Chương 01: Quyết chiến trên đỉnh Huyết Nguyệt Sơn
Trăng
máu treo cao như một con mắt đỏ khát máu, ánh sáng ghê rợn phủ kín đỉnh Huyết
Nguyệt Sơn. Gió núi gào thét, cuốn theo mùi máu tanh như đến từ vô số vong
hồn từng chết dưới nơi này.
Trên
đỉnh núi, hai bóng người đứng cách nhau trăm trượng – Ma Tôn Hắc Nguyệt
vận hắc bào rách nát, tóc dài tung bay, ma khí cuồn cuộn như biển đêm, từng đợt
sát ý xé toạc không gian. Đôi mắt hắn đỏ như lửa địa ngục, mỗi bước chân đặt
xuống khiến đá núi tan thành bụi mù, đất đá như rên xiết dưới áp lực ma đạo
tuyệt đỉnh.
Đối
diện, Kiếm Thánh Bạch Vân vận bạch y như tuyết, lưng đeo Thanh Vân
Kiếm, thân hình thẳng tắp như tùng xanh giữa bão tố. Khí tức của ông không
cuồn cuộn mà sắc bén vô hình, từng luồng kiếm ý như ngàn vạn thanh kiếm vô hình
lơ lửng trong không khí, chém rách từng đám mây máu trên trời.
Khoảnh
khắc ánh mắt hai người giao nhau, cả không gian như đông cứng. Núi đá run rẩy,
khe vực nứt toạc, gió đêm bị nghiền nát thành khoảng lặng chết chóc. Xa xa,
những kẻ tu luyện yếu hơn chỉ dám đứng cách mấy dặm, quỳ rạp dưới sức ép khủng
bố, không dám thở mạnh.
Ngay
sau câu nói, đòn khai chiến bùng nổ. Ma Tôn giơ tay, cả bầu trời tối sầm,
hàng ngàn hồn ma hiện hình gào khóc, hợp thành Ma Long Huyết Ảnh dài cả
ngàn trượng lao xuống. Cùng lúc, Kiếm Thánh tung người lên không, một kiếm xuất
ra – “Thiên Kiếm Trảm Ma” – kiếm khí dài ngút ngàn, sáng rực như muốn
chém nứt cả vầng trăng máu.
Kiếm
khí và ma khí va chạm… ẦM!!! Cả đỉnh Huyết Nguyệt Sơn nổ tung từng mảng,
núi đá bị nghiền thành tro bụi, không gian rách toạc thành từng khe đen kịt như
miệng vực nuốt trọn ánh sáng. Tia sáng đỏ và bạc xoắn vào nhau, cuồng bạo quét
ra bốn phương tám hướng, san phẳng cả những dãy núi xa hàng dặm.
Máu
và kiếm quang hòa làm một, trận đại chiến nghìn năm chưa từng có… bắt đầu!
Chương 02: Ma Kiếm Tương Sát
Bụi
đá còn chưa kịp rơi xuống, cả đỉnh Huyết Nguyệt Sơn đã biến thành chiến trường
hủy diệt. Hắc Nguyệt và Bạch Vân lơ lửng giữa không trung, sát khí của hai
người đan xen, từng luồng sóng khí vô hình cắt nát từng tảng đá khổng lồ thành
bụi mịn, khiến cả bầu trời như đang rỉ máu.
Ma
Tôn vung tay, Ma Long Huyết Ảnh rít gào, thân thể uốn lượn giữa hư
không, mở ra hàm răng như muốn nuốt trọn cả thế gian. Ma khí đặc quánh, dày đặc
đến mức ánh trăng máu cũng bị che khuất, chỉ còn lại bóng tối tuyệt vọng. Tiếng
gào khóc của vạn hồn vang vọng như địa ngục đang kéo lên nhân gian.
Đối
diện, Kiếm Thánh Bạch Vân đứng thẳng tắp, Thanh Vân Kiếm tỏa ra kiếm khí
lạnh buốt, từng đường kiếm quang dài vạn trượng dựng thẳng lên trời, xuyên qua
màn đêm. Khí tức của ông không ồn ào, nhưng mỗi tia kiếm ý rơi xuống đều cắt
phăng đỉnh núi, để lại vô số vết nứt sâu hun hút dưới đất.
Bạch
Vân khẽ nhắm mắt, một hơi thở kéo dài. Khi mở mắt, ánh kiếm bùng nổ, “Kiếm
Vực – Vân Hải Thiên Kiếm” xuất hiện. Cả không trung biến thành biển mây
trắng xóa, vô số thanh kiếm vô hình hiện ra, lơ lửng như sẵn sàng chém rụng sao
trời.
Ma
Tôn gầm lên, thân hình phóng vụt như bóng ma, cánh tay hóa thành vuốt quỷ đen
kịt, một chiêu “Ma Ảnh Trảm Thiên” bổ xuống. Ma khí bùng phát như lũ lụt
phá đê, nghiền nát không gian, tạo nên một hố đen hút mọi thứ vào bóng tối.
Bạch
Vân không tránh, thân ảnh lóe sáng, một kiếm vẽ thành vòng tròn bạc, “Thiên
Tỏa Nguyệt Ảnh” chặn thẳng đòn của Ma Tôn. Tiếng kiếm và ma trảo va chạm
như sấm nổ, sóng xung kích lan ra xé toạc cả mấy ngọn núi xa hàng trăm dặm.
Giữa
luồng sáng đỏ – bạc đan xen, thân ảnh hai tuyệt thế cường giả biến mất, chỉ còn
tiếng sấm sét rền vang. Từng nhát chém, từng luồng ma khí xuyên qua hư không,
để lại vô số khe nứt như muốn xé nát cả thế giới này.
Ngay
lập tức, Bạch Vân đáp lại bằng việc hợp nhất toàn bộ kiếm ý, Thanh Vân Kiếm
run lên, biến thành luồng sáng bạc, tiếng kiếm ngân như rồng ngâm.
Cả
hai đồng thời phóng lên cao… ẦM!!! Bầu trời nổ tung, vầng trăng máu vỡ
thành từng mảnh, máu đỏ trút xuống như mưa, nhuộm đỏ cả sơn hà.
Trận
chiến thực sự… vừa mới bắt đầu.
Chương 03: Huyết Tế
Vạn Hồn
Máu
từ trăng tan chảy như mưa đỏ, rơi xuống đỉnh Huyết Nguyệt Sơn, hòa vào đá núi
tạo thành những vệt sáng đỏ rực như huyết mạch sống. Tiếng gầm của hai tuyệt
thế cường giả vẫn vang vọng giữa trời đêm, nhưng lúc này, khí thế của Ma Tôn
Hắc Nguyệt bắt đầu biến đổi – càng lúc càng cuồng bạo và tà dị.
Hắc
Nguyệt bật cười rợn người, ma khí từ cơ thể hắn bùng phát dữ dội. Đằng sau
lưng, vô số bóng ma hình thù vặn vẹo hiện ra, từng khuôn mặt người chết từ bi
thương, phẫn hận đến tuyệt vọng, tất cả cùng gào khóc, vươn tay như muốn xé
rách hư không.
“Bạch
Vân… ngươi tưởng rằng ba trăm năm qua ta chỉ ngồi chờ chết sao? Đêm nay, bằng
máu của vạn linh, ta sẽ bước vào cảnh giới mà ngươi vĩnh viễn không thể với
tới!” – Ma Tôn hét lên, giọng như tiếng sấm vọng từ vực sâu.
Hắn
kết ấn bằng cả hai tay, máu từ lòng đất trồi lên từng dòng, tạo thành một trận
pháp huyết sắc khổng lồ phủ kín cả đỉnh núi. Tiếng tụng chú ma đạo vang
lên, rung chuyển cả thiên địa. Ngay khi trận pháp hoàn thành, toàn bộ linh hồn
vất vưởng trên Huyết Nguyệt Sơn bị hút vào trung tâm, tụ hợp thành một Huyết
Ma Tượng cao mấy trăm trượng, đôi mắt đỏ ngầu nhìn chằm chằm Kiếm Thánh.
Bầu
trời càng thêm đen kịt, trăng máu như bị hút cạn, chỉ còn lại một lỗ xoáy đỏ
rực xoay tròn dữ dội. Sức mạnh tà ác khiến không gian quanh Ma Tôn vặn vẹo, đất
đá dưới chân hắn vỡ nát thành hư vô.
Không
chần chừ, Huyết Ma Tượng gầm lên, vung nắm đấm khổng lồ bổ xuống, mỗi cú
đấm như nghiền nát cả một ngọn núi. Kiếm Thánh xoay người, một kiếm “Vân Hải
Huyễn Ảnh” xuất ra, hàng ngàn bóng kiếm hóa thành lưới sáng ngăn chặn đòn
đánh. Sóng xung kích nổ tung, cả Huyết Nguyệt Sơn bị xé thành từng mảnh, vách
núi sụp đổ, dung nham đỏ rực phun trào từ lòng đất.
Thân
hình Bạch Vân bị hất bay ra xa trăm trượng, máu rỉ từ khóe môi, nhưng ánh mắt
vẫn lạnh lẽo và bất khuất. Ông nhìn thấy rõ – Ma Tôn đã hy sinh linh hồn của vô
số người để kích hoạt Huyết Tế Vạn Hồn, nếu không chặn đứng ngay lúc
này, cả lục địa sẽ bị nhuộm đỏ trong biển máu.
Giữa
trời đêm máu đỏ, hai cường giả lại một lần nữa lao vào nhau, trận chiến vượt
quá giới hạn của phàm nhân…
Chương 04: Phong Ấn Hồn Kiếm, Ma Thần Hiện Thế
Máu
từ vết thương chảy dài trên bạch y của Kiếm Thánh Bạch Vân, nhuộm đỏ từng sợi
vải, nhưng ánh mắt ông vẫn sáng rực như sao băng trong đêm đen. Thanh Vân Kiếm
trong tay run lên dữ dội, đáp lại quyết tâm của chủ nhân.
Ma
Tôn Hắc Nguyệt lúc này đã khác hẳn – cơ thể hắn phồng to, da thịt nứt ra để lộ
những đường ma văn đỏ rực. Huyết Ma Tượng đã hoàn toàn dung nhập vào
hắn, tạo thành Ma Thần Chi Thể, khí tức bạo liệt như muốn phá tan cả
thiên đạo. Từng bước chân hắn dẫm xuống khiến mặt đất sụp lún hàng chục trượng,
sóng ma khí cuốn bay mọi thứ thành hư vô.
Một
trảo của hắn xé rách hư không, không gian vặn vẹo như tấm kính bị nghiền nát.
Chỉ một luồng khí xung kích đã khiến ngọn núi xa hàng trăm dặm bị san phẳng.
Kiếm
Thánh biết rõ – nếu để Ma Thần hình thành hoàn chỉnh, không ai trong thiên hạ
có thể ngăn được hắn. Chỉ còn một con đường…
Ông
nhắm mắt, nắm chặt Thanh Vân Kiếm, huyết khí từ cơ thể bùng lên dữ dội. Kiếm
vực vốn trắng bạc nay hóa thành hồng kim, vô số thanh kiếm vô hình bỗng
xoay tròn dữ dội, phát ra tiếng ngân bi thương như tiếng khóc của trời đất.
“Hồn
Kiếm Phong Thiên Ấn… lấy mạng ta, đổi lại thiên hạ yên bình!” – Bạch Vân
gầm lên, mái tóc bạc phất loạn trong bão kiếm, từng giọt máu bay lơ lửng, hóa
thành phù văn cổ xưa xoay quanh người ông.
Từ
Thanh Vân Kiếm, một kiếm hồn khổng lồ hiện ra, cao tới nghìn trượng,
thân kiếm như kéo dài tới tận chân trời. Khi kiếm hồn xuất hiện, trời đất run
rẩy, từng ngọn núi xa hàng ngàn dặm sụp đổ, biển mây tan biến, bầu trời rực
sáng như bình minh tận thế.
Ma
khí bùng nổ, từ cơ thể Hắc Nguyệt mọc ra sáu cánh tay đỏ máu, mỗi cánh tay cầm
một Ma Thần Binh – đao, thương, kích, búa, phủ, xích – khí tức hợp thành
lưới sát khí hủy thiên diệt địa.
Cả
hai đồng thời lao vào trung tâm đỉnh núi… ẦM!!! Một luồng sáng bạc xen
lẫn đỏ máu bùng nổ, phá tan toàn bộ Huyết Nguyệt Sơn. Núi đá, cây cối, sông
ngòi trong phạm vi vạn dặm bị san phẳng, chỉ còn lại một hố sâu không đáy.
Giữa
quầng sáng ấy, kiếm hồn và ma thần quấn lấy nhau, tiếng hét của hai tuyệt thế
cường giả vang lên rung động cả thiên đạo. Không gian rách nát, từng mảnh hư
không sụp đổ như giấy vụn.
Khi
ánh sáng tan đi… chỉ còn Thanh Vân Kiếm cắm giữa hố sâu, lưỡi kiếm vỡ
vụn, máu khô dính chặt, còn Ma Tôn Hắc Nguyệt… biến mất. Trời đất yên lặng đến
mức đáng sợ.
Nhưng…
sâu dưới đáy hố, trong bóng tối, một đôi mắt đỏ máu từ từ mở ra…
Chương 05: Huyết Nguyệt Tàn Ảnh, Truyền Thuyết Ma Thần
Mưa
máu đã ngừng rơi từ lâu, nhưng bầu trời Huyết Nguyệt Sơn vẫn mãi đỏ rực như vết
thương không bao giờ khép lại. Gió đêm rít qua hố sâu vô tận, mang theo tiếng
vọng mơ hồ của trận chiến kinh thiên động địa năm ấy.
Giữa
hố sâu, Thanh Vân Kiếm vẫn cắm lặng lẽ trong đất đá cháy đen, thân kiếm
đã vỡ vụn, chỉ còn lại chuôi kiếm khắc tên “Bạch Vân”. Người đời nói rằng, chỉ
cần chạm vào chuôi kiếm, có thể nghe thấy tiếng kiếm ngân bi tráng và cảm nhận
được ý chí bảo vệ thiên hạ của Kiếm Thánh.
Còn
Ma Tôn Hắc Nguyệt – không ai biết hắn đã chết hay sống. Một số nhân chứng kể
rằng, ngay khoảnh khắc cuối cùng, Ma Thần Chi Thể đã bị kiếm hồn phong
ấn, chìm xuống đáy hố cùng với vô số hồn ma gào khóc. Nhưng mỗi đêm trăng máu,
từ đáy hố lại vọng lên tiếng rên trầm đục, kèm theo ánh đỏ như đôi mắt
ác quỷ đang nhìn chằm chằm thế gian.
Trận
chiến ấy đã thay đổi cả thiên hạ:
- Thiên
Nam Thất Phái mất đi trụ cột Kiếm Thánh, từ đó suy yếu, không còn uy
danh như trước.
- Ma Đạo
Lục Tông tan rã, những kẻ từng tung hoành ma đạo bỏ trốn khắp
nơi, để lại vô số huyết án chưa được giải.
- Huyết
Nguyệt Sơn trở thành vùng cấm, không ai dám đặt chân tới. Chỉ cần đến gần,
sẽ nghe tiếng thì thầm tà dị gọi tên từng người một, như thể Ma Tôn vẫn
còn sống, chỉ chờ thời cơ thức tỉnh.
Ánh
mắt đó bừng sáng, soi lên vầng trăng đỏ, phản chiếu hình ảnh kiếm gãy và
bóng người khoác hắc bào, như báo trước một trận đại kiếp mới đang đến
gần…
Truyền
thuyết về “Quyết chiến Huyết Nguyệt Sơn” từ đó lưu truyền khắp lục địa,
trở thành câu chuyện kinh hoàng mà mọi thế hệ tu sĩ đều rùng mình mỗi khi nhắc
tới – cuộc chiến giữa hai tuyệt thế cường giả, để lại huyết ấn không thể xóa
trong lịch sử tu chân giới.
0 Comments