Khương Dạ Minh, truyền âm:

“Một khi bước vào, toàn bộ cấm truyền âm phù, cấm phi hành. Không ai dựa được vào ngoại lực, kể cả ta.”

“Chúng ta chỉ có ba ngày. Sau ba ngày, địa cung sẽ đóng lại.”

Khương Dạ Minh nhẹ gật đầu.

“Một ngày là đủ.”


Ầm!!!

Tiếng vang từ lòng đất dội lên. Cánh cửa đá khổng lồ của địa cung chậm rãi mở ra, sương mù đen ào ra như có sinh mệnh.

Đám thiên kiêu lập tức bay vào. Tư Không Vũ, Lý Tĩnh Huyền đi đầu. Khương Dạ Minh vẫn bình thản, từng bước bước vào hắc vụ dày đặc.

Một ánh sáng lóe lên sau lưng hắn — một hư ảnh mơ hồ của một tòa tháp cổ nứt vỡ chợt hiện ra sau lưng hắn trong chớp mắt… rồi biến mất.

Không ai nhìn thấy. Nhưng hệ thống lạnh lùng thông báo:

[Kích hoạt: Chân Hồn Cảnh Giới Thứ Nhất – Mộng Tháp Di Ảnh.]
[Toàn bộ sát trận trong địa cung sẽ giảm hiệu lực lên ngươi 70%.]
[Tăng khả năng cảm ứng Tàn Hồn – 100%.]

Khương Dạ Minh siết chặt áo choàng, bước hẳn vào bóng tối.

Hắn... đã sẵn sàng.


Chương 160: Huyết Quang Đệ Nhất Kiêu – Cuộc Chạm Trán Trong Mê Cung Địa Cung


Địa cung cổ xưa tối đen như mực, không khí lạnh buốt, tựa như có vô số oan hồn lượn lờ trong bóng tối. Đá lát sàn dưới chân Khương Dạ Minh phủ bụi dày, xen kẽ dấu tích tàn phá như có kẻ từng đánh giết nơi đây — nhưng không phải người thường, mà là tu sĩ Kim Đan trở lên.

Hắn khoanh tay đứng lặng, quan sát từng khối phù văn ẩn hiện trên tường, mắt khẽ nheo lại.

[Đinh! Kích hoạt phụ bản tầng một – Huyết Linh Mê Trận.]
[Sát trận cấp 5 – xác suất sinh tồn của tu sĩ Trúc Cơ: 1%.]
[Kích hoạt kỹ năng hỗ trợ: "Ẩn Linh Tàng Thân" – hiệu quả lẩn tránh +90%.]

Một đốm sáng đỏ lấp lóe phía trước như con mắt người quỷ. Từ bóng tối vang lên tiếng cười khàn đục, như có kẻ đang dõi theo Khương Dạ Minh.

Ầm!!

Tường đá phía trước bất ngờ vỡ tung. Một bóng người mặc chiến giáp đỏ rực như máu, tóc dài xõa tung, lưng đeo cự phủ rộng bằng hai người trưởng thành bước ra, khí tức cuồng bạo khiến cả không gian rung chuyển.

“Ngươi... là kẻ bị mọi người gọi là ‘ẩn tu vô danh’ đấy à?” – Hắn liếm môi, đôi mắt đỏ rực như dã thú.

Khương Dạ Minh khẽ nhíu mày, thần sắc không chút kinh ngạc. Hắn đã nhận ra khí tức này từ xa – Đệ Nhất Thiên Kiêu của Phong Huyết Tông: Tần Huyết Diệm, tu sĩ Kim Đan Trung kỳ, một tên điên cuồng từng tàn sát ba tông môn nhị lưu chỉ để tranh đoạt một viên linh đan.

“Gặp rồi thì đi đường vòng là được.” – Khương Dạ Minh nhàn nhạt nói.

“Ha ha! Đi vòng? Trong mắt ta, kẻ yếu không có tư cách chọn đường.”

Tần Huyết Diệm bước lên, tay vỗ vào chuôi cự phủ. Khí tức như sóng dữ ép xuống, không gian xuất hiện từng làn sóng vặn vẹo. Nhưng điều khiến hắn ngạc nhiên là — Khương Dạ Minh không nhúc nhích, thậm chí mắt không thèm chớp.

“Một tên Trúc Cơ sơ kỳ mà dám đứng trước ta không quỳ gối?” – Tần Huyết Diệm nở nụ cười điên cuồng, cự phủ rút ra khỏi vỏ như lôi đình vang nổ.

Nhưng đúng lúc ấy — ánh mắt Khương Dạ Minh lóe sáng lạnh lẽo.


[Kích hoạt kỹ năng phụ: "Tàng Trảm Chân Ảnh".]
[Dựa theo sát trận cấu trúc mê cung, ngươi đã định vị mười hai điểm yếu trong khí trường đối thủ.]
[Đề nghị: Xuất thủ một chiêu, hạ sát trong ba tức.]


Xoẹt!

Không ai thấy rõ hắn ra tay thế nào. Chỉ nghe một tiếng “tách” như vải rách vang lên giữa không trung.

Tần Huyết Diệm sững người.

Ngay sau đó, một đường máu mảnh như tơ đỏ rỉ từ cổ hắn chảy ra, càng lúc càng nhanh, rồi bụp — cái đầu lăn xuống đất, ánh mắt trừng trừng chưa hết nghi hoặc.

“Ngươi… không phải… Trúc Cơ… ngươi là…” – giọng nói đứt quãng từ yết hầu đứt lìa.

Khương Dạ Minh khẽ thở dài:

“Kẻ quá ồn ào... sống chẳng được bao lâu.”


Ngay sau khi thân thể Tần Huyết Diệm đổ ầm xuống, một đạo hư ảnh từ thi thể hắn bay vút ra — đó là Tàn Hồn Chi Niệm do địa cung lưu lại, định hút lấy linh lực Khương Dạ Minh.

Nhưng hệ thống lập tức phản hồi:

[Kích hoạt tháp ảnh: Mộng Tháp Di Ảnh.]
[Tàn Hồn bị hút ngược – hấp thụ thành ‘Tinh Hoa Hồn Lực’.]
[Tích lũy được: 1.000 điểm Hồn Lực. Có thể luyện chế ‘Hư Linh Đan’ sau này.]

Khương Dạ Minh tiện tay vung tay áo, thu lấy cự phủ đỏ máu cùng trữ vật giới chỉ. Dưới ánh sáng yếu ớt, hắn lặng lẽ rẽ sang một hành lang nhỏ, không để lại một tiếng động.


Trong một hành lang khác.

Ba vị thiên kiêu nội môn đang chiến đấu khốc liệt với một khôi lỗi cổ tàn tạ. Đúng lúc họ chuẩn bị thoát khỏi khốn cảnh, thì từ xa truyền đến tiếng hệ thống địa cung:

[Tần Huyết Diệm – Đã tử vong.]
[Cường giả số 3 – bị loại.]

Ba người chấn động.

“Cái gì?! Huyết Diệm chết rồi? Ai làm được chuyện đó trong vòng một nén nhang từ lúc vào?!”

Một tên trong đó lạnh giọng:

“Không thể là bọn Lý Tĩnh Huyền... Hay là cái tên ẩn tu vô danh kia?”

Không ai trả lời, nhưng ánh mắt bọn họ đều tối lại. Sát ý trong lòng, đã bắt đầu ngấm ngầm dâng cao...


Một nơi sâu hơn trong địa cung.

Khương Dạ Minh đứng trước một cánh cửa đá khắc phù văn vô cùng cổ xưa, ở trung tâm có một dòng chữ máu khắc chìm:

“Người mang Hồn Lực tinh thuần – mới được tiến vào.”

Hắn nhếch môi cười khẽ.

“Vậy thì để ta... mở cửa tầng hai.”

 Vật Phẩm Phong Thủy May Mắn Trừ Tà – Bình An!

 Bạn có tin rằng một vật phẩm nhỏ bé lại có thể mang đến sự bình an, xua tan vận xui, thu hút tài lộc? 7 vật phẩm phong thủy đặc biệt dưới đây được chế tác tinh xảo từ chất liệu tự nhiên (trầm hương, dâu tằm, đá mắt hổ), kết hợp năng lượng tâm linh, chính là "lá bùa hộ mệnh" giúp bạn vững tâm mỗi ngày. Khám phá ngay!

1)DÂY CHUYỀN PHẬT BẢN MỆNH TRẦM HƯƠNG

🔗  SHOPEE |https://s.shopee.vn/2LMjfdKLyu

🔗 TIKTOK  https://vt.tiktok.com/ZSkvJ9k1U/

 

2)VÒNG TAY TRẦM HƯƠNG 108 HẠT - BÌNH AN TRỌN ĐỜI

🔗 SHOPEE | https://s.shopee.vn/20jtH3llMO

 🔗 TIKTOK  https://vt.tiktok.com/ZSkvJRkR8/

3) VÒNG TRẦM HƯƠNG NGŨ MỆNH - HỢP TUỔI RƯỚC LỘC

🔗 SHOPEE | https://s.shopee.vn/10rM5GNp2G

 🔗 TIKTOK SHOP  https://vt.tiktok.com/ZSkvJ5KGB/



4)VÒNG TAY MẶT PHẬT BẢN MỆNH 12 CON GIÁP

🔗 SHOPEE 1 |https://s.shopee.vn/4fkeS3uMRm

 🔗 SHOPEE 2 https://s.shopee.vn/6AZSEn7Ow1

5) VÒNG DÂU TẰM 108 HẠT - "THẦN HỘ MỆNH" TRỪ TÀ

🔗 SHOPEE  https://s.shopee.vn/708ZEOTDXu

 

6) VÒNG DÂU TẰM KHẮC TÊN - BÙA HỘ THÂN ĐỘC NHẤT

🔗 SHOPEE | https://s.shopee.vn/1qQT4uUkKW

🔗 TIKTOK SHOP https://vt.tiktok.com/ZSkveFTT5/



7) MẶT DÂY CHUYỀN PHẬT BẢN MỆNH ĐÁ MẮT HỔ - UY LỰC VÔ SONG

🔗 SHOPEE |https://s.shopee.vn/10rL6svxtq

 🔗 TIKTOK SHOP  https://vt.tiktok.com/ZSkveYny5/

"Vật phẩm phong thủy không chỉ là trang sức - Đó là năng lượng bảo hộ bạn mỗi ngày!"

Đừng để tâm linh bị bỏ quên – hãy chọn cho mình một vật hộ thân, thu hút năng lượng tốt lành mỗi ngày!

Post a Comment

0 Comments