ẨN TU ĐẠO GIẢ (CHƯƠNG 96 - 100 )TIÊN HIỆP HỆ THỐNG

 Chương 96: Lộ Diện – Đấu Giá Hội Huyết Ngọc Chi Linh


🌆 Thiên Vũ Thành – Phía đông Nam vực

Nơi đây là một trong tứ đại tu chân thành nổi danh của Nam vực, hàng năm tổ chức vô số sự kiện lớn nhỏ. Nhưng hôm nay, bên trong Tụ Bảo Các, ánh sáng linh châu chiếu rọi muôn nơi, khí tức linh lực ngưng tụ, hàng trăm tu sĩ tụ tập đông đúc.

Một tấm bảng bằng ngọc đen treo giữa không trung, ghi bốn chữ lớn: Đấu Giá Đặc Biệt.

Trong số những vật phẩm hôm nay được đem ra đấu giá, đáng chú ý nhất là:

“Huyết Ngọc Chi Linh” – vật có thể tăng xác suất ngưng tụ Nguyên Anh, cải tạo thể chất tu sĩ, cực kỳ hiếm có.”




💂 Trong một góc tối, giữa đám đông

Khương Dạ Minh khoác áo choàng đen, đeo mặt nạ gỗ đơn sơ, khí tức thu liễm đến cực hạn. Không ai trong đám tu sĩ tứ phương đoán được người thanh niên trẻ tuổi lặng lẽ này… chính là kẻ vừa hoàn thành Ngụy Anh mấy hôm trước.

Hệ thống gợi ý: Huyết Ngọc Chi Linh có thể dung hợp vào Ngụy Anh, tăng độ ổn định và tiềm năng bạo phát trong chiến đấu.
Khuyến nghị đấu giá.】

Khương Dạ Minh nhẹ gật đầu, nhấp một ngụm trà thanh, ánh mắt lạnh nhạt nhưng ẩn chứa sát cơ.


⚖️ Trên đài đấu giá – một nữ tu áo tím đứng lên giới thiệu

“Món vật phẩm thứ tám – Huyết Ngọc Chi Linh, xuất xứ từ di tích Bí Cảnh Thiên Cốt, trải qua Thất Linh Tẩy Ngọc, đã hoàn toàn thuần khiết, đủ để dung hợp với bất kỳ cảnh giới nào từ Kết Đan trở lên.”

“Giá khởi điểm: ba vạn linh thạch trung phẩm.”


💰 Tiếng hô vang dội khắp đại điện

“Ba vạn năm!”

“Năm vạn!”

“Bảy vạn linh thạch, kèm một quả Cửu Dương Huyết Thạch!”

Một lão già mặt đỏ như gan lợn gầm lên:

“Ta ra mười vạn linh thạch, thêm một viên Kim Đan Bồi Nguyên Đan!”

Mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía đó. Nhưng rồi…


🌪Một giọng nói trầm thấp, lười nhác vang lên

“Mười lăm vạn linh thạch.”

Không cao, không gấp, nhưng ngay lập tức khiến cả hội trường nín lặng.

Giọng nói ấy... không hề mang chút áp lực nào, lại khiến tất cả những kẻ tu luyện Trúc Cơ, Kim Đan cảnh giật mình – như bị một luồng khí tức vô hình áp chế.

Mọi người quay đầu nhìn về phía góc tối tầng hai, chỉ thấy một thân ảnh mơ hồ dưới chiếc áo choàng đen.

Nữ tu trên đài hơi chấn động, rồi nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, chắp tay nói:

“Mười lăm vạn linh thạch, không ai ra giá nữa sao?”


⚔️ Một thanh niên áo trắng nhảy lên đài, thần sắc kiêu ngạo, ánh mắt sắc bén như kiếm

“Khoan đã! Tại hạ Dư Mặc – đệ tử nội môn Phi Huyền Tông. Vật kia là ta cần để xung kích Nguyên Anh, mong đạo hữu nhường lại. Sau này có báo đáp.”

Khương Dạ Minh khẽ nhếch khóe môi, ánh mắt nhàn nhạt liếc nhìn:

“Ta không thích thiếu nợ người khác. Ngươi vẫn nên đấu giá như thường.”

Dư Mặc cau mày, tay đặt trên chuôi kiếm sau lưng. Nhưng trong khoảnh khắc hắn vừa vận linh khí, cả người lập tức cảm thấy như bị hàng nghìn mũi kim đâm vào thần hồn – một cỗ sát khí vô hình từ tầng hai quét tới.

Chỉ một cái liếc mắt... như khiến tâm hồn hắn rơi vào biển tuyết lạnh lẽo vô tận.


🌒 Không ai dám lên tiếng nữa

“Chốt giá – Huyết Ngọc Chi Linh thuộc về vị khách tầng hai, số hiệu 096.”

Khương Dạ Minh đứng dậy, rời khỏi đại điện trong ánh mắt vừa kinh hãi, vừa tò mò.


🌌 Cuối chương 96

Sau ngày hôm đó, trong giới tán tu lan truyền một tin đồn:

“Tại Tụ Bảo Các, có một thần bí tu sĩ không lộ mặt, dùng mười lăm vạn linh thạch đoạt đi Huyết Ngọc Chi Linh, khiến đệ tử nội môn Phi Huyền Tông Dư Mặc cũng không dám động thủ.”

Tên hắn là gì không ai biết. Nhưng có người nghe được một dãy số... 096.

 

Chương 97: Ẩn Sát – Huyết Linh Môn Truy Tung


🌒 Rừng Bách Mộc – cách Thiên Vũ Thành 500 dặm

Gió đêm thổi qua những cành lá già cỗi, ánh trăng rọi xuống tạo nên những vệt sáng mờ nhạt trên mặt đất. Trong một sơn động nhỏ ẩn sâu giữa lòng núi, Khương Dạ Minh ngồi xếp bằng, trên tay cầm Huyết Ngọc Chi Linh vừa đoạt được trong phiên đấu giá.

Trên trán hắn đẫm mồ hôi lạnh, mạch linh lực vận chuyển cuồn cuộn như thủy triều. Ngụy Anh trong đan điền đang chậm rãi xoay tròn, hấp thụ từng tia tinh hoa huyết ngọc, phát ra ánh sáng đỏ mờ như máu.

Hệ thống nhắc nhở: Huyết Ngọc dung hợp hoàn tất 82%. Thể chất tăng cường: +3%. Khả năng tàng hình khí tức tăng mạnh.
【Chúc mừng: Kích hoạt kỹ năng phụ trợ – Huyết Ẩn Linh Tức.】

Khương Dạ Minh mở mắt, ánh nhìn bình thản nhưng sâu như vực thẳm. Hắn khẽ thở ra một hơi.

"Giờ thì… dù Nguyên Anh sơ kỳ cũng khó phát hiện ra ta."


🌌 Cùng lúc đó – tại tổng đàn Huyết Linh Môn

Một lão giả tóc bạc, mặt đầy vết sẹo dài đang lặng lẽ lật xem bản đồ khu vực quanh Thiên Vũ Thành.

“Khẳng định là hắn! Huyết Ngọc Chi Linh vốn là đồ của Huyết Linh Môn, sao có thể rơi vào tay kẻ khác!”

Phía sau lão, ba tên tu sĩ mặc áo huyết giáp quỳ gối, một kẻ lên tiếng:

“Bẩm hộ pháp, đã dò ra dấu vết linh khí đặc thù thoát ra từ tầng hai của Tụ Bảo Các. Truy tung phù cho thấy hắn ẩn nấp trong vùng núi Bách Mộc.”

“Tốt... lập tức phái người. Lần này không cần bắt sống – giết không tha!”


🌲 Ngày hôm sau – tại rìa rừng Bách Mộc

Khương Dạ Minh vừa rời khỏi sơn động, tay cầm một quả linh quả tím nhạt, đang nhàn nhã thưởng thức, đột nhiên lông mày khẽ nhíu.

"Lại có sát khí."

Hắn lập tức thi triển Ẩn Linh thuật, thân hình tan vào không khí như u linh.

Ba bóng người từ trên trời hạ xuống, toàn bộ đều là tu sĩ Kết Đan hậu kỳ, mỗi người đều mặc chiến giáp khắc trận văn máu đỏ – sát khí đậm đặc, rõ ràng là tử sĩ được huấn luyện đặc biệt.

“Rõ ràng linh khí dư ba còn lưu động… Không xa đâu. Tản ra truy lùng!”

Ba người chia ba hướng, nhanh chóng lao đi như gió.


🌫Một lúc sau – trong một lùm cây nhỏ

Một tên tử sĩ đang lướt nhanh thì đột ngột dừng lại. Hắn quay đầu, sắc mặt trở nên ngưng trọng.

“Kỳ lạ... vì sao không khí ở đây lạnh như vậy...”

Ngay lúc hắn định lùi lại, từ dưới đất một bàn tay bỗng thò lên — cực nhanh, không một tiếng động.

“!!”

Chỉ kịp mở to mắt, tên tu sĩ đã bị kéo xuống, cổ họng bị xuyên thủng bởi một tia kiếm khí như chỉ mảnh.

Máu văng tung tóe — nhưng... không một tiếng động vang lên.


🔪 Một tiếng sau

Hai tên còn lại quay lại điểm hẹn, không thấy đồng bọn. Một tên cảnh giác mở túi truyền âm thì chợt nghe thấy tiếng bước chân sau lưng.

“Ngươi...!”

Soạt—!

Không kịp quay lại, đầu hắn rơi xuống đất.

Tên còn lại vội lui ra sau, triệu hồi pháp bảo phòng ngự – một tấm thuẫn linh thạch cấp ba. Nhưng từ trong bóng tối, một đạo kim quang sắc bén như phá nhật bất ngờ lao đến.

Ầm!

Tấm thuẫn vỡ tan như giấy mỏng.

Khi thân thể hắn ngã xuống, ánh mắt vẫn còn mang theo nỗi hoảng sợ tột cùng.


🌫Tất cả diễn ra trong im lặng.

Từ đầu đến cuối, Khương Dạ Minh không hề phát ra một tia linh lực nào, tựa như một chiếc bóng, diệt sát ba tên Kết Đan tử sĩ chỉ trong mấy nén hương.

Hệ thống ghi nhận: Diệt địch vượt cấp – +5% kinh nghiệm Ngụy Anh
【Kích hoạt ẩn chức: "Ảnh Sát Tu" – Đang trong trạng thái xét duyệt…】


🧊 Khương Dạ Minh phủi bụi trên tay, thản nhiên nói khẽ:

"Huyết Linh Môn à… Nếu dám tới nữa, ta sẽ tìm tới tận cửa."

 

Chương 98: Đạo Lộ Thí Luyện – Cấm Khu Lộ Diện


🌌 Bảy ngày sau – Cấm địa Thanh Minh, vùng biên cảnh Nam Lĩnh

Trên một dãy núi quanh năm mây mù vờn quanh, từng luồng khí tức cổ xưa mơ hồ toát ra. Nơi đây từng là chiến trường cổ, cũng là vùng cấm không tên được các đại phái tu chân bí mật canh giữ. Nhưng hôm nay... một tin đồn lan truyền khắp Nam Lĩnh:

"Đạo Lộ Thí Luyện – di tích Tiên Môn thời Thượng Cổ – bất ngờ mở ra!"

Hàng loạt tu sĩ đổ về như thủy triều. Thế lực lớn nhỏ, tán tu, thậm chí sát thủ lưu hành cũng xuất hiện, chen chân vào cuộc chơi nguy hiểm mà cũng đầy cơ duyên này.


🌲 Trong góc rừng cách đó trăm dặm – Khương Dạ Minh đang lặng lẽ quan sát từ xa.

Ánh mắt hắn quét qua từng đoàn người tiến vào cấm địa, khóe miệng khẽ nhếch.

“Quả nhiên dẫn được cá lớn đến rồi.”

Hệ thống nhắc nhở: Khu vực phía trước có xác suất cao xuất hiện vật phẩm truyền thừa cấp Tiên Cổ.
【Cảnh báo: Phía nam xuất hiện ba luồng khí tức Nguyên Anh sơ kỳ. Đề nghị né tránh hoặc tiêu diệt trước khi hành động.】

Khương Dạ Minh nhíu mày: “Ba Nguyên Anh sơ kỳ? Quả nhiên không đơn giản.”

Nhưng hắn không vội. Với kỹ năng mới "Ảnh Sát Tu", hắn có thể hoàn toàn tàng hình linh tức, dung hợp với môi trường tự nhiên. Trong tay, còn có một bản đồ cũ kỹ hắn nhận được từ hệ thống, ghi lại phần cấm lộ trong đạo lộ mà ít ai biết đến.


🌀 Tại trung tâm cấm địa

Một tấm bia đá cao mười trượng bỗng phát ra hào quang chói mắt. Chữ viết cổ bay múa giữa không trung, như rồng bay phượng múa:

“Kẻ có tâm, có cơ duyên, có khí linh, có thể vào.”

Đám đông tu sĩ kích động. Có kẻ bay lên định ép tiến vào, lập tức bị tia sáng từ bia đá đánh tan – hóa thành tro bụi giữa không trung.

Không ít người kinh hãi thối lui.

Lúc này, một đạo thân ảnh chậm rãi tiến đến – Trang Huyền Nghiên, thánh nữ của Huyết Linh Môn, khí tức Nguyên Anh viên mãn, sau lưng là hai trưởng lão hộ pháp.

“Đạo Lộ Tiên Cảnh, đúng là xuất hiện rồi. Truyền lệnh – một nửa đệ tử tiến vào, một nửa cảnh giới vòng ngoài. Ai tìm được truyền thừa trước – lập tức phong tỏa!”


🌫Giữa lúc đó — một cái bóng nhàn nhạt lướt qua sau lưng bọn họ, như sương khói tan biến

Không ai biết, Khương Dạ Minh đã tiến vào trước họ... một canh giờ.


🏛Bên trong Đạo Lộ

Không gian u ám, đầy rẫy những cột đá lớn và phù văn cổ xưa. Một loại lực áp chế khiến tu sĩ bình thường vận chuyển linh lực cũng thấy trì trệ.

Nhưng Khương Dạ Minh thì không.

Huyết Ngọc dung hợp hoàn tất. Mở khóa "Tiên Linh Tàng Ẩn Thân Pháp" – miễn kháng áp chế cấp Cổ Pháp.
【Kích hoạt khi tiến vào khu vực di tích.】

"Tốt lắm."

Đi xuyên qua mấy hành lang đá âm u, Khương Dạ Minh phát hiện một lăng mộ đá cổ, cửa đóng chặt, bốn phía khắc hình tám con mãnh thú với bốn chữ:

“Bát Tượng Trấn Long!”

Hắn nhắm mắt, chậm rãi đưa tay lên, một luồng kim khí từ lòng bàn tay dâng lên, hòa cùng hoa văn trên cửa mộ...

Ầm ầm — cánh cửa đá từ từ mở ra.


🌟 Bên trong – là một vùng không gian khác

Một hồ nước trong suốt như lưu ly, giữa hồ lơ lửng một viên ngọc màu lam nhạt – bên trong có hình ảnh một tiên nhân tóc bạc, mắt nhắm nghiền.

Phát hiện Truyền Thừa Tàn Hồn: “Thanh Nguyên Tiên Đạo”
【Đạt điều kiện kế thừa – tiến hành dung hợp linh hồn đoạn】
【Cảnh báo: Quá trình kế thừa có tỷ lệ tổn thương linh hồn – 12.6%】
【Tiến hành không?】

Khương Dạ Minh trầm mặc giây lát, sau đó gật đầu:

“Linh hồn mạnh hay yếu, phải do ta định đoạt.”


Khi ánh sáng ngọc lam bùng lên bao phủ toàn thân hắn, linh hồn như bị xé ra từng mảnh. Nhưng giữa cơn đau, hắn lại như cảm nhận được từng đoạn ký ức của một đời tiên nhân thời Thượng Cổ — từ luyện khí, pháp tắc, cho đến bí pháp khống thiên...

Bên ngoài, các thế lực vẫn đang loay hoay ở tầng một của đạo lộ, thậm chí chưa ai chạm được đến cửa lăng mộ.

Trong khi đó, Khương Dạ Minh – một tán tu vô danh – đã lặng lẽ đặt chân lên một tầng cao hơn…

 

Chương 99: Truyền Thừa Thanh Nguyên – Tiên Đạo Khai Cơ


🌌 Đạo Lộ Tầng Sâu – Lăng Mộ Thanh Nguyên Tiên Nhân

Cảnh vật chung quanh như hóa thành một vùng không gian huyễn cảnh. Linh hồn Khương Dạ Minh như bị kéo vào một thế giới khác – nơi chỉ có ánh sáng và từng đoạn ký ức mơ hồ của một Tiên Nhân thời Thượng Cổ.

Bên tai hắn, một giọng nói già nua mà hùng hậu vang lên:

“Đạo không truyền người phàm, pháp không dạy kẻ nông. Ngươi... có thể chịu được thống khổ nghịch chuyển kinh mạch ba lần, dẫn Thiên Hỏa tẩy tủy, mới xứng bước vào Thanh Nguyên Tiên Lộ.”

Khương Dạ Minh không đáp. Hắn chỉ đứng yên, đôi mắt nhắm nghiền, lòng như nước tĩnh, bình thản đến tuyệt đối.

Hệ thống đã ghi nhận yêu cầu của Thanh Nguyên Tàn Hồn. Kích hoạt "Nghịch Tủy Hoán Cốt – Cảnh giới chuẩn bị tiến giai".
【Cảnh báo: Tỷ lệ sống sót – 58%. Có kích hoạt hỗ trợ toàn phần?】

“Không cần.” – Hắn khẽ nói. “Thứ ta cần... là đạo tâm vững chắc, không phải dựa mãi vào hệ thống.”


🔥 Thống khổ ập đến — kinh mạch vỡ vụn rồi tái sinh, da thịt lột xác, từng mảnh hồn phách như bị lửa trời nung đỏ.

Một ngày... Hai ngày...

Thời gian trong truyền thừa lăng mộ khác với bên ngoài. Trong chớp mắt, Khương Dạ Minh đã trải qua bảy ngày bảy đêm thống khổ, nhưng mỗi lần mở mắt, ánh sáng trong con ngươi lại sâu thêm vài phần, như nhìn thấu chân lý pháp tắc.

Chúc mừng! Ngài đã lĩnh ngộ sơ bộ "Thanh Nguyên Đạo Thể". Căn cơ tăng vượt cấp: Hoàng phẩm → Bán Thiên phẩm
【Pháp lực chuyển hóa: Linh lực → Thanh Nguyên Ngưng Huyết】
【Tự động mở khóa công pháp bổ sung: "Tiên Hỏa Luyện Linh", "Hóa Vân Bàn Quyết", "Ảnh Tàng Nhập Vô"】

Khương Dạ Minh mở mắt.

Trong tay hắn, hư ảnh của một viên ngọc thạch cổ lơ lửng — Truyền Thừa Tâm Ấn. Một đạo khí tức thần bí toát ra, khiến cả không gian xung quanh run rẩy.


🌫Phía ngoài – các thế lực vẫn còn loay hoay bên ngoài tầng hai của đạo lộ.

Thánh nữ Trang Huyền Nghiên đang đứng trước cánh cổng đá thứ ba, nhíu mày:

“Sao linh trận ở đây bị vô hiệu rồi? Rõ ràng phải còn nguyên… trừ khi...”

Ánh mắt nàng chợt trầm xuống:

“Có người... đã đi trước một bước?!”

Một vị trưởng lão Huyết Linh Môn cau mày:

“Không thể nào. Muốn vượt qua tầng thứ ba ít nhất phải là Kim Đan hậu kỳ đỉnh phong, mà chưa ai trong chúng ta phát hiện dao động linh lực mạnh đến thế.”

“Chẳng lẽ là... một tán tu ẩn thân?”


🌙 Cùng lúc đó – sâu trong di tích, Khương Dạ Minh đang yên tĩnh rời khỏi lăng mộ cổ.

Trên người hắn không một tia pháp lực tản ra, tựa như một người phàm. Nhưng nếu có kẻ nào nhìn kỹ sẽ phát hiện — hư ảnh pháp tắc Thiên Đạo đang ẩn hiện mờ nhạt quanh thân hắn, giống như hắn đã... tiến nhập một cảnh giới mà người khác chưa kịp đặt tên.

Hắn đứng trên đỉnh đá cổ, ngẩng đầu nhìn lên thiên không.

“Truyền thừa này... chỉ là bước đầu.”

“Muốn tìm ra bản nguyên hệ thống, tìm lối quay về... phải đi tiếp, ra khỏi Nam Lĩnh, bước lên Thiên Môn, vượt Tiên Vực.”

Hệ thống nhắc nhở: Đạo cơ đã định. Mở khóa mục tiêu phụ: “Tử Vân Cổ Môn – Thí Luyện Tứ Phương”
【Sắp tới: Thiên Linh Thịnh Hội – toàn châu tụ anh kiệt. Ngài có muốn ẩn danh tham dự?】

Khương Dạ Minh chỉ nhàn nhạt cười:

“Giả trư thì phải ăn hổ. Nhưng hổ phải chọn lúc mới ăn... mới ngon.”

Gió núi thổi qua vạt áo đen của hắn. Khương Dạ Minh lặng lẽ rời đi, để lại phía sau là cánh cổng đá đã sụp đổ – cùng một truyền thừa tiên đạo vừa bị một kẻ vô danh lấy đi trong lặng thầm.

Chương 100: Thiên Linh Thịnh Hội – Tuyệt Đỉnh Tàng Long


🌌 Ba tháng sau – Thiên Linh Thành, trung tâm Linh Châu

Thiên Linh Thịnh Hội, một sự kiện tụ hội mười năm một lần, là nơi chư thiên vạn tông phái tranh tài, đệ tử kiêu hùng các nơi hội tụ, mục đích là... bước vào mắt xanh của các cổ môn ẩn thế, thậm chí là lọt vào “Tiên Môn Chí Lộ”.

Hàng ngàn tu sĩ tụ hội tại quảng trường Vân Đài, sương mù linh khí như sóng biển, vang vọng từng đạo linh âm như trời giáng.


🎭 Khương Dạ Minh lặng lẽ đứng ở một góc khuất, khoác áo vải xám cũ kỹ, tóc buộc đơn giản, ánh mắt lãnh đạm. Nhìn hắn không ai đoán được — kẻ này vừa lấy được truyền thừa Thượng Cổ, vừa luyện thành Tiên Thể sơ bộ.

Hệ thống đã cập nhật tình hình Thịnh Hội. Có muốn hiển thị danh sách thiên tài hàng đầu không?

"Không cần." – Hắn thì thầm, ánh mắt liếc qua các đệ tử đang cao giọng luận đạo, tay áo bay phất phới.

"Ta đến chỉ để tìm một lối đi, không cần ai biết đến."


🌠 Trên đài cao – các đại môn phái, trưởng lão cấp Nguyên Anh, Hóa Thần đều tụ hội.

Một lão giả áo bào tím, chính là Thái Thượng Trưởng Lão Vân Hành Tông, tuyên bố:

“Thịnh Hội lần này, kẻ đứng đầu sẽ có cơ hội mở ra cửa phụ “Tử Vân Động Phủ”, nơi tổ sư khai tông của Thiên Linh Cổ Môn từng tọa hóa. Các vị... hãy chuẩn bị!”


⚔️ Trận thứ nhất – Luận võ vòng ngoài

Hơn hai trăm đệ tử nội môn các phái lần lượt đăng đài, bộc lộ thần thông dị thuật, đấu pháp liên miên, linh lực chấn động thiên địa.

Từ Vân Kiếm Tông có Đoàn Bạch Dương, tuổi chưa quá ba mươi, đã bước vào Kim Đan trung kỳ, kiếm thế như sấm nổ vang trời.

“Thế hệ trẻ nay đúng là đáng gờm…” – Có trưởng lão gật đầu.


🌫Góc đài – một tu sĩ tán tu gầy gò, áo xám bước lên lôi đài thứ 13. Mọi người nhíu mày:

“Ai thế? Không mang kiếm, không có linh khí dao động… Người phàm trà trộn à?”

Đối thủ của hắn là một đệ tử của Ngọc Hoa Cốc, tu vi Trúc Cơ hậu kỳ, điều khiển Hỏa Xà linh kỹ.

“Ngươi không thi triển linh khí? Vậy đừng trách ta độc ác!”

Một đạo hỏa xà lao đến, lửa cháy ngập trời.

Khương Dạ Minh lắc đầu, không dùng pháp khí, không niệm chú, chỉ đưa tay nhẹ chụp về phía trước.

ẦM!

Hỏa xà tan rã, linh hỏa nghịch lưu, thậm chí còn phản phệ lại chủ nhân. Cả quảng trường thoáng chốc tĩnh lặng.

“Ngươi... dùng tay không hóa giải linh kỹ?!” – Giám khảo run giọng.

Khương Dạ Minh chắp tay, giọng bình thản:

“Tại hạ... may mắn tránh được một chiêu, không dám.”


📉 Sau trận, danh sách được cập nhật.

Tên hắn hiện ra cuối cùng, không ghi môn phái, chỉ một dòng: “Khương Dạ Minh – Tán tu vô danh – Thắng tuyệt đối

Một vài người chú ý, nhưng rồi lại bỏ qua.

“Chắc chỉ là kẻ vận khí tốt, gặp đối thủ yếu.”

“Linh lực hắn mờ nhạt, e là dùng thủ đoạn phụ trợ gì thôi.”


🌌 Đêm xuống – Khương Dạ Minh trở lại nhà trọ rách nát bên ngoài thành.

Ngồi tĩnh tọa, hắn mở giao diện hệ thống.

Đã thu thập dữ liệu 98 thiên tài các phái. Khả năng phân tích ưu khuyết điểm đã mở.
【Gợi ý: Trong ba ngày tới, sẽ có người mưu toan gây rối vòng nội chiến để đoạt cơ duyên. Có muốn ra tay?】

Khương Dạ Minh nhấp một ngụm trà nguội, thở nhè nhẹ:

“Không liên quan đến ta. Nếu có ai muốn ép... ta sẽ dạy họ một bài.”

Ánh trăng chiếu rọi lên mái hiên vỡ vụn. Trong gian nhà gỗ xiêu vẹo ấy, một kẻ mang truyền thừa Thượng Cổ đang lặng lẽ dưỡng thế — giả trư ăn hổ, đợi thời ra tay.


  Mời bạn ghé thăm blog của mình để cùng đọc những truyện tiên hiệp và linh dị hay nhất.

  Xem thông tin chi tiết tại đây 👉 https://bit.ly/meopingping 🔗

👉 Xem sản phẩm chi tiết tại đây 👉 https://bit.ly/sanphamphongthuy

🌿 Hãy theo dõi để không bỏ lỡ những câu chuyện mới được cập nhật mỗi tuần nhé!

Đăng nhận xét

0 Nhận xét