ẨN TU ĐẠO GIẢ (CHƯƠNG 166 - 170 )TIÊN HIỆP HỆ THỐNG

 Chương 166: Cổ Môn Đạo Chiến – Hắc Thủ Trong Bóng Tối


Sau trận chiến tại địa cung, danh tiếng Khương Dạ Minh tuy không được lưu truyền rộng rãi – bởi hầu hết thiên kiêu có mặt đều “tự giác” giữ kín – nhưng đối với những người trong cuộc, hắn đã là một cái tên không thể xem thường.

Tô Huyền, thiên kiêu đệ nhất của Thái Huyền Kiếm Tông, bị chém gãy kiếm. Tin tức này không cách nào che giấu mãi.

Một bóng ma từ vùng biên viễn tu chân giới... bắt đầu được các thế lực lớn bí mật điều tra.




Mấy ngày sau – tại Thanh Huyền Sơn Mạch.

Khương Dạ Minh dựng tạm một tiểu động phủ dưới chân núi, tĩnh tâm tu luyện. Địa thế nơi này phong thủy u tĩnh, linh khí đủ dùng, lại không có tu sĩ qua lại – rất hợp khẩu vị của hắn.

[Ký chủ đã hoàn thành điều kiện ẩn: "Chấn nhiếp thiên kiêu – không giết mà phục."]
[Thưởng: Linh Cốt Phản Hư Đan ×1 | Mảnh bản đồ cổ “Thập Phương Chi Địa” ×1]
[Gợi ý: Bản đồ chỉ một lối vào Cổ Môn Thiên Vực – nơi chôn giấu truyền thừa Thượng Cổ.]


Khương Dạ Minh vuốt nhẹ mảnh bản đồ trên tay, thần sắc hơi trầm ngâm.

“Cổ Môn Thiên Vực... lại có liên quan đến Thập Phương?”

Trong trí nhớ hệ thống, "Thập Phương Chi Địa" là một cấm địa Thượng Cổ từng được ghi chép trong tàn quyển – nơi có thể tồn tại Thiên Cơ Bảo Tàng, cũng có thể là vực sâu tuyệt sát. Không một đại tông nào dám dễ dàng thăm dò.

Nhưng đúng lúc hắn đang định thu lại mảnh bản đồ...

Một cỗ khí tức kỳ dị bỗng nhiên ập tới từ bầu trời.


Ầm!!!

Thiên không vỡ ra một khe rách, từ trong đó, từng luồng ánh sáng đỏ như máu tuôn ra, hóa thành Tông Lệnh Trận.

Chín đạo cổ lệnh bay xuống, khắc rõ từng cái tên:

  • Thái Huyền Kiếm Tông
  • Vạn Độc Cốc
  • Cửu U Điện
  • Linh Quang Tự
  • Trảm Yên Các
  • Hàn Thủy Cung
  • Thập Vạn Sơn
  • Ma Vân Động
  • …và một đạo lệnh không ghi tên, chỉ có ký hiệu: “?”

Mỗi tông môn đều có khí tức bá đạo, trấn nhiếp một phương.


[Thông báo hệ thống: Bí cảnh "Cổ Môn Đạo Chiến" sắp mở ra – thiên kiêu các tông môn sẽ tiến vào tranh đoạt cơ duyên truyền thừa.]
[Gợi ý: Ký chủ được phép tham gia với thân phận ẩn danh – hoặc thay mặt một tông môn “ẩn tông” đã bị diệt.]
[Phần thưởng: Khả năng gặp được bí cảnh tầng hai – “Vô Ngân Chi Địa”, nơi cất giấu một đoạn ký ức hệ thống.]


Khương Dạ Minh lặng im thật lâu.

"Chuyện hệ thống cũng có ký ức sao?"

Ánh mắt hắn trầm xuống.


Sau một ngày suy nghĩ, hắn lấy ra một pháp bài đen ngòm mà hắn từng nhặt được trong phế tích cổ – pháp bài không ghi tên, chỉ có một ấn ký như vết thương rạn trên trời.

Khi hắn đưa pháp bài chạm vào mảnh bản đồ...

ẦM!!!

Pháp bài hóa thành hắc khí, hội tụ thành một kim bài lệnh kỳ – hiện rõ dòng chữ: "Thay mặt Vô Ảnh Tông, tái nhập thiên đạo tranh đoạt!"


Ngày khai mở Cổ Môn Thiên Vực, tại Vô Môn Cảnh.

Các thiên kiêu tụ hội, cường giả tông môn tọa trấn bốn phương.

Một bóng người khoác áo choàng xám, đeo mặt nạ gỗ đơn sơ, đứng lặng ở phía ngoài – không ai biết hắn là ai, đến từ đâu.

Chỉ biết, trên tay hắn cầm một kim bài – là một trong chín tư cách chính thức để bước vào Vực Trung Cảnh.


Và tên hắn… chính là: Vô Danh.


Một tu sĩ Linh Quang Tự khẽ nhíu mày:
“Tông môn ‘Vô Ảnh Tông’ này, lạ lắm... không có tư liệu.”

Một người Cửu U Điện hừ lạnh:
“Có thể là con rối hoặc đại năng đứng sau giả mạo.”

Tô Huyền từ xa, ánh mắt âm trầm nhìn qua.
Hắn đã khôi phục thương thế, nhưng khí thế vẫn chưa thể khôi phục hoàn toàn.

Hắn... nhận ra khí tức quen thuộc. Là hắn – tên ẩn tu kia!


Nhưng chưa kịp hành động, một luồng khí tức quỷ dị từ bên trong Cổ Môn bùng lên!

ẦM!

Một đạo ánh sáng đen sâu thẳm phá toái không gian – từ bên trong có một thân ảnh áo đen, không rõ mặt, nhưng thần hồn tà dị, từng bước chậm rãi bước ra, nói một câu khiến toàn trường run sợ:

“Người có Hắc Ảnh Lệnh... là người ta chọn.”
“Đến đây, để ta truyền ngươi ‘Thiên Ma Chân Kinh’...”


Toàn bộ tông môn đại biểu đều chấn kinh!

Thiên Ma Chân Kinh?!!
Đó là truyền thừa Thái Cổ Ma Tôn từng khiến cả Tu Chân Giới chìm trong huyết hải?


Khương Dạ Minh... đứng yên không nhúc nhích, trong lòng chỉ có một câu hỏi:

“Vì sao... ta lại được chọn?”


Chương 167: Thiên Ma Truyền Thừa – Bàn Tay Vô Hình


Ánh mắt của tất cả thiên kiêu, tông chủ, trưởng lão… đều đồng loạt nhìn về phía Khương Dạ Minh — lúc này mang thân phận “Vô Danh” đại biểu cho Vô Ảnh Tông.

Thân ảnh áo đen vừa xuất hiện trong Cổ Môn, một cỗ khí tức tà dị đã tràn ngập không gian, khiến cả những tu sĩ Hóa Thần kỳ cũng cảm thấy đạo tâm dao động.


“Hắc Ảnh Lệnh, chỉ có một.”
“Ai cầm lệnh, chính là người kế thừa ‘Thiên Ma Chân Kinh’.”

Thanh âm của thân ảnh kia như đến từ chín tầng âm phủ, kéo dài u uẩn, chấn động tâm thần.

Khương Dạ Minh híp mắt, thần sắc bất động.

Trong nội tâm hắn, hệ thống đang nhanh chóng đưa ra cảnh báo:

[Cảnh báo: Truyền thừa Thiên Ma mang theo khí tức nghịch thiên – tu luyện cần thận trọng.]
[Gợi ý: Có thể lợi dụng truyền thừa để dẫn dụ ‘ẩn tông’ xuất hiện.]


“Thú vị.”
Khương Dạ Minh khẽ nở nụ cười mờ nhạt sau lớp mặt nạ.
Hắn không định tu luyện tà công, nhưng lại không ngại mượn đao giết người.

Đứng trong ánh mắt đố kỵ, e dè, nghi hoặc từ bao thiên kiêu, hắn bước từng bước chậm rãi tiến vào Cổ Môn.

Một luồng hắc quang bao phủ hắn rồi biến mất.


“Hắn... thật sự nhận truyền thừa?”
Tô Huyền sắc mặt âm trầm.
Một cảm giác bất an mơ hồ dâng lên trong lòng.

Từ sau lần bại trận trong địa cung, hắn như bóng ma của chính mình. Lòng kiêu ngạo rạn nứt, nội tâm càng cực đoan.


Trong Cổ Môn – không gian truyền thừa.

Khương Dạ Minh đang lơ lửng giữa một vùng không gian đen kịt như mực. Trước mặt hắn là một tòa Hắc Tháp đổ nát, bị ma khí ăn mòn, nhưng ẩn chứa pháp tắc vô thượng.

Một đạo bóng người mơ hồ ngồi trên đỉnh tháp, mơ hồ như có như không.
Thứ này không phải người sống, mà là một tàn niệm từ thời Thái Cổ.

“Kẻ có thể gánh vác Thiên Ma Chân Kinh, phải có tâm như vực sâu, trí như vạn kiếm, sát mà không loạn, nghịch mà không cuồng…”

Tàn niệm phất tay, một tàn quyển màu đen hiện ra, rơi xuống trước mặt Khương Dạ Minh.


Hắn đưa tay chạm vào.

[Hệ thống kích hoạt cơ chế “Đồng bộ pháp tắc”: Phân tích Thiên Ma Chân Kinh – đang bóc tách khí tức tà niệm…]
[Hoàn tất: Thu được bản “Thiên Ma Ngụy Quyển” – có thể dùng làm mồi nhử hoặc ngụy trang tu luyện.]

Khóe miệng Khương Dạ Minh cong nhẹ.
“Quả nhiên có thể lợi dụng.”


Ngay khoảnh khắc hắn tiếp nhận quyển sách ngụy, khí tức của hắn lập tức thay đổi — khí cơ u trầm, tà mị như vực thẳm.

Ngoài Cổ Môn, những lão quái vật ẩn thân trong đám mây linh khí đã không kìm được mà bắt đầu bàn luận:

“Tên này... thân mang đại tà, có thể là hậu nhân Ma Tôn?”

“Không đúng, hắn tu hành không có dấu hiệu tẩu hỏa. Tâm cơ cực trầm, rõ ràng là đang... mượn tà hiển chính.”


Cửu U Điện – Điện Chủ Tề Vô Lượng cười khẽ:

“Nếu hắn thật sự có thể nắm được ‘Thiên Ma Chân Kinh’, vậy Cửu U ta… cũng không ngại bồi dưỡng thêm một hạt giống.”

Ở một góc khác, ánh mắt của Linh Quang Tự thì đầy vẻ bài xích.

“Tà khí trùng thiên, thiên kiêu như vậy không thể để yên.”


Cùng lúc đó, trong một sơn cốc cách Vô Môn Cảnh trăm dặm.

Một đạo khí tức thần bí hiện thân — áo bào xanh cổ xưa, tay cầm lệnh bài Tàng Tông.

“Hắn... lại xuất hiện dưới thân phận Vô Ảnh Tông?”
“Hắc Ảnh Lệnh... lẽ nào thật sự đã bị hắn nắm giữ?”

“Không được... phải mở lại ‘Ảnh Kính’ để theo dõi.”
“Kẻ này nếu không thu về… thì phải hủy.”


Ba ngày sau – Vô Môn Bí Cảnh mở rộng.

Khương Dạ Minh, tay cầm Thiên Ma Ngụy Quyển, bước ra từ hắc tháp truyền thừa, khí tức thâm trầm hơn trước gấp mười.

Tô Huyền, Cốc Hàn Nguyệt, Đàm Thiên Tử, Lãnh Linh Phong… các thiên kiêu đều đã chuẩn bị xong, chỉ đợi Cổ Môn mở rộng để tiến vào tầng hai – “Vô Ngân Chi Địa”.

Đó mới là nơi chân chính quyết định sinh tử và cơ duyên.


Khương Dạ Minh nhìn qua đám thiên kiêu một lượt.

“Lần này... ai sẽ là người ra đi mãi mãi?”

Khóe mắt hắn như cười như không, nhưng đáy mắt lại tĩnh lặng như giếng cổ.

 

Chương 168: Vô Ngân Chi Địa – Tiềm Long Lộ Diện


Gió lặng, trời không trăng, không gian như bị một lớp kết giới vô hình cô lập với ngoại giới.

Vô Ngân Chi Địa – tầng thứ hai của Vô Môn Bí Cảnh, được xưng tụng là nơi "tranh đoạt cơ duyên, thành bại chỉ trong sát na".

Bên trong không gian đầy sương trắng mờ ảo ấy, từng đạo truyền tống quang trụ lóe lên.

“Ầm!”

Khương Dạ Minh hạ xuống một vùng rừng rậm đen sì, linh khí hỗn tạp, tà khí lẩn khuất.
Trước khi đi, hệ thống đã đưa ra gợi ý:

[Vô Ngân Chi Địa có ba loại cơ duyên: Dị bảo – Thánh cốt – Di tích Tông môn.]
[Gợi ý: Tránh giao tranh trực tiếp, dẫn dụ thiên kiêu tranh đoạt. Tiến hành thu thập sau cùng.]

Khương Dạ Minh cười nhạt.
"Lại là một lần mượn đao giết người."


Cùng lúc, ở một khu vực khác, thiên kiêu Tô Huyền từ Thanh Dương Kiếm Tông đứng trên đỉnh núi, ánh mắt sắc bén như điện.

“Vô Danh… kẻ kia đến tột cùng là ai?”

Hắn âm thầm bóp nát một đạo phù triện: “Khởi Linh Tâm Ấn”, khởi động huyết mạch phù ứng, lần theo khí tức Khương Dạ Minh lưu lại khi nhận truyền thừa Thiên Ma.

“Cho dù ngươi giấu giếm sâu đến đâu… cũng sẽ phải lộ mặt tại đây.”


Ở trung tâm Vô Ngân Chi Địa – một tòa tháp đá đổ nát hiện lên giữa màn sương.

Trên thân tháp khắc bốn chữ cổ xưa: "Di Thần Chi Tông".

Bốn phương tám hướng, từng nhóm thiên kiêu đã cảm ứng được dị động linh khí, lập tức hướng về đây.
Đây chính là một cơ duyên cấp cao – khả năng dẫn xuất “Tông môn di tích”, chứa đựng pháp bảo thời Thái Cổ hoặc đạo văn chân giải!


Khương Dạ Minh ẩn thân trong rừng, quan sát lặng lẽ.

Hắn không vội bước vào — ngược lại, thông qua hệ thống, hắn đã bố trí Truy Tung Kết Giới tại ba nơi trọng yếu quanh tòa tháp.

Mỗi nơi đều có khả năng phóng thích trận pháp hỗn loạn, khiến các thiên kiêu nghi kỵ, tàn sát lẫn nhau.


“Ầm ầm ———”

Người đầu tiên xuất hiện: Cốc Hàn Nguyệt của Âm Nguyệt Cung, khí tức lạnh như sương tuyết.
Nàng mang theo một kiện bán linh bảo, chỉ cần ai dám xông vào — lập tức sẽ bị phản kích.

Ngay sau đó là Đàm Thiên Tử, thân vận áo bào tử kim, mang theo Kim Cương Luân, mỗi bước như mang theo uy áp của Thiên Tôn hàng thế.

“Cơ duyên này, chỉ người có thực lực mới có thể sở hữu.”
Hắn lạnh nhạt lên tiếng.

Không ai nhường bước.


Chỉ trong thời gian ba chén trà, đã có hơn mười thiên kiêu vây quanh tòa tháp.

Bầu không khí trở nên căng như dây đàn.

Khương Dạ Minh nhìn qua hệ thống — Trận pháp đã chuẩn bị xong.

[Kích hoạt “Loạn Tâm Trận” – tạo ra ảo giác phân thân và tiếng nói gián đoạn trong tâm trí.]
[Kích hoạt “Hoán Vị Trận” – đảo lộn vị trí ngũ hành giữa các phe.]

Ngay khi tiếng trận pháp vang lên “ong ong”, sắc mặt của các thiên kiêu đại biến!

“Ai ra tay trước?”
“Không đúng! Là có người muốn ly gián!”
“Tê... sao ta lại bị vây giữa đám người của Huyền Âm Phái?”


Chiến đấu bùng nổ!

Ánh sáng pháp bảo chớp lóa. Linh lực va chạm. Trận địa biến thành vùng lôi đài hỗn loạn.

Từng thiên kiêu ngã xuống, từng pháp bảo bị cướp đoạt.

Khương Dạ Minh đứng xa ngoài ngàn trượng, tay bấm pháp quyết, nhẹ nhàng thu lại từng mảnh pháp tắc, từng kiện bảo vật rơi rớt mà không ai phát hiện.


“Một đám trẻ con, tranh nhau cái bát cơm cũ.”
Hắn thở dài, ánh mắt như xuyên thấu hư không.

Trong đầu, hệ thống đưa ra cảnh báo:

[Cảnh báo: Có một tồn tại ngoài thiên kiêu – cường giả Nguyên Anh hậu kỳ ẩn thân trong Vô Ngân Chi Địa.]

Khương Dạ Minh híp mắt:
“Cuối cùng cũng có cá lớn vào.”


Tại một khe nứt linh mạch dưới lòng đất, một thân ảnh mờ mịt từ từ mở mắt.

“Thiên Ma Chân Kinh… lại xuất hiện...”

Đó là một cự đầu ẩn tông, tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ sống sót từ thời hỗn loạn, vẫn lặng lẽ sống nhờ dưới Vô Môn Cảnh suốt mấy trăm năm.

Hắn – chính là thử thách thật sự.

 

Chương 169: Ma Ảnh Xuất Thế – Ám Trận Kích Phá


Không gian dưới đáy Vô Ngân Chi Địa chợt trở nên u ám, linh khí đông đặc như sương đen, lạnh lẽo xuyên xương.

Một bóng người mặc hắc y từ khe linh mạch rạn vỡ chậm rãi bước ra, mái tóc trắng rối bời như chưa từng tiếp xúc ánh sáng mặt trời hàng trăm năm.

Đôi mắt hắn không có tròng đen, chỉ là một mảnh huyết sắc lặng lẽ xoay chuyển.

“Đã lâu rồi… không có ai dám lấy Thiên Ma Truyền Thừa trước mắt ta…”
Giọng nói khản đặc như hàng vạn oan hồn gào khóc, kéo theo làn âm ba khiến thổ địa cũng run lên.


Trong khoảnh khắc ấy, những thiên kiêu đang tàn sát lẫn nhau trước di tích đột ngột dừng tay.

Tô Huyền ngưng thần, lùi hẳn ba bước.
Cốc Hàn Nguyệt biến sắc, băng sương hộ thể lập tức tan vỡ từng lớp.
Đàm Thiên Tử thì hừ lạnh, rút ra Kim Cương Luân, chuẩn bị chiến đấu sinh tử.

Thế nhưng…

Một cảm giác vô lực bất giác tràn ngập trong lòng bọn họ.

“Đây không phải là người mà bọn ta đối phó được…”


Khương Dạ Minh ẩn trong rừng sâu, ánh mắt vẫn điềm tĩnh như nước giếng mùa thu.

Hệ thống truyền âm trong đầu:

[Phát hiện khí tức cấp độ Nguyên Anh hậu kỳ.]
[Kích hoạt phân tích chiến lực.]
[So sánh sức mạnh hiện tại của ký chủ: Trúc Cơ hậu kỳ (ẩn tàng trạng thái) + Pháp bảo cấp Huyền Địa + Tàng trận Tam Sát.]
[Đánh giá: Trực diện bất khả thắng. Gợi ý: Kích hoạt “Mưu Sát Chi Đạo – Dẫn trận đoạt khí”.]


Khương Dạ Minh gật đầu, khóe môi khẽ nhếch.

“Trận… đã bày xong.”

Dưới lòng đất, ba mươi sáu trận kỳ nhỏ như kim châm từ lâu đã cắm sâu vào các điểm mạch ẩn dưới tàn tích. Tầng tầng lớp lớp trận văn chồng lên nhau, ẩn dưới trận pháp nguyên thủy của Vô Môn Cảnh.

Trận này – tên là “Phong Hồn Thất Sát Trận”.


Đúng lúc đó, cự đầu kia — tên là Ma Ảnh Chân Nhân, đã lao thẳng lên khỏi mặt đất, phất tay đánh ra một đạo Huyết Ma Ấn, phong ấn toàn bộ linh mạch trong phạm vi ngàn trượng.

“Ai, là ai, dám cướp truyền thừa của Ma Tông trước mặt ta?!”

Gã không hề biết, ngay lúc gã hành động, dưới chân đã rơi vào đại trận.


ẦM!

Một tiếng vang như lôi động cửu thiên, đại trận phát động!

Mặt đất nứt ra, sát trận hiện hình như đám quỷ ảnh. Khí tức âm hàn trào lên từ lòng đất như một biển máu vô hình.

“Phong Hồn!”
“Trảm Thần!”
“Hút Nguyên!”

Ba tầng pháp văn kích hoạt đồng thời, trận pháp vận hành theo sát khí, không nhắm thẳng vào cơ thể – mà nhắm vào hồn phách, nguyên khí, và pháp lực.

Ma Ảnh Chân Nhân biến sắc:
“Là trận… cổ trận? Không đúng! Là người cố ý bố trí cho ta lọt vào!”


Tô Huyền, Cốc Hàn Nguyệt, Đàm Thiên Tử đồng thời lui lại.
Bọn họ tuy không biết ai làm, nhưng rõ ràng người này không đơn giản.

"Kẻ đó… là ai?"
"Không có ai bố trí lâu như vậy nếu không nắm chắc phần thắng."

"Chẳng lẽ… là hắn? Kẻ Vô Danh kia?"

Ánh mắt các thiên kiêu nhìn nhau, đều hiện vẻ kiêng kỵ.


Giữa màn sát khí mịt mù, Khương Dạ Minh khoanh tay, thân ảnh vẫn giấu trong bóng rừng, chỉ lặng lẽ nhìn về phía trung tâm đại trận.

Ma Ảnh Chân Nhân rống giận, nhưng pháp lực mỗi lần phát ra lại bị hút vào pháp ấn bên dưới.

“KHÔNG THỂ NÀO! TA LÀ NGUYÊN ANH HẬU KỲ! SAO CÓ THỂ BỊ MỘT KẺ TRONG BÓNG TỐI BẪY TRẬN TRẤN ÁP?!”

Hắn rống to, nhưng đã muộn.

Lúc hắn vừa định thi triển bí thuật tự hủy Nguyên Anh để phá vây, một trận châm bằng kim sắc từ hư không đâm thẳng vào mi tâm, chính là Định Hồn Trảm – sát khí hội tụ từ trận pháp.

“PHỤT!!”

Ma Ảnh Chân Nhân phun máu, hồn phách bị định trụ. Nguyên Anh mất đi khống chế.

Ngay lập tức, một đạo lưới sáng như thiên la từ hư không xuất hiện, cuốn thẳng Ma Ảnh vào trung tâm trận.

Bị trấn áp hoàn toàn.


Hệ thống thông báo:

[Chiến thắng đối tượng cấp độ Nguyên Anh hậu kỳ.]
[Tích lũy khí vận +9500.]
[Nhận được: Tàn quyển “Thiên Ma Tà Giải”, Ma Tinh Phách Tủy x1, Cốt Ma Kim x3.]
[Đánh giá: Tuyệt đối không để lộ thân phận trong 72 giờ tới.]

Khương Dạ Minh hít sâu một hơi.

"Ẩn sát… lần này là sát được một con rồng ngủ sâu."


Trên bầu trời, sương tản đi.

Tòa tháp cổ cũng dần rạn nứt — truyền thừa chính thức lộ diện.

Nhưng giờ đây, không ai dám bước vào trước.

Tô Huyền đứng lặng một hồi, rồi chậm rãi nói:

“Kẻ giấu mặt kia, nếu ngươi không phải là ác ma, thì chính là… long ẩn trong biển sâu.”

 

Chương 170: Mộc Diệp Khai Huyền – Tranh Đoạt Truyền Thừa


Vầng sáng cuối cùng tan đi, di tích cổ phong lặng lẽ tách mở, để lộ một thông đạo bằng ngọc xanh, bên trong khí tức cổ xưa mịt mờ, linh văn cổ tự lập lòe, khiến cho linh hồn cũng cảm giác rung động nhẹ.

Truyền thừa chân chính… rốt cuộc đã hiện ra.

Mọi ánh mắt đều đổ dồn vào cửa động đó. Không ai lên tiếng, nhưng không khí lập tức căng thẳng như dây cung.

Tô Huyền là người đầu tiên nhấc chân bước lên nửa bước, thế nhưng ngay lúc ấy…

Vù!

Một đạo kiếm khí từ xa chém tới, dừng lại cách y chưa đầy ba tấc.

Người ra tay là Đàm Thiên Tử, thần sắc lãnh đạm, lạnh lùng nói:

“Ngươi có chắc, bước vào trước, sẽ còn sống trở ra?”

Tô Huyền khẽ nhíu mày, tay cầm cổ kiếm, không nói thêm gì.

Ngay lúc mọi người đang giằng co, một tiếng ho nhẹ vang lên từ bên trong rừng cây.

“Khụ khụ... Các vị đạo hữu, thứ lỗi tại hạ chen ngang một câu.”


Một thiếu niên áo lam, dáng vẻ gầy yếu, trên lưng mang theo một chiếc hồ lô rỉ sét, bước ra khỏi rừng rậm.

Chính là Khương Dạ Minh.

Hắn ngẩng đầu nhìn về phía tháp truyền thừa, lộ vẻ mơ màng như thể vừa bị lạc đường.

“Không biết nơi này xảy ra chuyện gì? Mùi tanh nồng quá… có ai chết à?”

Mọi thiên kiêu đều ngây người.

“Tên này… là ai?”
“Trúc Cơ…?”
“Sao hắn vào được đây?!”


Cốc Hàn Nguyệt nhíu mày, lạnh giọng nói:

“Đạo hữu từ đâu tới? Vì sao lại xuất hiện đúng lúc truyền thừa mở ra?”

Khương Dạ Minh vội vã khoát tay:

“À à, ta chỉ là tán tu bình thường, lang bạt tìm linh thảo chữa bệnh, tình cờ đi nhầm vào đây… thật sự không biết gì cả…”

Hắn vừa nói vừa cười, vẻ mặt ngốc nghếch, thậm chí còn móc ra mấy cọng linh thảo dại trong túi áo.


Tô HuyềnĐàm Thiên Tử liếc nhìn nhau, sát ý mơ hồ hiện lên nhưng không phát tác.

Bởi lẽ — tuy khí tức của người trước mắt chỉ là Trúc Cơ, nhưng trong lòng họ mơ hồ cảm thấy… không đơn giản.

Cốc Hàn Nguyệt hơi cau mày, rồi lạnh nhạt nói:

“Nếu đã vậy, ngươi tự lo cho mình. Chớ chen vào việc lớn.”

Khương Dạ Minh cúi đầu vâng dạ, lui hẳn ra sau, tìm một tảng đá ngồi xuống, rút ra hồ lô rỉ sét, thong thả uống rượu.

Nhưng ít ai biết rằng, lúc này trong đầu hắn, hệ thống đang âm thầm vận hành.

[Kích hoạt chế độ phân tích di tích cổ: 67% hoàn thành.]
[Phát hiện truyền thừa chia thành tam trọng quan: Mộc Diệp, Huyền Tâm, Hồn Huyết.]
[Đề nghị: Để các thiên kiêu tranh đấu, ký chủ âm thầm kích hoạt ẩn pháp “Huyền Lộ Tiềm Hành” – đoạt cơ hội vào giai đoạn thứ ba.]

Khương Dạ Minh mỉm cười:
“Cọp ăn thịt, chẳng cần phải gào.”


Lúc này, phía ngoài trận đã biến thành trường tranh đấu giữa các thiên kiêu.

Tô Huyền dẫn đầu xông vào, kiếm khí tung hoành.
Cốc Hàn Nguyệt giơ tay triển khai Băng Tuyết Chi Tâm, băng hóa ba gã đệ tử Ngọc Dương Tông.
Đàm Thiên Tử thúc động Kim Cương Luân, mỗi bước tiến như sấm giật.

Cả đám người tranh giành nhau một chiếc lá ngọc mộc xanh bay lơ lửng giữa không trung — chính là chìa khóa mở tầng đầu tiên của truyền thừa: “Mộc Diệp Khai Huyền”.


Đúng lúc ấy, giữa hỗn loạn, Khương Dạ Minh ngồi dưới gốc cây, lặng lẽ điểm một chỉ xuống đất.

Từ trong đất bốc lên một luồng khí mảnh như tơ tằm — chính là trận văn do hắn đã sớm bố trí khi còn giấu thân trước đó.

Luồng khí đó lan ra, lặng lẽ tách hư không, mở ra một khe hở ẩn giới phía dưới lòng đất — nơi thật sự ẩn giấu trọng tâm của truyền thừa.

Hắn yên lặng đứng dậy, bước vào, chẳng ai hay biết.


Bên ngoài, thiên kiêu tranh đấu đến đổ máu, máu thấm cả mảnh đá cổ. Lá ngọc cuối cùng bị Tô Huyền đoạt lấy, nhưng hắn cũng trọng thương không nhẹ.

Cả đám người lao vào tầng thứ nhất, mà không hề biết — có kẻ đã sớm lách qua lối khác, âm thầm bước vào Huyền Tâm Truyền Thừa phía sâu nhất.


Trong bóng tối nơi địa đạo sâu thẳm, ánh sáng từ trận văn yếu ớt chiếu lên mặt Khương Dạ Minh.

Ánh mắt hắn lúc này không còn ngờ nghệch, mà là bình tĩnh như trời sao đêm tối.

“Trò chơi… mới chỉ bắt đầu.”

 Vật Phẩm Phong Thủy May Mắn Trừ Tà – Bình An!

 Bạn có tin rằng một vật phẩm nhỏ bé lại có thể mang đến sự bình an, xua tan vận xui, thu hút tài lộc? 7 vật phẩm phong thủy đặc biệt dưới đây được chế tác tinh xảo từ chất liệu tự nhiên (trầm hương, dâu tằm, đá mắt hổ), kết hợp năng lượng tâm linh, chính là "lá bùa hộ mệnh" giúp bạn vững tâm mỗi ngày. Khám phá ngay!

1)DÂY CHUYỀN PHẬT BẢN MỆNH TRẦM HƯƠNG

🔗  SHOPEE |https://s.shopee.vn/2LMjfdKLyu

🔗 TIKTOK  https://vt.tiktok.com/ZSkvJ9k1U/

 

2)VÒNG TAY TRẦM HƯƠNG 108 HẠT - BÌNH AN TRỌN ĐỜI

🔗 SHOPEE | https://s.shopee.vn/20jtH3llMO

 🔗 TIKTOK  https://vt.tiktok.com/ZSkvJRkR8/

3) VÒNG TRẦM HƯƠNG NGŨ MỆNH - HỢP TUỔI RƯỚC LỘC

🔗 SHOPEE | https://s.shopee.vn/10rM5GNp2G

 🔗 TIKTOK SHOP  https://vt.tiktok.com/ZSkvJ5KGB/



4)VÒNG TAY MẶT PHẬT BẢN MỆNH 12 CON GIÁP

🔗 SHOPEE 1 |https://s.shopee.vn/4fkeS3uMRm

 🔗 SHOPEE 2 https://s.shopee.vn/6AZSEn7Ow1

5) VÒNG DÂU TẰM 108 HẠT - "THẦN HỘ MỆNH" TRỪ TÀ

🔗 SHOPEE  https://s.shopee.vn/708ZEOTDXu

 

6) VÒNG DÂU TẰM KHẮC TÊN - BÙA HỘ THÂN ĐỘC NHẤT

🔗 SHOPEE | https://s.shopee.vn/1qQT4uUkKW

🔗 TIKTOK SHOP https://vt.tiktok.com/ZSkveFTT5/



7) MẶT DÂY CHUYỀN PHẬT BẢN MỆNH ĐÁ MẮT HỔ - UY LỰC VÔ SONG

🔗 SHOPEE |https://s.shopee.vn/10rL6svxtq

 🔗 TIKTOK SHOP  https://vt.tiktok.com/ZSkveYny5/

"Vật phẩm phong thủy không chỉ là trang sức - Đó là năng lượng bảo hộ bạn mỗi ngày!"

Đừng để tâm linh bị bỏ quên – hãy chọn cho mình một vật hộ thân, thu hút năng lượng tốt lành mỗi ngày!

Post a Comment

0 Comments